Chương 13
Dolly (Mai Windy)
05/09/2016
Lại một buổi sáng đẹp trời ở thủ đô
Valentino. Dự báo thời tiết nói hôm nay trời nắng đẹp, rất thích hợp cho những chuyến dã ngoại ngoài trời, nhưng, đó là nếu bạn không phải trải
qua bài kiểm tra cuối tháng của học viện Zeis.
Bên trong học viện, trước cửa mỗi lớp học là một hàng dài những học sinh đứng xếp hàng chờ được gọi tên đi vào phòng. Căng thẳng, lo lắng và run rẩy, mang theo tâm trạng bất an hầu hết các học viên chỉ mong mình có thể bị đau bụng ngay lúc này. Mỗi lúc làm bài kiểm tra cuối tháng như thế này tất cả học viên chỉ mong mình có thể làm thật tốt, đặc biệt là với những người đang có tên trong bảng xếp hạng top 100 mỗi khối, bởi vì đối với bọn họ, việc bị rớt hạng hay bị chuyển lớp thật sự là một việc nhục nhã vô cùng. Nhưng tuy nhiên dịp này cũng là một dịp tốt để các học viên lớp yếu kém có thể được chuyển sang lớp giỏi hơn, nói chung, kiểm tra cuối tháng không tốt cũng không xấu nhưng lần nào cũng làm học viên lo lắng, chấm hết.
-"Nào, kiểm tra lại xem, toán... ừ được rồi, văn, anh, lí, sử, ... "_Thiên Yết nhìn một hàng dài phía trước thầm thở dài ngao ngán, cô nhìn xung quanh thấy hầu hết mọi người đều đang ôn lại bài thì cũng kiểm tra lại kiến thức của bản thân một chút. Ai nha, quả nhiên là được thần tượng kèm cặp có khác, học cái gì cũng đều dễ hơn hẳn, đến bây giờ vẫn còn chưa quên hết kiến thức.
Đang lúc nhẩm đến môn lịch sử, đột nhiên cô thấy một dáng người quen thuộc đang chạy về phía mình, là Sư Tử. Em ấy đến đây làm gì? Không phải sắp đến giờ rồi à?
-Sư Tử?_Thiên Yết thắc mắc hỏi.
-Chị Thiên Yết, chị Thiên Yết, hôm trước chị mượn của em một quyển sách nâng cao toán, em cũng nó với chị là nó không phải của em, bây giờ bạn kia đang cần lấy lại cuốn sách, có thể trả lại cho em không?_Vừa đến gần Thiên Yết, Sư Tử đã nói liến thoắng khiến cô không kịp phản ứng, đến lúc nghe xong mới gật gật đầu:
-Được chứ, nhưng để chị đi xin phép giảng viên đã.
-Vâng ạ, nhưng chị nhanh lên nha! Bạn của em bảo là cần gấp lắm!
-Ok ok._Đưa tay ra làm dấu với Sư Tử, Thiên Yết quay người chạy về phía vị giảng viên đang đứng trước cửa lớp học đọc danh sách tên học sinh, nói nhỏ với cô ấy.
-Đi đi, nhớ quay lại sớm một chút, đừng để bị trễ giờ kiểm tra là được._Giảng viên gật đầu, đồng ý cho Thiên Yết đi, còn nhắc nhở cô đừng để trễ giờ.
-Vâng, em cảm ơn cô ạ._Thiên Yết mừng rỡ gật đầu. Thật may mắn! Nếu trúng người khác cô chỉ sợ sẽ không dễ dàng đồng ý cho cô đi thế này.
Cô mỉm cười chạy về phía Sư Tử, giơ tay lên và nói: "Đi thôi!"
-Ừm._Sư Tử gật đầu, chạy đi cùng Thiên Yết.
Hai người đi lòng vòng rẽ qua đường này lối nọ cuối cùng cũng đến kí túc xá nữ năm 3, lên lấy sách xong họ vội chạy về lớp để làm bài, nhưng bất cẩn thế nào mà đang chạy Sư Tử lại đụng phải một học viên, lảo đảo suýt ngã, cũng may là được Thiên Yết đỡ lại. Sư Tử ngẩng đầu lên, vội vã xin lỗi người trước mặt, đang định chạy đi tiếp thì đột nhiên...
Thình thịch... thình thịch...
Nhịp tim Sư Tử đột nhiên tăng nhanh, đầu óc choáng váng. Nhỏ liếc mắt nhìn người con trai trước mặt thấy hắn vẫn bình tĩnh như cũ, chỉ là, đôi mắt của hắn lúc nãy còn là màu xanh biếc... sao giờ lại thành xanh tím rồi?
-AAAAA!!!_Sư Tử đột nhiên hét lên! Những hình ảnh rời rạc dần hiện lên trong đầu nhỏ rồi lại biến mất nhanh chóng, xoay vòng vòng trong trí óc nhỏ. Hoảng loạn, sợ hãi và hoảng hốt, Sư Tử không thể nào khống chế được tinh thần của bản thân mình. Có thứ gì đó liên tiếp loé lên trong đầu nhỏ, thứ gì đó rất đáng sợ... rất đáng sợ...
-Sư Tử! Sư Tử! Em sao vậy!?_Thấy Sư Tử hoảng sợ như vậy, Thiên Yết lo lắng lay lay em ấy, không được liền nhìn sang học viên trước mặt, cô cảm thấy hắn trông thật quen.
-Lần sau đi đường nhớ cẩn thận._Bỗng học viên kia lên tiếng, rồi rời đi ngay lập tức. Cùng lúc đó, Sư Tử cũng dần bình tĩnh trở lại, nhỏ vội vàng nhìn về phía học viên vừa rời đi kia, nhưng đã không thấy hắn đâu nữa.
-Chị Thiên Yết...
-Sư Tử, lúc nãy em sao vậy!? Chị thấy em rất sợ hãi, chẳng lẽ...
-Em không sao, không cần lo lắng đâu ạ. Mà chị định nói gì thế? Sao lại không nói tiếp vậy?
-Em biết người vừa rồi không?
-Hình như em từng thấy qua anh ta ở đâu đó rồi.
-Đó là Kim Ngưu, học lớp D1, khối D năm 3, nằm trong top 10 học viên giỏi nhất năm 3. Ma pháp hắn là thời gian và hoa hồng.
-Vậy sao..._Sư Tử nghe Thiên Yết nói, đôi mày nhỏ nhíu lại như đang suy nghĩ, rồi lại dãn ra nhìn Thiên Yết._Mà chúng ta nên đi thôi chị nhỉ? Học viện rất rộng, nếu đứng đây thêm một chút nữa em sợ mình sẽ không đến kịp đâu!
-Phải rồi nhỉ! Mau đi thôi!_Thiên Yết nghe vậy mới nhớ ra là mình còn phải làm kiểm tra, nhưng cô lại lo lắng nhìn Sư Tử._Này, em như vậy có ổn không thế? Vừa nãy em...
-Không sao đâu ạ, có lẽ là em bị đọc kí ức thôi! Không có vấn đề gì đâu!
-Nếu em đã nói vậy, chúng ta mau đi thôi!
-Vâng._Sư Tử đáp rồi tiếp tục đi về lớp của mình, nhưng đến tận khi vào bắt đầu làm bài, nhỏ vẫn không thể bỏ ra khỏi đầu những kí ức rời rạc đã xuất hiện lúc đó. Rốt cuộc là làm sao vậy!? Nhỏ bực bội nhìn chằm chằm bài kiểm tra tổng hợp trên bàn mà không thể tập trung được.
(Bài kiểm tra tổng hợp: Đề kiểm tra mỗi cuối tháng của học viện Zeis tuy chỉ có một tờ nhưng lại trộn lẫn các kiến thức lại với nhau, có tháng là vật lí, anh, hoá, có tháng lại là văn, sử, địa, vân vân và mây mây, mỗi tháng một kiểu, không thể nào đoán trước được. Vậy nên dù chỉ có một tờ đề thì các học viên vẫn phải cật lực ôn lại kiến thức tất cả các môn học.)
-----{0}-----
-Các cậu nhìn này, ở đây có một bông hoa rất đẹp._Trong con ngõ nhỏ giữa thủ đô rộng lớn, Xử Nữ ngồi xổm xuống nhìn một bông hoa nhỏ bé màu tím nhạt, nói với hai chú chim nhỏ đang đậu trên vai cô, đó là hai chú chim vẫn thường xuyên nói chuyện với cô.
-Hoa ở lâu đài không phải đẹp hơn sao, Xử Nữ?_Đậu ở bên vai trái, chú chim có lông màu trắng sọc đen lên tiếng.
-Không, bông hoa nhỏ này đẹp hơn rất nhiều.
-Tại sao vậy?_Chú chim màu đen sọc trắng bên phải hỏi.
-Không có lí do, chỉ vì tớ thấy nó đẹp hơn thôi!_Xử Nữ nói rồi đứng dậy, quay ra đằng sau. Ở sau cô từ khi nào đã xuất hiện hai nữ vệ sĩ mặc đồ đen, cô nhíu mày._Sao vậy?
-Tiểu thư, đã đến giờ về. Cô mới đến Valentino, chưa quen đường phố ở đây, nếu đi nữa có thể bị lạc. Còn rất nhiều thời gian, khi khác cô lại có thể ra ngoài thăm quan tiếp.
Nghe bọn họ nói, Xử Nữ tiếc rẻ nhìn đoá hoa tím nhạt kia, thấy vậy, chú chim màu trắng bay đến bên tai cô, líu lo: "Cậu có thể bảo họ đem về đó Xử Nữ."
-Như vậy, hoa sẽ không còn đẹp nữa._Xử Nữ nói nhỏ. Cô đi đến bên cạnh vệ sĩ, lướt qua họ, đi vào ngồi trong một cái ô tô đã đỗ sẵn ở đó. Vệ sĩ của cô đi theo sau, đóng cửa xe lại và lái đi về nơi ở của Xử Nữ, hai chú chim cũng bay theo họ.
Trên đường đi về, ngồi trong xe nhìn ra ngoài, Xử Nữ có thể nhìn thấy học viện Zeis ở không xa lắm, cô mở miệng hỏi vệ sĩ:
-Hôm nay là cuối tháng phải không?
-Đúng vậy, thưa tiểu thư. Có chuyện gì sao?
-Không có gì._Xử Nữ nói, mắt vẫn nhìn về phía học viện, im lặng không nói gì.
-----{0}-----
-Anh Bạch Dương._Cự Giải nhíu mày nhìn người con trai trước mặt. Hôm nay là ngày kiểm tra của học viện, sau khi làm bài kiểm tra giấy xong cậu còn phải kiểm tra năng lực ca hát (hoặc chơi nhạc, hoặc sáng tác, hoặc kiểm tra dị năng đối với mỗi khối còn lại), sắp bắt đầu rồi. Vậy sao Bạch Dương lại ở đây?
-Chào!_Bạch Dương cười cười đáp.
-Có chuyện gì sao?
-Này, này, thái độ của em như thế là sao hả?
-Sắp đến giờ kiểm tra rồi, anh Bạch Dương.
-Được rồi, vậy không làm mất thời gian của em nữa. Ngài nói có nhiệm vụ mới giao cho em.
-Nhiệm vụ?
-Phải, là Song Tử. Nhớ lần trước em đi bắt Song Tử bị thất bại chứ? Lần đó Ngài đã rất tức giận, nên bây giờ, em hãy chuộc lỗi thật tốt đi!
-Vâng, nhất định lần này em sẽ không để bất cứ ai phát hiện! Nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ!_Cự Giải kiên định gật đầu, vừa đúng lúc đó, có tiếng thông báo đã đến giờ. Cự Giải chào Bạch Dương rồi đi vào cánh cửa của mình, bắt đầu bài kiểm tra năng lực.
(Kiểm tra năng lực: Mỗi người sẽ đi vào một phòng riêng đã được chuẩn bị sẵn, trong phòng có một màn hình lớn hiện lên nội dung kiểm tra để học viên hoàn thành. Giảng viên sẽ giám sát bọn họ trong phòng khác. Tuy nhiên đối với khối D lại khác, khối D là hai người một phòng đấu với nhau cho đến khi có một người thua cuộc, người thắng lại tiếp tục đấu với người thắng khác cho đến khi tìm được người cuối cùng. Những cuộc chiến như vậy khá là khắc nghiệt. Vì tác giả không giỏi miêu tả mấy cảnh đánh nhau nên nếu lần sau còn có đoạn kiểm tra cuối tháng này thì sẽ viết cho mọi người sau nha~)
-----{0}-----
Trời chuyển tối. Bệnh viện Valentino, 7 p.m.
Trong phòng VIP số 126, có một cô gái sắc mặt tái nhợt nằm đó, hơi thở yếu ớt, mà bên cạnh cô ấy, có một người con trai đáng đứng. Thiên Bình nhìn Song Tử, đưa tay ra kích hoạt ma pháp để kiểm tra thân thể cô ấy, rồi thu lại, suy nghĩ đó, lại dùng ma pháp làm ra kết giới xung quanh Song Tử sau đó mới rời đi.
Mà sau khi Thiên Bình đi, đôi tay Song Tử lại khẽ động đậy, môi cô mấp máy vài từ, sắc mặt vô cùng hoảng hốt.
-END-
Dolly: ;;A;; mấy ngày nay toàn phải lên trường, mệt quá không ra nổi chap mới nào hết nên bây giờ mới cố gắng cho ra chap 13. Để mọi người chờ lâu quá rồi, tội lỗi tội lỗi ;;A;; Cơ mà chap này chưa kịp xem xét lỗi, mọi người nếu thấy chỗ nào không ổn nhớ bảo nha. Yêu yêu.
Bên trong học viện, trước cửa mỗi lớp học là một hàng dài những học sinh đứng xếp hàng chờ được gọi tên đi vào phòng. Căng thẳng, lo lắng và run rẩy, mang theo tâm trạng bất an hầu hết các học viên chỉ mong mình có thể bị đau bụng ngay lúc này. Mỗi lúc làm bài kiểm tra cuối tháng như thế này tất cả học viên chỉ mong mình có thể làm thật tốt, đặc biệt là với những người đang có tên trong bảng xếp hạng top 100 mỗi khối, bởi vì đối với bọn họ, việc bị rớt hạng hay bị chuyển lớp thật sự là một việc nhục nhã vô cùng. Nhưng tuy nhiên dịp này cũng là một dịp tốt để các học viên lớp yếu kém có thể được chuyển sang lớp giỏi hơn, nói chung, kiểm tra cuối tháng không tốt cũng không xấu nhưng lần nào cũng làm học viên lo lắng, chấm hết.
-"Nào, kiểm tra lại xem, toán... ừ được rồi, văn, anh, lí, sử, ... "_Thiên Yết nhìn một hàng dài phía trước thầm thở dài ngao ngán, cô nhìn xung quanh thấy hầu hết mọi người đều đang ôn lại bài thì cũng kiểm tra lại kiến thức của bản thân một chút. Ai nha, quả nhiên là được thần tượng kèm cặp có khác, học cái gì cũng đều dễ hơn hẳn, đến bây giờ vẫn còn chưa quên hết kiến thức.
Đang lúc nhẩm đến môn lịch sử, đột nhiên cô thấy một dáng người quen thuộc đang chạy về phía mình, là Sư Tử. Em ấy đến đây làm gì? Không phải sắp đến giờ rồi à?
