Yêu Thầm Cô Vợ Bạch Phú Mỹ

Chương 30: Bất Bình Thay Con Trai

Dumy

12/12/2023

"Sao em lại từ chối con, thằng bé nó nhớ em, ngày nào cũng nhắc tới em, vậy mà về tới nhà em cũng không nỡ ôm con lấy một cái?"

Đàm Dịch Khiêm bất bình dùm con trai, thằng bé hào hứng biết bao khi nghe bà ngoại nói hôm nay mẹ đi công tác sẽ về, vậy mà đáp lại là sự lạnh nhạt của cô, hỏi người làm cha như anh sao lại không đau lòng được chứ?

"Tôi không muốn!"

Người đàn ông này vừa xuất hiện lại khiến trong lòng cô rối bời hỗn loạn. Thật sự rất muốn có thể ôm bảo bối vào lòng cùng nhau ngủ, nhưng khi cảm nhận được ánh mắt hắn chăm chú dõi theo từng hạnh động của mình khiến cô sinh ra sự phản kháng khiến cho hắn tức giận. Đúng vậy, khiến hắn càng khó chịu cô sẽ cảm thấy thoải mái hơn!

Khi cô xoay người định bước vào phòng thì Đàm Dịch Khiên không thể bình tĩnh được nữa liền bước nhanh tới nắm lấy cánh tay cô kéo lại.

Do bất ngờ vì hành động có hơi thô bạo của anh nên hai chân loạng choạng vào nhau, thân thể không giữ được thăng bằng ngã ngửa ra sau. Trong đầu chỉ kịp hiện lên suy nghĩ, lần này xong rồi!

Mắt nhắm chặt lại chuẩn bị đón nhận cái té ngã đau đớn sắp tới thì bất ngờ nhanh như chớp, vòng eo mảnh khảnh được một bàn tay cứng cáp nóng hổi ôm chặt lấy, cơ thể xoay một vòng, lúc tiếng động tiếp đất vang lên chỉ cảm nhận được thân thể săn chắc cùng lồng ngực ấm áp.

"Em không sao chứ?"

Tiếng nói trầm thấp cùng ẩn nhẫn của Đàm Dịch Khiêm vang lên, đôi mắt đang nhắm chặt của cô hé mở, đập vào trước mắt của cô là khuôn mặt phóng to của người đàn ông, đôi môi mỏng do chịu đựng cú ngã cùng cơ thể cô đè lên mà hé mở, cái cằm cương nghị bị môi cô chạm lấy. Cả thân thể cô áp sát vào cơ thể anh không một kẽ hở, do anh chỉ mặc bộ đồ ở nhà thoái mái nên chất liệu vải khá mỏng, còn cô chỉ mặc chiếc áo sơ mi tay dài bằng voan mỏng cùng chân váy đuôi cá đắp chéo, do bị ngã xuống hai chân theo phản xạ mà vòng qua hông anh ôm chặt lấy khiến chân váy theo đó cũng bị kéo lên quá nửa đùi.

Lúc này cảm nhận về thân thể của cô đối với anh rất rõ ràng. Vòng ngực no đủ của cô đang ép sát lên lồng ngực anh, bàn tay đang nắm chặt lấy éo cô, tay còn lại như cố tính khẽ vuốt xuống tới mông cô ấn nhẹ xuống. Anh muốn cô cảm nhận được khát vọng ngay bây giờ của mình.



"A, anh, bỏ cái tay của anh ra!"

Hoắc Khuynh Tư nhận thức lại được thì vội la lên, cơ thể vẫy vùng ngồi bật dậy mong nhanh chóng thoát khỏi ma trảo của anh. Người đàn ông này, thế nhưng lại nhân cơ hội té ngã mà sàm sỡ cô!

"Em ngồi im được không, nếu em còn cử động nữa, anh không chắc sẽ kiềm chế được đâu?"

Đàm Dịch Khiên khuôn mặt đã vặn vẹo trông thật khó chịu, khàn giọng trầm đục lên tiếng nhắc nhở cô.

Cảm nhận được sự nguy hiểm cận kề, cô ngồi yên không động đậy nữa, nhưng chính ngay lúc này cô mới phát hiện ra được hung thủ chính là ngay phía dưới chỗ cô ngồi.

A!!! Chỗ đó của hắn và của cô đang dính sát vào nhau, do ma sát theo hành động vẫy vùng lúc nãy của cô, hiện tại cô có thể cảm nhận được sự cương cứng cùng nóng hổi ngay phía dưới mông mình.

Giật mình đứng bật dậy, cô vội tránh xa hắn, người đàn ông này lại sao lại dễ dàng phát dục như vậy!

"Anh nghĩ em nên cảm ơn anh chứ không phải cái biểu cảm sợ hãi như anh ăn thịt em như vậy mới phải chứ!"

Đàm Dịch Khiêm cũng chống lưng ngồi dậy nhìn cô bằng ánh mắt nóng bỏng.

"Ai...ai cần anh giúp, cái tên dê xồm như anh lúc nào cũng có thể ra tay được mà."

Hoắc Khuynh Tư lắp bắp cãi lại.



"Hizz, em đúng là cô bé vô ơn mà, anh đã lấy thân mình cho em đáp xuống vậy mà em lại đối xử với anh như sói ăn thịt thỏ vậy sao?"

Thấy bộ dạng đỏ mặt xấu hổ của cô khiến anh muốn trêu ghẹo.

"Anh, tất cả đều tại anh cả, ai kêu anh nắm tay tôi lại khiến tôi mất thăng bằng mà ngã xuống, còn may là tôi chưa đánh anh đó! Cảm ơn sao? Anh mơ đi!"

Cô nâng cao mặt lên không chịu thua đáp lại.

Đàm Dịch Khiêm đứng dậy tiến về phía giường cô đang ngồi làm cô sợ hãi la lên:

"Anh làm gì vậy, đừng có lại gần đây, mau về phòng anh đi, tôi muốn nghỉ ngơi"

Cô chớp mắt không dám nhìn vào gương mặt anh, đầu nhỏ khẽ cúi nhanh chóng đứng dậy khỏi giường lách qua người anh tiến ra phía cửa phòng ý muốn tiễn khách rõ ràng.

"Được, vậy em nghỉ ngơi cho tốt, anh về phòng mình!"

Thái độ của cô làm anh cảm thất trống rỗng, niềm vui vừa mới chớm nở đã vụt tắt. Xoay người rời khỏi phòng cô, dáng vẻ lạc lõng cô đơn.

Đóng cửa phòng lại Hoắc Khuynh Tư nắm lấy mái tóc uốn lọn xoăn mềm dài đến eo mà khẽ vò rối lên. Trời ạ, vừa nãy cô và hắn đang làm cái gì vậy chứ! Xấu hổ chết mất!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Yêu Thầm Cô Vợ Bạch Phú Mỹ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook