Ảnh Đế Là Miêu Nô

Chương 12: Vị ảnh đế này thật hết thuốc chữa

Khinh Vân Đạm

02/10/2020

Edit: Simi

Thấy thời gian còn sớm, Du Nhiên quyết định ghé thăm ông lão Cố Tiểu Khải cô đơn kia.

Cởi quần áo xong, mèo nhỏ nhanh chóng chạy ra ngoài. Không bao lâu, cô đã đến nhà của Cố Khải.

Lúc đó Cố Khải đang xem “Thế giới giả tưởng”. Nghe thấy tiếng động nhỏ vang lên ngoài ban công, anh nhìn lướt qua, liền đứng dậy nghênh đón, “Đến rồi à?”

Du Nhiên ngước mắt, lại cười cười một cách dè chừng. Một giây sau, cô đã bị Cố Khải ôm lên, nhiệt tình giơ lên cao.

Du Nhiên âm thầm cảm khái, bây giờ xã hội phân biệt đối xử ngày càng nghiêm trọng, ngay cả một con mèo nhỏ còn có địa vị cao hơn cả người.

“Đã lâu không gặp, anh nhớ em lắm.” Cố Khải thân mật cọ má vào mặt mèo.

“Meo.” Du Nhiên mất tự nhiên né qua một bên, nhưng không giãy dụa. Thoáng nhìn qua máy tính đặt trên bàn, cô tò mò vươn cổ qua nhìn, muốn xem thử Cố Khải đang làm gì.

Cố Khải giải thích, “Hồi nãy anh đang xem “Thế giới giả tưởng”.”

Du Nhiên sững người, lập tức âm thầm vui mừng trong lòng. Chẳng lẽ anh là fan hâm mộ của cô?

Ai ngờ Cố Khải lại nói, “Sau khi xem xong cảm thấy không hay lắm.”

Du Nhiên mặt không biểu tình, dốc sức lấy đệm thịt đánh tới.

Cố Khải nghiêng đầu, vì thế đệm thịt chỉ sượt qua khóe miệng của anh, như thể mèo nhỏ đang chủ động đưa chân cho anh hôn vậy.

Du Nhiên, “!!!”

Cố Khải cười cười, như không có chuyện gì xảy ra liền tiếp tục chủ đề trước đó, “Nghe nói điểm đánh giá cao nên anh mới xem thử, ai ngờ xem hết tập 1 lại thất vọng vô cùng. Nội dung cốt truyện bình thường, hoàn toàn không có cảm giác thu hút chút nào.”

Sau đó, anh ghé vào bên tai mèo nhỏ, chân thành nói, “Hứa Du Nhiên ngay cả mình còn không có khả năng nuôi nổi, chứ đừng nói gì đến chuyện phải nuôi cả em. Đi theo cô ấy không có tương lai, chi bằng em chuyển qua đây ở với anh đi.”

Cô mèo nhỏ kiên quyết đánh lên mặt Cố Khải. Lần này, đệm thịt chuẩn xác đánh trúng khuôn mặt đẹp trai của vị ảnh đế nào đó.

“A… đau quá đi.” Vị ảnh đế đáng thương nhìn mèo nhỏ, như thể mình đang bị trọng thương, có thể ngất xỉu bất cứ lúc nào vậy.

Du Nhiên không thèm để ý. Cô nhảy lên bàn, lắc lắc cái đuôi xù. Đồng thời, trong mắt để lộ ra chút vẻ khinh thường. Đồ ngốc! Anh nhìn rõ lại đi, biên kịch tập 1 có phải là cô đâu.

Cố Khải đi đến bên cạnh mèo nhỏ, tua đến phần mở đầu của video, muốn cho mèo nhỏ xem bằng chứng. Kết quả lại nhìn thấy phần biên kịch ghi là “Vương **”, anh lập tức cứng người lại. Chỉ là rất nhanh sau đó, anh lấy lại bình tĩnh, nghiêm trang nói hươu nói vượn, “Em xem đi, đúng là Hứa Du Nhiên nha.”

Du Nhiên, “…”

Lại lừa gạt mèo! Khi dễ mèo không biết chữ phải không?

“Bốp, bốp, bốp”, Du Nhiên không khách khí đánh Cố ảnh đế mấy cái.

“A.” Cố Khải không những không tức giận, ngược lại còn phát ra tiếng cười khẽ vô cùng hạnh phúc.

Du Nhiên nhìn lên trời, âm thầm cảm khái, vị ảnh đế này thật hết thuốc chữa.

Đùa giỡn một hồi, Cố Khải rốt cuộc cũng nghiêm túc lại, “Nghe nói Hứa Du Nhiên là biên kịch của “Thế giới giả tưởng”, mà bây giờ ngay cả tên cũng không được xuất hiện trong phần biên kịch, chắc là cô ấy bị lừa rồi.”

Du Nhiên, “…”

Cô thật không biết phải làm sao với địch ý khó hiểu này của ảnh đế.

Vuốt vuốt cổ mèo ra chiều trấn an, Cố Khải mở qua video tiếp theo. Lúc này, tên biên kịch lại ghi là “Hứa Du Nhiên”.

Cố Khải rốt cuộc cũng nghĩ đến loại khả năng nào đó, “Nhiều biên kịch hợp tác với nhau?” Anh kéo mèo nhỏ vào lòng, sau đó bắt đầu chăm chú xem.

Trên thực tế, xem video chỉ là mục đích thứ yếu, mục tiêu chính của anh là mượn cơ hội này bôi đen đối thủ cạnh tranh trước mặt mèo nhỏ. Ai ngờ xem rồi lại xem, Cố Khải hết sức tập trung đến vậy. Tập này vừa xong liền mở sang tập tiếp theo, không thể dừng lại được.

Đợi đến lúc phục hồi lại tinh thần đã là hai tiếng sau.

Mèo nhỏ lẳng lặng nhìn anh, trong ánh mắt có chút ma mãnh.

Cố ảnh đế ho nhẹ một tiếng, bình tĩnh nói, “Cũng không hay lắm.”

Nhưng mèo nhỏ thông minh đã sớm nhận ra anh đang nói dối, cũng không thèm tin.

Cố Khải nói sang chuyện khác, “Đói bụng không? Anh đi nấu cơm.” Sau đó nhanh chóng rời đi.

Rõ ràng là đã bị tài năng của em thuyết phục! Du Nhiên kiêu ngạo đi qua đi lại trên bàn sách, trong lòng vui mừng.



Đến giờ cơm tối, mèo nhỏ hưởng thụ nhận lấy đãi ngộ y như đế vương. Được Cố ảnh đế đẹp trai tự mình đút ăn cơm, còn lâu lâu thổi cơm giúp cô, sợ cô bị phỏng.

Nội tâm Du Nhiên không hiểu sao lại cảm thấy xót xa. Hôm nay cô được hưởng những điều này chỉ vì đang là mèo. Muốn thực hiện tâm nguyện thành công khi là người còn khó hơn gấp ngàn lần.

“Anh nấu canh cá nè, nếm thử xem?” Cố Khải dùng thìa cho mèo ăn, xong lại chờ mong nhìn cô.

Mẻo nhỏ hút một muỗng súp, dùng hành động thực tế để thể hiện tình yêu nồng nhiệt của mình đối với canh cá.

“Chuyển sang làm mèo của anh đi.” Cố Khải lại thử dụ dỗ, “Dù em muốn làm gì anh cũng đều sẽ chuẩn bị cho em.”

Hấp dẫn vô cùng to lớn, nếu là mèo bình thường sẽ không thể nào cưỡng lại được!

Nhưng Du Nhiên chỉ là một con mèo giả, phần lớn thời gian đều là người. Vì thế cô hoàn toàn không để tâm đến lời dụ dỗ của Cố Khải. Nghiêng đầu qua một bên, tiếp tục ăn uống.

“Đồ mèo nhỏ không có lương tâm.” Cố Khải bất mãn phàn nàn.

Du Nhiên làm như không nghe thấy.

Cơm nước no nê, Du Nhiên lẻn đến chỗ ghế salon nghỉ ngơi, Cố Khải dọn dẹp phòng bếp rồi rửa chén.

Tiếng nước chảy không ngừng, như điệu hát ru con êm dịu.

Bất tri bất giác, mí mắt ngày càng nặng, hơi thở càng ngày càng kéo dài, cảm giác mỏi mệt dần dâng lên. Cuối cùng, Du Nhiên ngủ thiếp đi.

Nếu là tình huống bình thường, Du Nhiên sẽ không ngủ dưới dạng mèo. Bởi vì ngoại hình mèo nhỏ rất mong manh, dễ dàng bị dê xồm tiếp cận, hôn hôn ôm ôm cô một cái, lợi dụng cô. Cho nên lúc biến thành mèo, Du Nhiên luôn đặc biệt cảnh giác, gia tăng toàn bộ lực chú ý.

Nhưng gần đây công việc bận rộn, tinh lực tiêu hao nghiêm trọng, cả người mỏi mệt không chịu được. Hơn nữa vừa mới ăn cơm xong, bên người lại có độ ấm thích hợp, hoàn cảnh lại hài hòa thế này, vì thế Du Nhiên ngáp một cái liền nhanh chóng chìm vào giấc ngủ quên trời quên đất.

Đến khi Cố Khải trở lại phòng khách đã nhìn thấy mèo nhỏ nhu thuận đáng yêu đang nằm ngủ trên salon, không hề phòng bị chút nào.

Mèo.nhỏ.ngủ.rồi!

Cố Khải lập tức kích động. Hôn mèo? Ôm mèo? Nựng mèo? Các ý nghĩ quay cuồng trong đầu anh.

Nhưng điều anh muốn làm nhất bây giờ là giở đuôi mèo lên, tận mắt xem thử rốt cuộc đây là mèo đực hay mèo cái.

Cố Khải đi về phía trước, vừa định hành động, đến nửa đường lại ngừng lại. Trong lòng anh biết rõ, mèo nhỏ không thích bị lật lên xem.





“Anh nghĩ kỹ rồi, dù có đối thủ cạnh tranh cũng không sao, người em thích nhất nhất định là anh.” Lời thề son sắt từng thốt ra trước đó vang vọng bên tai, anh sao có thể đành lòng lật lọng được?

Nếu biết rõ mèo nhỏ không thích mà còn cố ý làm ngược lại, vậy thì anh sẽ trở thành hạng người gì? Mặc dù mèo nhỏ ngủ rồi, không hề hay biết gì, anh cũng không cách nào tha thứ cho mình được.

Nghĩ vậy, Cố Khải nhẹ nhàng ôm mèo nhỏ, sau đó bế lên phòng ngủ.

“Chỉ là ngủ chung một giấc thôi, tiện nghi cho em quá rồi.” Nhỏ giọng nỉ non một câu, Cố Khải ôm mèo nhỏ tiến vào mộng đẹp ngọt ngào như mật.

*

Một đêm ngủ ngon.

Sáng sớm ngày thứ hai, Du Nhiên mở mắt ra, phát hiện mình ngủ trong lòng Cố Khải, cả người mèo nhỏ lập tức thanh tỉnh, thậm chí thiếu chút nữa bị hù dọa biến lại thành nguyên hình!

Mình là ai?

Mình đang ở đâu?

Mình đang làm gì vậy?

Mèo Ragdoll hoảng sợ vô cùng, nhưng phảng phất như nhớ lại gì đó. Cô nhớ mình ăn xong, rồi nằm nghỉ trên salon, sau đó thì không nhớ gì nữa.

Khóe mắt thoáng nhìn thấy ảnh đế gần thức dậy, Du Nhiên quay đầu bỏ chạy, rất nhanh rời đi mất.

Trọng lượng khiến người khác an tâm biến mất, Cố Khải lập tức nhận ra. Anh từ từ mở mắt, bất mãn phàn nàn, “Ngủ xong rồi bỏ chạy, có người dạy em phải làm vậy đúng không?”

Bên kia, Du Nhiên một hơi chạy về ký túc xá. Biến trở lại thành người, lỗ tai của cô, hai má của cô đỏ bừng như muốn thiêu cháy, không cách nào bình tĩnh lại được.

Du Nhiên đành phải tìm chuyện gì đó để làm, ví dụ như xem lại mấy bộ phim. Nhưng nhìn một rồi, cô vẫn không thể nào yên lòng nổi, hoàn toàn không biết phim đang nói về vấn đề gì.

Một tuần sau, tập 16 “Thế giới giả tưởng” chiếu hoàn tất, phim chiếu mạng kết thúc thuận lợi.



Nhưng khu bình luận lại bàn tán vô cùng xôn xao.

“Không cần nói thêm gì nữa, tôi xin quỳ gối cầu phần 2!”

“Hả? Xong rồi sao? Mọi người đang nói giỡn phải không!!”

“Vẫn chưa đủ, làm 60 tập đi mà!”

Du Nhiên kéo từ trên xuống dưới, phát hiện không có ai vui mừng vì phim chiếu mạng kết thúc.

Vì thế, Cao Oánh khẩn trương gọi biên kịch lại họp để trai đổi về công việc đôi bên.

Vừa nhìn thấy mặt cô, Cao Oánh đã đi thẳng vào vấn đề chính, “Người xem đã hi vọng được xem tiếp, Cũng với thể loại phim thế này, chúng ta kéo dài “Thế giới giả tưởng” đến tập 32 thì sao?”

Du Nhiên, “…”

Mới lên tiếng đã tăng số tập lên gấp đôi, cô cảm thấy không được hay lắm.

Thấy biên kịch tỏ ra băn khoăn, Cao Oánh cường điệu thêm, “Tiền lương cũng không phải là vấn đề.”

Du Nhiên phiền muộn tiếp lời, “Vấn đề là não của tôi sẽ đau lắm.”

Động não liên tiếp cho mười kịch bản, cô cần thời gian nghỉ ngơi đầy đủ. Bà chủ có thể không biết, chứ để viết một kịch bản hoàn chỉnh cô phải nhẫn nhịn hơn mười ngày mới xong.

Cao Oánh vẫn chưa đánh mất hi vọng, “Nếu không cô nghỉ ngơi trước một tháng đi, sau đó làm tiếp phần hai?”

Du Nhiên thở dài, không thể không nói thật được, “Tôi không có ý định tiếp tục hợp tác nữa.” Ít nhất là trong thời gian sắp tới.

“Vì sao? Chẳng lẽ có công ty khác tìm cô sao?” Cao Oánh nhanh chóng nhớ ra gì đó, hào hùng tỏ vẻ, “Không cần biết họ ra giá bao nhiêu, tôi đều có thể trả cho cô gấp đôi!”

Du Nhiên động tâm vô cùng, nhưng vẫn lắc đầu từ chối, “Không phải vấn đề về tiền bạc.”

Tác phẩm kinh điển thường sẽ có phần tiếp theo. Nhưng đại đa số các trường hợp trước đó, danh tiếng không thể nào bằng phần đầu tiên được.

Với số lượng fan hâm mộ nhiệt tình yêu cầu, biên kịch sẽ miễn cưỡng viết tiếp phần hai, nhưng cuối cùng lại chỉ đạt được những đánh giá “Chả hay bằng phần trước”, chuyện này không hề hiếm gặp chút nào.

Bởi vậy kiếm được chút lời từ phần trước, Du Nhiên quyết định buông thả chính mình. Mặc khác, có nhiều công ty điện ảnh và truyền hình đã và đang liên lạc với cô, nói không chừng trong số đó có công ty phù hợp với cô thì sao.

Cao Oánh không tin. Cô ấy tính toán qua lại, nếu tiền không thể giải quyết được chút chuyện cỏn con này, thì nhất định là do tiền không đủ nhiều.

“Nhất định phải là kịch bản lấy nữ chính làm chủ, không thể ảnh hưởng xấu đến hình tượng nữ chính, nội dung lại phải thú vị, đồng thời thỏa mãn tất cả các điều kiện trên thật sự rất khó.” Du Nhiên chân thành nói, “Tôi cũng đang chú trọng vào một số điểm, nhưng cô chắc sẽ không thích.”

Cao Oánh nhướng mày, “Ví dụ như?”

“Kịch bản nam chủ, kịch bản không tập trung vào ai, kịch bản ác giả ác báo.” Du Nhiên một hơi nói ra.

Cao Oánh rũ mắt. Cô ấy không muốn thừa nhận, nhưng những gì mà Hứa biên kịch vừa nêu thật sự không thích hợp với cô ấy.

Trầm tư thật lâu, Cao Oánh cuối cùng cũng quyết định, ““Thế giới giả tưởng” nhất định phải làm tiếp. Nếu cô đã không thể tham gia được, vậy tôi sẽ tìm biên kịch khác.” Đồng thời trong lòng cô ấy tự nhủ, viết mấy cái kịch bản thôi mà, chắc không khó gì.

Du Nhiên dứt khoát đồng ý, “Được.”

Ngẫm đi ngẫm lại hai tháng qua hợp tác với nhau cũng rất vui, bà chủ trả thù lao cũng hậu hĩnh, thậm chí còn tăng thêm lương cho cô, cô cũng hảo tâm nhắc nhở, “Thà thiếu chứ không ẩu.”

Sắc mặt Cao Oánh tối sầm, cô ấy hoảng hốt nhớ lại lịch sử đen tối không thể nào xóa bỏ kia.

*

Tác giả có lời muốn nói:

Cố Khải: Ngủ xong rồi bỏ chạy, có người dạy em phải làm vậy đúng không?

Du Nhiên (mặt không cảm xúc): Thật ra thì, mèo nhỏ không có trách nhiệm phải ngủ.cùng.anh.

**





Kịch bản “Người yêu ảo”, hạng mục chú ý cùng ký kết miễn trừ trách nhiệm đồng thời xuất hiện, người chơi lựa chọn đồng ý các điều khoản, hậu quả đương nhiên chỉ có thể tự bản thân chịu trách nhiệm.

#Có nhiều thứ không thể ký kết bừa bãi được#

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ảnh Đế Là Miêu Nô

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook