Anh Nghĩ Anh Sẽ Không Thích Em
Quyển 3 - Chương 38
Nam Quan Yêu Yêu
08/02/2017
“Không thể nào!” Kiều Tuyết Nghiên tức giận từ chối, cường hôn cô còn muốn để cho cô làm bạn gái của anh, nằm mơ!
Nam Cung Thần híp mắt nhìn cô chằm chằm, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve cánh môi đầy đặn của cô, “Chẳng lẽ, em không có cảm giác với anh sao?”
“Không có!”
Kiều Tuyết Nghiên tức giận đập ngón tay tùy tiện của anh đang vuốt ve, trừng mắt cảnh cáo không cho anh động tay động chân nữa.
“Ăn ở hai lòng.”
Nam Cung Thần không nói lời nào, chỉ nhìn cô cười, cười đến rất nhộn nhạo, cười khiến lòng Kiều Tuyết Nghiên tê dại, đẩy anh ra rời đi, nếu không trở về mấy người Dao Dao sẽ nghi ngờ.
“Anh thật sự hiểu lầm, thích anh không phải là tôi, mà là Hàn Nhạc Nhạc.” Cô thở dài nói.
“A...” Nam Cung Thần có thâm ý khác kéo dài giọng.
“Cho nên, nếu anh không đi vào trong Nhạc Nhạc sẽ ra tìm anh.”
“Cầu còn không được.”
“Hả?” Kiều Tuyết Nghiên bị lời của anh làm cho bối rối.
“Vừa đúng để cho cô ấy chết tâm.”
Kiều Tuyết Nghiên không thể tin nhìn anh, người đàn ông này cũng quá đáng quá đi! Tuyệt tình làm tổn thương người cũng thua thiệt anh nói được ra khỏi miệng?
Khi nhìn thấy ánh mắt ngạc nhiên của cô, Nam Cung Thần lạnh nhạt mở miệng, “Chẳng lẽ không đúng sao? Nếu như không có suy nghĩ với cô ấy, còn không bằng nói ra sớm một chút, kéo dài quá lâu sẽ tổn thương cô ấy càng sâu.”
Kiều Tuyết Nghiên im lặng, anh nói không sai, nhưng Nhạc Nhạc cô... Phải làm sao đây?
“Tại sao anh không thể thử thích cô ấy?”
Nam Cung Thần không dám tin nhíu mày nhìn cô, “Vậy sao em không thể đồng ý làm bạn gái anh, dáng dấp anh đẹp trai, hài hước, không phải là lựa chọn làm bạn trai hàng đầu à?”
“Anh... Cuồng tự luyến!” Kiều Tuyết Nghiên hoàn toàn bị lời của anh như sấm đánh, trên đời này sao còn có kiểu người đàn ông không biết xấu hổ như vậy?
“Cho nên, chuyện tình cảm cần đôi bên tình nguyện.”
Kiều Tuyết Nghiên biết đạo lý như vậy, nhưng cô vẫn không cam tâm tình nguyện bổ sung thêm một câu, “Lỡ như, ngày nào đó anh thật sự thích cô ấy thì sao?”
Nam Cung Thần cười đến bí hiểm, “Anh nghĩ, khả năng em thích anh sẽ lớn hơn khả năng anh thích cô ấy.”
“Thả cái mông!” Kiều Tuyết Nghiên chịu hết nổi nói tục rồi.
“Nếu không, chúng ta đánh cuộc?” Nam Cung Thần tươi cười rạng rỡ.
“Không có hứng thú!” Kiều Tuyết Nghiên nghiêng nghiêng đầu, cô còn lâu mới chơi trò chơi nhàm chán này của anh.
“Không có hứng thú hay là sợ?” Nam Cung Thần d1end4nl3q21yd0n lại gần cô.
“Phép khích tướng vô dụng.” Kiều Tuyết Nghiên vẫn rất tỉnh táo.
Nụ cười nơi khóe môi Nam Cung Thần sâu hơn, “Không tệ lắm! Còn biết đây là phép khích tướng.”
“Hừ! Anh cho rằng trên toàn thế giới chỉ có anh là thông minh nhất.”
“Anh không tính là thông minh nhất, nhưng cũng tính là một trong những người thông minh.”
Kiều Tuyết Nghiên khinh bỉ nhìn anh, “Tự luyến hết thuốc chữa!”
“Có lúc, thích tự luyến cũng là một chuyện tốt.”
“Stop! Ngụy biện!”
“Chân lý.”
Kiều Tuyết Nghiên không muốn đấu võ mồm với anh, lãng phí mặt, lãng phí hơi sức, định chuẩn bị đi, nhưng không ngờ Nam Cung Thần theo sát sau lưng cô.
“Ngừng! Anh có thể vào sau mấy phút không?”
“Không thể.” Nam Cung Thần đáp rất dứt khoát.
Kiều Tuyết Nghiên sắp bị anh tức chết, “Anh cố ý muốn để cho mọi người hiểu lầm chúng ta sao?”
“Đúng vậy.”
Sự thành thật của anh khiến Kiều Tuyết Nghiên có kích động đến mức phát điên, tại sao có thể loại đàn ông như vậy a a a!
“Vậy tôi cầu xin anh, mấy phút nữa hẵng vào được không?” Cô chỉ có thể dịu dàng nói.
“Đồng ý em có thể, nhưng em cũng phải đồng ý với anh một chuyện.” Nam Cung Thần mượn cơ hội tại chỗ lên giá.
Lúc mấu chốt như vậy, Kiều Tuyết Nghiên còn có cách gì, coi như bẫy, cũng chỉ có thể nhận.
“Chuyện gì?”
“Tạm thời anh vẫn chưa nghĩ ra, chờ anh nghĩ ra được sẽ nói cho em biết.” Nam Cung Thần rất hả hê.
“Không được, anh phải nói ngay bây giờ.” Kiều Tuyết Nghiên cũng không phải kẻ ngu.
Nam Cung Thần biết cô băn khoăn, “Em yên tâm, anh sẽ không ép em giết người phóng hỏa, cướp bóc hành hung mánh khóe tồi tệ, nhiều lắm là! Mời anh ăn bữa cơm, xem phim gì đó.”
“Lưu manh!”
Nam Cung Thần liếc cô, bước chân bắt đầu tăng nhanh, đứng song song với cô, bày ra vẻ muốn đi vào cùng cô.
Kiều Tuyết Nghiên ngổn ngang trong gió rồi, bị cường hôn là mình, người thua thiệt là mình, tại sao người nói ra điều kiện lại là anh đây?
“Được, đồng ý!” Cô cắn răng nghiến lợi nói.
“Lúc này mới ngoan chứ.” Nam Cung Thần cười đến rạng rỡ.
“Vô sỉ!” Kiều Tuyết Nghiên oán hận lườm anh, nhấc chân đi về phía phòng bao.
Vừa vào cửa lại bị hỏi đi đâu? Sao đi lâu vậy?
Cô chỉ có thể ôm bụng nói giống như bị tiêu chảy, cho nên nán lại toilet.
Ba phút sau, Nam Cung Thần cũng tiến vào rồi, Hàn Nhạc Nhạc giống như con bướm bay về phía anh, “Nam Cung đại ca, anh không sao chứ?”
“Không có việc gì, anh rất tỉnh táo.”
Nam Cung Thần không để lại dấu vết đẩy cô ra, mặc dù anh lăng nhăng, phụ nữ bên cạnh nhiều không kể xiết, nhưng anh sẽ không đùa giỡn bạn học của em gái, chuyện này anh không làm được.
Về phần Kiều Tuyết Nghiên, với anh mà nói là đặc biệt.
--- ---------- -----
Hàn Nhạc Nhạc rất buồn rầu, thật ra cô muốn hẹn riêng Nam Cung Thần, kết quả mỗi lần đều cùng nhiều kỳ đà cản mũi, hơn nữa, cô còn phát hiện một chuyện, dường như Nam Cung đại ca có hứng thú với Tuyết Nghiên hơn mình.
Vì thế, cô còn cố ý đi về phía Kiều Tuyết Nghiên chứng thực, “Sẽ không tranh giành Nam Cung đại ca với tớ chứ?”
“Không có.” Kiều Tuyết Nghiên trả lời rất quả quyết.
“Cậu thề đi.” Hàn Nhạc Nhạc tiếp tục yêu cầu.
Kiều Tuyết Nghiên không còn cách nào, chỉ có thể nói: “Tớ cực kỳ khẳng định sẽ không thích người đàn ông kia!”
“Sao tớ có cảm giác dường như anh ấy rất có hứng thú với cậu?”
“Cậu sinh ra ảo giác.”
“Có thật không?”
“Thật!”
“Tối mai ở hội trường có vũ hội, tớ muốn mời Nam Cung đại ca, trở thành bạn gái chân chính của anh ấy.” Hàn Nhạc Nhạc say mê cuồng nhiệt nói.
“Chúc ước mơ của cậu sẽ thành hiện thực.” Kiều Tuyết Nghiên nói chân thành.
Buổi chiều ngày hôm sau, Hàn Nhạc Nhạc ở trong ký túc xá tỉ mỉ sửa soạn nhiều giờ, một bộ váy ngắn màu đỏ thạch lựu, nổi bật lên vẻ xinh đẹp đáng yêu của cô.
Khi Kiều Tuyết Nghiên đang định đi ra ngoài làm thêm thì ba chị em khác cùn phòng ký túc xá kéo lại, “Bạn học Kiều Tuyết Nghiên, cậu có thể cho mình nghỉ ngơi một ngày không? Tối nay khoa chúng ta và khoa quản lý tài chính cùng cử hành vũ hội hữu nghị, đến lúc đó có rất nhiều học trưởng năm tư cũng sẽ về!”
“Tớ không muốn đi!” Kiều Tuyết Nghiên vẫn không phản ứng.
Nam Cung Dao ôm cánh tay cô, “Không được, chúng tớ muốn tham gia hoạt động tập thể, không thể làm đặc biệt.”
Dưới sự kiên trì của các bạn, Kiều Tuyết Nghiên bị ép đổi một bộ váy màu trắng, không trang điểm cũng xinh đẹp động lòng người.
Trong hội trường bố trí rất đẹp, chừng về sau, đã có không ít nam sinh nữ sinh chính thức trang điểm tiến đến, trong khoảng thời gian ngắn trong sảnh tràn ngập trang phục đủ màu sắc tươi đẹp, dưới ngọn đèn làm nổi bật, chiếu ra vẻ đặc sắc đặc biệt.
Nam Cung Thần tới rất đúng giờ, vừa vào trường đã cướp đi tầm mắt của rất nhiều nữ sinh, áo sơ mi caro màu sáng bên trong làm cho người ta có cảm giác mát mẻ giản dị, mà âu phục len sọc mà xanh lại xóa đi vẻ giản dị của áo sơ mi, áo gi-le ở giữa có tác dụng chuyển đổi cân đối, khăn trong túi tiền trước ngực càng nổi bật cảm giác quý ông đồng thời toát ra chút tùy hứng.
Hàn Nhạc Nhạc khoa trương chụm miệng kêu lên: “Nam Cung đại ca hôm nay rất đẹp trai!”
Kiều Tuyết Nghiên khinh thường bĩu môi, ăn mặc giống như quý ông tao nhã, thật ra vẫn là lưu manh!
“Nam Cung đại ca, hôm nay anh cố ý ăn mặc như vậy vì em phải không?” Hàn Nhạc Nhạc như chim nhỏ chạy tới nép vào người hỏi.
“Đây vẫn luôn là phong cách ăn mặc của anh!” Nam Cung Thần trả lời cực kỳ trơn tru.
Hàn Nhạc Nhạc nghe xong hơi mất mát, nhưng mà nhanh chóng giống như người không có liên quan ôm cánh tay anh, trong lòng mừng thầm: Lựa chọn của cô quả nhiên rất đúng, nam sinh ở đây đều không có vẻ đàn ông như Nam Cung đại ca, so với anh, có vẻ quá ngây thơ không thành thục rồi.
Kiều Tuyết Nghiên một mình ngồi trên ghế sa lon uống nước trái cây ăn đồ ăn vặt, trong lúc đó có không ít nam sinh đến gần, đều bị cô uyển chuyển từ chối, không muốn khiêu vũ!
“Tiểu thư, có hân hạnh mời em nhảy một điệu không?”
Giọng nói trầm thấp quen thuộc vang lên bên tai, cô sững sờ ngẩng đầu, trong miệng còn cắn hạt dưa.
“Nhạc Nhạc đâu?” Phản ứng đầu tiên của cô chính là: Không phải anh khiêu vũ cùng Nhạc Nhạc trong sân sao?
“Em trả lời vấn đề của anh trước.” Nam Cung Thần hơi thất bại, người phụ nữ này quá cổ hủ!
“Không có hứng thú.”
“Hả? Em còn nhớ rõ trước đây đã đáp ứng một chuyện của anh không?” Nam Cung Thần nguy hiểm nheo mắt.
“Chuyện gì?” Kiều Tuyết Nghiên rất ngạc nhiên.
Nam Cung Thần đưa tay nắm lấy cằm cô, bật hơi về phía môi cô, “Cần anh giúp em ôn lại trí nhớ không?”
“Ầm” một cái, Kiều Tuyết Nghiên nhớ ra, vào tối ngày đó ở KTV, mình vội vã đồng ý một điều kiện của anh, trời ạ! Sao trí nhớ của anh tốt như vậy!
Nam Cung Thần híp mắt nhìn cô chằm chằm, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve cánh môi đầy đặn của cô, “Chẳng lẽ, em không có cảm giác với anh sao?”
“Không có!”
Kiều Tuyết Nghiên tức giận đập ngón tay tùy tiện của anh đang vuốt ve, trừng mắt cảnh cáo không cho anh động tay động chân nữa.
“Ăn ở hai lòng.”
Nam Cung Thần không nói lời nào, chỉ nhìn cô cười, cười đến rất nhộn nhạo, cười khiến lòng Kiều Tuyết Nghiên tê dại, đẩy anh ra rời đi, nếu không trở về mấy người Dao Dao sẽ nghi ngờ.
“Anh thật sự hiểu lầm, thích anh không phải là tôi, mà là Hàn Nhạc Nhạc.” Cô thở dài nói.
“A...” Nam Cung Thần có thâm ý khác kéo dài giọng.
“Cho nên, nếu anh không đi vào trong Nhạc Nhạc sẽ ra tìm anh.”
“Cầu còn không được.”
“Hả?” Kiều Tuyết Nghiên bị lời của anh làm cho bối rối.
“Vừa đúng để cho cô ấy chết tâm.”
Kiều Tuyết Nghiên không thể tin nhìn anh, người đàn ông này cũng quá đáng quá đi! Tuyệt tình làm tổn thương người cũng thua thiệt anh nói được ra khỏi miệng?
Khi nhìn thấy ánh mắt ngạc nhiên của cô, Nam Cung Thần lạnh nhạt mở miệng, “Chẳng lẽ không đúng sao? Nếu như không có suy nghĩ với cô ấy, còn không bằng nói ra sớm một chút, kéo dài quá lâu sẽ tổn thương cô ấy càng sâu.”
Kiều Tuyết Nghiên im lặng, anh nói không sai, nhưng Nhạc Nhạc cô... Phải làm sao đây?
“Tại sao anh không thể thử thích cô ấy?”
Nam Cung Thần không dám tin nhíu mày nhìn cô, “Vậy sao em không thể đồng ý làm bạn gái anh, dáng dấp anh đẹp trai, hài hước, không phải là lựa chọn làm bạn trai hàng đầu à?”
“Anh... Cuồng tự luyến!” Kiều Tuyết Nghiên hoàn toàn bị lời của anh như sấm đánh, trên đời này sao còn có kiểu người đàn ông không biết xấu hổ như vậy?
“Cho nên, chuyện tình cảm cần đôi bên tình nguyện.”
Kiều Tuyết Nghiên biết đạo lý như vậy, nhưng cô vẫn không cam tâm tình nguyện bổ sung thêm một câu, “Lỡ như, ngày nào đó anh thật sự thích cô ấy thì sao?”
Nam Cung Thần cười đến bí hiểm, “Anh nghĩ, khả năng em thích anh sẽ lớn hơn khả năng anh thích cô ấy.”
“Thả cái mông!” Kiều Tuyết Nghiên chịu hết nổi nói tục rồi.
“Nếu không, chúng ta đánh cuộc?” Nam Cung Thần tươi cười rạng rỡ.
“Không có hứng thú!” Kiều Tuyết Nghiên nghiêng nghiêng đầu, cô còn lâu mới chơi trò chơi nhàm chán này của anh.
“Không có hứng thú hay là sợ?” Nam Cung Thần d1end4nl3q21yd0n lại gần cô.
“Phép khích tướng vô dụng.” Kiều Tuyết Nghiên vẫn rất tỉnh táo.
Nụ cười nơi khóe môi Nam Cung Thần sâu hơn, “Không tệ lắm! Còn biết đây là phép khích tướng.”
“Hừ! Anh cho rằng trên toàn thế giới chỉ có anh là thông minh nhất.”
“Anh không tính là thông minh nhất, nhưng cũng tính là một trong những người thông minh.”
Kiều Tuyết Nghiên khinh bỉ nhìn anh, “Tự luyến hết thuốc chữa!”
“Có lúc, thích tự luyến cũng là một chuyện tốt.”
“Stop! Ngụy biện!”
“Chân lý.”
Kiều Tuyết Nghiên không muốn đấu võ mồm với anh, lãng phí mặt, lãng phí hơi sức, định chuẩn bị đi, nhưng không ngờ Nam Cung Thần theo sát sau lưng cô.
“Ngừng! Anh có thể vào sau mấy phút không?”
“Không thể.” Nam Cung Thần đáp rất dứt khoát.
Kiều Tuyết Nghiên sắp bị anh tức chết, “Anh cố ý muốn để cho mọi người hiểu lầm chúng ta sao?”
“Đúng vậy.”
Sự thành thật của anh khiến Kiều Tuyết Nghiên có kích động đến mức phát điên, tại sao có thể loại đàn ông như vậy a a a!
“Vậy tôi cầu xin anh, mấy phút nữa hẵng vào được không?” Cô chỉ có thể dịu dàng nói.
“Đồng ý em có thể, nhưng em cũng phải đồng ý với anh một chuyện.” Nam Cung Thần mượn cơ hội tại chỗ lên giá.
Lúc mấu chốt như vậy, Kiều Tuyết Nghiên còn có cách gì, coi như bẫy, cũng chỉ có thể nhận.
“Chuyện gì?”
“Tạm thời anh vẫn chưa nghĩ ra, chờ anh nghĩ ra được sẽ nói cho em biết.” Nam Cung Thần rất hả hê.
“Không được, anh phải nói ngay bây giờ.” Kiều Tuyết Nghiên cũng không phải kẻ ngu.
Nam Cung Thần biết cô băn khoăn, “Em yên tâm, anh sẽ không ép em giết người phóng hỏa, cướp bóc hành hung mánh khóe tồi tệ, nhiều lắm là! Mời anh ăn bữa cơm, xem phim gì đó.”
“Lưu manh!”
Nam Cung Thần liếc cô, bước chân bắt đầu tăng nhanh, đứng song song với cô, bày ra vẻ muốn đi vào cùng cô.
Kiều Tuyết Nghiên ngổn ngang trong gió rồi, bị cường hôn là mình, người thua thiệt là mình, tại sao người nói ra điều kiện lại là anh đây?
“Được, đồng ý!” Cô cắn răng nghiến lợi nói.
“Lúc này mới ngoan chứ.” Nam Cung Thần cười đến rạng rỡ.
“Vô sỉ!” Kiều Tuyết Nghiên oán hận lườm anh, nhấc chân đi về phía phòng bao.
Vừa vào cửa lại bị hỏi đi đâu? Sao đi lâu vậy?
Cô chỉ có thể ôm bụng nói giống như bị tiêu chảy, cho nên nán lại toilet.
Ba phút sau, Nam Cung Thần cũng tiến vào rồi, Hàn Nhạc Nhạc giống như con bướm bay về phía anh, “Nam Cung đại ca, anh không sao chứ?”
“Không có việc gì, anh rất tỉnh táo.”
Nam Cung Thần không để lại dấu vết đẩy cô ra, mặc dù anh lăng nhăng, phụ nữ bên cạnh nhiều không kể xiết, nhưng anh sẽ không đùa giỡn bạn học của em gái, chuyện này anh không làm được.
Về phần Kiều Tuyết Nghiên, với anh mà nói là đặc biệt.
--- ---------- -----
Hàn Nhạc Nhạc rất buồn rầu, thật ra cô muốn hẹn riêng Nam Cung Thần, kết quả mỗi lần đều cùng nhiều kỳ đà cản mũi, hơn nữa, cô còn phát hiện một chuyện, dường như Nam Cung đại ca có hứng thú với Tuyết Nghiên hơn mình.
Vì thế, cô còn cố ý đi về phía Kiều Tuyết Nghiên chứng thực, “Sẽ không tranh giành Nam Cung đại ca với tớ chứ?”
“Không có.” Kiều Tuyết Nghiên trả lời rất quả quyết.
“Cậu thề đi.” Hàn Nhạc Nhạc tiếp tục yêu cầu.
Kiều Tuyết Nghiên không còn cách nào, chỉ có thể nói: “Tớ cực kỳ khẳng định sẽ không thích người đàn ông kia!”
“Sao tớ có cảm giác dường như anh ấy rất có hứng thú với cậu?”
“Cậu sinh ra ảo giác.”
“Có thật không?”
“Thật!”
“Tối mai ở hội trường có vũ hội, tớ muốn mời Nam Cung đại ca, trở thành bạn gái chân chính của anh ấy.” Hàn Nhạc Nhạc say mê cuồng nhiệt nói.
“Chúc ước mơ của cậu sẽ thành hiện thực.” Kiều Tuyết Nghiên nói chân thành.
Buổi chiều ngày hôm sau, Hàn Nhạc Nhạc ở trong ký túc xá tỉ mỉ sửa soạn nhiều giờ, một bộ váy ngắn màu đỏ thạch lựu, nổi bật lên vẻ xinh đẹp đáng yêu của cô.
Khi Kiều Tuyết Nghiên đang định đi ra ngoài làm thêm thì ba chị em khác cùn phòng ký túc xá kéo lại, “Bạn học Kiều Tuyết Nghiên, cậu có thể cho mình nghỉ ngơi một ngày không? Tối nay khoa chúng ta và khoa quản lý tài chính cùng cử hành vũ hội hữu nghị, đến lúc đó có rất nhiều học trưởng năm tư cũng sẽ về!”
“Tớ không muốn đi!” Kiều Tuyết Nghiên vẫn không phản ứng.
Nam Cung Dao ôm cánh tay cô, “Không được, chúng tớ muốn tham gia hoạt động tập thể, không thể làm đặc biệt.”
Dưới sự kiên trì của các bạn, Kiều Tuyết Nghiên bị ép đổi một bộ váy màu trắng, không trang điểm cũng xinh đẹp động lòng người.
Trong hội trường bố trí rất đẹp, chừng về sau, đã có không ít nam sinh nữ sinh chính thức trang điểm tiến đến, trong khoảng thời gian ngắn trong sảnh tràn ngập trang phục đủ màu sắc tươi đẹp, dưới ngọn đèn làm nổi bật, chiếu ra vẻ đặc sắc đặc biệt.
Nam Cung Thần tới rất đúng giờ, vừa vào trường đã cướp đi tầm mắt của rất nhiều nữ sinh, áo sơ mi caro màu sáng bên trong làm cho người ta có cảm giác mát mẻ giản dị, mà âu phục len sọc mà xanh lại xóa đi vẻ giản dị của áo sơ mi, áo gi-le ở giữa có tác dụng chuyển đổi cân đối, khăn trong túi tiền trước ngực càng nổi bật cảm giác quý ông đồng thời toát ra chút tùy hứng.
Hàn Nhạc Nhạc khoa trương chụm miệng kêu lên: “Nam Cung đại ca hôm nay rất đẹp trai!”
Kiều Tuyết Nghiên khinh thường bĩu môi, ăn mặc giống như quý ông tao nhã, thật ra vẫn là lưu manh!
“Nam Cung đại ca, hôm nay anh cố ý ăn mặc như vậy vì em phải không?” Hàn Nhạc Nhạc như chim nhỏ chạy tới nép vào người hỏi.
“Đây vẫn luôn là phong cách ăn mặc của anh!” Nam Cung Thần trả lời cực kỳ trơn tru.
Hàn Nhạc Nhạc nghe xong hơi mất mát, nhưng mà nhanh chóng giống như người không có liên quan ôm cánh tay anh, trong lòng mừng thầm: Lựa chọn của cô quả nhiên rất đúng, nam sinh ở đây đều không có vẻ đàn ông như Nam Cung đại ca, so với anh, có vẻ quá ngây thơ không thành thục rồi.
Kiều Tuyết Nghiên một mình ngồi trên ghế sa lon uống nước trái cây ăn đồ ăn vặt, trong lúc đó có không ít nam sinh đến gần, đều bị cô uyển chuyển từ chối, không muốn khiêu vũ!
“Tiểu thư, có hân hạnh mời em nhảy một điệu không?”
Giọng nói trầm thấp quen thuộc vang lên bên tai, cô sững sờ ngẩng đầu, trong miệng còn cắn hạt dưa.
“Nhạc Nhạc đâu?” Phản ứng đầu tiên của cô chính là: Không phải anh khiêu vũ cùng Nhạc Nhạc trong sân sao?
“Em trả lời vấn đề của anh trước.” Nam Cung Thần hơi thất bại, người phụ nữ này quá cổ hủ!
“Không có hứng thú.”
“Hả? Em còn nhớ rõ trước đây đã đáp ứng một chuyện của anh không?” Nam Cung Thần nguy hiểm nheo mắt.
“Chuyện gì?” Kiều Tuyết Nghiên rất ngạc nhiên.
Nam Cung Thần đưa tay nắm lấy cằm cô, bật hơi về phía môi cô, “Cần anh giúp em ôn lại trí nhớ không?”
“Ầm” một cái, Kiều Tuyết Nghiên nhớ ra, vào tối ngày đó ở KTV, mình vội vã đồng ý một điều kiện của anh, trời ạ! Sao trí nhớ của anh tốt như vậy!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.