Chương 19: Đàn Ông Đều Là Đồ Con Heo
Dumy
12/12/2023
Sáng nay tin tức một tuần nữa sẽ là đám cưới của nhị tiểu thư Hoắc thị, Hoắc Khuynh Tư diễn ra khiến giới thượng lưu ở thành phố Y bất ngờ không thôi, lan nhanh như núi lửa phun trào, nhưng danh tính bí mật của chú rể mới làm mọi người hoang mang.
Không phải là Phương tổng của Phương thị Phương Lâm sao?
Khi nghe được thông tin cô sẽ kết hôn, ngồi trong phòng làm việc, Phương Lâm tức giận ném mạnh chiếc laptop xuống đất, giấy tờ hồ sơ cũng không tránh khỏi bay tứ tung khắp phòng. Khuôn mặt giận dữ cùng phẫn nộ khiến xương quai hàm bạnh căng ra, ánh mắt căm tức hiện rõ cả tơ máu.
Chuyện này là thế nào? Người mà hắn theo đuổi yêu thương bốn năm nay sắp kết hôn, mà chú rể lại không phải là hắn! Làm sao có thể nuốt trôi cục tức này chứ!
Bỏ ngang cuộc họp cổ đông quan trọng sắp diễn ra, chạy tới công ty của Hoắc thị thì lễ tân trong sảnh báo Hoắc Khuynh Tư mấy hôm nay không đi làm, hắn đành phải chạy tới trước cổng lớn nhà cô ngồi trong xe đợi. Gọi điện nhưng cô không nghe,thậm chí còn chặn cuộc gọi của hắn.
Hoắc Khuynh Tư từ lúc mang thai cơ thể rất hay buồn ngủ, ăn uống lại không được ngon miệng nên cơ thể vốn đã mảnh mai nay lại càng trông có vẻ mỏng manh hơn. Không thể trách cô được, cô đã nghe lời bà nội và mẹ truyền lại kinh nghiệm, cô cũng đã cố gắng tẩm bổ cho cơ thể, ăn nhiều hơn thường ngày, nhưng ăn được một chút thì lại ói hết ra, là do đứa bé trong bụng cô quá khó chiều, thật đáng ghét như ba của nó, chỉ biết hành hạ khiến cô khổ sở như bây giờ!
Sau ngày cô và Đàm Dịch Khiêm đi đăng ký kết hôn, đối với hôn lễ này cô cũng không mong đợi nhiều, dù sao cũng chỉ là hình thức để hợp thức hoá đứa bé trong bụng. Hầu như các công đoạn để chuẩn bị hôn lễ cô cũng không đụng tay đến, trừ váy cưới cô phải trực tiếp mặc nên đành phải đặt nhà thiết kế riêng rồi tới đó thử.
Hôm nay đi thử váy cưới về thì cũng đã gần trưa, chiếc xe audi phiên bản giới hạn màu đỏ rượu vang dừng bánh trước cổng nhà, vừa từ ghế lái bước xuống, Hoắc Khuynh Tư đã bị bóng dáng đang từ phía sau chạy tới làm cô bất ngờ.
Sao giờ này hắn ta lại ở đây? Không phải công ty hắn rảnh rỗi quá không có việc để làm chứ!
"Khuynh Tư, anh có chuyện cần nói với em? Em theo anh lên xe đi tới chỗ này được không?"
Khuôn mặt Phương Lâm lo lắng lên tiếng như cầu xin.
"Phương Lâm, anh và tôi hiện giờ không còn gì để nói, đừng làm mất thời gian của nhau nữa".
Cô là một người rất rõ ràng và dứt khoát, ai đã từng làm cô bị tổn thương thì đừng mong cô có thể dễ dàng tha thứ, cô biết rõ giữa nam và nữ không thể nào tồn tại được tình bạn đơn thuần, nên khi hai người yêu nhau chia tay tốt nhất nên tránh xa nhau đi thì hơn.
Đóng mạnh cửa xe, cô cầm lấy túi xách bước ngang qua anh tiến về cổng chính.
Không để cô đi mất, Phương Lâm vội nắm lấy cánh tay thon mịn của cô, giọng nói bức xúc ẩn chứa tức giận:
"Em nói rõ cho anh biết chuyện sắp tới em sẽ kết hôn là như thế nào? Rõ ràng chúng ta yêu nhau, tình cảm đang tốt đẹp, chỉ vì chút hiểu lầm ngày hôm đó mà em nỡ bỏ rơi anh sao? Em đang cố tình trả thù anh đúng không? Còn chuyện chia tay anh chưa từng đồng ý!"
"Chuyện này không phải do anh quyết định mà được, nếu không phải đêm đó tôi phát hiện con người thật của anh thì đã không xảy ra chuyện ngày hôm nay, dồn tôi đến bước đường cùng phải kết hôn cùng hắn ta"
Hoắc Khuynh Tư hừ mũi cười khẩy, giọng điệu châm chọc phản ứng lại câu nói của hắn.
"Hắn ta là ai? Hắn ta đã làm gì em, anh muốn nói chuyện cùng thằng khốn đó. Chúng ta bình tĩnh lại để giải quyết mọi việc được không em, dù có chuyện gì xảy ra anh sẽ chịu tất cả trách nhiệm. Em biết anh yêu em đến mức nào mà Khuynh Tư, anh biết là em cũng còn tình cảm với anh mà phải không?"
Một người khá điềm tĩnh như Phương Lâm nhưng hôm nay thật sự lo sợ cùng hốt hoảng. Mới đầu hắn cố tình tiếp cận với cô chỉ bởi vì cô là con gái của tập đoàn Hoắc thị, không chỉ tài lực vững mạnh mà còn cực kì có địa vị trong thương giới và chính trị, rất có lợi cho việc liên kết làm ăn của Phương thị sau này, mở rộng ra tầm quốc tế.
Vả lại Hoắc Khuynh Tư thật sự rất đẹp, vẻ đẹp kiêu sa đài các, từng đường nét trên khuôn mặt cùng thân thể cân xứng với đường cong hoàn mỹ, bất cứ gã đàn ông nào chỉ cần nhìn thấy cô rồi tưởng tượng đem cô đè dưới thân thì đêm về thủ dâm cũng sẽ dễ dàng lên đỉnh!!!!
Nếu có được cô thì không phải là một mũi tên trúng hai con nhạn sao? Mới đầu là vì có mục đích nhưng dần dần khi tiếp xúc cùng cô, hắn ta thật sự đã có tình cảm. Tuy cô thuộc tuyp người hiện đại, năng động, tiếp nhận nền giáo dục phương Tây nhưng tư tưởng quá bảo thủ về quan hệ tình dục trước hôn nhân nên hắn đành phải kiếm phụ nữ khác bên ngoài để giải toả nhu cầu sinh lý mạnh mẽ của bản thân, thế nhưng thật không may lần này bị cô phát hiện...
"Vậy anh có chấp nhận cưới tôi và làm cha đứa bé ở trong bụng tôi không?"
Nâng cao mặt lên nhìn thẳng vào mặt Phương Lâm để xem phản ứng của hắn ra sao trước lời đề nghị của cô.
"Anh... em, em có thai sao?"
Tin tức này thật như sấm đánh bên tai, còn kinh hoàng hơn cả tin cô sắp kết hôn.
"Đúng vậy, tôi có thai với hắn ta, nếu anh có thể đủ rộng lượng chấp nhận tôi và đứa bé này tôi sẽ lập tức hủy hôn cùng hắn ta"
Câu hỏi mang tính thách thức của cô làm Phương Lâm thật sự bấn loạn, rối trí.
Không được ăn ốc mà bắt mình đổ vỏ sao? Phương Lâm này đâu phải người quá dễ dàng như vậy được?
"Em nghe anh nói được không? Đứa bé này, em có thể bỏ nó đi, sau đó chúng ta sẽ lập tức kết hôn, anh sẽ không để ý chuyện trước đó xảy ra giữa em và hắn ta. Chúng ta sẽ lại sống cùng nhau hạnh phúc như lúc trước được không em?"
"Đàn ông các người đều xấu xa như nhau cả thôi, đều là đồ con heo, đồ ích kỷ! Lòng tốt của anh tôi sẽ ghi nhớ, còn bây giờ anh đi khỏi đây được rồi!"
Hoắc Khuynh Tư vùng lấy cánh tay mình ra khỏi tay hắn dứt khoát bước về phía trước.
Hoắc Khuynh Tư, cô cũng thật coi thường tôi, muốn vứt bỏ tôi dễ dàng vậy sao? Cô cũng chỉ là loại phụ nữ lẳng lơ phóng đãng, chưa chồng mà có chửa, tôi sẽ cho cô biết cảm giác nhục nhã, ê chề là như thế nào!
Không phải là Phương tổng của Phương thị Phương Lâm sao?
Khi nghe được thông tin cô sẽ kết hôn, ngồi trong phòng làm việc, Phương Lâm tức giận ném mạnh chiếc laptop xuống đất, giấy tờ hồ sơ cũng không tránh khỏi bay tứ tung khắp phòng. Khuôn mặt giận dữ cùng phẫn nộ khiến xương quai hàm bạnh căng ra, ánh mắt căm tức hiện rõ cả tơ máu.
Chuyện này là thế nào? Người mà hắn theo đuổi yêu thương bốn năm nay sắp kết hôn, mà chú rể lại không phải là hắn! Làm sao có thể nuốt trôi cục tức này chứ!
Bỏ ngang cuộc họp cổ đông quan trọng sắp diễn ra, chạy tới công ty của Hoắc thị thì lễ tân trong sảnh báo Hoắc Khuynh Tư mấy hôm nay không đi làm, hắn đành phải chạy tới trước cổng lớn nhà cô ngồi trong xe đợi. Gọi điện nhưng cô không nghe,thậm chí còn chặn cuộc gọi của hắn.
Hoắc Khuynh Tư từ lúc mang thai cơ thể rất hay buồn ngủ, ăn uống lại không được ngon miệng nên cơ thể vốn đã mảnh mai nay lại càng trông có vẻ mỏng manh hơn. Không thể trách cô được, cô đã nghe lời bà nội và mẹ truyền lại kinh nghiệm, cô cũng đã cố gắng tẩm bổ cho cơ thể, ăn nhiều hơn thường ngày, nhưng ăn được một chút thì lại ói hết ra, là do đứa bé trong bụng cô quá khó chiều, thật đáng ghét như ba của nó, chỉ biết hành hạ khiến cô khổ sở như bây giờ!
Sau ngày cô và Đàm Dịch Khiêm đi đăng ký kết hôn, đối với hôn lễ này cô cũng không mong đợi nhiều, dù sao cũng chỉ là hình thức để hợp thức hoá đứa bé trong bụng. Hầu như các công đoạn để chuẩn bị hôn lễ cô cũng không đụng tay đến, trừ váy cưới cô phải trực tiếp mặc nên đành phải đặt nhà thiết kế riêng rồi tới đó thử.
Hôm nay đi thử váy cưới về thì cũng đã gần trưa, chiếc xe audi phiên bản giới hạn màu đỏ rượu vang dừng bánh trước cổng nhà, vừa từ ghế lái bước xuống, Hoắc Khuynh Tư đã bị bóng dáng đang từ phía sau chạy tới làm cô bất ngờ.
Sao giờ này hắn ta lại ở đây? Không phải công ty hắn rảnh rỗi quá không có việc để làm chứ!
"Khuynh Tư, anh có chuyện cần nói với em? Em theo anh lên xe đi tới chỗ này được không?"
Khuôn mặt Phương Lâm lo lắng lên tiếng như cầu xin.
"Phương Lâm, anh và tôi hiện giờ không còn gì để nói, đừng làm mất thời gian của nhau nữa".
Cô là một người rất rõ ràng và dứt khoát, ai đã từng làm cô bị tổn thương thì đừng mong cô có thể dễ dàng tha thứ, cô biết rõ giữa nam và nữ không thể nào tồn tại được tình bạn đơn thuần, nên khi hai người yêu nhau chia tay tốt nhất nên tránh xa nhau đi thì hơn.
Đóng mạnh cửa xe, cô cầm lấy túi xách bước ngang qua anh tiến về cổng chính.
Không để cô đi mất, Phương Lâm vội nắm lấy cánh tay thon mịn của cô, giọng nói bức xúc ẩn chứa tức giận:
"Em nói rõ cho anh biết chuyện sắp tới em sẽ kết hôn là như thế nào? Rõ ràng chúng ta yêu nhau, tình cảm đang tốt đẹp, chỉ vì chút hiểu lầm ngày hôm đó mà em nỡ bỏ rơi anh sao? Em đang cố tình trả thù anh đúng không? Còn chuyện chia tay anh chưa từng đồng ý!"
"Chuyện này không phải do anh quyết định mà được, nếu không phải đêm đó tôi phát hiện con người thật của anh thì đã không xảy ra chuyện ngày hôm nay, dồn tôi đến bước đường cùng phải kết hôn cùng hắn ta"
Hoắc Khuynh Tư hừ mũi cười khẩy, giọng điệu châm chọc phản ứng lại câu nói của hắn.
"Hắn ta là ai? Hắn ta đã làm gì em, anh muốn nói chuyện cùng thằng khốn đó. Chúng ta bình tĩnh lại để giải quyết mọi việc được không em, dù có chuyện gì xảy ra anh sẽ chịu tất cả trách nhiệm. Em biết anh yêu em đến mức nào mà Khuynh Tư, anh biết là em cũng còn tình cảm với anh mà phải không?"
Một người khá điềm tĩnh như Phương Lâm nhưng hôm nay thật sự lo sợ cùng hốt hoảng. Mới đầu hắn cố tình tiếp cận với cô chỉ bởi vì cô là con gái của tập đoàn Hoắc thị, không chỉ tài lực vững mạnh mà còn cực kì có địa vị trong thương giới và chính trị, rất có lợi cho việc liên kết làm ăn của Phương thị sau này, mở rộng ra tầm quốc tế.
Vả lại Hoắc Khuynh Tư thật sự rất đẹp, vẻ đẹp kiêu sa đài các, từng đường nét trên khuôn mặt cùng thân thể cân xứng với đường cong hoàn mỹ, bất cứ gã đàn ông nào chỉ cần nhìn thấy cô rồi tưởng tượng đem cô đè dưới thân thì đêm về thủ dâm cũng sẽ dễ dàng lên đỉnh!!!!
Nếu có được cô thì không phải là một mũi tên trúng hai con nhạn sao? Mới đầu là vì có mục đích nhưng dần dần khi tiếp xúc cùng cô, hắn ta thật sự đã có tình cảm. Tuy cô thuộc tuyp người hiện đại, năng động, tiếp nhận nền giáo dục phương Tây nhưng tư tưởng quá bảo thủ về quan hệ tình dục trước hôn nhân nên hắn đành phải kiếm phụ nữ khác bên ngoài để giải toả nhu cầu sinh lý mạnh mẽ của bản thân, thế nhưng thật không may lần này bị cô phát hiện...
"Vậy anh có chấp nhận cưới tôi và làm cha đứa bé ở trong bụng tôi không?"
Nâng cao mặt lên nhìn thẳng vào mặt Phương Lâm để xem phản ứng của hắn ra sao trước lời đề nghị của cô.
"Anh... em, em có thai sao?"
Tin tức này thật như sấm đánh bên tai, còn kinh hoàng hơn cả tin cô sắp kết hôn.
"Đúng vậy, tôi có thai với hắn ta, nếu anh có thể đủ rộng lượng chấp nhận tôi và đứa bé này tôi sẽ lập tức hủy hôn cùng hắn ta"
Câu hỏi mang tính thách thức của cô làm Phương Lâm thật sự bấn loạn, rối trí.
Không được ăn ốc mà bắt mình đổ vỏ sao? Phương Lâm này đâu phải người quá dễ dàng như vậy được?
"Em nghe anh nói được không? Đứa bé này, em có thể bỏ nó đi, sau đó chúng ta sẽ lập tức kết hôn, anh sẽ không để ý chuyện trước đó xảy ra giữa em và hắn ta. Chúng ta sẽ lại sống cùng nhau hạnh phúc như lúc trước được không em?"
"Đàn ông các người đều xấu xa như nhau cả thôi, đều là đồ con heo, đồ ích kỷ! Lòng tốt của anh tôi sẽ ghi nhớ, còn bây giờ anh đi khỏi đây được rồi!"
Hoắc Khuynh Tư vùng lấy cánh tay mình ra khỏi tay hắn dứt khoát bước về phía trước.
Hoắc Khuynh Tư, cô cũng thật coi thường tôi, muốn vứt bỏ tôi dễ dàng vậy sao? Cô cũng chỉ là loại phụ nữ lẳng lơ phóng đãng, chưa chồng mà có chửa, tôi sẽ cho cô biết cảm giác nhục nhã, ê chề là như thế nào!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.