Yêu Thầm Cô Vợ Bạch Phú Mỹ

Chương 29: Bánh Bao Nhỏ

Dumy

12/12/2023

Tiếng điện thoại làm Hoắc Khuynh Tư giật mình thoát khỏi những suy nghĩ kia.

"Tiểu Khuynh, con đang ở đâu mà giờ này còn chưa về nhà? Mẹ mới gọi điện gặp tiểu Hiên, thằng bé nói con đi công tác đến giờ vẫn chưa về. Nó nhớ con lắm đó, mai cuối tuần con nói Dịch Khiêm chở 2 mẹ con về đây một chuyến đi. Bà nội con cũng lâu rồi không gặp chắt ngày nào cũng than thở bên tai mẹ đây này!"

Úc Noãn Tâm mang tiếng trách móc nhưng chứa đựng đầy quan tâm.

"Mẹ, hôm nay con mới về, đang ở công ty xử lý một chút việc, sẽ về ngay đây ạ!"

Hoắc Khuynh Tư tay vừa xếp gọn lại tập hồ sơ vừa trả lời.

"Con đó, làm gì thì làm, phụ nữ có gia đình, có con nhỏ thì phải biết quan tâm chăm sóc chứ! Con cứ đi công tác như vậy không ổn chút nào! Lỡ có ai nhân cơ hội không có con bên cạnh mà xen vào cướp mất chồng con không chừng!"

Úc Noãn Tâm lo lắng lên tiếng hù doạ đứa con gái ngang ngược của mình

"Mẹ, nếu thật có người muốn vị trí đó con sẽ hai tay nhường cho người ta luôn chứ không cần phải tranh giành gì cả?"

Hoắc Khuynh Tư với tay cầm lấy túi xách vừa tắt đèn đóng cửa đi vào thang máy vừa hững hờ đáp trả lời hù doạ của mẹ.

"Con nói hay lắm, con ngoài khuôn mặt tạm coi được ra thì được cái gì chứ? Tính tình thì ngang bướng, kiêu căng phách lối, nữ công gia chánh kêu con học thì như kiểu tra tấn con. Có ai làm vợ, làm mẹ mấy năm trời mà không nấu nổi một bữa cơm đàng hoàng cho chồng con như con không hả? Dịch Khiêm nó điềm tĩnh hiền lành nên mới cam chịu được các tật xấu của con. May là nó chưa bỏ rơi con chứ ở đó mà cho không với dâng cả hai tay."

Úc Noãn Tâm lớn tiếng quở trách con gái.

"Mẹ, con là con gái của mẹ đó, mẹ lại bảo vệ người ngoài mà chê bai con thậm tệ vậy sao?"



Cô phụng phịu trả lời lại.

"Ai là người ngoài, con đi suốt như vậy có coi đó là nhà nữa không? Con sắp trở thành người ngoài luôn rồi đó, mau mau dẹp lại mọi thứ mà nhanh về nhà đi, tiểu Hiên với Dịch Khiêm đang đợi con ở nhà đó. Mai nhớ ghé về nhà thăm bà nội nghe chưa?"

"Mẹ, con biết rồi, con đang trên xe chuẩn bị về đây, mẹ đi nghỉ đi, ngủ trễ da sẽ xấu đó. Bye mẹ!"

Kết thúc cuộc gọi, cô khẽ thở dài dựa lưng vào ghế lái suy nghĩ. Đúng là từ khi sinh con rồi đi làm lại tới nay, thời gian cô đi công tác có khi còn nhiều hơn thời gian cô ở nhà, có khi cả tháng trời cô gặp con trai mình có 1,2 lần. Nếu không thì lúc cô đi làm về thì thằng bé đã đi ngủ, thấy con ngủ say cô cũng không nỡ đánh thức, chỉ hôn nhẹ trán con rồi về lại phòng mình.

Nói cô không thương con thì không đúng, cô rất thương là đằng khác. Nhưng sự thể hiện của cô không được biểu lộ ra bên ngoài, cô sợ người đàn ông đó nghĩ cô đã tha thứ lỗi lẫm khi xưa cho hắn. Cô muốn hắn phải luôn luôn nhớ rằng người đã làm cô trở thành như bây giờ là do hắn gây ra, cô muốn lương tâm hắn phải cắn rứt, chịu đựng sâu sắc những tổn thương đã gây ra cho cô.

Phục hồi lại tinh thần cô nhanh chóng lái xe về nhà. Được rồi về nhà gặp bảo bối thôi, cô cũng nhớ con trai quá rồi!

Về tới nhà cũng đã gần 10g đêm, thấy trong nhà đèn đã tắt gần hết, chắc con trai đã đi ngủ rồi!

Bước ra xe nhẹ nhàng lấy khoá mở cửa vào nhà, bước lên lầu định cất giỏ xách rồi qua phòng nhìn con trai một cái, vừa mở cửa thì phía sau một thân hình mũm mĩm trắng như cục bông đang bước những bước chân ngắn chạy nhanh về phía cô hét lên:

"Mami, mami về rồi, cuối cùng con cũng đợi được mẹ về rồi!"

Thân thể tròn nhỏ lao nhanh ôm chầm lấy đùi cô ôm sát lấy, miệng cười toe toét.

"A, tiểu Hiên vẫn chưa ngủ sao? Trễ rồi sao lại còn thức!"

Hoắc Khuynh Tư cúi người xuống nhìn đứa bé thơm tròn dưới chân mình, nắm lấy hai vai nhỏ của con khẽ đẩy ra nhìn ngắm.

"Tiểu Hiên đợi mẹ, bà ngoại nói hôm nay mẹ sẽ về nên con nói ba con sẽ không ngủ, đợi khi nào mẹ về con mới ngủ?"



Tiểu Hiên giõng dạc trả lời mẹ.

"A, tiểu Hiên ngoan quá, nhưng mà trẻ con thức trễ sẽ không tốt, con mau đi ngủ đi!"

"Mẹ, tối nay tiểu Hiên muốn ôm mẹ ngủ được không? Lâu lắm rồi con không được mẹ ôm ôm?"

Không hiểu sao hôm nay thấy mẹ không còn lạnh lùng với cậu như hằng ngày nữa nên nhân cơ hội này cậu liền đề nghị một điều kiện táo bạo như vậy.

Thấy con trai bảo bối thương mình như vậy, Hoắc Khuynh Tư trong lòng tràn ngập cảm giác hạnh phúc, miệng hé mở định lên tiếng đồng ý thì từ phía sau một thân ảnh cao lớn xuất hiện làm cô nghẹn họng không nói nên lời.

Xuất hiện thật đúng lúc mà!

"Mẹ đang mệt, người lại chưa tắm rửa sạch sẽ, con nên đi về phòng ngủ thì hơn. Mai mẹ đưa con về nhà bà ngoại chơi được không!"

Sự dịu dàng ban nãy dường như đã biến mất, thay vào đó là sự hờ hững không quan tâm.

"Dạ, vậy mẹ tắm xong thì nhớ ngủ sớm nhé, tiểu Hiên về phòng ngủ để mẹ nghỉ ngơi nha!"

Dù biểu cảm không cam lòng nhưng cậu bé vẫn miễn cưỡng lầm lũi về lại phòng của mình đóng cửa lại ngoan ngoãn leo lên chiếc giường nhỏ của mình.

Mẹ lại tỏ vẻ lạnh lùng với mình rồi!

Đôi môi hồng khẽ chu giọng thút thít lẩm bẩm đủ cho bản thân nghe.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Yêu Thầm Cô Vợ Bạch Phú Mỹ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook