Chương 3
Tiểu trân Bảo
07/10/2015
Chiếc xe thể thao đắt tiền từ từ dừng lại trước công ty Y&Y, những nhân viên thấy Hạ Giang và Hạ Phong bước xuống thì điều cung kính cúi đầu.
“Chủ tịch đâu?” - Hạ Giang hỏi nhân viên lễ tân.
Cô nhân viên lễ tân mỉm cười với Hạ Giang, cũng không quên tiến lên để thu hẹp khoảng cách với ‘anh’ hơn: “Giám đốc, chủ tịch đang bật tiếp cổ đông lớn… thật lâu giám đốc mới ghé qua hay là để em cùng anh nói chuyện giết thời gian.”
Hạ Giang mỉm cười, ngoài mặt thì cười nhưng trong đầu thì cứ kêu than, sao mình đến công ty lại gặp phải đám con gái sáp lại làm mình nổi hết cả da gà.
Vừa định lên phòng làm việc thì từ phía cổng lại xuất hiện một đại nhân vật.
Từ phía của chính, một chàng trai với dáng người vạm vỡ, gương mặt hắn không chút tình cảm nào mà nhìn xung quanh, ngũ quan anh tuấn, đôi mắt màu lam tựa như mặt hồ phẳng lặng không có lấy một chút gợn sóng, đối với sự cung kính chào hỏi của mọi người cũng xem như bình thường chứng tỏ người này không hề tầm thường.
Hạ Giang quay qua Hạ Phong đang khinh thường mà đứng bên cạnh: “Ai thế?”
Là cổ đông sao? Không thể nào, danh sách cổ đông do bộ phận điều hành của cô nắm giữ lẽ nào cô lại không biết? nhưng người đàn ông này cô cảm thấy đã gặp ở đâu rồi…
Hạ Phong quay qua nói nhỏ với cô: “Đây là cổ đông mới của chúng ta, cũng là đối tác công ty sắp hợp tác trong dự án mới, hắn là Đăng Khoa.”
Khoan đã!
Đăng Khoa? Là người đàn ông hôm đó đi vào Wonder?
Mặc dù trong lòng thấy nghi ngờ vì sao Tập đoàn Đăng Khoa lại trở thành đối tác với Y&Y nhưng nếu đã mang tiếng ‘đối tác’ đương nhiên phải qua bộ phận điều hành của cô.
Hạ Giang từng bước đến trước mặt hắn, cô vẫn giữ nụ cười lịch sự trên môi nhưng không hiểu sao càng đến gần lại càng cảm thấy người đàn ông này có một khí thế cường đại khiến người ta ngạc thở.
Và rồi…
Đôi mắt của hắn nhìn thẳng vào cô, đôi mắt màu lam không chút gợn sóng nhìn thẳng vào Hạ Giang, không hiểu vì sao tim cô lại run lên, trời ạ người đàn ông này không làm gì mà chỉ đứng yên một chỗ dùng mắt nhìn cũng khiến cho người ta bối rối.
Hạ Giang dừng trước mặt Đăng Khoa, mặc dù trong lòng có chút bối rối nhưng cô vẫn thể hiện sự chuyên nghiệp của một giám đốc điều hành trước mặt nhân viên hai bên, Hạ Giang nở một nụ cười khiến các cô gái lập tức như bị đốn tim: “Xin chào, Đăng Chủ Tịch, hoan nghênh anh trở thành đối tác với Y&Y chúng tôi.”
Nụ cười trên gương mặt kia không chỉ làm các cô gái xung quanh như nhìn thấy thần tình yêu mà đứng ngồi không yên, mà còn…
Khiến Đăng Khoa hơi sững sờ mười giây nhưng rất nhanh lại khôi phục được lý trí, thật mất mặt, đường đường là một thằng đàn ông mà lại bị nụ cười của một thằng khác làm cho ngơ ngác.
Từ đằng sau Đăng Khoa, một anh chàng có gương mặt khá baby bước lên, nhìn thì rất không chính chắn nhưng mở miệng ra là khiến người khác rơi vào tình trạng ‘kêu trời không thấu’.
Anh ta chính là Khải Hưng, trợ lý kiêm thủ hạ đắc lực của Đăng Khoa.
“Xin hỏi, cậu là ai?” - Khải Hưng nhìn Hạ Giang bằng ánh mắt khinh thường, là một thằng nhãi thì lấy tư cách gì nói chuyện với Đăng tổng của họ.
Hạ Phong không ưa mắt tên Đăng Khoa này đã lâu nên nhân dịp này nói xéo thuộc hạ của hắn một lúc: “Là ai thì cũng là thành viên trong công ty này, Đăng tổng bước vào đây vậy thì là khách đến nhà, chỉ cần là người nhà chúng tôi thì cho dù là cô lao công cũng có thể đứng để tiếp chuyện.”
Khải Hưng liếc Hạ Phong, cái tên này rõ ràng muốn đối địch với anh ta mà: “Ồ, thì ra là Hạ Phong thiếu gia, danh tiếng anh cũng không tồi, hết đến vụ lùm xùm này đến dính vào vụ đánh ghen hôm kia, xem ra… anh rất không có đạo đức, người không có đạo đức sao có thể làm việc trong Y&Y, công ty này thật không đáng tin cậy.”
Việc Khải Hưng biết Hạ Phong cũng không có gì lạ, trên các mặt báo hàng ngày điều dính scandal anh ta cặp kè với ngôi sao nữ của giới giải trí, có thể nói là tai tiếng đầy đầu.
“Cậu…”
“Nếu đã có định kiến với Y&Y vậy thì tại sao lại muốn cùng chúng tôi hợp tác? Phải chăng các vị còn có một tâm tư riêng?”- Hạ Giang cắt lời Hạ Phong, cô dùng giọng điệu không cao không thấp, lạnh lùng vô cảm, ánh mắt sắc bén nhìn về phía Khải Hưng.
“Cậu là ai? Hình như chưa từng nghe danh, nếu chỉ là một anh chàng lao công nào đó như lời Hạ Phong thiếu gia nói thì không đủ tư cách nói chuyện với chúng tôi.”- Sự cao ngạo không che dấu của Khải Hưng khiến nhân viên trong công ty tức giận mà xì xào bàn tán, Đăng Khoa vẫn im lặng không nói lời nào như thể đang xem kịch vui.
Hạ Giang không hề mất bình tĩnh, cô mỉm cười nhìn Khải Hưng sao đó chất giọng thanh mà nhẹ vang lên: “Tôi là Hạ Giang, Giám đốc điều hành của Y&Y, xin hỏi anh là ai?”
“Tôi…”
“Nếu chỉ là một bác lao công nào đó xin mời anh lui xuống vì như thế không đủ tư cách đứng trước mặt tôi mà thở.” - Dùng đạo người để trả cho người, lời nói sắc bén phá chút ý chế giễu khiến nhân viên xung quanh ngưỡng mộ mà nhìn Hạ Giang, Giám đốc của họ thật là…oai quá đi.
Đăng Khoa cứ có cảm giác là lạ, khi nghe Hạ Giang trẻ đũa thì dùng ánh mắt kinh ngạc nhưng lại loé lên ý tán thưởng nhìn cô, giọng nói trầm thấp như loại rượu vang thượng hạng của hắn vang lên: “Quả không hổ là Giám đốc của Y&Y, rất khá.”
Đăng Khoa đưa bàn tay mình ra bắt tay cô, Hạ Giang mỉm cười bắt tay hắn: “Đăng chủ tịch quá khen, nếu đã tới thì hãy vào phòng họp, mời.”
Bàn tay nhanh chóng buông ra, sau đó Hạ Giang dịch người qua một bên chừa đường cho Đăng Khoa, cả hai dùng thang máy riêng đi thẳng lên phòng họp cao cấp.
Đại nhân vật vừa khuất bóng, các nhân viên của công ty đã chụm lại bàn tán xôn xao.
Điều này cũng bình thường, mọi khi thì Hạ Giang rất ít đến công ty, cô chỉ thường nhận tin tức và làm việc qua email riêng nên nhân viên trong công ty không có dịp được gặp ‘mỹ nam’ hôm nay được chứng kiến ‘mỹ nam’ của bọn họ ra oai trước mặt một tập đoàn lớn như Đăng Khoa lại cực kì ngưỡng mộ…
“Chủ tịch đâu?” - Hạ Giang hỏi nhân viên lễ tân.
Cô nhân viên lễ tân mỉm cười với Hạ Giang, cũng không quên tiến lên để thu hẹp khoảng cách với ‘anh’ hơn: “Giám đốc, chủ tịch đang bật tiếp cổ đông lớn… thật lâu giám đốc mới ghé qua hay là để em cùng anh nói chuyện giết thời gian.”
Hạ Giang mỉm cười, ngoài mặt thì cười nhưng trong đầu thì cứ kêu than, sao mình đến công ty lại gặp phải đám con gái sáp lại làm mình nổi hết cả da gà.
Vừa định lên phòng làm việc thì từ phía cổng lại xuất hiện một đại nhân vật.
Từ phía của chính, một chàng trai với dáng người vạm vỡ, gương mặt hắn không chút tình cảm nào mà nhìn xung quanh, ngũ quan anh tuấn, đôi mắt màu lam tựa như mặt hồ phẳng lặng không có lấy một chút gợn sóng, đối với sự cung kính chào hỏi của mọi người cũng xem như bình thường chứng tỏ người này không hề tầm thường.
Hạ Giang quay qua Hạ Phong đang khinh thường mà đứng bên cạnh: “Ai thế?”
Là cổ đông sao? Không thể nào, danh sách cổ đông do bộ phận điều hành của cô nắm giữ lẽ nào cô lại không biết? nhưng người đàn ông này cô cảm thấy đã gặp ở đâu rồi…
Hạ Phong quay qua nói nhỏ với cô: “Đây là cổ đông mới của chúng ta, cũng là đối tác công ty sắp hợp tác trong dự án mới, hắn là Đăng Khoa.”
Khoan đã!
Đăng Khoa? Là người đàn ông hôm đó đi vào Wonder?
Mặc dù trong lòng thấy nghi ngờ vì sao Tập đoàn Đăng Khoa lại trở thành đối tác với Y&Y nhưng nếu đã mang tiếng ‘đối tác’ đương nhiên phải qua bộ phận điều hành của cô.
Hạ Giang từng bước đến trước mặt hắn, cô vẫn giữ nụ cười lịch sự trên môi nhưng không hiểu sao càng đến gần lại càng cảm thấy người đàn ông này có một khí thế cường đại khiến người ta ngạc thở.
Và rồi…
Đôi mắt của hắn nhìn thẳng vào cô, đôi mắt màu lam không chút gợn sóng nhìn thẳng vào Hạ Giang, không hiểu vì sao tim cô lại run lên, trời ạ người đàn ông này không làm gì mà chỉ đứng yên một chỗ dùng mắt nhìn cũng khiến cho người ta bối rối.
Hạ Giang dừng trước mặt Đăng Khoa, mặc dù trong lòng có chút bối rối nhưng cô vẫn thể hiện sự chuyên nghiệp của một giám đốc điều hành trước mặt nhân viên hai bên, Hạ Giang nở một nụ cười khiến các cô gái lập tức như bị đốn tim: “Xin chào, Đăng Chủ Tịch, hoan nghênh anh trở thành đối tác với Y&Y chúng tôi.”
Nụ cười trên gương mặt kia không chỉ làm các cô gái xung quanh như nhìn thấy thần tình yêu mà đứng ngồi không yên, mà còn…
Khiến Đăng Khoa hơi sững sờ mười giây nhưng rất nhanh lại khôi phục được lý trí, thật mất mặt, đường đường là một thằng đàn ông mà lại bị nụ cười của một thằng khác làm cho ngơ ngác.
Từ đằng sau Đăng Khoa, một anh chàng có gương mặt khá baby bước lên, nhìn thì rất không chính chắn nhưng mở miệng ra là khiến người khác rơi vào tình trạng ‘kêu trời không thấu’.
Anh ta chính là Khải Hưng, trợ lý kiêm thủ hạ đắc lực của Đăng Khoa.
“Xin hỏi, cậu là ai?” - Khải Hưng nhìn Hạ Giang bằng ánh mắt khinh thường, là một thằng nhãi thì lấy tư cách gì nói chuyện với Đăng tổng của họ.
Hạ Phong không ưa mắt tên Đăng Khoa này đã lâu nên nhân dịp này nói xéo thuộc hạ của hắn một lúc: “Là ai thì cũng là thành viên trong công ty này, Đăng tổng bước vào đây vậy thì là khách đến nhà, chỉ cần là người nhà chúng tôi thì cho dù là cô lao công cũng có thể đứng để tiếp chuyện.”
Khải Hưng liếc Hạ Phong, cái tên này rõ ràng muốn đối địch với anh ta mà: “Ồ, thì ra là Hạ Phong thiếu gia, danh tiếng anh cũng không tồi, hết đến vụ lùm xùm này đến dính vào vụ đánh ghen hôm kia, xem ra… anh rất không có đạo đức, người không có đạo đức sao có thể làm việc trong Y&Y, công ty này thật không đáng tin cậy.”
Việc Khải Hưng biết Hạ Phong cũng không có gì lạ, trên các mặt báo hàng ngày điều dính scandal anh ta cặp kè với ngôi sao nữ của giới giải trí, có thể nói là tai tiếng đầy đầu.
“Cậu…”
“Nếu đã có định kiến với Y&Y vậy thì tại sao lại muốn cùng chúng tôi hợp tác? Phải chăng các vị còn có một tâm tư riêng?”- Hạ Giang cắt lời Hạ Phong, cô dùng giọng điệu không cao không thấp, lạnh lùng vô cảm, ánh mắt sắc bén nhìn về phía Khải Hưng.
“Cậu là ai? Hình như chưa từng nghe danh, nếu chỉ là một anh chàng lao công nào đó như lời Hạ Phong thiếu gia nói thì không đủ tư cách nói chuyện với chúng tôi.”- Sự cao ngạo không che dấu của Khải Hưng khiến nhân viên trong công ty tức giận mà xì xào bàn tán, Đăng Khoa vẫn im lặng không nói lời nào như thể đang xem kịch vui.
Hạ Giang không hề mất bình tĩnh, cô mỉm cười nhìn Khải Hưng sao đó chất giọng thanh mà nhẹ vang lên: “Tôi là Hạ Giang, Giám đốc điều hành của Y&Y, xin hỏi anh là ai?”
“Tôi…”
“Nếu chỉ là một bác lao công nào đó xin mời anh lui xuống vì như thế không đủ tư cách đứng trước mặt tôi mà thở.” - Dùng đạo người để trả cho người, lời nói sắc bén phá chút ý chế giễu khiến nhân viên xung quanh ngưỡng mộ mà nhìn Hạ Giang, Giám đốc của họ thật là…oai quá đi.
Đăng Khoa cứ có cảm giác là lạ, khi nghe Hạ Giang trẻ đũa thì dùng ánh mắt kinh ngạc nhưng lại loé lên ý tán thưởng nhìn cô, giọng nói trầm thấp như loại rượu vang thượng hạng của hắn vang lên: “Quả không hổ là Giám đốc của Y&Y, rất khá.”
Đăng Khoa đưa bàn tay mình ra bắt tay cô, Hạ Giang mỉm cười bắt tay hắn: “Đăng chủ tịch quá khen, nếu đã tới thì hãy vào phòng họp, mời.”
Bàn tay nhanh chóng buông ra, sau đó Hạ Giang dịch người qua một bên chừa đường cho Đăng Khoa, cả hai dùng thang máy riêng đi thẳng lên phòng họp cao cấp.
Đại nhân vật vừa khuất bóng, các nhân viên của công ty đã chụm lại bàn tán xôn xao.
Điều này cũng bình thường, mọi khi thì Hạ Giang rất ít đến công ty, cô chỉ thường nhận tin tức và làm việc qua email riêng nên nhân viên trong công ty không có dịp được gặp ‘mỹ nam’ hôm nay được chứng kiến ‘mỹ nam’ của bọn họ ra oai trước mặt một tập đoàn lớn như Đăng Khoa lại cực kì ngưỡng mộ…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.