Chương 45:
Oản lí lạt tiêu hương
08/07/2024
Yến Trà đang trốn ở trong chăn, nghe thấy âm thanh mặc quần áo rồi tiếp đó lại nghe thấy tiếng mở cửa, cậu mới thử hé chăn ra, sau khi xác định trong phòng ngoại trừ mình thì không có ai nữa, lúc này cậu mới thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng chạy tới khóa trái cửa lại.
Thật là đáng sợ. Yến Trà nơm nớp lo sợ, nếu cậu còn tiếp tục ở lại nơi này, sớm muộn gì cũng bị người khác phát hiện được bí mật thân thể của mình, thật sự phải nghĩ biện pháp trốn đi mới được.
Yến Trà kích động chạy nhanh vào phòng tắm, mau chóng tắm sạch sẽ, sau khi tắm xong, cậu còn giặt sạch sẽ quần trong của mình một lần, làm biến mất các manh mối có thể xuất hiện.
Đang giặt quần trong, Yến Trà đột nhiên nhớ tới, lại vội vàng đứng lên, cố ý buộc chặt mảnh vải trên ngực hơn một chút nữa.
Trên bàn cơm, bởi vì Ẩn Lan Lưu và Ẩn An Lê muốn chờ Yến Trà ra ăn cơm cho nên Ẩn Bách Triệu cũng ngồi chờ đợi.
“Ẩn Lan Lưu này, thật ra anh cũng có nỗi khổ tâm.” Trên bàn, Ẩn An Lê bày ra vẻ mặt bí ẩn, muốn thành thật nói chuyện một lần với em trai, cố gắng cứu vãn một chút hình tượng người anh trai của mình.
Đầu bàn bên kia, mặt Ẩn Lan Lưu không chút thay đổi mà ôm tay ngồi nghiêm túc.
“Mấy năm gần đây, không biết sao lại thế này, anh gặp vấn đề về giấc ngủ. Ngủ ít nhưng nằm mơ nhiều, cho dù là uống thuốc an thần cũng không có hiệu quả gì, muốn dùng thuốc an thần cực mạnh, mấy thứ cấm đó thì anh cả không cho sử dụng. Mỗi ngày nằm ở trên giường đều rất khó khăn mới có thể ngủ được, thật sự… Là chuyện vô cùng khó khăn.” Ẩn An Lê vẻ mặt yếu ớt che mặt, cả người run nhẹ bởi vì chia sẻ chuyện đã che giấu nhiều năm.
“...” Ẩn Lan Lưu và Ẩn Bách Triệu yên lặng ngồi xem anh ba nhà mình “biểu diễn”.
“Không lừa mọi người đâu, anh thật sự… Thật sự rất khổ sở đó.” Nước mắt Ẩn An Lê tràn ra nơi khóe mắt, trên người đều tỏa ra sự yếu đuối.
“Mãi cho đến khi gặp Tiểu Trà, cậu ấy mềm mại như vậy, thơm như vậy, anh ôm cậu ấy như ôm cả thế giới, trên người cậu ấy trấn an được trái tim đang bị tra tấn của anh.” Ẩn An Lê rơi nước mắt, tiếp tục nói: “Cho nên anh mới có thể…”
“Mới có thể mới sáng sớm mà cởi hết quần áo, đi quấy rối tình dục người khác phải không?” Ẩn Lan Lưu lạnh lùng xùy một tiếng, cậu ấy rất vô tình nên không bị mê hoặc bởi khả năng biểu diễn có thể giật giải ảnh đế của Ẩn An Lê.
Thói hư tật xấu của anh trai, thân là em trai như Ẩn Lan Lưu sao lại không biết. Ngoài mặt thì cười hì hì, cẩn thận chu đáo, nhưng trong lòng thì lạnh lùng, ở nơi mà người khác không thấy, từ từ xâm nhập vào điểm yếu của người khác. Lúc người khác không hay biết gì thì tiến hành tẩy não, có thể bảo người đó bán đi cả bản thân, hay là giao tiền bán mình cho anh ấy, lại còn khiến người khác cảm thấy họ không xứng.
