Ẩn Gia Cộng Thê

Chương 41:

Oản lí lạt tiêu hương

08/07/2024

Yến Trà ngu người nhìn sườn mặt cậu trai có kỹ thuật đánh bóng chết người kia. Cậu ta có chiếc mũi thẳng gợi cảm, đôi mắt lười biếng lại sắc bén như mèo, và khuôn môi hoàn hảo khiến người ta muốn hôn sâu cùng, là mấy nụ hôn mà có thể trao đổi nước bọt ấy.

Thằng nhóc này đẹp trai thật đấy, nhưng sức lực đáng sợ quá, chẳng lẽ là sinh viên trường thể thao sao? Yến Trà thường xuyên nhìn sang một bên và liếc nhìn chàng trai trẻ vẫn đang bắt bóng, đập đối thủ của mình thêm vài lần.

Dần dần tấm lưới thòng xuống một chút.

Cậu ta rất dễ nhìn, thế mà lại có cơ bụng tám múi, đúng là ngạc nhiên.

Yến Trà càng xem càng thấy bỏng mặt, trong lúc suy nghĩ dần trở nên dâm đãng, thế mà cậu lại nảy ra ý nghĩ muốn xông lên ôm lấy cậu ta, liếm láp những múi cơ bụng đó.

“Đừng! Như! Thế nữa!” Yến Trà che mặt tại chỗ, tự thấy xấu hổ vì những ý nghĩ dâm đãng vớ vẩn của mình. Bản thân cậu đã hai mươi lăm tuổi rồi, trông cậu ta còn chưa biết đã thành niên hay chưa, sao cậu có thể có suy nghĩ biến thái như thế được.

Có thể là ông trời cũng không chịu nổi mùi dâm của cậu, một tiếng gió vút chói tai vang lên, Yến Trà đang che mặt thì thấy quả bóng chuyền bay nhanh về phía mình.

Xin lỗi cậu! Tất cả đều tại tôi quá hư hỏng!

Yến Trà sợ hãi nhắm mặt lại, căn bản không thể tránh được quả bóng.

May mà quả bóng không đập đúng vào người Yến Trà.

“Anh có sao không?” Một giọng nam dễ nghe hỏi Yến Trà.



Yến Trà ngẩng đầu nhìn, thấy trước mặt mình là một anh chàng siêu đẹp trai mặc chiếc quần bơi kaki thời thượng

“Vâng… Tôi không sao.” Yến Trà đỏ mặt cúi đầu, ánh mắt dừng ở cái eo thon, cơ bụng đầy đặn và đũng quần nhô lên rõ ràng của đối phương.

Mặt Yến Trà càng đỏ hơn, cũng cảm thấy nóng hơn.

“Anh không sao là tốt rồi, vừa rồi tôi hoảng lắm, chỉ sợ bóng đập phải anh thôi." Người đàn ông vừa nói xin lỗi vừa dần bước tới gần Yến Trà hơn, cậu ta cầm tay Yến Trà, nói: “Anh, thật sự, không sao đó chứ?”

Người đàn ông nói rồi lại dùng ngón tay cào khẽ vào lòng bàn tay Yến Trà một chút như đang đưa ra một lời mời nào đó. Yến Trà nhận được tín hiệu ái muội không thể từ chối, tùy ý để người đàn ông ghé sát mặt vào.

“Tôi có thể hôn anh không? Tiểu Trà.” Người đàn ông dịu dàng nhìn Yến Trà.

“Chuyện này… Chuyện này tôi… Đây vẫn là nụ hôn đầu của tôi, hai chúng ta chỉ vừa mới quen đây, có phải có hơi…?” Yến Trà căng thẳng xua tay lung tung, nhưng người đàn ông đó không để Yến Trà nói hết lời từ chối.

“Ưm!” Yến Trà bị hôn.

Trước tiên người đàn ông môi chạm môi nhẹ nhàng cọ xát với Yến Trà một phen, sau đó mới vươn đầu lưỡi, cẩn thận liếm láp nướu Yến Trà, như đang kiên nhẫn đợi Yến Trà đồng ý.

Yến Trà bị luồng gió nóng xung quanh thổi đến cực nóng, dưới sự đối xử dịu dàng lịch lãm của người đàn ông mà nhe răng ra, thả lỏng khớp hàm, đầu lưỡi trơn trượt nhanh chóng thò vào.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ẩn Gia Cộng Thê

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook