Ảnh Đế Trồng Một Gốc Lan Thành Tinh

Chương 45:

Hồ Châu Tử

01/05/2023

Ánh mắt của Thẩm Thanh Yến trầm xuống, cả người cảm thấy không ổn.

“Em...” Anh há miệng, ổn định hơi thở: “Sau này không được vươn lưỡi ra liếm miệng như vừa nãy nữa.”

“Ơ?Tại, tại sao vậy?” Cô gái cắn miếng bánh sandwich, vô tội mở to mắt, vì miệng đầy ắp đồ ăn nên cô nói không rõ lắm.

Thẩm Thanh Yến sắp xếp lại suy nghĩ của mình và nói: “Bởi vì như vậy rất bất lịch sự.”

Như vậy cũng tính là rất bất lịch sự sao?

Xu Mạn cau mày suy nghĩ một lát, hỏi: “Con người có nhiều quy tắc như vậy, sống không mệt sao?”

Thẩm Thanh Yến đang chậm rãi nhai miếng sandwich suýt chút nữa bị nghẹn.

Thời tiết những ngày đầu xuân ấm dần, chỉ cần không mưa, thì dần dần sẽ có hơi thở của mùa xuân.

Mặc dù Thẩm Thanh Yến đã mua vài bộ quần áo cho Xu Mạn, nhưng vẫn chưa đủ. Đúng lúc hôm nay là cuối tuần, không có việc gì bận, anh chuẩn bị dẫn Xu Mạn ra ngoài đi dạo một vòng, tiện thể mua thêm cho cô ít quần áo vừa người và một số đồ dùng cần thiết của con gái.

Dù sao, nuôi thú cưng cũng cần phải làm cho nó xinh đẹp rạng rỡ.

Tiểu yêu tinh của anh cũng không thể quá nghèo khổ được.

Thẩm Thanh Yến đưa quần áo đã sấy khô cho cô mang vào phòng ngủ: “Em thay bộ quần áo này, một lúc nữa chúng ta sẽ đi dạo phố.”

Thẩm Thanh Yến dặn dò xong thì đóng cửa đi sang phòng quần áo thay đồ của mình.



Nhưng chờ đến khi anh thay xong mở cửa đi ra, cửa phòng ngủ cũng mở ra, một cái đầu ló ra sau cánh cửa, trên tay còn cầm đồ lót, rất khó xử nhìn anh nói: “Tôi không biết mặc.”

Thẩm Thanh Yến đau đầu, đi vào dạy cô cách phân biệt mặt trái mặt phải của quần áo, lại đích thân làm mẫu một lần cách mặc đồ lót cho cô.

“Em hiểu chưa?” Thẩm Thanh Yến hỏi.

Xu Mạn cái hiểu cái không gật đầu, lúc này Thẩm Thanh Yến mới xoay người rời khỏi phòng ngủ.

Không đến hai giây sau, cửa lại mở ra, cô mặc đồ lót lủng lẳng đứng trước mặt anh “Nhưng tôi không cài được nút.”

Thẩm Thanh Yến suýt chút nữa bị cô làm cho mù mắt, vội vàng nghiêng đầu, nhắm mắt lại nói: “Em xoay người lại trước đi đã, quay lưng về phía tôi, tôi giúp em cài.”

“Tôi đã quay người rồi.”

Lúc này Thẩm Thanh Yến mới giúp cô cài lại cúc áo lót.

Sau một hồi vật lộn, Xu Mạn cuối cùng cũng coi như đã mặc xong quần áo, đi từ phòng ngủ ra. Thẩm Thanh Yến quần áo của cô cứ nhăn nhúm hết cả, thay cô chỉnh lại quần áo, đưa tất đã lấy sẵn ở trên sofa cho cô nói: “Biết đi không?”

Không ngoài dự đoán, lại lắc đầu.

Thẩm Thanh Yến ngồi xổm xuống, giúp cô đi một bên tất, chiếc còn lại đưa cho cô: “Em tự mình đi bên này thử xem.”

Xu Mạn cụp mắt xuống, đáy mắt lóe lên sự ranh mãnh, cô tùy tiện đi tất vào, thấy người đàn ông lại thở dài.



Thẩm Thanh Yến lấy lại tất trên tay cô, kiên nhẫn nói: “Bên này mới là hướng xuống dưới, đây là hình dạng của lòng bàn chân.”

Xu Mạn duỗi chân để lên đùi anh, Thẩm Thanh Yến bất đắc dĩ lắc đầu, cô nhóc này đúng chẳng khách khí chút nào.

Nói nửa ngày, cuối cùng vẫn là anh phải làm.

Thẩm Thanh Yến chỉ đành tiếp tục phát huy tinh thần chịu thương chịu khó, đi tất cho chủ nhân hoa lan của mình.

Đây là lần đầu tiên Xu Mạn ra ngoài với hình dáng con người, trải nghiệm khác hoàn toàn so với khi làm một gốc lan thấp bé không thể cử động, không thể nói chuyện.

Giờ cô có thể ngồi song song với anh trên xe, nhìn cảnh vật lướt qua bên ngoài cửa kính xe, mặc dù loại trải nghiệm này không bằng cưỡi mây đạp gió, nhưng cũng vô cùng mới lạ.

Xu Mạn không khỏi thán phục sự thông minh của con người, sức sáng tạo của họ quả thật là số một. Khó trách hàng trăm yêu tinh biến hình đều chọn con người để tham khảo, mà không phải biến thành các loài thú khác.

Thẩm Thanh Yến đậu xe ở hầm để xe của Pacific Place, cùng Xu Mạn lên tầng chọn quần áo. Bên này chủ yếu là những nhãn hiệu cao cấp, thiết kế cũng rất trang nhã, hai người đi dạo một vòng, mua cũng không ít.

Xu Mạn mới chỉ nhìn thấy cảnh tượng này trong ti vi, chính mình biến thành con người, tự mình trải nhiệm cuộc sống như vậy, giống những nữ chính trong ti vi cái gì cũng mua, quả thật có một cảm giác phấn khích khó tả.

Nếu như có thể, cô muốn mua cả cái thế giới này đến Lăng Tiêu Đạo, tặng cho Thanh Huyền tiên quân, như vậy người sẽ không cảm thấy phiền muộn nữa.

Quần áo, giày dép, túi xách xinh đẹp đều có rồi, hoa lan nhỏ của anh còn thiếu một ít trang sức, Thẩm Thanh Yến dẫn cô xuống tầng hai đến cửa hàng trang sức O.L lựa chọn vòng cổ, phụ kiện cài tóc...

Từ Lộ Dương và hai cô bạn thân hẹn nhau đến Pacific Place dạo phố, không ngờ đến mới vừa lên đến tầng hai đã nhìn thấy một bóng người quen thuộc.

Bên cạnh bóng người quen thuộc kia còn có một cô gái. Mà lúc này người kia còn đang nở nụ cười cưng chiều với cô gái đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Ảnh Đế Trồng Một Gốc Lan Thành Tinh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook