Yêu Thầm Cô Vợ Bạch Phú Mỹ

Chương 36: Cô Ấy Tới Đây Có Mục Đích Gì?

Dumy

12/12/2023

"Chào trưởng bản, cháu là Hoắc Khuynh Tư, là người bên tập đoàn Hoắc thị, hôm nay cháu đường đột tới đây có một ít tấm lòng mong có thể góp chút sức lực cùng vật phẩm để giúp đỡ một phần nào khó khăn cho mọi người"

Hoắc Khuynh Tư lên tiếng chào hỏi với trưởng bản.

"Chào Hoắc tiểu thư, tôi có nghe thông tin từ tối qua, không ngờ mọi người tới nhanh như vậy, không kịp chuẩn vị tiếp đón, mong cô đừng chấp trách!"

Trưởng bản cười hiền từ đứng lên nắm tay chào Hoắc Khuynh Tư.

"Dạ, không sao! Trưởng bản phải lo nhiều việc như vậy, cháu lại đường đột tới mà không báo sớm!"

"Ai da, cô gái này vừa xinh đẹp tốt bụng lại khéo ăn nói như, chắc chắn sẽ gặp những điều tốt đẹp trong cuộc sống, thần linh sẽ phù hộ cho cô!"

Tuy nói chuyện cùng trưởng bản nhưng ánh mắt cô vẫn luôn dõi theo những hành động của người nào đó."Hay lắm! Còn dám làm lơ tôi sao?"

"Phải rồi, tiện đây tôi cũng xin giới thiệu với Hoắc tiểu thư, đây là đội ngũ bác sĩ cùng y tá của Bệnh viện Tâm An cũng thuộc của tập đoàn Hoắc thị tới đây thăm khám chữa bệnh phát thuốc miễn phí cho bà con trong bản. Năm nào các bác sĩ cũng tới bản của chúng tôi, ở đây là vùng núi hẻo lánh, đường đi xa xôi lại hiểm hóc nên việc viện trợ từ các nhà hảo tâm cũng bị cản trở không ít, bà con mà có bị bệnh nếu nhẹ thì dùng các phương thuốc dân gian hoặc các thầy lang để chữa, nếu nặng quá thì mới buộc phải lên bệnh viện trên huyện. May nhờ có đội ngũ bác sĩ đây mấy năm nay ghé bản nên bà con mới khoẻ mạnh đỡ bệnh tật hơn. Đây là bác sĩ Đàm, Đàm Dịch Khiêm, cậu ấy năm nào cũng có mặt ở đây cả, nhờ cậu ấy mà chúng tôi mới biết tự chăm sóc sức khoẻ hơn, cách phòng chống các dịch bệnh!"

Quay qua đội ngũ bác sĩ đang khám chữa bệnh, trưởng bản hồ hởi phấn khích giới thiệu.

"Bác sĩ Đàm, đây là Hoắc tiểu thư tới đây làm tình nguyện, còn đây là bác sĩ Đàm, hiện là trưởng khoa cấp cứu của bệnh viện Tâm An, toàn những con người tuổi trẻ tài cao, hai người hãy làm quen nhau đi."

Trưởng bản thân thiện tươi cười giới thiệu mọi người với nhau.

"Chào Hoắc tiểu thư"

Khuôn mặt suy tư của Đàm Dịch Khiêm cùng giọng nói không cảm xúc cất lên.



"Chào anh, bác sĩ Đàm"

Hoắc Khuynh Tư đáp lại lời chào đầy khiêu khích, bàn tay thon dài trắng mịn đưa ra ý muốn chào hỏi. Muốn làm lơ như không thấy nhưng bàn tay cô tiến lại gần sát mặt hơn không thể từ chối, Đàm Dịch Khiêm miễn cưỡng đưa bàn tay ra nắm nhẹ lấy rồi nhanh chóng muốn rút lại, nhưng không để anh được như ý, bàn tay cô càng nắm chặt hơn, miệng nhếch nhẹ thấy được khoé miệng như đang cười, bờ môi đỏ hồng chu nhẹ giọng nói như làm nũng:

"Bác sĩ Đàm chào hỏi thật không có thiện chí mà!"

Khuôn mặt cứng đờ của Đàm Dịch Khiêm như đóng băng lại thầm nghĩ :" Cô gái này, muốn giở trò gì đây!"

"Hahaha, bác sĩ Đàm trông có vẻ không thân thiện, lạnh lùng cứng nhắc nhưng thật ra cậu ấy tốt lắm, là người biết nghĩ cho mọi người, hết lòng giúp đỡ chúng tôi. Có lẽ do Hoắc tiểu thư đây xinh đẹp quá nên cậu ấy ngại ngùng giữ ý thôi!"

Trưởng bản thấy tình huống như vậy thì vội lên tiếng phá bỏ bầu không khí khó xử này.

"Thật sao? Bác sĩ Đàm cũng biết ngại ngùng à, thú vị thật đó!"

Hoắc Khuynh Tư tươi cười thích thú, bàn tay đang nắm chặt cũng buông lỏng ra rồi rút tay lại.

"Hoắc tiểu thư, để chúng tôi sắp xếp chỗ để đồ và chỗ nghỉ ngơi cho mọi người. Đi đoạn đường xa như vậy chắc ai cũng mệt rồi."

Trưởng bản nhiệt tình lên tiếng.

"Dạ được, vậy làm phiền trưởng bản rồi!"

"Không có gì, ở đây thiếu thốn nhiều thứ, mong Hoắc tiểu thư đừng chê bai. Mời!"

———//———



Sau khi di chuyển đồ gồm sách vở bút viết, gạo trắng, mì gói, quần áo mùa đông cùng các vật dụng gia đình xuống thì cũng đã xế chiều, ai cũng đã thấm mệt. Nhóm từ thiện lần này gồm có 4 người, chỗ ở của cô được sắp xếp ở 1 gian phòng đơn giản gần chỗ cùng với nhóm bác sĩ tình nguyện. Ở đây vì để tỏ sự hiếu khách cùng lòng biết ơn đối với các mạnh thường quân nên trưởng ban cho xây một dãy nhà trệt đơn giản gồm 3 phòng để dành cho họ nếu có đến thì sẽ có chỗ nghỉ ngơi tử tế. Nếu đông quá thì sẽ tới nhà trưởng ban hoặc nhà dân gần đấy nghỉ ngơi.

Tất nhiên là Hoắc Khuynh Tư sẽ được nghỉ ngơi ở một phòng riêng. Tuy nói là ở phòng riêng nhưng căn phòng đơn giản đến mức không thể đơn giản hơn. Chỉ có 1 chiếc giường bằng gỗ đơn giản, 1 tủ để quần áo cũng đã khá cũ, một chiếc quạt điện nhỏ, phòng cô đặc biệt là có phòng vệ sinh riêng còn hai phòng kia thì phải dùng nhà vệ sinh chung bên ngoài. Sắp xếp lại đồ dùng cá nhân, sau đó cũng nhanh chóng vào nhà tắm tẩy rửa cơ thể đầy bụi bẩn cùng mồ hôi.

Tối đến dân làng ở đây ở tiệc đón mừng đoàn từ thiện tới nên mọi người đều quây quần bên ánh lửa ở giữa làng cùng nhau ca hát, ăn uống những món dân giã đậm chất vùng miền.

Điện và nước ở đây còn khá khan hiếm, nên hầu như buổi tối mọi người thường hay dùng đèn pin hoặc đèn dầu để thắp sáng, cuối tuần sẽ tụ tập lại đốt lửa tắt hết đèn để tiết kiệm.

Hoắc Khuynh Tư mặc 1 chiếc quần dài ống rộng màu xanh rêu đậm cùng áo thun tay dài màu trắng hoạ tiết chú heo màu hồng đáng yêu ngộ nghĩnh, mái tóc xoăn uốn lượn bồng bềnh được cột cao lên, nét thanh xuân từ người cô toát ra chẳng khác nào những nữ sinh đại học, nếu không ai nói thì sao mà biết được cô đã 28 tuổi, có chồng cùng một con chứ!

Khi cô đi ra thì gần như mọi người đã ngồi đông đủ

gần như kín chỗ, thấy cô đang loay hoay thì A Phiến đang ngồi gần Đàm Dịch Khiêm vội đứng lên lấy tay ra hiệu cho cô.

"Hoắc tiểu thư, cô ngồi đây đi!"

"A, vậy sao được, chỗ của anh mà, để tôi đi kiếm chỗ khác cũng được!"

Hoắc Khuynh Tư ngại ngùng lên tiếng từ chối.

"Không sao đâu, giờ tôi cũng phải đi phụ mọi người mang đồ ăn ra, cô cứ ngồi đây đi!"

Nói xong thì cũng chạy đi ra chỗ mọi người đang chuẩn bị đồ ăn giúp đỡ.

Không thể từ chối nên đành phải ngồi xuống bên cạnh Đàm Dịch Khiêm. Tên đàn ông này từ lúc thấy cô xuất hiện luôn tỏ ra lạnh lùng không thèm quan tâm liếc nhìn đến nửa cái. Được lắm, còn chơi trò chiến tranh lạnh cùng cô sao? Chưa hiểu rõ sự việc, chỉ nhìn mấy tấm hình đó mà đã gán ghép tội lỗi cho cô, đã vậy còn mang con trai về quê nội, bản thân thì lại trốn ở đây! Từ khi nào cô lại trở thành thợ săn phải đi săn con sói ích kỉ , lòng dạ hẹp hòi này vậy chứ!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Yêu Thầm Cô Vợ Bạch Phú Mỹ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook