Báo Thù Là Món Ăn Ngon Nhất Khi Để Nguội
Chương 24: Suy Nghĩ Thông Suốt
Ludens Vu
14/11/2024
Thủ tiêu ?? Là giết người sao ??
Tôi đọc đi đọc lại chú thích hai lựa chọn của nhiệm vụ, nhất là điều kiện thứ 2. Cái từ "thủ tiêu" đó, tôi cảm thấy xương sống của mình như bị một thanh kiếm bằng băng đâm thẳng vào
Từ ngày thức tỉnh ký ức về tiền kiếp, tôi chưa từng cho rằng sẽ có ngày bàn tay mình sẽ nhuốm máu tươi. Tôi vốn cho rằng bản thân có thể báo thù mà vẫn có thể giữ tay được sạch sẽ
"Xem ra là mình vẫn quá ngây thơ rồi đi" - Tôi cười tự giễu
Ở kiếp trước, chẳng phải chính bọn chúng đã xuống tay ngay lúc Lãnh gia chẳng có chút phòng bị nào hay sao ?? Tất cả thành viên của gia tộc đều bị dồn vào đường cùng và đón nhận cái kết thê thảm
So với trực tiếp giết chết, những hành động đó của chúng còn thâm độc hơn rất nhiều
"HÍT ... Phù !!!" - Tôi hít vào thật sâu và chầm chậm thở ra. Đầu não tôi đang vô cùng rối ren
"Cộc..cộc !! Vũ ơi, nước cam nè con" - Mẹ tôi gõ cửa phòng tôi trong lúc tôi đang đấu tranh nội tâm của mình
"Cạch" - Tôi mở cửa ra và mẹ tôi đang đứng đó với một cốc nước cam trên tay
"Nhìn sắc mặt con xanh xao quá, có chuyện gì xảy ra à ??" - Liễu Thanh Mai cất giọng lo lắng khi bà nhìn thấy sắc mặt tái mét của con trai mình
"Dạ không có gì đâu mẹ. Con đang xem phim kinh dị nên hơi giật mình một chút" - Tôi mở miệng kiếm cớ và nhận lấy ly nước cam từ tay mẹ tôi. Sau đó tôi làm bộ như nhớ ra gì đó:
"À phải rồi. Mẹ à, Thiên Băng vừa nãy có gửi lời chào đến ba mẹ đấy. Em ấy nói chắc chắn sẽ thu xếp công việc để cùng con về thăm ba mẹ trong tuần này"
"Thật sao ??" - Liễu Thanh Mai sửng sốt
"Sao lại không thật. Con định giữ bí mật để làm bất ngờ cho hai người nhưng giờ tiết lộ luôn cho ba mẹ vui" - Tôi nắm lấy bàn tay gầy gò của mẹ, vừa cười nói
"Đ..được !! Ba mẹ sẽ chờ !!" - Liễu Thanh Mai có chút cuống quýt. Đây sẽ là lần đầu tiên con dâu bà đến thăm căn nhà này
"Mẹ, để con hộ tống mẹ về phòng với ba nhé" - Tôi nháy nháy mắt
"Thằng quỷ này !! Cứ thích chọc mẹ thôi" - Liễu Thanh Mai cười tít cả mắt
Hai mẹ con tôi cùng về phòng của ba mẹ, vừa trò chuyện về những món mà Thiên Băng thích. Tôi có chút buồn cười, nhìn bà ấy còn gấp gáp hơn cả tôi a
"Ông ơi, con dâu chúng ta gửi lời hỏi thăm tôi và ông đấy. Con bé còn nói sẽ sắp xếp công việc và chắc chắn sẽ đến nhà thăm chúng ta trong tuần này nữa" - Vừa vào phòng, Liễu Thanh Mai đã giành báo tin vui cho chồng bà trước tiên
“Bà nói thật sao ?? Vậy thì nhà chúng ta sắp có khách quý rồi" - Hoàng Trung Thành cũng rất phấn khích
Vợ chồng hai người tụm lại bàn đủ chuyện trên trời dưới đất để chuẩn bị tiếp đãi Thiên Băng
Nhìn bầu không khí vui vẻ và ấm áp đó, trong lòng tôi đã làm ra quyết định
...
"Rào...rào...rào !!" - Những dòng nước mát lạnh từ vòi hoa sen liên tục xịt vào người từ đầu đến chân khiến đầu óc tôi tỉnh táo
"Thế giới này vẫn đang xài luật rừng. Chỉ có giết hoặc bị giết"
"Dù sao chúng cũng là những kẻ đã hại ba mẹ mình lâm vào đường cùng cơ mà. Nếu bây giờ chọn phương án 1 mặc cho đã biết nhân quả kiếp trước ra sao, mình khác gì một thằng rùa rụt đầu chứ"
"Chúng là kẻ thù không đội trời chung của gia đình mình. Giết chúng rồi, mình cũng chẳng có gì phải hối tiếc" - Tôi liên tục tự nhủ trong khi tận hưởng những dòng nước mát lạnh. Đôi mắt nhìn vào gương mặt mình đang phản chiếu trong gương
"Creak"
Tôi khóa vòi nước, lau mình mẩy thật sạch sẽ sau đó trở về phòng
Thay một bộ đồ thể thao có mũ trùm đầu thật thoải mái, chải tóc gọn gàng, đeo một đôi găng tay mỏng và khẩu trang y tế. Sau đó tôi ngồi xuống giường rút điện thoại ra
Hình của ba mẹ chụp cùng tôi và cả hình của tôi cùng Thiên Băng. Tôi nhìn thật kĩ để tự tiếp thêm động lực
"Vượng Tài, ta chọn phương pháp số 2" - Tôi đưa ra lựa chọn với Vượng Tài
"Ting: Chủ nhân đã suy nghĩ kĩ càng rồi chứ" - Vượng Tài đáp lại, giọng nó vô cùng nghiêm túc
"Dĩ nhiên" - Tôi siết chặt lấy Dao Găm Mãng Xà
"KĨ ĐẾN KHÔNG THỂ KĨ HƠN !!!" - Tôi quát lớn
"Ting: Chủ nhân đã chọn phương án 2: Thủ tiêu tên thanh tra y tế bẩn và cả kẻ đã ra lệnh cho hắn quấy rối cửa tiệm của ba mẹ chủ nhân. Hệ thống sẽ ngay lập tức cung cấp thông tin mục tiêu đầu tiên. Chúc chủ nhân may mắn !!" - Âm thanh khích lệ của Vượng Tài vang lên
...
"Aizzaaa...của các em đây, Heyyoo !!" - Trước một quán bia ôm, một tên trung niên đeo kính đã say quắc cần câu, cất giọng cợt nhã với các nữ nhân viên phục vụ ăn mặc hở hang
Hai tay hắn liên tục ném ra những tờ tiền giấy như đang thưởng cho họ sau một cuộc chơi cuồng nhiệt
"Anh Xuân à !! Cảm ơn anh hôm nay đã đến, bọn em nhớ anh lắm đó" - Đám "gà" đó vừa nhặt tiền dưới đất, vừa cất giọng ỏng ẹo
"Khà khà, ngày mai anh sẽ lại đến. Mấy em phải ngoan ngoãn chờ anh đấy" - Hắn cười lớn sau đó cất từng bước loạng choạng ra bãi đổ xe
Bây giờ sắc trời đã tối mịt, tuy vẫn còn sớm nhưng đây là một khu rất vắng vẻ. Thậm chí còn không có camera an ninh
"Whee..whuu..whee..úi chà..e hèm" - Hắn vừa huýt sáo vừa bước ra xe, trông rất vô tư chẳng màng thế sự
"Sầm !!"
Đột nhiên có kẻ nào đó túm lấy hắn từ đằng sau, ấn chặt lấy hắn lên mui xe
"Aaa, cái con mẹ gì vậy !!" - Hắn lớn tiếng chửi mắng. Cơn đau đã khiến hắn tỉnh rượu hơn đôi chút
"Là ai ra lệnh cho mày" - Một con dao sắc lẻm màu đen kịt kề vào cổ họng hắn
"Hieee..." - Hắn lập tức tè ra quần. Hai mắt trừng lớn nhìn vào con dao đen kịt kia
"Trả lời tao. Là ai ra lệnh cho mày ký lệnh ngừng kinh doanh của cửa tiệm bánh bao kia ??" - Tên cầm dao đó lại tiếp tục lên tiếng
"Th..tha..tha cho tôi !! Là..là phía bên trên ra lệnh" - Hắn run giọng lắp bắp
"Phập !!"
"Aaa...hự !!" - Bị con dao đâm một phát vào tay khiến hắn thét lên đau đớn nhưng ngay sau đó đã bị nhét giẻ vào mồm
"Đau không ??”
“Hiee..ưm !!” - Nước mắt nước mũi chảy tèm lem trên mặt Thuