70 Dưỡng Nhãi Con, Được Chồng Quân Nhân Sủng Tận Trời

Chương 20:

Thu Thủy Doanh Doanh

05/11/2024

“Cảm ơn bà.”

Tống Phấn Phấn lau nước mắt, tâm trạng cũng khá hơn nhiều.

Mọi người trong nhà đều chưa tan làm, chỉ có ba người bọn họ ra ngoài.

Nhà bác cả Tống ở sát vách nhà cha Tống, sau khi nhà cha Tống bị tịch thu tài sản, bà nội Tống và bác cả Tống sợ bị liên lụy nên vội vàng phân rõ ranh giới với nhà bọn họ, viết giấy đoạn tuyệt quan hệ.

Từ khi cha Tống bị liệt, bọn họ càng ngày càng ghét mẹ con Tống Sơ Noãn, hễ có dịp là lại tìm cách bắt nạt.

Khi người khác ức hiếp nhà họ, bạn họ không những làm ngơ mà đôi khi còn giậu đổ bìm leo, thêm dầu vào lửa.

Hôm nay khi đi qua nhà họ, thấy cửa đóng then cài bà ta liền nhổ toẹt một cái: "Đúng là đồ đàn bà hư hỏng sinh con cũng hư hỏng, hổ phụ sinh hổ tử, chẳng sửa được."

Bà ta quên mất lúc cha Tống còn chưa sa cơ thất thế mình đã ra sức nịnh bợ con trai thứ và con dâu thứ như thế nào.

Họ gọi trưởng thôn tới kể lể đầu đuôi câu chuyện rồi cùng kéo nhau sang nhà họ Phong tìm Tống Sơ Noãn đòi công đạo.

Bên sông.

Vương Nhị Ngốc mình mẩy lấm lem bùn đất, trên người còn dính rong rêu ôm đầu đầy máu loạng choạng đứng dậy.

Hắn cúi đầu nhìn vết máu dưới đất, nhớ đến hành động 'ân đền oán trả' của Tống Phấn Phấn.

Mẹ kiếp! Con nhỏ đó rơi xuống nước, hắn đi ngang qua thấy thế nên tốt bụng nhảy xuống cứu, chỉ muốn nó lấy thân báo đáp ơn cứu mạng thôi mà. Ai ngờ đâu nó lại ra tay độc ác lấy đá đập vào đầu hắn, đánh hắn bất tỉnh.

Mẹ nó! Cả người con nhỏ đó đều bị hắn sờ soạng hết rồi, nó là người của hắn! Hắn phải băng bó vết thương trên đầu thật tốt rồi đi tìm nó làm vợ!



Nhà họ Phong.

Tống Sơ Noãn dọn dẹp phòng xong, nhìn đồng hồ, cũng sắp đến giờ cơm trưa.

Bây giờ đã ra ở riêng, cô chỉ cần nấu cơm cho bốn người ăn là được.

Đại Bảo và Nhị Bảo đã quen ở với bà nội, ngày thường vẫn ăn chung với mọi người trong nhà. Cô sợ hai đứa trẻ đột nhiên ăn với cô sẽ không quen nên cô hỏi: "Đại Bảo, Nhị Bảo, hai con muốn ăn cơm cùng bà nội hay ăn cùng mẹ?"

Đại Bảo và Tiểu Bảo không ngờ mẹ lại hỏi như vậy, trước giờ mẹ toàn tự mình nấu cơm ăn riêng.

Đại Bảo nói: "Con muốn ăn cơm cùng mẹ."

Nhị Bảo: "Con cũng vậy. Cơm mẹ nấu nhất định là ngon nhất." Nói rồi còn thè lưỡi liếm môi.

Tống Sơ Noãn đưa tay điểm lên chóp mũi Nhị Bảo: "Tham ăn."

"Chờ một lát, mẹ đi nấu cơm đây."

"Được ạ."

Cố Sơ Noãn định vào nhà lấy mì thì nghe thấy tiếng gõ cửa.

Thường Ngọc Như từ ngoài bước vào.

Cô vừa đi làm đồng về, người lấm lem bụi bẩn, mặt mũi nhem nhuốc nhìn Tống Sơ Noãn nói: "Em dâu ba, mẹ nói hôm nay Bắc Nghiên giúp nhà mình làm việc, nó làm nhiều lắm nên bảo em đừng nấu cơm nữa, hôm nay ăn chung với cả nhà."

Thường Ngọc Như biết Tống Sơ Noãn sống rất thanh tao, ngày thường ăn uống cũng phải ngon hơn nhà cô nên bổ sung thêm: "Tất nhiên, nếu em không muốn ăn chung thì tự mình nấu cũng được."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện 70 Dưỡng Nhãi Con, Được Chồng Quân Nhân Sủng Tận Trời

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook