Ảnh Đế Trồng Một Gốc Lan Thành Tinh

Chương 43:

Hồ Châu Tử

01/05/2023

“Vậy từ nay về sau đừng nghịch ngợm như vậy nữa, toàn làm tôi lo lắng.” Thẩm Thanh Yến vươn tay kéo cô từ dưới đất lên, để cô ngồi cạnh mình trên sofa.

Bàn tay của người đàn ông vừa to vừa ấm áp, khi được anh chạm vào thật sự rất thoải mái. Xu Mạn nhớ đến những tháng ngày anh dốc lòng chăm sóc cô, những giận hờn trong lòng cũng biến mất, cô rất chân thành gật đầu với anh.

Thẩm Thanh Yến nhìn thấy cô thu lại gai nhọn trên người, lộ ra vẻ mặt ngoan ngoãn nghe lời, không khỏi cười khẽ. Sau đó anh đứng lên đi về phía tủ giày, lấy một đôi dép lông màu hồng hình con thỏ.

“Sàn nhà rất lạnh, em không thể cứ đi chân trần như vậy được, sẽ bị ốm.” Anh để đôi dép bên cạnh chân cô, ý bảo cô xỏ vào: “Thời gian không còn sớm nữa, đi dép vào rồi đi nghỉ sớm đi thôi.”

Thật ra Xu Mạn cũng từng thừa dịp người đàn ông không ở nhà đi dép của anh, nhưng mà sau đi dép luôn cảm thấy đi lại không thoải mái, sau đó cũng không nghịch nữa.

Đôi dép người đàn ông cầm qua vừa đẹp vừa đáng yêu, cô vừa nhìn đã vô cùng thích, bèn xỏ chân vào.

Cô thử bước vài bước, giống như dẫm lên bông, mềm mềm êm êm, còn rất ấm nữa.

Nhược điểm duy nhất chính là không nhẹ nhàng như đi chân trần, nếu như đi đôi dép này đuổi theo con mồi, không chừng con mồi đã bỏ trốn mất dạng từ lâu.

Thẩm Thanh Yến nhìn cô căng hết cả dây thần kinh khi đi thử đôi dép, không khỏi cảm thấy buồn cười, bèn vươn tay ra đỡ cô: “Em không cần căng thẳng như vậy, đi thêm vài bước nữa thử xem, rất nhanh sẽ quen thôi.”

Xu Mạn dường như nhớ đến gì đó, ánh mắt chuyển động, nghiêng đầu nhìn người đàn ông: “Anh ôm tôi đi, tôi rất thích anh ôm tôi, giống như lần trước vậy.”



Vẻ mặt Thẩm Thanh Yến cứng lại vì yêu cầu bất ngờ của cô, anh khựng lại một chút, mới có thể ổn định biểu cảm, không để chính mình thất thố.

“Nam nữ khác biệt, hơn nữa em cũng không còn nhỏ, không thể tùy tiện để người khác giới ôm.” Thẩm Thanh Yến chính nhân quân tử nói.

Xu Mạn có chút thất vọng, quy tắc của con người nhiều thật đó, làm tiên thú vẫn sướng hơn. Nếu tâm trạng cô tốt, còn có thể lăn lộn trong lòng của Thanh Huyền tiên quân.

Sau khi Thẩm Thanh Yến từ chối, trong lòng vẫn có chút không thoải mái, vì vậy lại bổ sung thêm: “Nhưng, tôi có thể nắm tay dẫn em đi.”

Anh giúp đỡ cô, dạy cô thả lỏng thân thể, bước từng bước về phía phòng ngủ.

Anh dẫn cô đến trước bồn rửa mặt, bóp kem đánh răng cho cô, đưa cốc nước súc miệng màu hồng cho cô, nói: “Em đã ăn kẹo, nên phải đánh răng trước đã, rồi mới có thể đi ngủ.”

Lúc này Xu Mạn mới phát hiện trên bồn rửa mặt xuất hiện thêm một bộ dụng cụ đánh răng rửa mặt mới, là người đàn ông chuẩn bị cho cô.

Hừm, mặc dù anh xảo quyệt hơn Thanh Huyền tiên quân, nhưng tâm địa đều tốt như Thanh Huyền tiên quân, đều rất quan tâm, đối xử rất tốt với cô.

Thẩm Thanh Yến nghiêng người tựa vào cửa phòng tắm, khoanh tay nhìn cô đánh răng, không nghĩ đến dáng vẻ đánh răng của cô lại rất thuần thục... Thẩm Thanh Yến không khỏi nhớ đến kem đánh răng của mình nhanh hết đến lạ, không khỏi đỡ trán.

Thảo nào dáng vẻ của cô với giống mình như vậy.



Đợi Xu Mạn đánh răng rửa mặt xong, Thẩm Thanh Yến xốc một góc chăn lên, để Xu Mạn cởi dép lên giường, sau đó lại đắp chăn bông lên cho cô.

Anh ngồi bên giường, dạy cô: “Bàn chải đánh răng, cốc súc miệng cùng với khăn mặt đều là đồ dùng cá nhân, sau này không được dùng chung với người khác, như vậy rất mất vệ sinh.”

Xu Mạn mở to mắt lẳng lặng nhìn anh, quy tắc thế giới này còn nhiều hơn cả Lăng Tiêu Đạo.

Nhưng giọng điệu của người đàn ông nhẹ nhàng, cô nghe thấy rất thoải mái, bèn gật đầu, tỏ vẻ mình đã biết.

Thẩm Thanh Yến nhìn dáng vẻ ngoan ngoãn của cô, trong lòng như được nhét một cục bông mềm mại, rất muốn vươn tay xoa đầu cô. Anh cố gắng kìm nén suy nghĩ này, tiếp tục nói: “Em có tên không? Nếu như không có, tôi sẽ gọi em là Tiểu Lan. Chờ mấy ngày nữa, tôi đưa em đi đăng ký hộ khẩu và làm chứng minh thư.

Dù sao cô vẫn phải có một thân phận hợp pháp mới được.

“Xu Mạn, tôi tên là Xu Mạn, Xu trong “Tĩnh nữ kỳ xu”(1) , Mạn trong “Dã hữu mạn thảo”(2)

(1) Tĩnh nữ kỳ xu (静女其姝) trích trong bài Tĩnh nữ của Khổng Tử, có ý nghĩa là người con gái đẹp đẽ trong trắng.

(2) Dã hữu mạn thảo (野有蔓草): trích trong bài Dã hữu man thảo của Khổng Tử, có nghĩa là ngoài đồng nội có cỏ mọc lan ra.

Đây là tên Thanh Huyền tiên quân đặt cho cô, mặc dù bây giờ cô không còn là thần thú bên cạnh Thanh Huyền tiên quân nữa, nhưng cô vẫn rất thích cái tên này, muốn tiếp tục sử dụng nó.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Ảnh Đế Trồng Một Gốc Lan Thành Tinh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook