Chương 35:
Oản lí lạt tiêu hương
08/07/2024
Ẩn An Lê không dám tin: “Tiểu Trà chỉ là một người bình thường, tại sao em lại kéo cậu ấy đến đó? Lan Lưu này, trong những ngày anh ba đi vắng, em đã biến thái đến mức đặc biệt tìm mấy người yếu đuối để luyện tập đấy à?"
Nghe anh ba mình cố ý xuyên tạc, Ẩn Lan Lưu đứng thẳng lên, cau mày, nhưng cậu ấy cũng không nói những gì đã xảy ra để chứng minh mình trong sạch: "Em tự biết khống chế sức lực của mình.”
…
Thời gian quay ngược trở lại thời điểm Yến Trà suýt ngất xỉu vì không tự chủ được mà tiểu ra quần, bị bộ dạng phản kháng không thể chấp nhận được của Yến Trà ảnh hưởng, Ẩn Lan Lưu dù rất muốn nhưng thực sự không dám tiếp tục làm chuyện ấy nữa.
Cậu bế Yến Trà đã bị dơ hết người vào phòng tắm đơn của phòng tập để tắm rửa.
Phòng tập thể hình này là tài sản để đó chứ không được sử dụng dưới danh nghĩa của nhà họ Ẩn bởi vì nó không thực sự tham gia vào chuỗi kinh doanh đen, trước đây chuyên được dùng để huấn luyện đấu sĩ. Khi nhà cậu ấy chuẩn bị thanh lý và chuyển đổi thì đã biến phòng tập thể hình này thành một địa điểm đấm bốc đứng tên tư nhân, chỉ tiếp đón những người đặc biệt.
Ví dụ như những người như Ẩn Lan Lưu vậy, muốn rèn luyện kỹ năng chiến đấu, hoặc nhóm những người đam mê chiến đấu thuần túy thích cởi trần đánh nhau trong sân đấu.
“Trà Trà, quần áo này.” Ẩn Lan Lưu tìm thấy quần áo sạch, thấy Yến Trà đứng bên kia cố ý đứng cách xa mình, không dám đi qua.
Vừa rồi cậu ấy muốn ôm người ta đi tắm nhưng lại bị từ chối, cậu ấy không nhịn được mà muốn bước lên, sau đó lại bị yêu cầu tránh xa ra.
Thái độ phản kháng của Yến Trà rất kiên quyết, thậm chí sau khi Ẩn Lan Lưu vô tình chạm vào mu bàn tay của cậu khi đưa xà phòng, cậu còn há miệng cắn mạnh vào nơi bị Ẩn Lan Lưu chạm vào.
Bị Yến Trà quát to ngăn cản, Ẩn Lan Lưu phải nhiều lần bảo đảm là sẽ không đến gần cậu nữa rồi sau đó mới mang vẻ mặt mất mát đi ra khỏi cửa.
Yến Trà dùng sức chà xát đôi chân đỏ ửng của mình, từ khóe mắt cậu nhìn thấy bóng lưng uể oải như con chó chết đuối của Ẩn Lan Lưu, nhưng thỉnh thoảng vùng kín cậu lại truyền đến cảm giác ngứa ran, tê dại, liên tục nhắc nhở Yến Trà rằng chàng trai trẻ bên cạnh cậu hoàn toàn không phải là một người bình thường và vô hại.
Người thường làm gì có ai dùng răng làm như vậy chứ, Yến Trà run rẩy xoa xoa môi âm hộ sưng tấy vì cơn hứng tình, thịt mềm mại có độ đàn hồi tuyệt vời không để lại dấu răng, nhưng bên trong lại bị nóng và sưng lên, giống như thịt nấm mộc nhĩ bị nước nóng làm nở ra.
Yến Trà muốn chửi bới điên cuồng nhưng cậu lại chỉ có thể chịu đựng.
Lặng lẽ kỳ cọ cơ thể, Yến Trà dần dần bình tĩnh lại dưới làn nước ấm, cậu nghĩ đến người nhà họ Ẩn không dễ đối phó, và cách thân thiết quen thuộc của Ẩn Lan Lưu với Ẩn An Lê, Ẩn Bách Triệu trên bàn ăn tối.
Nghe anh ba mình cố ý xuyên tạc, Ẩn Lan Lưu đứng thẳng lên, cau mày, nhưng cậu ấy cũng không nói những gì đã xảy ra để chứng minh mình trong sạch: "Em tự biết khống chế sức lực của mình.”
…
Thời gian quay ngược trở lại thời điểm Yến Trà suýt ngất xỉu vì không tự chủ được mà tiểu ra quần, bị bộ dạng phản kháng không thể chấp nhận được của Yến Trà ảnh hưởng, Ẩn Lan Lưu dù rất muốn nhưng thực sự không dám tiếp tục làm chuyện ấy nữa.
Cậu bế Yến Trà đã bị dơ hết người vào phòng tắm đơn của phòng tập để tắm rửa.
Phòng tập thể hình này là tài sản để đó chứ không được sử dụng dưới danh nghĩa của nhà họ Ẩn bởi vì nó không thực sự tham gia vào chuỗi kinh doanh đen, trước đây chuyên được dùng để huấn luyện đấu sĩ. Khi nhà cậu ấy chuẩn bị thanh lý và chuyển đổi thì đã biến phòng tập thể hình này thành một địa điểm đấm bốc đứng tên tư nhân, chỉ tiếp đón những người đặc biệt.
Ví dụ như những người như Ẩn Lan Lưu vậy, muốn rèn luyện kỹ năng chiến đấu, hoặc nhóm những người đam mê chiến đấu thuần túy thích cởi trần đánh nhau trong sân đấu.
“Trà Trà, quần áo này.” Ẩn Lan Lưu tìm thấy quần áo sạch, thấy Yến Trà đứng bên kia cố ý đứng cách xa mình, không dám đi qua.
Vừa rồi cậu ấy muốn ôm người ta đi tắm nhưng lại bị từ chối, cậu ấy không nhịn được mà muốn bước lên, sau đó lại bị yêu cầu tránh xa ra.
Thái độ phản kháng của Yến Trà rất kiên quyết, thậm chí sau khi Ẩn Lan Lưu vô tình chạm vào mu bàn tay của cậu khi đưa xà phòng, cậu còn há miệng cắn mạnh vào nơi bị Ẩn Lan Lưu chạm vào.
Bị Yến Trà quát to ngăn cản, Ẩn Lan Lưu phải nhiều lần bảo đảm là sẽ không đến gần cậu nữa rồi sau đó mới mang vẻ mặt mất mát đi ra khỏi cửa.
Yến Trà dùng sức chà xát đôi chân đỏ ửng của mình, từ khóe mắt cậu nhìn thấy bóng lưng uể oải như con chó chết đuối của Ẩn Lan Lưu, nhưng thỉnh thoảng vùng kín cậu lại truyền đến cảm giác ngứa ran, tê dại, liên tục nhắc nhở Yến Trà rằng chàng trai trẻ bên cạnh cậu hoàn toàn không phải là một người bình thường và vô hại.
Người thường làm gì có ai dùng răng làm như vậy chứ, Yến Trà run rẩy xoa xoa môi âm hộ sưng tấy vì cơn hứng tình, thịt mềm mại có độ đàn hồi tuyệt vời không để lại dấu răng, nhưng bên trong lại bị nóng và sưng lên, giống như thịt nấm mộc nhĩ bị nước nóng làm nở ra.
Yến Trà muốn chửi bới điên cuồng nhưng cậu lại chỉ có thể chịu đựng.
Lặng lẽ kỳ cọ cơ thể, Yến Trà dần dần bình tĩnh lại dưới làn nước ấm, cậu nghĩ đến người nhà họ Ẩn không dễ đối phó, và cách thân thiết quen thuộc của Ẩn Lan Lưu với Ẩn An Lê, Ẩn Bách Triệu trên bàn ăn tối.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.