Ẩn Gia Cộng Thê

Chương 14:

Oản lí lạt tiêu hương

08/07/2024

"Bách Triệu ơi!" Cửa mở ra, một bóng người lao đến đẩy ngã Yến Trà: "Ra mở cửa cho anh thật đấy hả, anh cảm động quá em ơi."

Người đến ra sức đè Yến Trà xuống đất, rồi dụi mặt lia lịa. Yến Trà bị đè bên dưới không có tí sức nào, chỉ có thể bị động thừa nhận sự nhiệt tình của người đến.

Người đè trên người Yến Trà vùi đầu vào cổ Yến Trà. Sau khi cảm thấy không đúng lắm, anh ấy ra sức ngửi ngửi, tần suất dụi cũng bắt đầu giảm bớt. Rồi anh ấy lại tò mò hỏi: "Bách Triệu, sao hôm nay sức em yếu thế, trên người còn thơm tho mềm mại nữa, em tham gia thí nghiệm biến thái gì đấy à?"

"Em không có sở thích đó đâu." Giọng nói khàn đục vang lên trên đỉnh đầu.

Người vẫn luôn không chịu đứng dậy ngẩng đầu lên, nhưng nửa người dưới vẫn đè chặt người Yến Trà: "Bách Triệu, em không ra mở cửa cho anh hả? Nếu em đứng đó, thế người nằm bên dưới anh là ai?"

"Hộc, hộc." Yến Trà ra sức hít thở. Để có thể bò ra khỏi người đàn ông nằm bên trên, cậu bị động lật người lại. Ban đầu, áp lực đè nén khiến lồng ngực cậu vô cùng khó chịu, đến cả thở cũng không thở nổi.

Vì phải gánh vác hết trọng lượng của Ẩn An Lê, Yến Trà buộc phải xoay người. Vào lúc này, háng Ẩn An Lê kề sát mông của Yến Trà, tư thế nằm dưới đất của hai người hơi toang toác.



Nhưng Yến Trà bị đè bẹp hoàn toàn không thể bắt kịp thị giác và mạch não của hai người đàn ông đang có mặt ở đây. Cậu chỉ cảm thấy vô cùng khó chịu, hơn nữa còn nôn nóng muốn thoát khỏi sự kìm kẹp của Ẩn An Lê.

"Hồng hộc... Hộc..." Yến Trà thở dồn dập ra sức bò về phía trước, nhưng hoàn toàn không thể dao động sức nặng đè trên người mình, thể lực của cậu và người đó quá chênh lệch.

Yến Trà giãy dụa vô ích, cuối cùng chỉ có thể đỏ từ mặt đến cổ, liên tục thở phì phò, nằm liệt trên đất, đầu váng mắt hoa lên tiếng cầu cứu.

"Ư... Bách Triệu, khó chịu, tôi khó chịu quá. Giúp... Hộc, giúp tôi với." Vừa thở vừa nói chuyện, giọng Yến Trà nghe khá là õng ẹo, nghe cứ như cậu đang làm nũng vậy.

Trên thực tế, từ lúc Yến Trà xoay người, Ẩn An Lê cũng đã nới bớt lực, chỉ xấu xa kẹp chặt bắp đùi của Yến Trà, không cho cậu bò ra mà thôi. Nào ngờ Yến Trà lại không phản ứng kịp, hơn nữa cũng không kịp điều chỉnh hô hấp, cuối cùng lại đi cầu cứu Ẩn Bách Triệu với giọng điệu ai nghe cũng phải suy nghĩ đen tối.

Vào lúc này, trong đầu Ẩn An Lê toàn là suy nghĩ 18+, anh ấy kéo người ngã nhào xuống, dụi mặt loạn xạ vào người Yến Trà để cảm nhận xúc cảm mềm mại như một miếng bông ấm áp.

Cùng lúc đó, khi vùi đầu vào cổ đối phương, anh ấy ngửi thấy mùi hương tươi mát thoang thoảng như có như không. Mùi hương ấy không giống với bất cứ loại nước hoa nào anh ấy từng ngửi. Không bị ngấy mà lại ngọt ngào ướt át, vừa nhớ đến mùi hương ấy là anh ấy thấy miệng khô khốc.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ẩn Gia Cộng Thê

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook