Bá Chủ

Chương 12: May mắn hoàn thành

lhunda

07/01/2014

"Nhiệm vụ thất bại."

Hệ thống lên tiếng.

- Chú mày làm ta thất vọng quá, có mười vàng xin cũng không xong.

Trùm ăn mày lắc đầu.

Trác cười khổ, vậy là đi tong một nghề.

- Trả ta bộ đồ.

Trùm ăn mày giơ tay.

Dù rất không muốn Trác cũng đành chịu.

- Cả tiền chú mày xin được nữa.

- Cái gì! Đại ca, nhiệm vụ thất bại thì sao phải giao lại.

Trác vớt vát chút quà an ủi.

- Thế chú mày có đưa không thì bảo.

Trùm ăn mày nhếch miệng.

- Đại ca cho em lý do.

- Chú mày không đưa chứ gì.

Trùm ăn mày không quan tâm, hắn đứng dậy.

Trác vô thức lùi lại, không phải thằng này muốn cường bạo đấy chứ.

Trùm ăn mày tiến một bước, Trác lùi hai bước, trùm tiến hai bước, Trác lùi ba bước, bỗng tên trùm biến mất ngay trước mặt Trác rồi xuất hiện ngay sau lưng hắn, trên tay tên trùm lúc này có thêm một túi tiền.

Quay lại, thấy tên trùm một tay cầm bộ đồ ăn mày, một tay cầm một cái túi nhỏ cười tủm tỉm nhìn Trác, hắn lập tức mở túi mình ra.

Số vàng khóa đã biến mất, trong túi Trác chỉ còn hơn năm trăm xu không khóa.

"Thằng này là ăn mày hay là siêu trộm." Trác giật mình, chút niềm an ủi cũng mất, không còn gì để nói, hắn quay người rời đi.

- Khoan đã!

Đi được hai bước, nghe tên trùm kêu, Trác đứng lại, không phải tên trùm định trấn luôn hơn năm trăm xu cuối cùng của hắn đấy chứ.

Nghĩ vậy, Trác lập tức co giò phóng ngay, nếu cả số tiền còn lại cũng mất vậy công sức ngửa tay xin tiền nãy giờ chẳng hóa là không.

- Chờ chút, cho ta hỏi cái!

Trùm ăn mày chạy gọi với theo.

"Ngu sao đứng." Trác khinh bỉ.

- Bớ người ta, ăn mày giết người, ăn mày cường bạo.

Bây giờ mặc kệ nghề ẩn hay nghề hiện rồi, với Trác năm trăm xu bây giờ là quan trọng nhất, vừa hét, Trác vừa lao ra chỗ đông người, dĩ nhiên đông ở đây cũng phải ít NPC một chút.



- Mấy thằng bay túm nó lại!

Có lẽ vì ở nơi đông người, tên trùm không chạy nhanh được, hắn hô lớn.

Xung quanh lập tức hơn chục gã ăn mày xuất hiện, nào có vẻ ốm đau yếu ớt bệnh tật như lúc xin tiền, đứa nào đứa nấy mạnh khỏe cường tráng hùng hổ rượt theo Trác.

- Ối!

- Á!

- Cái quái gì vậy!

- NPC nổi loạn!

- Ai da! Đừng...chạy nữa...dẫm chết...tôi...rồi..Hự! Hự!

......

Cả khu lập tức trở nên lộn xộn, Trác bạt mạng chạy phía trước, hết né trái lại tránh phải, phía sau một đám ăn mày dí theo một đường thẳng, kẻ bay người nằm, kéo theo một đống lớn tiếng chửi.

"Chỉ có năm trăm xu thôi có đáng không." Trác run cả người. Nếu bị túm lại sợ ngoài năm trăm xu, cả thân chắc cũng bị lột sạch.

Lúc này, NPC lính tuần cũng xuất hiện, cả đám ăn mày liền toán loạn tản ra, Trác nhìn thấy cũng thở nhẹ một hơi, sắp thoát rồi.

"Bốp"

- Hự!

Không nhìn phía trước, Trác va mạnh vào ai đó, nhưng người té lại là Trác.

- Ta bảo chờ chút.

Trùm ăn mày xuất hiện một cách bất ngờ.

- Còn có năm trăm xu lão cũng muốn trấn, có còn tình người không.

Trác buồn bực nói.

- Ai bảo ta muốn tiền của chú mày.

- Thế lão rượt tôi làm gì, cả người tôi còn gì đáng giá đâu...đừng nói...lão...thích...tôi...Đại ca, tha em, em chỉ thích phụ nữ, em không có xu hướng đấy.

Trác giật mình, run run nói.

Trùm ăn mày xanh mặt.

- Móa! Tâm lý của tao bình thường nha mày.

Thấy nhiều người xung quanh bu lại, trùm ăn mày bất đắc dĩ bịt mồm Trác lại, lôi hắn đi vào một góc yên tĩnh.

- Đại ca kêu em làm gì.

Trác yên tâm hơn một chút, miễn không cần tiền với cần người là được rồi.

- Lúc nãy trên bộ đồ ta ngửi thấy mùi yêu thú, chú mày vừa đi săn về à?

Trùm ăn mày có vẻ khá háo hức.



"Ngửi thấy? Lão là chó hả." Thầm nghĩ, Trác đáp:

- Vô tình đụng phải một con Trâu Điên nên đánh luôn.

Trác trả lời.

- Trâu Điên? Con này khó chơi lắm, chú mày giết được nó hả?

Trùm hơi nghi ngờ.

- Chỉ là một con còn nhỏ, miễn cưỡng giết được.

- Chú mày có thịt của nó không? Lâu lắm ta chưa ăn thịt yêu thú, nếu chú mày cho ta một miếng, ta đồng ý truyền lại nghề cho, cả bộ đồ ăn mày nữa.

Trùm ăn mày chảy nước miếng nói.

"Kích hoạt lại nhiệm vụ học nghề: cho trùm ăn mày một miếng thịt Trâu Điên."

Trác kinh ngạc, không phải chứ? Nhiệm vụ thất bại vẫn còn kích hoạt lại được, đúng là không thể tin được, NPC có suy nghĩ đúng là tốt hơn hẳn.

- Sao? Được không?

"Ngu sao không." Trác mở túi ra, cầm lấy một miếng thịt Trâu Điên đưa cho trùm ăn mày, hắn vẫn còn một miếng.

"Hoàn thành nhiệm vụ, học được nghề 'Ăn mày'."

Hệ thống lên tiếng.

- Khà! Thơm thật, đúng thịt yêu thú, nhiều lần muốn mua mà không mua được, tốt lắm, bộ đồ ăn mày đây, chú mày giờ là một thành viên của gia đình ăn mày, hãy cố gắng đi tới cuối cùng trở thành một tên trùm, nếu có ngày đó nhớ trở lại đây gặp ta.

Đưa lại bộ đồ cho Trác, trùm ăn mày dặn thêm vài câu rồi đi mất.

Cất đi bộ đồ ăn mày, Trác khá vui vẻ mở khung nghề nghiệp ra.

"Ăn mày

Đẳng cấp: Ăn mày - Độ thuần thục: 0/50000.

Kỹ năng: ăn xin."

Có cả kỹ năng, cũng đúng, bình thường nếu học những nghề khác như thợ rèn, thợ may,... thường cũng học được kỹ năng tương ứng như đào khoáng, lấy da,... Nhưng đã là ăn mày mà kỹ năng lại là ăn xin, rõ vớ vẩn.

Trác lại nhớ khả năng móc túi của tên trùm, hay là tùy đẳng cấp khác nhau mà kỹ năng khác nhau, rất có khả năng, nếu như vậy hắn trúng mánh rồi.

Ít nhất phải biết được độ thuần thục tăng lên thế nào, trước đó cần phải tìm kiếm những nghề nghiệp ẩn còn lại cái đã. Nhưng Trác thấy rất khó hiểu, tại sao lúc nãy trong chợ hắn không hề thấy một NPC bí ẩn nào, chẳng lẽ ở đây khác.

Lo suy nghĩ, Trác không hề phát hiện một ông già ngồi khuất một góc sau lưng đang nhìn chằm chằm vào hắn.

Cầm lên một cục đá, ông già nhằm thẳng vào Trác.

- Trúng chắc.

Ông già thì thầm.

"Vút"

Viên đá bay tới.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Bá Chủ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook