Chương 42:
Oản lí lạt tiêu hương
08/07/2024
Ban đầu cậu ta chỉ quanh quẩn bên ngoài miệng Yến Trà, sau đó mới dần bắt đầu mò mẫm vào bên trong.
Nụ hôn triền miên kéo dài, Yến Trà cảm thấy đối phương càng ngày càng dùng sức, thậm chí còn dùng sức cạy răng, tìm kiếm mọi thứ có thể cướp đoạt trong miệng mình, dần dần sự xâm nhập càng lúc càng quá mức hơn, dần chuyển hướng tới yết hầu nhỏ hẹp và mẫn cảm kia.
“Ưm hừ… Không…” Yến Trà bất đắc dĩ phải ngửa người ra sau, muốn để người đàn ông rời khỏi đó, sau đó Yến Trà bị bàn tay vững vàng của cậu ta giữ lấy ót: “Không… Ớ… Không được mà… A ha…”
Yến Trà nhón chân nhưng cũng không thể trốn thoát nổi, cậu bị hôn mà như lạc vào đầm lầy cát ướt, cả người mềm nhũn bị người đàn ông ôm, bị hôn đến nỗi cả người không còn sức lực, chỉ có thể ngoan ngoãn thè cái lưỡi thơm ra để người đàn ông kia bú mút.
“Ư… Ưm ha…” Yến Trà bị động thở ra một hơi, bị người đàn ông ấy không kiêng nể gì mà hưởng dụng, ngay cả răng hàm trên đầy mẫn cảm cũng không tha.
Không được mà, sao có thể đối xử với cậu như thế, kỳ cục quá đi.
Ánh mắt Yến Trà dần dần không tự chủ được mà trợn ngược lên trên, dưới sự thao túng của đầu lưỡi người đàn ông, cậu có cảm giác miệng mình dường như đang biến thành bộ phận sinh dục để người ta khai thác.
Kỳ… Kỳ cục quá đi mất…
Vốn là cảm giác rất khó chịu, hết lần này đến lần khác bị lưỡi người đàn ông này làm nhục, Yến Trà đã dần bắt đầu thích nghi, nếm được một loại khoái cảm khác.
Hẳn là cậu nên dừng lại, không thể tiếp tục nữa, không được như vậy đâu, mình muốn… Mình sắp không chịu nổi rồi, sẽ bị cậu ta hôn đến hỏng mất…
Yến Trà bị bắt phải nuốt nước bọt không phải của mình, ma sát trơn trượt khiến cả người cậu cũng mẫn cảm theo.
Nóng quá đi, nóng quá đi mất, bởi vì đang ở trên bờ cát sao? Cho nên mới có cảm giác nóng như thế này…
Yến Trà ngoan ngoãn mặc cho người đàn ông bú liếm lưỡi ngon lành, cơn hứng tình mãnh liệt trở nên dày đặc làm đôi mắt cậu tối sầm lại.
“Ưm… Thoải mái quá… Thoải mái quá đi…” Yến Trà nói mơ hồ, thân thể vốn còn có thể cử động nhưng không biết sao lại giống như bị thứ gì đó cuộn lại, chỉ có thể giống như một con côn trùng dài xoắn lại, muốn duỗi ra đụng vào bướm dâm ngứa ngáy nhưng lại không làm được gì.
“Hì hì, Tiểu Trà thấy sướng mà đúng không…” Giọng nói dịu dàng dễ nghe của người đàn ông kề sát bên tai: “Tôi cũng thấy rất thoải mái, hôn Tiểu Trà phê lắm luôn…”
“Ưm? Ha a…” Người đàn ông hôn càng sâu hơn, mà Yến Trà chỉ có thể chịu đựng, hết lần này đến lần khác, khoái cảm không ngừng chồng chất, cuối cùng đạt đến đỉnh điểm của mấu chốt: "Muốn… Ha… Tôi sắp không được rồi… Sao có thể... Như thế này a a… Ha..."
Yến Trà run run thân mình, sau khi khoái cảm đang nghẹn ứ âm ỉ sục sôi tìm được lối thoát, không chút do dự bắn ra ngoài, kéo theo chút ý thức cuối cùng còn sót lại của Yến Trà.
Nụ hôn triền miên kéo dài, Yến Trà cảm thấy đối phương càng ngày càng dùng sức, thậm chí còn dùng sức cạy răng, tìm kiếm mọi thứ có thể cướp đoạt trong miệng mình, dần dần sự xâm nhập càng lúc càng quá mức hơn, dần chuyển hướng tới yết hầu nhỏ hẹp và mẫn cảm kia.
“Ưm hừ… Không…” Yến Trà bất đắc dĩ phải ngửa người ra sau, muốn để người đàn ông rời khỏi đó, sau đó Yến Trà bị bàn tay vững vàng của cậu ta giữ lấy ót: “Không… Ớ… Không được mà… A ha…”
Yến Trà nhón chân nhưng cũng không thể trốn thoát nổi, cậu bị hôn mà như lạc vào đầm lầy cát ướt, cả người mềm nhũn bị người đàn ông ôm, bị hôn đến nỗi cả người không còn sức lực, chỉ có thể ngoan ngoãn thè cái lưỡi thơm ra để người đàn ông kia bú mút.
“Ư… Ưm ha…” Yến Trà bị động thở ra một hơi, bị người đàn ông ấy không kiêng nể gì mà hưởng dụng, ngay cả răng hàm trên đầy mẫn cảm cũng không tha.
Không được mà, sao có thể đối xử với cậu như thế, kỳ cục quá đi.
Ánh mắt Yến Trà dần dần không tự chủ được mà trợn ngược lên trên, dưới sự thao túng của đầu lưỡi người đàn ông, cậu có cảm giác miệng mình dường như đang biến thành bộ phận sinh dục để người ta khai thác.
Kỳ… Kỳ cục quá đi mất…
Vốn là cảm giác rất khó chịu, hết lần này đến lần khác bị lưỡi người đàn ông này làm nhục, Yến Trà đã dần bắt đầu thích nghi, nếm được một loại khoái cảm khác.
Hẳn là cậu nên dừng lại, không thể tiếp tục nữa, không được như vậy đâu, mình muốn… Mình sắp không chịu nổi rồi, sẽ bị cậu ta hôn đến hỏng mất…
Yến Trà bị bắt phải nuốt nước bọt không phải của mình, ma sát trơn trượt khiến cả người cậu cũng mẫn cảm theo.
Nóng quá đi, nóng quá đi mất, bởi vì đang ở trên bờ cát sao? Cho nên mới có cảm giác nóng như thế này…
Yến Trà ngoan ngoãn mặc cho người đàn ông bú liếm lưỡi ngon lành, cơn hứng tình mãnh liệt trở nên dày đặc làm đôi mắt cậu tối sầm lại.
“Ưm… Thoải mái quá… Thoải mái quá đi…” Yến Trà nói mơ hồ, thân thể vốn còn có thể cử động nhưng không biết sao lại giống như bị thứ gì đó cuộn lại, chỉ có thể giống như một con côn trùng dài xoắn lại, muốn duỗi ra đụng vào bướm dâm ngứa ngáy nhưng lại không làm được gì.
“Hì hì, Tiểu Trà thấy sướng mà đúng không…” Giọng nói dịu dàng dễ nghe của người đàn ông kề sát bên tai: “Tôi cũng thấy rất thoải mái, hôn Tiểu Trà phê lắm luôn…”
“Ưm? Ha a…” Người đàn ông hôn càng sâu hơn, mà Yến Trà chỉ có thể chịu đựng, hết lần này đến lần khác, khoái cảm không ngừng chồng chất, cuối cùng đạt đến đỉnh điểm của mấu chốt: "Muốn… Ha… Tôi sắp không được rồi… Sao có thể... Như thế này a a… Ha..."
Yến Trà run run thân mình, sau khi khoái cảm đang nghẹn ứ âm ỉ sục sôi tìm được lối thoát, không chút do dự bắn ra ngoài, kéo theo chút ý thức cuối cùng còn sót lại của Yến Trà.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.