Chương 34:
Oản lí lạt tiêu hương
08/07/2024
Trong phòng vệ sinh đơn nhỏ hẹp, tiếng nước thọc vào rút ra khiến người ta nghe mà đỏ mặt đã kéo dài rất lâu.
Yến Trà được Ẩn Lan Lưu phục vụ tận tình, không ngừng hưởng thụ những lần lên đỉnh liên tục, lỗ nhỏ bị khoái cảm đánh gục, cuối cùng Yến Trà cũng lộ ra vài phần quyến rũ và say đắm.
Ẩn Lan Lưu thấy Yến Trà thay đổi, đáy mắt cậu ấy hiện ra vẻ âm trầm. Cuối cùng cậu ấy cũng ngẩng đầu lên, vẫn còn lưu luyến mà liếm liếm miệng, ngược lại còn kề đầu sát vào đầu Yến Trà, ngón tay linh hoạt đút vào giữa hai chân cậu tiếp tục phục vụ.
Đút vào, thọc vào rút ra liên tục không ngừng, Yến Trà ngoan ngoãn nằm sấp trong vòng tay trần trụi cường tráng của Ẩn Lan Lưu, đôi mắt đẹp ướt át mơ hồ, khẽ khàng rên rỉ.
“Trà Trà có thoải mái không?” Ẩn Lan Lưu liếm láp vành tai Yến Trà, vừa hôn vừa dỗ dành.
“Thoải mái a ha… Thoải mái lắm luôn… Mau vào trong đi…” Yến Trà ngoan ngoãn nghe lời mà nói ra cảm giác của mình lúc này, vẻ mặt si mê ngốc nghếch.
“Trà Trà có thích không nào?” Ẩn Lan Lưu nhận được câu trả lời mình muốn, càng đâm thọc Yến Trà dịu dàng hơn.
“Ưm, ưm ha, thích… Tôi thích lắm… A ha… A a a ha… Hình như lại sắp bắn rồi ưm a…” Yến Trà mềm mại ôm lấy Ẩn Lan Lưu, đầu óc hỗn độn vẫn cảm giác lần lên đỉnh này có hơi khác thường.
Không thể đưa ra phán đoán chính xác, cơ thể mềm nhũn của Yến Trà dựa vào Ẩn Lan Lưu, nói thẳng thừng: "Tôi... Hình như tôi sắp tiểu ra rồi, Lan Lưu ơi…”
Ẩn Lan Lưu nghe thấy thế, đôi mắt lấp lánh một cách kỳ lạ, cậu ấy cúi đầu, hôn chùn chụt lên má Yến Trà và nói: “Vậy thì anh tiểu lên người tôi đi."
Nói xong, Ẩn Lan Lưu mạnh tay hơn, kích động áp miệng mình vào đôi môi dính đầy nước bọt của Yến Trà, vói đầu lưỡi vào bên trong.
Cảm giác ngột ngạt của nước tiểu khác với cảm giác lên đỉnh, khiến Yến Trà nhận ra có gì đó không ổn, nhưng lại không thể tránh né được, chỉ có thể ê ê a a, phát ra tiếng nức nở ngại ngùng rất dễ nghe, vịn vào trên người Ẩn Lan Lưu, lắng nghe tiếng nước tiểu của mình rỉ ra tí tách.
Sau khi Yến Trà nhận ra bản thân mình đã không kiểm soát được mà đi tiểu, thậm chí còn tiểu vào quần Ẩn Lan Lưu thì suy sụp, khóc to. Dù Ẩn Lan Lưu có dỗ thế nào cũng không được, cậu khóc mãi, không khóc nổi nữa bắt đầu nức nở, rồi thở dốc.
Chuyện dâm dật thối nát này cuối cùng cũng kết thúc, chờ đến khi hai người dọn dẹp lại rồi về nhà, trời đã sẩm tối.
Ẩn An Lê nằm dài trên sô pha, nghe thấy tiếng cắm chìa khóa vào ổ thì ngồi dậy, thấy hai người từ bên ngoài đi vào bèn than thở: “Sao hai đứa về muộn vậy, đi chơi cũng không biết báo cho anh một tiếng.”
“Gì đây?” Ẩn An Lê thấy Yến Trà tự bọc bản thân kín mít, đi theo sau lưng Ẩn Lan Lưu thì bật thốt: “Em dắt cả Tiểu Trà đi tập luyện à?”
Yến Trà được Ẩn Lan Lưu phục vụ tận tình, không ngừng hưởng thụ những lần lên đỉnh liên tục, lỗ nhỏ bị khoái cảm đánh gục, cuối cùng Yến Trà cũng lộ ra vài phần quyến rũ và say đắm.
Ẩn Lan Lưu thấy Yến Trà thay đổi, đáy mắt cậu ấy hiện ra vẻ âm trầm. Cuối cùng cậu ấy cũng ngẩng đầu lên, vẫn còn lưu luyến mà liếm liếm miệng, ngược lại còn kề đầu sát vào đầu Yến Trà, ngón tay linh hoạt đút vào giữa hai chân cậu tiếp tục phục vụ.
Đút vào, thọc vào rút ra liên tục không ngừng, Yến Trà ngoan ngoãn nằm sấp trong vòng tay trần trụi cường tráng của Ẩn Lan Lưu, đôi mắt đẹp ướt át mơ hồ, khẽ khàng rên rỉ.
“Trà Trà có thoải mái không?” Ẩn Lan Lưu liếm láp vành tai Yến Trà, vừa hôn vừa dỗ dành.
“Thoải mái a ha… Thoải mái lắm luôn… Mau vào trong đi…” Yến Trà ngoan ngoãn nghe lời mà nói ra cảm giác của mình lúc này, vẻ mặt si mê ngốc nghếch.
“Trà Trà có thích không nào?” Ẩn Lan Lưu nhận được câu trả lời mình muốn, càng đâm thọc Yến Trà dịu dàng hơn.
“Ưm, ưm ha, thích… Tôi thích lắm… A ha… A a a ha… Hình như lại sắp bắn rồi ưm a…” Yến Trà mềm mại ôm lấy Ẩn Lan Lưu, đầu óc hỗn độn vẫn cảm giác lần lên đỉnh này có hơi khác thường.
Không thể đưa ra phán đoán chính xác, cơ thể mềm nhũn của Yến Trà dựa vào Ẩn Lan Lưu, nói thẳng thừng: "Tôi... Hình như tôi sắp tiểu ra rồi, Lan Lưu ơi…”
Ẩn Lan Lưu nghe thấy thế, đôi mắt lấp lánh một cách kỳ lạ, cậu ấy cúi đầu, hôn chùn chụt lên má Yến Trà và nói: “Vậy thì anh tiểu lên người tôi đi."
Nói xong, Ẩn Lan Lưu mạnh tay hơn, kích động áp miệng mình vào đôi môi dính đầy nước bọt của Yến Trà, vói đầu lưỡi vào bên trong.
Cảm giác ngột ngạt của nước tiểu khác với cảm giác lên đỉnh, khiến Yến Trà nhận ra có gì đó không ổn, nhưng lại không thể tránh né được, chỉ có thể ê ê a a, phát ra tiếng nức nở ngại ngùng rất dễ nghe, vịn vào trên người Ẩn Lan Lưu, lắng nghe tiếng nước tiểu của mình rỉ ra tí tách.
Sau khi Yến Trà nhận ra bản thân mình đã không kiểm soát được mà đi tiểu, thậm chí còn tiểu vào quần Ẩn Lan Lưu thì suy sụp, khóc to. Dù Ẩn Lan Lưu có dỗ thế nào cũng không được, cậu khóc mãi, không khóc nổi nữa bắt đầu nức nở, rồi thở dốc.
Chuyện dâm dật thối nát này cuối cùng cũng kết thúc, chờ đến khi hai người dọn dẹp lại rồi về nhà, trời đã sẩm tối.
Ẩn An Lê nằm dài trên sô pha, nghe thấy tiếng cắm chìa khóa vào ổ thì ngồi dậy, thấy hai người từ bên ngoài đi vào bèn than thở: “Sao hai đứa về muộn vậy, đi chơi cũng không biết báo cho anh một tiếng.”
“Gì đây?” Ẩn An Lê thấy Yến Trà tự bọc bản thân kín mít, đi theo sau lưng Ẩn Lan Lưu thì bật thốt: “Em dắt cả Tiểu Trà đi tập luyện à?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.