Chương 18
NaNa1302
07/11/2019
- Con về rồi à
Câu nói ấy lại khiến cho Tư Hạ nghẹn lòng . ‘ Con về rồi à ‘ , chính xác là đã hơn một mùa qua đi , là hơn 3 tháng cô chưa về thăm cha mẹ . Quả thật cô là một đứa con gái bất hiếu ... không giúp được gì cho cha mẹ , mà còn làm cho cha mẹ phải lo lắng
Buổi chiều Tư Hạ sắp xếp xong xuôi cho cha mẹ sau đó chuẩn bị về trường học . Vốn dĩ định ở lại đây lâu hơn nhưng lại bị mẹ thuyết phục quay trở lại trường nhanh chóng ... A , thật đúng là , lúc này mà cô còn quên mất cuộc hội thảo . Không biết 3 người đó đã đi dự về hay chưa . Tư Hạ lấy điện thoại ra , mở danh bạ rồi gọi cho Cao Tuấn
Điện thoại được kết nối , ngay lập tức Tư Hạ lên tiếng hỏi
- Alo ,anh ...chuyện ở bên đó ...đã xong xuôi chưa
- Ừ , đã diễn ra tốt đẹp , không cần phải lo lắng đâu , chúng tôi đang trên đường về rồi . Còn mẹ em không có vấn đề gì chứ
Nghe được mọi thứ diễn ra vẫn suôn sẻ Tư Hạ cảm thấy nhẹ lòng đi hẳn . Nhưng bỗng dưng trong lòng lại cảm thấy mình thật vô trách nghiệm
- Mẹ tôi phẫu thuật thành công rồi , đã không sao nữa . Còn về việc của tôi , tôi rất xin lỗi đã không làm tròn trách nghiệm của mình , tôi sẽ chịu trách nghiệm về việc này
Tay của Tư Hạ buông thõng chỉ quần nhưng vẫn nắm chặt . Thật sự cô có hơi lo lắng ...về phía giáo sư
- Em không cần phải lo lắng chuyện gì đâu , tôi đã giải quyết chuyện này rồi
- Thật sao ! Anh giải quyết chuyện này rồi ạ . Nếu vậy thật sự cảm ơn anh nhiều
Vì chuyện này vui quá mà Tư Hạ hoàn toàn quên mất , Cao Tuấn giải quyết chuyện này bằng cách nào . Thực tế để giải thích với giáo sư sẽ có hai nguyên nhân
Thứ nhất là nói đúng sự thật , đấy chính là Tư Hạ vô trách nghiệm . Không cần biết vì nguyên nhân gì , vô trách nghiệm chính là vô trách nghiệm . Nếu giáo sư có thể khoan hồng ....thì có thể sẽ bị sử phạt nhẹ hơn một chút
Thứ hai chính là ... Cao Tuấn nhận lỗi thay , mọi thứ đều là do anh quyết định . Nếu giả thiết này sảy ra thì cả hai người đều phải gánh một phần trách nghiệm . Nhưng nặng hơn hết chính là Cao Tuấn
___________
Ngày hôm sau Tư Hạ cũng về đến phòng trọ , vừa mở cửa đã thấy Lộ Khiết đứng trời trồng ở cửa . Trông mặt mũi cậu ấy vẫn còn đang lờ đờ , hai mắt vẫn dính lại với nhau . Chắc là vẫn còn chưa tỉnh ngủ , cũng đúng thôi được có một ngày nghỉ đến tận giờ này mới dậy thì phải biết hôm qua cậu ấy thức khuya tới lúc nào rồi ...
- Chào buổi sáng , mặt trời mới lên tới đỉnh mà cậu đã dậy rồi sao ( Ý của chị Tư Hạ ở đây là đang chê bai Lộ Khiết . Lẽ ra bây giờ phải là buổi trưa rồi ...)
Lộ Khiết vươn vai vài cái , miệng chép chép hết ngáp ngắn lại ngáp dài
- Cậu về sớm vậy
- Ừ , còn sớm mà ...
Tư Hạ cầm túi đồ ăn mua từ nhà lên , còn có một túi hoa quả to bự : Táo , nho và một ít bánh nữa
- Cậu đi vệ sinh cá nhân nhanh nhanh đi , bụng chưa thấy đói sao
Lộ Khiết không lên tiếng nhưng đầu lại gật lên gật xuống không ngừng . Sau đó chạy như bay vào phòng tắm
Tư Hạ cũng chỉ biết cười với cái tốc độ ‘ nhanh như chớp ‘ này của Lộ Khiết . Nhắc đến ăn là cứ như mèo thấy mỡ vậy . Nếu như để Tư Hạ miêu tả Lộ Khiết bằng một vài từ thì chắc có lẽ , ừm hừm : ‘ Con lợn đất di động ‘ haha
Tư Hạ vừa sắp xếp đồ ăn vừa cười cười , mùi thơm của thức ăn làm Lộ Khiết lao đến như hổ đói
Lộ Khiết lao vào trông vô cùng thất thố , bảo sao ... aizzz
- Ây ây khoan đã , đợi Hải Anh và Nguỵ Anh đã . Cậu bốc nhót như vậy , làm gì còn ai khác dám ăn sau nữa chứ
Lộ Khiết cười hì hì
- Vậy thì mình ăn một mình vậy
Tư Hạ nhăn mặt
- Gọi cậu là heo đất cũng không có gì là sai mà
Lộ Khiết đứng lên ngắm lại thân hình của mình
- Há , mình trông có béo hả
- Không có ... - Lộ Khiết thở phào một hơi - Chỉ là rất béo thôi
Câu nói sau khiến Lộ Khiết suýt té ghế . Cái gì chứ ...béo , không phải cô béo lên thật đấy chứ . Hic hic vậy thì làm sao để kiếm được bạn trai đây . Lúc trước vẫn còn xinh xắn mà chưa anh nào để ý tới . Bây giờ người tròn trịa lên rồi thì có phải ma không thèm hay không
Nhìn bộ mặt dở khóc dở cười của Lộ Khiết mà Tư Hạ cười sặc lên . Haha đúng là dễ lừa , dễ tin người mà
- Tớ nói cậu nghe này ..haha chả nhẽ mỗi ngày cậu không soi gương à ? Béo lên hay không trong gương biết rõ mà
Nghe lời chế nhạo của Tư Hạ , Lộ Khiết mới nhận ra là mình bị cậu chơi một vố . Cậu ta đi xe cả buổi không mệt hay sao mà vẫn còn tâm trạng đi đùa cợt người khác
- Mộ Dung Tư Hạ ... cậu là một tên khốn kiếp
Lộ Khiết nổi đoá lên , cầm gối ôm rồi đuổi theo Tư Hạ mà đánh . Giống như hoạt hình Tom và Jerry , mèo đuổi chuột vậy ! Anh đuổi thì tôi chạy . Thế nên Lộ Khiết đuổi dĩ nhiên Tư Hạ phải chạy nhanh đi rồi . Đứng lại để gương mặt bị đánh đến bố mẹ cũng không nhận ra à ??!!
Câu nói ấy lại khiến cho Tư Hạ nghẹn lòng . ‘ Con về rồi à ‘ , chính xác là đã hơn một mùa qua đi , là hơn 3 tháng cô chưa về thăm cha mẹ . Quả thật cô là một đứa con gái bất hiếu ... không giúp được gì cho cha mẹ , mà còn làm cho cha mẹ phải lo lắng
Buổi chiều Tư Hạ sắp xếp xong xuôi cho cha mẹ sau đó chuẩn bị về trường học . Vốn dĩ định ở lại đây lâu hơn nhưng lại bị mẹ thuyết phục quay trở lại trường nhanh chóng ... A , thật đúng là , lúc này mà cô còn quên mất cuộc hội thảo . Không biết 3 người đó đã đi dự về hay chưa . Tư Hạ lấy điện thoại ra , mở danh bạ rồi gọi cho Cao Tuấn
Điện thoại được kết nối , ngay lập tức Tư Hạ lên tiếng hỏi
- Alo ,anh ...chuyện ở bên đó ...đã xong xuôi chưa
- Ừ , đã diễn ra tốt đẹp , không cần phải lo lắng đâu , chúng tôi đang trên đường về rồi . Còn mẹ em không có vấn đề gì chứ
Nghe được mọi thứ diễn ra vẫn suôn sẻ Tư Hạ cảm thấy nhẹ lòng đi hẳn . Nhưng bỗng dưng trong lòng lại cảm thấy mình thật vô trách nghiệm
- Mẹ tôi phẫu thuật thành công rồi , đã không sao nữa . Còn về việc của tôi , tôi rất xin lỗi đã không làm tròn trách nghiệm của mình , tôi sẽ chịu trách nghiệm về việc này
Tay của Tư Hạ buông thõng chỉ quần nhưng vẫn nắm chặt . Thật sự cô có hơi lo lắng ...về phía giáo sư
- Em không cần phải lo lắng chuyện gì đâu , tôi đã giải quyết chuyện này rồi
- Thật sao ! Anh giải quyết chuyện này rồi ạ . Nếu vậy thật sự cảm ơn anh nhiều
Vì chuyện này vui quá mà Tư Hạ hoàn toàn quên mất , Cao Tuấn giải quyết chuyện này bằng cách nào . Thực tế để giải thích với giáo sư sẽ có hai nguyên nhân
Thứ nhất là nói đúng sự thật , đấy chính là Tư Hạ vô trách nghiệm . Không cần biết vì nguyên nhân gì , vô trách nghiệm chính là vô trách nghiệm . Nếu giáo sư có thể khoan hồng ....thì có thể sẽ bị sử phạt nhẹ hơn một chút
Thứ hai chính là ... Cao Tuấn nhận lỗi thay , mọi thứ đều là do anh quyết định . Nếu giả thiết này sảy ra thì cả hai người đều phải gánh một phần trách nghiệm . Nhưng nặng hơn hết chính là Cao Tuấn
___________
Ngày hôm sau Tư Hạ cũng về đến phòng trọ , vừa mở cửa đã thấy Lộ Khiết đứng trời trồng ở cửa . Trông mặt mũi cậu ấy vẫn còn đang lờ đờ , hai mắt vẫn dính lại với nhau . Chắc là vẫn còn chưa tỉnh ngủ , cũng đúng thôi được có một ngày nghỉ đến tận giờ này mới dậy thì phải biết hôm qua cậu ấy thức khuya tới lúc nào rồi ...
- Chào buổi sáng , mặt trời mới lên tới đỉnh mà cậu đã dậy rồi sao ( Ý của chị Tư Hạ ở đây là đang chê bai Lộ Khiết . Lẽ ra bây giờ phải là buổi trưa rồi ...)
Lộ Khiết vươn vai vài cái , miệng chép chép hết ngáp ngắn lại ngáp dài
- Cậu về sớm vậy
- Ừ , còn sớm mà ...
Tư Hạ cầm túi đồ ăn mua từ nhà lên , còn có một túi hoa quả to bự : Táo , nho và một ít bánh nữa
- Cậu đi vệ sinh cá nhân nhanh nhanh đi , bụng chưa thấy đói sao
Lộ Khiết không lên tiếng nhưng đầu lại gật lên gật xuống không ngừng . Sau đó chạy như bay vào phòng tắm
Tư Hạ cũng chỉ biết cười với cái tốc độ ‘ nhanh như chớp ‘ này của Lộ Khiết . Nhắc đến ăn là cứ như mèo thấy mỡ vậy . Nếu như để Tư Hạ miêu tả Lộ Khiết bằng một vài từ thì chắc có lẽ , ừm hừm : ‘ Con lợn đất di động ‘ haha
Tư Hạ vừa sắp xếp đồ ăn vừa cười cười , mùi thơm của thức ăn làm Lộ Khiết lao đến như hổ đói
Lộ Khiết lao vào trông vô cùng thất thố , bảo sao ... aizzz
- Ây ây khoan đã , đợi Hải Anh và Nguỵ Anh đã . Cậu bốc nhót như vậy , làm gì còn ai khác dám ăn sau nữa chứ
Lộ Khiết cười hì hì
- Vậy thì mình ăn một mình vậy
Tư Hạ nhăn mặt
- Gọi cậu là heo đất cũng không có gì là sai mà
Lộ Khiết đứng lên ngắm lại thân hình của mình
- Há , mình trông có béo hả
- Không có ... - Lộ Khiết thở phào một hơi - Chỉ là rất béo thôi
Câu nói sau khiến Lộ Khiết suýt té ghế . Cái gì chứ ...béo , không phải cô béo lên thật đấy chứ . Hic hic vậy thì làm sao để kiếm được bạn trai đây . Lúc trước vẫn còn xinh xắn mà chưa anh nào để ý tới . Bây giờ người tròn trịa lên rồi thì có phải ma không thèm hay không
Nhìn bộ mặt dở khóc dở cười của Lộ Khiết mà Tư Hạ cười sặc lên . Haha đúng là dễ lừa , dễ tin người mà
- Tớ nói cậu nghe này ..haha chả nhẽ mỗi ngày cậu không soi gương à ? Béo lên hay không trong gương biết rõ mà
Nghe lời chế nhạo của Tư Hạ , Lộ Khiết mới nhận ra là mình bị cậu chơi một vố . Cậu ta đi xe cả buổi không mệt hay sao mà vẫn còn tâm trạng đi đùa cợt người khác
- Mộ Dung Tư Hạ ... cậu là một tên khốn kiếp
Lộ Khiết nổi đoá lên , cầm gối ôm rồi đuổi theo Tư Hạ mà đánh . Giống như hoạt hình Tom và Jerry , mèo đuổi chuột vậy ! Anh đuổi thì tôi chạy . Thế nên Lộ Khiết đuổi dĩ nhiên Tư Hạ phải chạy nhanh đi rồi . Đứng lại để gương mặt bị đánh đến bố mẹ cũng không nhận ra à ??!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.