Chương 21:
Oản lí lạt tiêu hương
08/07/2024
"Đừng nói nữa." Ẩn Lan Lưu cau mày ngắt lời anh ba đang lẩm bẩm, cậu ấy nhìn anh ấy như nhìn một tên biến thái khó trị.
"Anh cả vừa nhắn tin cho em, báo là nhà họ Hồ ở phía Bắc muốn làm thông gia với nhà mình. Mấy ngày nữa, anh cả và anh hai sẽ về. Nếu đàm phán êm xuôi thì vị trí vợ chung của nhà chúng ta có người được chọn rồi." Lúc nói lời này, Ẩn Lan Lưu cũng chẳng tỏ ra vui vẻ là mấy.
"Ý em là nhà họ Hồ có gia tục thối nát như cướp đấy hả?" Ẩn An Lê thu hồi vẻ mặt si mê điên khùng, nghiêm mặt nói.
"..." Vì không thể phản bác, vậy nên mặt Ẩn Lan Lưu vẫn giữ biểu cảm một lời khó nói hết.
"Mắt nhìn của anh cả kém thật đấy, khẩu vị cũng chẳng ra sao." Ẩn An Lê sắc bén bình luận: "Người nhà họ Hồ lăn lộn trong showbiz chẳng khác gì mấy em gái bán hoa đứng đường. Họ có thể đánh đấm nhau vì chút lợi nhỏ, anh em ruột thịt cũng đâm sau lưng nhau nữa đấy."
Sau khi rửa bát xong, Ẩn Bách Triệu đi ra, tham gia vào cuộc trò chuyện của anh em trai nhà mình: "Hình như người được chọn để tổ chức đám cưới không phải người do nhà họ Hồ nuôi dạy đâu. Nghe nói là một đứa con riêng đã thất lạc bên ngoài nhiều năm."
"Ối chà, con riêng luôn, người nhà họ Hồ làm nhà ta vẻ vang quá nhỉ." Ẩn An Lê lạnh lùng nói.
Ẩn Lan Lưu đứng bên cạnh không bác bỏ lời của anh ấy. Bởi vì nhà họ Hồ có tiếng xấu thật.
"Nghe nói người con này là người song tính." Ẩn Bách Triệu nói ra tin tức mà mình mới nhận được.
"..." Ẩn An Lê.
"..." Ẩn Lan Lưu.
Thật lâu sau, Ẩn Lan Lưu mới mở miệng bình luận: "Thế chẳng phải càng toang hơn à? Con riêng nuôi bên ngoài, hơn nữa còn là người song tính. Chưa nói đến việc trước đây cậu ta sống thế nào, lần này về nhà họ Hồ, đám giá áo túi cơm nhà họ Hồ không làm gì cậu ta à?"
"Song tính ấy hả..." Ẩn An Lê nghĩ tới mẹ mình. Bà cũng là người song tính, sinh ra trong một gia đình giàu có ở vùng giáp ranh sông Nam. Vừa ra đời, bà đã được quyết định làm vợ chung cho tất cả anh em nhà họ Ẩn trong tương lai. Từ nhỏ, bà đã được đón vào nhà họ Ẩn, những thứ mà bà ăn, mặc đều là những thứ tốt nhất trong nhà.
Trong nhận thức của anh ấy, người song tính rất yếu ớt, phải che chở đầy đủ, nuôi dưỡng cẩn thận mới có thể sống được. Nhân chủng đặc biệt này vốn đã ít ỏi, một khi bị phát hiện, những người này không bị nuôi nhốt thì cũng bị người lừa bán, bị các gia đình có quyền thế độc chiếm.
"Anh lại rất muốn có một người vợ là người song tính đấy, hay là chúng ta chờ gặp người trước đã rồi tính sau?" Nếu nói Ẩn An Lê không dao động thì là nói dối.
Ẩn Lan Lưu nhìn người anh thứ ba không kiên trì của mình, lạnh lùng cười nhạo một tiếng: "Không phải vừa rồi anh còn nói là thích Yến Trà à?"
"Anh cả vừa nhắn tin cho em, báo là nhà họ Hồ ở phía Bắc muốn làm thông gia với nhà mình. Mấy ngày nữa, anh cả và anh hai sẽ về. Nếu đàm phán êm xuôi thì vị trí vợ chung của nhà chúng ta có người được chọn rồi." Lúc nói lời này, Ẩn Lan Lưu cũng chẳng tỏ ra vui vẻ là mấy.
"Ý em là nhà họ Hồ có gia tục thối nát như cướp đấy hả?" Ẩn An Lê thu hồi vẻ mặt si mê điên khùng, nghiêm mặt nói.
"..." Vì không thể phản bác, vậy nên mặt Ẩn Lan Lưu vẫn giữ biểu cảm một lời khó nói hết.
"Mắt nhìn của anh cả kém thật đấy, khẩu vị cũng chẳng ra sao." Ẩn An Lê sắc bén bình luận: "Người nhà họ Hồ lăn lộn trong showbiz chẳng khác gì mấy em gái bán hoa đứng đường. Họ có thể đánh đấm nhau vì chút lợi nhỏ, anh em ruột thịt cũng đâm sau lưng nhau nữa đấy."
Sau khi rửa bát xong, Ẩn Bách Triệu đi ra, tham gia vào cuộc trò chuyện của anh em trai nhà mình: "Hình như người được chọn để tổ chức đám cưới không phải người do nhà họ Hồ nuôi dạy đâu. Nghe nói là một đứa con riêng đã thất lạc bên ngoài nhiều năm."
"Ối chà, con riêng luôn, người nhà họ Hồ làm nhà ta vẻ vang quá nhỉ." Ẩn An Lê lạnh lùng nói.
Ẩn Lan Lưu đứng bên cạnh không bác bỏ lời của anh ấy. Bởi vì nhà họ Hồ có tiếng xấu thật.
"Nghe nói người con này là người song tính." Ẩn Bách Triệu nói ra tin tức mà mình mới nhận được.
"..." Ẩn An Lê.
"..." Ẩn Lan Lưu.
Thật lâu sau, Ẩn Lan Lưu mới mở miệng bình luận: "Thế chẳng phải càng toang hơn à? Con riêng nuôi bên ngoài, hơn nữa còn là người song tính. Chưa nói đến việc trước đây cậu ta sống thế nào, lần này về nhà họ Hồ, đám giá áo túi cơm nhà họ Hồ không làm gì cậu ta à?"
"Song tính ấy hả..." Ẩn An Lê nghĩ tới mẹ mình. Bà cũng là người song tính, sinh ra trong một gia đình giàu có ở vùng giáp ranh sông Nam. Vừa ra đời, bà đã được quyết định làm vợ chung cho tất cả anh em nhà họ Ẩn trong tương lai. Từ nhỏ, bà đã được đón vào nhà họ Ẩn, những thứ mà bà ăn, mặc đều là những thứ tốt nhất trong nhà.
Trong nhận thức của anh ấy, người song tính rất yếu ớt, phải che chở đầy đủ, nuôi dưỡng cẩn thận mới có thể sống được. Nhân chủng đặc biệt này vốn đã ít ỏi, một khi bị phát hiện, những người này không bị nuôi nhốt thì cũng bị người lừa bán, bị các gia đình có quyền thế độc chiếm.
"Anh lại rất muốn có một người vợ là người song tính đấy, hay là chúng ta chờ gặp người trước đã rồi tính sau?" Nếu nói Ẩn An Lê không dao động thì là nói dối.
Ẩn Lan Lưu nhìn người anh thứ ba không kiên trì của mình, lạnh lùng cười nhạo một tiếng: "Không phải vừa rồi anh còn nói là thích Yến Trà à?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.