Chương 25:
Mưa Mùa Hạ
17/07/2024
Trịnh Trí đi ra ngoài đổ ly sữa nóng đi, sau đó vào phòng, tắt đèn, lên giường ôm Cố Hiên, cùng chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau, lại là Trịnh Trí gọi Cố Hiên dậy đi học.
Hôm nay, động tác của Cố Hiên khá nhanh, cô muốn mau chóng thoát khỏi tên Trịnh Trí này, có thời gian để suy nghĩ về điều tối hôm qua cô phát hiện được.
Cả ngày hôm nay, Cố Hiên cũng không tập trung vào học được, đầu óc chỉ tập trung suy nghĩ biện pháp đối phó với Trịnh Trí.
Mọi phương án đều khó khả thi, cuối cùng, Cố Hiên đi đến quyết định thỏa hiệp với hắn.
Đến giờ tan học, Trịnh Trí lại đến đón Cố Hiên, lần này cô không có tránh né như hôm qua, mà đi ra rất sớm.
Trịnh Trí nhướn mày, cô gái nhỏ của hắn hôm nay thay đổi!
Cố Hiên ngồi xuống ghế phụ của xe. Xe còn chưa lăn bánh, cô đột nhiên quay ra nhìn Trịnh Trí, nghiêm túc nói:
“Ba, con muốn nói chuyện.”
Trịnh Trí liếc cô một cái, mỉm cười, dịu dàng hỏi: “Nói chuyện gì?”
“Về việc giữa ba và con…” Cố Hiên nói đến đây không nhịn được lại đỏ mặt lên.
Trịnh Trí nhướn mày, nụ cười vẫn treo trên môi.
Cố Hiên cắn răng một cái, cố thu hết can đảm, tiếp tục nói:
“Con muốn làm một thỏa thuận với ba!”
“A?” Trịnh Trí hơi rướn người tới gần Cố Hiên, khóe môi càng sâu hơn: “Thỏa thuận gì?”
Cố Hiên nhìn thẳng vào hắn, khuôn mặt biểu hiện thật bình tĩnh, nhưng trái tim lại đập bang bang: “Con đồng ý cho ba…chạm vào con…”
“Cho ba chạm vào con?” Trịnh Trí cố tình chen lời, đôi mắt tràn ngập hứng thú nhìn sâu vào mắt Cố Hiên.
Mặt Cố Hiên nhoáng cái càng đỏ hơn, giống như có thể nặn ra nước.
Khốn kiếp! Hắn ta cố tình! Chắc chắn là cố tình.
Cô nhịn xuống xúc động, nói nốt những lời còn dang dở:
“Nhưng có hai điều kiện.”
Trịnh Trí nhướng mày: “Điều kiện gì?”
Cố Hiên nghĩ đến điều sắp nói ra, mặt không tự giác lại đỏ lên tiếp: “Thứ nhất, như đã nói, ba không…cho vào bên trong con.”
Trịnh Trí cười cười, để lộ ra hàm răng trắng: “Còn điều kiện thứ 2.”
Cố Hiên: “Chuyện này sẽ kết thúc sau khi mẹ con đi công tác về. Dù sao ba cũng là ba dượng của con, không thể làm loại việc này được, như vậy là có lỗi với mẹ con, đúng không? Ba cũng không muốn việc này bị mẹ phát hiện, đúng không?”
Điều kiện thứ hai này Cố Hiên đã nghĩ rất lâu, mẹ cô chỉ đi công tác một tuần, nếu hắn đồng ý với điều kiện này, có nghĩa là cô sẽ chỉ phải cố gắng chịu đựng hắn thêm 4 ngày nữa. Mặt khác, sau khi mẹ cô trở về, hắn cũng chẳng có lý do gì để quấn lấy cô nữa.
Trịnh Trí nhướn nhướng mày, cô gái nhỏ của hắn mới mấy ngày đã biết đàm phán với hắn!
“Vậy ba sẽ được gì?” Trịnh Trí hỏi.
Cố Hiên xấu hổ lên, hơi nói lắp: “Không…không phải con đã nói rồi sao? Con đồng ý cho ba…chạm…chạm vào người.”
Tên Trịnh Trí này, hắn thật biết cách ép cô lúng túng. Cô biết khi đàm phán không thể yếu thế, phải tỏ ra bình tĩnh. Thế nhưng, chỉ một câu hỏi của hắn đã đập tan khuôn mặt bình tĩnh mà cô đã cố ngụy trang từ đầu đến giờ.
Trịnh Trí lại vô cùng hứng thú thưởng thức sự biến đổi trên khuôn mặt Cố Hiên.
Xem kìa, cô gái nhỏ của hắn vẫn còn thực ngây thơ, hẳn là chưa từng trải qua mấy việc nam nữ đi. Hắn vừa mới hỏi đến vấn đề này, đã lúng túng. Thực đáng yêu!
Trịnh Trí nhếch miệng, tiến đến gần Cố Hiên, nhẹ vuốt sợi tóc bên mai cô ra sau gáy, nói: “Chẳng phải hiện tại con vẫn đang cho ba chạm vào hay sao?”
Đôi mắt hắn nhìn vào cô, giống như đang hỏi: Có gì khác nhau?
Sáng hôm sau, lại là Trịnh Trí gọi Cố Hiên dậy đi học.
Hôm nay, động tác của Cố Hiên khá nhanh, cô muốn mau chóng thoát khỏi tên Trịnh Trí này, có thời gian để suy nghĩ về điều tối hôm qua cô phát hiện được.
Cả ngày hôm nay, Cố Hiên cũng không tập trung vào học được, đầu óc chỉ tập trung suy nghĩ biện pháp đối phó với Trịnh Trí.
Mọi phương án đều khó khả thi, cuối cùng, Cố Hiên đi đến quyết định thỏa hiệp với hắn.
Đến giờ tan học, Trịnh Trí lại đến đón Cố Hiên, lần này cô không có tránh né như hôm qua, mà đi ra rất sớm.
Trịnh Trí nhướn mày, cô gái nhỏ của hắn hôm nay thay đổi!
Cố Hiên ngồi xuống ghế phụ của xe. Xe còn chưa lăn bánh, cô đột nhiên quay ra nhìn Trịnh Trí, nghiêm túc nói:
“Ba, con muốn nói chuyện.”
Trịnh Trí liếc cô một cái, mỉm cười, dịu dàng hỏi: “Nói chuyện gì?”
“Về việc giữa ba và con…” Cố Hiên nói đến đây không nhịn được lại đỏ mặt lên.
Trịnh Trí nhướn mày, nụ cười vẫn treo trên môi.
Cố Hiên cắn răng một cái, cố thu hết can đảm, tiếp tục nói:
“Con muốn làm một thỏa thuận với ba!”
“A?” Trịnh Trí hơi rướn người tới gần Cố Hiên, khóe môi càng sâu hơn: “Thỏa thuận gì?”
Cố Hiên nhìn thẳng vào hắn, khuôn mặt biểu hiện thật bình tĩnh, nhưng trái tim lại đập bang bang: “Con đồng ý cho ba…chạm vào con…”
“Cho ba chạm vào con?” Trịnh Trí cố tình chen lời, đôi mắt tràn ngập hứng thú nhìn sâu vào mắt Cố Hiên.
Mặt Cố Hiên nhoáng cái càng đỏ hơn, giống như có thể nặn ra nước.
Khốn kiếp! Hắn ta cố tình! Chắc chắn là cố tình.
Cô nhịn xuống xúc động, nói nốt những lời còn dang dở:
“Nhưng có hai điều kiện.”
Trịnh Trí nhướng mày: “Điều kiện gì?”
Cố Hiên nghĩ đến điều sắp nói ra, mặt không tự giác lại đỏ lên tiếp: “Thứ nhất, như đã nói, ba không…cho vào bên trong con.”
Trịnh Trí cười cười, để lộ ra hàm răng trắng: “Còn điều kiện thứ 2.”
Cố Hiên: “Chuyện này sẽ kết thúc sau khi mẹ con đi công tác về. Dù sao ba cũng là ba dượng của con, không thể làm loại việc này được, như vậy là có lỗi với mẹ con, đúng không? Ba cũng không muốn việc này bị mẹ phát hiện, đúng không?”
Điều kiện thứ hai này Cố Hiên đã nghĩ rất lâu, mẹ cô chỉ đi công tác một tuần, nếu hắn đồng ý với điều kiện này, có nghĩa là cô sẽ chỉ phải cố gắng chịu đựng hắn thêm 4 ngày nữa. Mặt khác, sau khi mẹ cô trở về, hắn cũng chẳng có lý do gì để quấn lấy cô nữa.
Trịnh Trí nhướn nhướng mày, cô gái nhỏ của hắn mới mấy ngày đã biết đàm phán với hắn!
“Vậy ba sẽ được gì?” Trịnh Trí hỏi.
Cố Hiên xấu hổ lên, hơi nói lắp: “Không…không phải con đã nói rồi sao? Con đồng ý cho ba…chạm…chạm vào người.”
Tên Trịnh Trí này, hắn thật biết cách ép cô lúng túng. Cô biết khi đàm phán không thể yếu thế, phải tỏ ra bình tĩnh. Thế nhưng, chỉ một câu hỏi của hắn đã đập tan khuôn mặt bình tĩnh mà cô đã cố ngụy trang từ đầu đến giờ.
Trịnh Trí lại vô cùng hứng thú thưởng thức sự biến đổi trên khuôn mặt Cố Hiên.
Xem kìa, cô gái nhỏ của hắn vẫn còn thực ngây thơ, hẳn là chưa từng trải qua mấy việc nam nữ đi. Hắn vừa mới hỏi đến vấn đề này, đã lúng túng. Thực đáng yêu!
Trịnh Trí nhếch miệng, tiến đến gần Cố Hiên, nhẹ vuốt sợi tóc bên mai cô ra sau gáy, nói: “Chẳng phải hiện tại con vẫn đang cho ba chạm vào hay sao?”
Đôi mắt hắn nhìn vào cô, giống như đang hỏi: Có gì khác nhau?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.