-Sư Tử?_Thiên Yết thắc mắc hỏi.
-Chị Thiên Yết, chị Thiên Yết, hôm trước chị mượn của em một quyển sách nâng cao toán, em cũng nó với chị là nó không phải của em, bây giờ bạn kia đang cần lấy lại cuốn sách, có thể trả lại cho em không?_Vừa đến gần Thiên Yết, Sư Tử đã nói liến thoắng khiến cô không kịp phản ứng, đến lúc nghe xong mới gật gật đầu:
-Được chứ, nhưng để chị đi xin phép giảng viên đã.
-Vâng ạ, nhưng chị nhanh lên nha! Bạn của em bảo là cần gấp lắm!
-Ok ok._Đưa tay ra làm dấu với Sư Tử, Thiên Yết quay người chạy về phía vị giảng viên đang đứng trước cửa lớp học đọc danh sách tên học sinh, nói nhỏ với cô ấy.
-Đi đi, nhớ quay lại sớm một chút, đừng để bị trễ giờ kiểm tra là được._Giảng viên gật đầu, đồng ý cho Thiên Yết đi, còn nhắc nhở cô đừng để trễ giờ.
-Vâng, em cảm ơn cô ạ._Thiên Yết mừng rỡ gật đầu. Thật may mắn! Nếu trúng người khác cô chỉ sợ sẽ không dễ dàng đồng ý cho cô đi thế này.
Cô mỉm cười chạy về phía Sư Tử, giơ tay lên và nói: "Đi thôi!"
-Ừm._Sư Tử gật đầu, chạy đi cùng Thiên Yết.
Hai người đi lòng vòng rẽ qua đường này lối nọ cuối cùng cũng đến kí túc xá nữ năm 3, lên lấy sách xong họ vội chạy về lớp để làm bài, nhưng bất cẩn thế nào mà đang chạy Sư Tử lại đụng phải một học viên, lảo đảo suýt ngã, cũng may là được Thiên Yết đỡ lại. Sư Tử ngẩng đầu lên, vội vã xin lỗi người trước mặt, đang định chạy đi tiếp thì đột nhiên...
Thình thịch... thình thịch...
Nhịp tim Sư Tử đột nhiên tăng nhanh, đầu óc choáng váng. Nhỏ liếc mắt nhìn người con trai trước mặt thấy hắn vẫn bình tĩnh như cũ, chỉ là, đôi mắt của hắn lúc nãy còn là màu xanh biếc... sao giờ lại thành xanh tím rồi?
-AAAAA!!!_Sư Tử đột nhiên hét lên! Những hình ảnh rời rạc dần hiện lên trong đầu nhỏ rồi lại biến mất nhanh chóng, xoay vòng vòng trong trí óc nhỏ. Hoảng loạn, sợ hãi và hoảng hốt, Sư Tử không thể nào khống chế được tinh thần của bản thân mình. Có thứ gì đó liên tiếp loé lên trong đầu nhỏ, thứ gì đó rất đáng sợ... rất đáng sợ...
-Sư Tử! Sư Tử! Em sao vậy!?_Thấy Sư Tử hoảng sợ như vậy, Thiên Yết lo lắng lay lay em ấy, không được liền nhìn sang học viên trước mặt, cô cảm thấy hắn trông thật quen.
-Lần sau đi đường nhớ cẩn thận._Bỗng học viên kia lên tiếng, rồi rời đi ngay lập tức. Cùng lúc đó, Sư Tử cũng dần bình tĩnh trở lại, nhỏ vội vàng nhìn về phía học viên vừa rời đi kia, nhưng đã không thấy hắn đâu nữa.
-Chị Thiên Yết...
-Sư Tử, lúc nãy em sao vậy!? Chị thấy em rất sợ hãi, chẳng lẽ...
-Em không sao, không cần lo lắng đâu ạ. Mà chị định nói gì thế? Sao lại không nói tiếp vậy?
-Em biết người vừa rồi không?
-Hình như em từng thấy qua anh ta ở đâu đó rồi.
-Đó là Kim Ngưu, học lớp D1, khối D năm 3, nằm trong top 10 học viên giỏi nhất năm 3. Ma pháp hắn là thời gian và hoa hồng.
-Vậy sao..._Sư Tử nghe Thiên Yết nói, đôi mày nhỏ nhíu lại như đang suy nghĩ, rồi lại dãn ra nhìn Thiên Yết._Mà chúng ta nên đi thôi chị nhỉ? Học viện rất rộng, nếu đứng đây thêm một chút nữa em sợ mình sẽ không đến kịp đâu!
-Phải rồi nhỉ! Mau đi thôi!_Thiên Yết nghe vậy mới nhớ ra là mình còn phải làm kiểm tra, nhưng cô lại lo lắng nhìn Sư Tử._Này, em như vậy có ổn không thế? Vừa nãy em...
-Không sao đâu ạ, có lẽ là em bị đọc kí ức thôi! Không có vấn đề gì đâu!
-Nếu em đã nói vậy, chúng ta mau đi thôi!
-Vâng._Sư Tử đáp rồi tiếp tục đi về lớp của mình, nhưng đến tận khi vào bắt đầu làm bài, nhỏ vẫn không thể bỏ ra khỏi đầu những kí ức rời rạc đã xuất hiện lúc đó. Rốt cuộc là làm sao vậy!? Nhỏ bực bội nhìn chằm chằm bài kiểm tra tổng hợp trên bàn mà không thể tập trung được.
(Bài kiểm tra tổng hợp: Đề kiểm tra mỗi cuối tháng của học viện Zeis tuy chỉ có một tờ nhưng lại trộn lẫn các kiến thức lại với nhau, có tháng là vật lí, anh, hoá, có tháng lại là văn, sử, địa, vân vân và mây mây, mỗi tháng một kiểu, không thể nào đoán trước được. Vậy nên dù chỉ có một tờ đề thì các học viên vẫn phải cật lực ôn lại kiến thức tất cả các môn học.)
-----{0}-----
-Các cậu nhìn này, ở đây có một bông hoa rất đẹp._Trong con ngõ nhỏ giữa thủ đô rộng lớn, Xử Nữ ngồi xổm xuống nhìn một bông hoa nhỏ bé màu tím nhạt, nói với hai chú chim nhỏ đang đậu trên vai cô, đó là hai chú chim vẫn thường xuyên nói chuyện với cô.
-Hoa ở lâu đài không phải đẹp hơn sao, Xử Nữ?_Đậu ở bên vai trái, chú chim có lông màu trắng sọc đen lên tiếng.
-Không, bông hoa nhỏ này đẹp hơn rất nhiều.
-Tại sao vậy?_Chú chim màu đen sọc trắng bên phải hỏi.
-Không có lí do, chỉ vì tớ thấy nó đẹp hơn thôi!_Xử Nữ nói rồi đứng dậy, quay ra đằng sau. Ở sau cô từ khi nào đã xuất hiện hai nữ vệ sĩ mặc đồ đen, cô nhíu mày._Sao vậy?
-Tiểu thư, đã đến giờ về. Cô mới đến Valentino, chưa quen đường phố ở đây, nếu đi nữa có thể bị lạc. Còn rất nhiều thời gian, khi khác cô lại có thể ra ngoài thăm quan tiếp.
Nghe bọn họ nói, Xử Nữ tiếc rẻ nhìn đoá hoa tím nhạt kia, thấy vậy, chú chim màu trắng bay đến bên tai cô, líu lo: "Cậu có thể bảo họ đem về đó Xử Nữ."
-Như vậy, hoa sẽ không còn đẹp nữa._Xử Nữ nói nhỏ. Cô đi đến bên cạnh vệ sĩ, lướt qua họ, đi vào ngồi trong một cái ô tô đã đỗ sẵn ở đó. Vệ sĩ của cô đi theo sau, đóng cửa xe lại và lái đi về nơi ở của Xử Nữ, hai chú chim cũng bay theo họ.
Trên đường đi về, ngồi trong xe nhìn ra ngoài, Xử Nữ có thể nhìn thấy học viện Zeis ở không xa lắm, cô mở miệng hỏi vệ sĩ:
-Hôm nay là cuối tháng phải không?
-Đúng vậy, thưa tiểu thư. Có chuyện gì sao?
-Không có gì._Xử Nữ nói, mắt vẫn nhìn về phía học viện, im lặng không nói gì.
-----{0}-----
-Anh Bạch Dương._Cự Giải nhíu mày nhìn người con trai trước mặt. Hôm nay là ngày kiểm tra của học viện, sau khi làm bài kiểm tra giấy xong cậu còn phải kiểm tra năng lực ca hát (hoặc chơi nhạc, hoặc sáng tác, hoặc kiểm tra dị năng đối với mỗi khối còn lại), sắp bắt đầu rồi. Vậy sao Bạch Dương lại ở đây?
-Chào!_Bạch Dương cười cười đáp.
-Có chuyện gì sao?
-Này, này, thái độ của em như thế là sao hả?
-Sắp đến giờ kiểm tra rồi, anh Bạch Dương.
-Được rồi, vậy không làm mất thời gian của em nữa. Ngài nói có nhiệm vụ mới giao cho em.
-Nhiệm vụ?
-Phải, là Song Tử. Nhớ lần trước em đi bắt Song Tử bị thất bại chứ? Lần đó Ngài đã rất tức giận, nên bây giờ, em hãy chuộc lỗi thật tốt đi!
-Vâng, nhất định lần này em sẽ không để bất cứ ai phát hiện! Nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ!_Cự Giải kiên định gật đầu, vừa đúng lúc đó, có tiếng thông báo đã đến giờ. Cự Giải chào Bạch Dương rồi đi vào cánh cửa của mình, bắt đầu bài kiểm tra năng lực.
(Kiểm tra năng lực: Mỗi người sẽ đi vào một phòng riêng đã được chuẩn bị sẵn, trong phòng có một màn hình lớn hiện lên nội dung kiểm tra để học viên hoàn thành. Giảng viên sẽ giám sát bọn họ trong phòng khác. Tuy nhiên đối với khối D lại khác, khối D là hai người một phòng đấu với nhau cho đến khi có một người thua cuộc, người thắng lại tiếp tục đấu với người thắng khác cho đến khi tìm được người cuối cùng. Những cuộc chiến như vậy khá là khắc nghiệt. Vì tác giả không giỏi miêu tả mấy cảnh đánh nhau nên nếu lần sau còn có đoạn kiểm tra cuối tháng này thì sẽ viết cho mọi người sau nha~)
-----{0}-----
Trời chuyển tối. Bệnh viện Valentino, 7 p.m.
Trong phòng VIP số 126, có một cô gái sắc mặt tái nhợt nằm đó, hơi thở yếu ớt, mà bên cạnh cô ấy, có một người con trai đáng đứng. Thiên Bình nhìn Song Tử, đưa tay ra kích hoạt ma pháp để kiểm tra thân thể cô ấy, rồi thu lại, suy nghĩ đó, lại dùng ma pháp làm ra kết giới xung quanh Song Tử sau đó mới rời đi.
Mà sau khi Thiên Bình đi, đôi tay Song Tử lại khẽ động đậy, môi cô mấp máy vài từ, sắc mặt vô cùng hoảng hốt.
-END-
Dolly: ;;A;; mấy ngày nay toàn phải lên trường, mệt quá không ra nổi chap mới nào hết nên bây giờ mới cố gắng cho ra chap 13. Để mọi người chờ lâu quá rồi, tội lỗi tội lỗi ;;A;; Cơ mà chap này chưa kịp xem xét lỗi, mọi người nếu thấy chỗ nào không ổn nhớ bảo nha. Yêu yêu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.