Chương 17
NaNa1302
07/11/2019
- Của anh hết đấy , tôi còn có việc gấp . Đi đây
Vừa nói Tư Hạ vừa chạy thật nhanh vào bệnh viện . Cao Tuấn chưa bao giờ uống trà sữa . Nhưng có lẽ từ bây giờ anh sẽ uống , nhưng chỉ là của một người duy nhất mua mà thôi . Người đó chính là ... cô ấy
Khi cô đến nơi thì mẹ của cô cũng đã cấp cứu xong , khuôn mặt bà trắng bệch như không còn một giọt máu . Người vừa mới phẫu thuật xong không còn một chút sức lực nào . Bác sĩ nói tình trạnh của mẹ cô cũng không có gì nguy hiểm . Một chân bị gãy đã được bó bột , não bộ bị chấn động nhẹ . Chỉ cần nghỉ ngơi một tuần là khoẻ , có thể xuất viện . Do vẫn còn tác dụng của thuốc nên chắc phải tầm cỡ trưa mai bà mới có thể tỉnh dậy . Chỉ như vậy thôi đã khiến cha và cô an tâm hơn phần nào rồi
- Cha đi nghỉ một chút đi , để con ở đây với mẹ là được thôi
Sau một đêm mà tinh thần cha cô đã xa sút trông thấy , râu như nhú thêm một khoảng dài , tóc như xuất hiện thêm nhiều sợi bạc vậy . Lúc này Tư Hạ mới chợt nhận ra , thì ra con người lại nhanh già đi đến vậy . Mỗi con người , khoảng tuổi thọ trung bình là 75 . Như vậy , cha và mẹ cô đã sống được một nửa đời người rồi . Thật là nhanh , bây giờ cô lại có một ước muốn ở bên cạnh cha mẹ đến hết cuộc đời này
Vừa có một người cha cực kì thấu hiểu , chăm lo cho gia đình . Vất vả cực nhọc nuôi cô khôn lớn . Một người mẹ với gương mặt hiền từ phúc hậu . Mặc dù từ khi cô tới thế giới này chưa được nói chuyện trực tiếp với mẹ lần nào . Nhưng chỉ cần nhìn thấy mẹ , là cô thấy trong lòng ấm áp , hạnh phúc biết bao
- Con từ trường về tới đây đã mệt lắm rồi , con nằm xuống giường bên cạnh mà nghỉ ngơi . Cha muốn tâm sự thầm kín với mẹ con một chút
Cha cô vừa nói mắt lại dơm dớm vài giọt nước ở khoé mắt , vừa tiến lại vỗ nhẹ mu bàn tay của mẹ . Cha lại còn nói hài hước như vậy , tình cảm giữa hai người thật là tốt . Nhưng cô biết cha nói vậy chỉ là muốn rằng cô có thể đi nghỉ ngơi
Thật ra cha không biết cô mới vừa từ thành phố A về , chứ không phải từ trường học sang . Đi từ trường về đến nhà cô cũng không xa lắm , khoảng 2 tiếng đồng hồ đi xe hơi là đến . Còn nếu đi xe buýt thì mất khoảng 5-6 tiếng . Nếu như cô có xe hơi riêng đi thì tốt rồi , không phải đi xe buýt vòng vèo mãi mới về đến nhà . Mà là một đường thẳng , rất nhanh thôi ... Như vậy mỗi ngày cô đều có thể về nhà với cha mẹ rồi
Buổi sáng sớm ở bệnh viện gần như là lúc đông nhất . Người tới thăm bệnh , người chuyển ca , người thì đi mua đồ ăn sáng cho mình và bệnh nhân . Tư Hạ cũng vậy , sáng sớm cô xuống căn tin bệnh viện mua đồ ăn nhẹ cho mẹ cô . Mặc dù không biết chính xác là lúc nào mẹ dậy nhưng cô vẫn mua trước , để trong hộp ấm . Lúc nào mẹ dậy là có thể ăn được luôn rồi . Còn có mua cho cha một hộp cơm có xúc xích , có thịt heo , có rau cải và nước canh . Còn cô thì đơn giản thôi , bữa sáng chỉ một chiếc bánh bao là bụng đã no căng rồi
- Cha mau ăn đi cho nóng , để nguội thì mất ngon mất
Mặc dù cơm ở bệnh viện không ngon như cơm ở nhà , nhưng đã trải qua một đêm thật là mệt mỏi vậy nên hai người cảm thấy bữa ăn này là quá đủ rồi
- Con ăn xong thì về nhà nghỉ ngơi đi , chiều còn trở lại trường , mai đi học nhé
Quả thật cha lo cho cô thật là quá mức , cái gì cũng đặt lợi ích của cô lên hàng đầu . Nhưng cô thực sự không cần , mẹ còn chưa tỉnh thì làm sao cô nỡ đi cho được chứ
- Đợi mẹ tỉnh lại rồi con sẽ đi liền , cha yên tâm . Dù sao buổi học cũng nghỉ rồi , sẽ không sao đâu
Cha cô còn định nói gì nữa nhưng cô ngay lập tức ngắt lời
- Cha , con cũng là con gái của mẹ mà . Con cũng lo cho mẹ giống như cha mà . Cha ...
Huhm , phải dùng chiêu trò con nít ở đây cha mới siêu lòng
- Thôi được rồi , cha đấu không nổi con gái cưng của cha . Càng lớn cái miệng càng biết nói chuyện
Cha nhéo mũi cô một cái sau đó nói nhìn chai truyền nước biển , sắp cạn rồi
- Con ở đây với mẹ , cha đi tìm y tá thay nước truyền cho mẹ con
Tư Hạ gật đầu sau đó quay lại gần giường bệnh , kéo chiếc ghế ra ngồi xuống
- Mẹ , người phải mau chóng tỉnh lại , khoẻ lại và sống thật hạnh phúc vui vẻ với Hạ nhi
.....
9h sáng thì mẹ của Tư Hạ tỉnh dậy , sau một cơn ngủ mê man thì khó có thể nói một cách trôi chảy được . Tư Hạ đến bên bàn rót cho mẹ một cốc nước , trông mẹ rất vui vẻ . Mặc dù trải qua một trận kinh hồn bạt vía , nhưng khi nhìn thấy Tư Hạ trông bà lại rất vui vẻ
- Con về rồi à
Câu nói ấy lại khiến cho Tư Hạ nghẹn lòng . ‘ Con về rồi à ‘ , chính xác là đã hơn một mùa qua đi , là hơn 3 tháng cô chưa về thăm cha mẹ . Quả thật cô là một đứa con gái bất hiếu ....
Vừa nói Tư Hạ vừa chạy thật nhanh vào bệnh viện . Cao Tuấn chưa bao giờ uống trà sữa . Nhưng có lẽ từ bây giờ anh sẽ uống , nhưng chỉ là của một người duy nhất mua mà thôi . Người đó chính là ... cô ấy
Khi cô đến nơi thì mẹ của cô cũng đã cấp cứu xong , khuôn mặt bà trắng bệch như không còn một giọt máu . Người vừa mới phẫu thuật xong không còn một chút sức lực nào . Bác sĩ nói tình trạnh của mẹ cô cũng không có gì nguy hiểm . Một chân bị gãy đã được bó bột , não bộ bị chấn động nhẹ . Chỉ cần nghỉ ngơi một tuần là khoẻ , có thể xuất viện . Do vẫn còn tác dụng của thuốc nên chắc phải tầm cỡ trưa mai bà mới có thể tỉnh dậy . Chỉ như vậy thôi đã khiến cha và cô an tâm hơn phần nào rồi
- Cha đi nghỉ một chút đi , để con ở đây với mẹ là được thôi
Sau một đêm mà tinh thần cha cô đã xa sút trông thấy , râu như nhú thêm một khoảng dài , tóc như xuất hiện thêm nhiều sợi bạc vậy . Lúc này Tư Hạ mới chợt nhận ra , thì ra con người lại nhanh già đi đến vậy . Mỗi con người , khoảng tuổi thọ trung bình là 75 . Như vậy , cha và mẹ cô đã sống được một nửa đời người rồi . Thật là nhanh , bây giờ cô lại có một ước muốn ở bên cạnh cha mẹ đến hết cuộc đời này
Vừa có một người cha cực kì thấu hiểu , chăm lo cho gia đình . Vất vả cực nhọc nuôi cô khôn lớn . Một người mẹ với gương mặt hiền từ phúc hậu . Mặc dù từ khi cô tới thế giới này chưa được nói chuyện trực tiếp với mẹ lần nào . Nhưng chỉ cần nhìn thấy mẹ , là cô thấy trong lòng ấm áp , hạnh phúc biết bao
- Con từ trường về tới đây đã mệt lắm rồi , con nằm xuống giường bên cạnh mà nghỉ ngơi . Cha muốn tâm sự thầm kín với mẹ con một chút
Cha cô vừa nói mắt lại dơm dớm vài giọt nước ở khoé mắt , vừa tiến lại vỗ nhẹ mu bàn tay của mẹ . Cha lại còn nói hài hước như vậy , tình cảm giữa hai người thật là tốt . Nhưng cô biết cha nói vậy chỉ là muốn rằng cô có thể đi nghỉ ngơi
Thật ra cha không biết cô mới vừa từ thành phố A về , chứ không phải từ trường học sang . Đi từ trường về đến nhà cô cũng không xa lắm , khoảng 2 tiếng đồng hồ đi xe hơi là đến . Còn nếu đi xe buýt thì mất khoảng 5-6 tiếng . Nếu như cô có xe hơi riêng đi thì tốt rồi , không phải đi xe buýt vòng vèo mãi mới về đến nhà . Mà là một đường thẳng , rất nhanh thôi ... Như vậy mỗi ngày cô đều có thể về nhà với cha mẹ rồi
Buổi sáng sớm ở bệnh viện gần như là lúc đông nhất . Người tới thăm bệnh , người chuyển ca , người thì đi mua đồ ăn sáng cho mình và bệnh nhân . Tư Hạ cũng vậy , sáng sớm cô xuống căn tin bệnh viện mua đồ ăn nhẹ cho mẹ cô . Mặc dù không biết chính xác là lúc nào mẹ dậy nhưng cô vẫn mua trước , để trong hộp ấm . Lúc nào mẹ dậy là có thể ăn được luôn rồi . Còn có mua cho cha một hộp cơm có xúc xích , có thịt heo , có rau cải và nước canh . Còn cô thì đơn giản thôi , bữa sáng chỉ một chiếc bánh bao là bụng đã no căng rồi
- Cha mau ăn đi cho nóng , để nguội thì mất ngon mất
Mặc dù cơm ở bệnh viện không ngon như cơm ở nhà , nhưng đã trải qua một đêm thật là mệt mỏi vậy nên hai người cảm thấy bữa ăn này là quá đủ rồi
- Con ăn xong thì về nhà nghỉ ngơi đi , chiều còn trở lại trường , mai đi học nhé
Quả thật cha lo cho cô thật là quá mức , cái gì cũng đặt lợi ích của cô lên hàng đầu . Nhưng cô thực sự không cần , mẹ còn chưa tỉnh thì làm sao cô nỡ đi cho được chứ
- Đợi mẹ tỉnh lại rồi con sẽ đi liền , cha yên tâm . Dù sao buổi học cũng nghỉ rồi , sẽ không sao đâu
Cha cô còn định nói gì nữa nhưng cô ngay lập tức ngắt lời
- Cha , con cũng là con gái của mẹ mà . Con cũng lo cho mẹ giống như cha mà . Cha ...
Huhm , phải dùng chiêu trò con nít ở đây cha mới siêu lòng
- Thôi được rồi , cha đấu không nổi con gái cưng của cha . Càng lớn cái miệng càng biết nói chuyện
Cha nhéo mũi cô một cái sau đó nói nhìn chai truyền nước biển , sắp cạn rồi
- Con ở đây với mẹ , cha đi tìm y tá thay nước truyền cho mẹ con
Tư Hạ gật đầu sau đó quay lại gần giường bệnh , kéo chiếc ghế ra ngồi xuống
- Mẹ , người phải mau chóng tỉnh lại , khoẻ lại và sống thật hạnh phúc vui vẻ với Hạ nhi
.....
9h sáng thì mẹ của Tư Hạ tỉnh dậy , sau một cơn ngủ mê man thì khó có thể nói một cách trôi chảy được . Tư Hạ đến bên bàn rót cho mẹ một cốc nước , trông mẹ rất vui vẻ . Mặc dù trải qua một trận kinh hồn bạt vía , nhưng khi nhìn thấy Tư Hạ trông bà lại rất vui vẻ
- Con về rồi à
Câu nói ấy lại khiến cho Tư Hạ nghẹn lòng . ‘ Con về rồi à ‘ , chính xác là đã hơn một mùa qua đi , là hơn 3 tháng cô chưa về thăm cha mẹ . Quả thật cô là một đứa con gái bất hiếu ....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.