Chương 42: Nhắm mắt cho qua
NaNa1302
24/11/2019
Cha mẹ cô đã từng làm quản gia và bảo mẫu cho gia tộc họ Cao. Khi ấy gia đình cô còn nghèo khó, chính xác là vào khoảng 19 năm trước
Năm đó Tư Hạ hơn 3 tuổi, là một cô bé vô cùng ngây thơ, hồn nhiên nhưng lại mắc phải một căn bệnh tim. Từ khi sinh ra đã phải nằm trong lồng kính thoi thóp . Vì sinh non cộng thêm bị bệnh tim bẩm sinh nên chỉ một xíu nữa thôi là đã không thể cứu sống được rồi . Nhưng bác sĩ cũng chỉ chuẩn đoán cô sống không quá 5 năm nếu như không có tim phù hợp để thay
Cho đến khi 3 tuổi Tư Hạ bị bắt cóc, bệnh tim lại tái phát do bọn bắt cóc dùng thuốc mê kích thích tới đường hô hấp. Bọn chúng mất nhân tính còn gửi cả video là những hình ảnh thoi thóp của Tư Hạ. Mẹ cô lúc đấy ngất lên ngất xuống... sau vài ngày bọn chúng uy hiếp đưa cho cha Tư Hạ một gói bột. Phải pha thứ này vào chén canh thường ngày mà bà chủ hay uống , trong khi đó bà chủ đang mai thai đứa bé thứ hai được tám tháng. Biết là có gì đó không ổn, cha Tư Hạ từ chối... Nhưng lúc ấy đã không còn đường lui rồi. Cái mạng của Tư Hạ còn rất mong manh
-------
Tư Hạ khóc , chính là vì mấu chốt của câu chuyện này là tại cô . Một trái tim yếu ớt từ khi sinh ra, tại sao cô lại không chết ngay từ lúc đó chứ. Nếu không bây giờ sẽ không có chuyện ' có thù tất báo như vậy '
- Nhưng cha thật sự đã làm chuyện như vậy sao
Có khi chưa nghe chuyện này tâm trạng của Tư Hạ còn ổn hơn. Tư Hạ đưa tay lên vị trí tim của mình , không đúng đây không phải trái tim ' chính chủ' của mình. Trái tim của cô đã chết trong vụ bắt cóc năm 3 tuổi rồi
Sau hai ngày Tư Hạ được chuyển sang phòng bệnh thường, theo dõi một hai ngày nữa thôi là được xuất viện. Cũng là lúc điều tra ra được kẻ đã tiêm lyxen vào ống thở của Tư Hạ
Theo camera mà Trần Phong đã tra ra, kẻ này tuy đã che mặt nhưng vẫn nhận ra chắc chắn là nữa. Cao khoảng 1m75 , dáng người khá nhỏ nhắn. Trần Phong càng nhìn càng nheo mắt lại... hai tay nắm chặt lại với nhau
- Sao vậy, có manh mối gì sao
- Chuyện này cứ để cháu giải quyết
Trần Phong đóng máy tính lại, xin phép được ra về trước. Ra đến gara Trần Phong vừa lấy điện thoại ra bấm một dãy số quen thuộc . Điện thoại được nối máy, Trần Phong ngay lập tức lên tiếng
- Tuấn, mình có chuyện muốn nói với cậu
Cao Tuấn bên kia vừa mới ra ngoài về, vắt chiếc áo vest lên thành ghế sofa rồi nới lỏng chiếc cà vạt trên cổ
- Ừ, có chuyện gì
Ngồi xuống ghế sofa Cao Tuấn tiếp điện thoại
- Cậu quản Mạc Tranh một chút đi, xén chút nữa nó đã hại chết Tư Hạ rồi đấy cậu biết không hả
Trần Phong giường như nổi điên lên rồi. Ngày trước nhường Tư Hạ cho Cao Tuấn để rồi giờ Cao Tuấn bảo vệ Tư Hạ như bây giờ
Dầm mưa sốt cao, quản em gái hờ của mình không tốt hại Tư Hạ suýt mất mạng. Mặc dù không biết vì nguyên nhân gì nhưng Trần Phong thật sự rất giận. Nếu không phải vì quen Mạc Tranh từ bé thì anh khó mà nhận ra cô gái ban nãy chỉ hở duy nhất hai đôi mắt... nhưng anh vẫn nhận ra
- Ừ, thì làm sao
Câu trả lời của Cao Tuấn đúng là làm Trần Phong muốn phát điên lên
- Cậu nói như vậy là có ý gì, cậu đáng làm bạn trai của cô ấy sao. Cậu...
Trần Phong đúng là muốm chửi thề, rõ ràng là lúc giành Tư Hạ với anh thì... Mà bây giờ, cậu ta có ý gì đây
- Bọn mình chia tay rồi, cậu đừng nhắc đến nữa. Còn nữa, chuyện hồi bé , mẹ mình, em gái mình... mình còn chưa quên được
Nói xong Cao Tuấn cúp máy, Trần Phong bên này lặng người lại. Chuyện hồi bé, mẹ, em gái... không phải Tư Hạ!! Cha và mẹ của Tư Hạ chính là quản gia và vú em ngày đó sao. Hay là lí do nào khác
Trần Phong xoa mái tóc của mình bù xù hết lên. Hồi bé anh cũng thường hay đến nhà Cao Tuấn chơi. Cũng thường gặp quản gia và vú em nhà họ. Nhưng khi ấy còn bé, đến gương mặt họ như thế nào cũng khó mà nhớ được. Nhưng nghĩ kĩ, ngày hôm nay gặp cha mẹ của Tư Hạ. Vắt cả đầu óc ra suy nghĩ... đúng là có phần giống thật
Vậy còn chuyện của Mạc Tranh hãm hại Tư Hạ thì sao. Anh cũng biết Mạc Tranh từ nhỏ đã thích Cao Tuấn, chắc chắn là vì chuyện này nên con bé mới hành động một cách lỗ mãng như vậy. Nhưng dốt cuộc bây giờ anh nên làm gì? Vạch trần đưa con bé vô tù hay là cứ để cho nó hành động một cách lỗ mãng như vậy
Thích Tư Hạ....dĩ nhiên thích
Tình cảm anh em lâu năm với Mạc Tranh... dĩ nhiên cũng có
Trần Phong ôm đầu , mấy chữ này như quanh quẩn xung quanh anh... bám riết không tha
Cuối cùng quyết định của anh vẫn là nhắm mắt làm ngơ. Còn Tư Hạ... từ giờ anh sẽ bảo vệ sự an toàn cho cô. Bỏ qua cô một lần đối với anh nó là một sự sai lầm rồi . Lần này không có ai tranh giành , không bị khó sử khi phải nhún nhường tình yêu cho ai đó. Anh tin mình sẽ làm được
Năm đó Tư Hạ hơn 3 tuổi, là một cô bé vô cùng ngây thơ, hồn nhiên nhưng lại mắc phải một căn bệnh tim. Từ khi sinh ra đã phải nằm trong lồng kính thoi thóp . Vì sinh non cộng thêm bị bệnh tim bẩm sinh nên chỉ một xíu nữa thôi là đã không thể cứu sống được rồi . Nhưng bác sĩ cũng chỉ chuẩn đoán cô sống không quá 5 năm nếu như không có tim phù hợp để thay
Cho đến khi 3 tuổi Tư Hạ bị bắt cóc, bệnh tim lại tái phát do bọn bắt cóc dùng thuốc mê kích thích tới đường hô hấp. Bọn chúng mất nhân tính còn gửi cả video là những hình ảnh thoi thóp của Tư Hạ. Mẹ cô lúc đấy ngất lên ngất xuống... sau vài ngày bọn chúng uy hiếp đưa cho cha Tư Hạ một gói bột. Phải pha thứ này vào chén canh thường ngày mà bà chủ hay uống , trong khi đó bà chủ đang mai thai đứa bé thứ hai được tám tháng. Biết là có gì đó không ổn, cha Tư Hạ từ chối... Nhưng lúc ấy đã không còn đường lui rồi. Cái mạng của Tư Hạ còn rất mong manh
-------
Tư Hạ khóc , chính là vì mấu chốt của câu chuyện này là tại cô . Một trái tim yếu ớt từ khi sinh ra, tại sao cô lại không chết ngay từ lúc đó chứ. Nếu không bây giờ sẽ không có chuyện ' có thù tất báo như vậy '
- Nhưng cha thật sự đã làm chuyện như vậy sao
Có khi chưa nghe chuyện này tâm trạng của Tư Hạ còn ổn hơn. Tư Hạ đưa tay lên vị trí tim của mình , không đúng đây không phải trái tim ' chính chủ' của mình. Trái tim của cô đã chết trong vụ bắt cóc năm 3 tuổi rồi
Sau hai ngày Tư Hạ được chuyển sang phòng bệnh thường, theo dõi một hai ngày nữa thôi là được xuất viện. Cũng là lúc điều tra ra được kẻ đã tiêm lyxen vào ống thở của Tư Hạ
Theo camera mà Trần Phong đã tra ra, kẻ này tuy đã che mặt nhưng vẫn nhận ra chắc chắn là nữa. Cao khoảng 1m75 , dáng người khá nhỏ nhắn. Trần Phong càng nhìn càng nheo mắt lại... hai tay nắm chặt lại với nhau
- Sao vậy, có manh mối gì sao
- Chuyện này cứ để cháu giải quyết
Trần Phong đóng máy tính lại, xin phép được ra về trước. Ra đến gara Trần Phong vừa lấy điện thoại ra bấm một dãy số quen thuộc . Điện thoại được nối máy, Trần Phong ngay lập tức lên tiếng
- Tuấn, mình có chuyện muốn nói với cậu
Cao Tuấn bên kia vừa mới ra ngoài về, vắt chiếc áo vest lên thành ghế sofa rồi nới lỏng chiếc cà vạt trên cổ
- Ừ, có chuyện gì
Ngồi xuống ghế sofa Cao Tuấn tiếp điện thoại
- Cậu quản Mạc Tranh một chút đi, xén chút nữa nó đã hại chết Tư Hạ rồi đấy cậu biết không hả
Trần Phong giường như nổi điên lên rồi. Ngày trước nhường Tư Hạ cho Cao Tuấn để rồi giờ Cao Tuấn bảo vệ Tư Hạ như bây giờ
Dầm mưa sốt cao, quản em gái hờ của mình không tốt hại Tư Hạ suýt mất mạng. Mặc dù không biết vì nguyên nhân gì nhưng Trần Phong thật sự rất giận. Nếu không phải vì quen Mạc Tranh từ bé thì anh khó mà nhận ra cô gái ban nãy chỉ hở duy nhất hai đôi mắt... nhưng anh vẫn nhận ra
- Ừ, thì làm sao
Câu trả lời của Cao Tuấn đúng là làm Trần Phong muốn phát điên lên
- Cậu nói như vậy là có ý gì, cậu đáng làm bạn trai của cô ấy sao. Cậu...
Trần Phong đúng là muốm chửi thề, rõ ràng là lúc giành Tư Hạ với anh thì... Mà bây giờ, cậu ta có ý gì đây
- Bọn mình chia tay rồi, cậu đừng nhắc đến nữa. Còn nữa, chuyện hồi bé , mẹ mình, em gái mình... mình còn chưa quên được
Nói xong Cao Tuấn cúp máy, Trần Phong bên này lặng người lại. Chuyện hồi bé, mẹ, em gái... không phải Tư Hạ!! Cha và mẹ của Tư Hạ chính là quản gia và vú em ngày đó sao. Hay là lí do nào khác
Trần Phong xoa mái tóc của mình bù xù hết lên. Hồi bé anh cũng thường hay đến nhà Cao Tuấn chơi. Cũng thường gặp quản gia và vú em nhà họ. Nhưng khi ấy còn bé, đến gương mặt họ như thế nào cũng khó mà nhớ được. Nhưng nghĩ kĩ, ngày hôm nay gặp cha mẹ của Tư Hạ. Vắt cả đầu óc ra suy nghĩ... đúng là có phần giống thật
Vậy còn chuyện của Mạc Tranh hãm hại Tư Hạ thì sao. Anh cũng biết Mạc Tranh từ nhỏ đã thích Cao Tuấn, chắc chắn là vì chuyện này nên con bé mới hành động một cách lỗ mãng như vậy. Nhưng dốt cuộc bây giờ anh nên làm gì? Vạch trần đưa con bé vô tù hay là cứ để cho nó hành động một cách lỗ mãng như vậy
Thích Tư Hạ....dĩ nhiên thích
Tình cảm anh em lâu năm với Mạc Tranh... dĩ nhiên cũng có
Trần Phong ôm đầu , mấy chữ này như quanh quẩn xung quanh anh... bám riết không tha
Cuối cùng quyết định của anh vẫn là nhắm mắt làm ngơ. Còn Tư Hạ... từ giờ anh sẽ bảo vệ sự an toàn cho cô. Bỏ qua cô một lần đối với anh nó là một sự sai lầm rồi . Lần này không có ai tranh giành , không bị khó sử khi phải nhún nhường tình yêu cho ai đó. Anh tin mình sẽ làm được
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.