Thật là đáng sợ. Yến Trà nơm nớp lo sợ, nếu cậu còn tiếp tục ở lại nơi này, sớm muộn gì cũng bị người khác phát hiện được bí mật thân thể của mình, thật sự phải nghĩ biện pháp trốn đi mới được.
Yến Trà kích động chạy nhanh vào phòng tắm, mau chóng tắm sạch sẽ, sau khi tắm xong, cậu còn giặt sạch sẽ quần trong của mình một lần, làm biến mất các manh mối có thể xuất hiện.
Đang giặt quần trong, Yến Trà đột nhiên nhớ tới, lại vội vàng đứng lên, cố ý buộc chặt mảnh vải trên ngực hơn một chút nữa.
Trên bàn cơm, bởi vì Ẩn Lan Lưu và Ẩn An Lê muốn chờ Yến Trà ra ăn cơm cho nên Ẩn Bách Triệu cũng ngồi chờ đợi.
“Ẩn Lan Lưu này, thật ra anh cũng có nỗi khổ tâm.” Trên bàn, Ẩn An Lê bày ra vẻ mặt bí ẩn, muốn thành thật nói chuyện một lần với em trai, cố gắng cứu vãn một chút hình tượng người anh trai của mình.
Đầu bàn bên kia, mặt Ẩn Lan Lưu không chút thay đổi mà ôm tay ngồi nghiêm túc.
“Mấy năm gần đây, không biết sao lại thế này, anh gặp vấn đề về giấc ngủ. Ngủ ít nhưng nằm mơ nhiều, cho dù là uống thuốc an thần cũng không có hiệu quả gì, muốn dùng thuốc an thần cực mạnh, mấy thứ cấm đó thì anh cả không cho sử dụng. Mỗi ngày nằm ở trên giường đều rất khó khăn mới có thể ngủ được, thật sự… Là chuyện vô cùng khó khăn.” Ẩn An Lê vẻ mặt yếu ớt che mặt, cả người run nhẹ bởi vì chia sẻ chuyện đã che giấu nhiều năm.
“...” Ẩn Lan Lưu và Ẩn Bách Triệu yên lặng ngồi xem anh ba nhà mình “biểu diễn”.
“Không lừa mọi người đâu, anh thật sự… Thật sự rất khổ sở đó.” Nước mắt Ẩn An Lê tràn ra nơi khóe mắt, trên người đều tỏa ra sự yếu đuối.
“Mãi cho đến khi gặp Tiểu Trà, cậu ấy mềm mại như vậy, thơm như vậy, anh ôm cậu ấy như ôm cả thế giới, trên người cậu ấy trấn an được trái tim đang bị tra tấn của anh.” Ẩn An Lê rơi nước mắt, tiếp tục nói: “Cho nên anh mới có thể…”
“Mới có thể mới sáng sớm mà cởi hết quần áo, đi quấy rối tình dục người khác phải không?” Ẩn Lan Lưu lạnh lùng xùy một tiếng, cậu ấy rất vô tình nên không bị mê hoặc bởi khả năng biểu diễn có thể giật giải ảnh đế của Ẩn An Lê.
Thói hư tật xấu của anh trai, thân là em trai như Ẩn Lan Lưu sao lại không biết. Ngoài mặt thì cười hì hì, cẩn thận chu đáo, nhưng trong lòng thì lạnh lùng, ở nơi mà người khác không thấy, từ từ xâm nhập vào điểm yếu của người khác. Lúc người khác không hay biết gì thì tiến hành tẩy não, có thể bảo người đó bán đi cả bản thân, hay là giao tiền bán mình cho anh ấy, lại còn khiến người khác cảm thấy họ không xứng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.