Yêu Phải Anh Vợ

Chương 4

Tiểu trân Bảo

07/10/2015

Phòng họp cao cấp nằm ở tầng cao nhất của Y&Y, đây là căn phòng dùng đến khi có những cuộc họp quan trọng như họp cổ đông và đối tác từ các công ty con, còn những cuộc họp nội bộ thì sẽ được diễn ra tại phòng họp nội bộ.

Phòng họp cao cấp, sở dĩ nó được gọi vối cái tên như vậy là vì ở đây có những thiết bị hiện đại và tối tân nhất của thế giới, không gian căn phòng rộng rãi, lấy màu chủ đạo là màu xanh da trời và màu trắng tạo nên cảm giác dễ chịu và thoải mái, chiếc bàn kính dài tạo nên một hiệu ứng không tồi cho căn phòng này.

Tất cả ngồi vào vị trí của mình, Hạ Bình ngồi ở vị trí chủ tịch, Hạ Phong và Hạ giang thì lần lượt ngồi bên trái và phải, Đăng Khoa ngồi đối diện với Hạ Giang.

Hạ Bình nói vài lời chào hỏi thành viên có mặt tại buổi họp thì lập tức vào vấn đề, Hạ Giang tuy rằng ít đến công ty nhưng đối với quá trình làm việc vẫn rõ hơn ai hết.

Phòng tại vụ, phòng nhân sự, phòng kế toán, và phòng quan hệ thương mại tất cả điều do bộ phận điều hành của cô quản lý.

Buổi họp chỉ nêu vấn đề trọng tâm của các ngành nghề mà Y&Y kinh doanh từ thời trang, bất động sản đến xa xỉ phẩm.

“Lần này tập đoàn Đăng Khoa trở thành đối tác mới của công ty chúng ta, Đăng tổng, mời anh nói vài lời.” – Hạ Bình nhìn về phía Đăng Khoa.

Hắn đứng lên nhìn xung quanh căn phòng sau đó cất giọng nói trầm thấp không cảm xúc: “Lần này tập đoàn Đăng Khoa và Y&Y tiến hành hợp tác để cùng nhau phát triển một dự án mới ra thị trường hy vọng tất cả hợp tác trong vui vẻ.”

Hạ Giang nhếch môi, hợp tác trong vui vẻ? Nhìn cái mặt lúc nào cũng lạnh tanh của hắn là mất cả thiện cảm, thiết nghĩ nếu không phải vì vẻ bề ngoài anh tuấn kia thì chẳng có cửa lọt vào mắt của các nhân viên ở đây.

Tất cả vỗ tay hoan nghênh, Đăng Khoa ngồi xuống, ánh mắt nhìn thẳng về Hạ Giang, cái nhếch môi khi nãy làm sao qua được mắt hắn, chỉ là con người này cứ khiến hắn có cảm giác là lạ thậm chí có thể nói là hứng thú.

Trời đất, đang nghĩ gì thế này?

Hạ Bình nhìn về phía Hạ Giang: “Giang, con thấy sao về dự án mới lần này?”

Hạ Giang thu lại bộ dạng lười biếng bất cần đời vừa rồi của mình, cô ngồi ngay thẳng và nhìn vào laptop, đôi mắt sắc bén kia chăm chú nhìn từng thông tin trên màn hình.



Cả phòng im lặng, dồn mọi sự chú ý vào Hạ Giang, nói đúng hơn là…ngắm ‘trai đẹp’

Sau khi xem xong toàn bộ thông tin, Hạ Giang nhíu mày, giọng nói có phần nghiêm túc vang lên: “Sản phẩm mới của chúng ta là đá quý thuộc dạng kim cương đen, có độ cứng bền, đây là loại sản phẩm tượng trưng cho sự quý phái nên thị trường Châu Âu sẽ thích hợp cho người tiêu thụ hơn, các quý bà ở paris cũng rất có hảo cảm với loại kim cương đen hiếm hoi này.”

Khải Hưng nhíu mày lên tiếng: “Thị trường Châu Á cũng rất có tiềm năng, sao nhất quyết phải là thị trường Châu Âu?”

Hạ Giang nhìn Khải Hưng nhưng vô tình ánh mắt lại đụng phải Đăng Khoa cũng đang nhìn về phía mình, có chút bối rối nhưng rất nhanh lại khôi phục lại sự sắc bén: “Người dân ở khu vực châu Á vốn rất ít hoặc không có hứng thú với mặt hàng này, họ chuộng nhất vẫn là Hồng Ngọc nên nếu sản xuất Kim cương đen ở đó chắc chắn năng suất tiêu thụ không cao.”

Khải Hưng có chút ngạc nhiên vì sự tinh tế và thông thạo của Hạ Giang, vốn hắn chỉ nghĩ đây chẳng qua cũng chỉ là một thằng nhóc con nhờ vào cha mình mới được ngồi lên ghế giám đốc, bây giờ lại chứng kiến được tài năng của Hạ Giang khiến hắn ngạc nhiên, sau đó nghiêm túc đánh giá lại ‘chàng trai’ trước mắt.

Nhìn thấy sự đồng thuận trong mắt của Khải Hưng, Đăng Khoa và cha của mình cộng thêm ý tán thành của các cổ đông khác, Hạ Giang mỉm cười cất giọng nói trong trẻo: “Trên thực tế, một sản phẩm tốt cũng cần phải có một thị trường tốt để đạt năng suất tối đa, đây là ý kiến của cá nhân tôi, còn quyền quyết định vẫn là của chủ tịch Hạ và Đăng tổng.”

Nói xong ánh mắt cô nhìn về Hạ Bình, ông đang mỉm cười, đối với tài năng của ‘con trai’ mình ông chưa từng phủ nhận, ngoài mặt Hạ Giang tỏ ra hờ hững và biếng nhác nhưng đối với công việc vẫn luôn giữ một thái độ nghiêm túc.

Đăng Khoa nhìn về phía Hạ Bình: “Chủ tịch Hạ, xem ra có một cậu con trai như Hạ Giang đại thiếu gia, cơ nghiệp của Y&Y chắc chắn vững như thái sơn rồi.”

Hạ Bình cười sản khoái: “Đăng tổng quá khen, thực tế thằng con này của tôi vẫn còn phải học hỏi Đăng tổng, được rồi, mọi chuyện cứ làm theo lời của Hạ Giang, Hạ Phong, con phụ trách việc trông côi quá trình sản xuất, buổi họp kết thúc tại đây.”

Hạ Phong như là nghe tin được ngày tận thế sắp tới, anh ta quay sang Hạ Giang: “Anh hai à, tối này em có trận đua lớn, không thể tới muộn được.”

Sắc mặt lạnh lùng của Hạ Giang vẫn không đổi, cô quăng cho Hạ Phong một đống tài liệu thông tin chi tiết: “Tự lo đi.”

“anh, Anh hai…”

Hạ Giang đi ra ngoài, cô ngồi cả buổi thật mệt mà, cái cổ của Hạ Giang vẫn còn trong trạng thái tê liệt, cô nghiêng đầu qua lại để vận động gân cốt, cái tên Hạ Phong đó còn định lợi dụng cô để cô thay anh ta làm việc, thật là việc mơ tưởng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Ngôn Tình Sắc
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Yêu Phải Anh Vợ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook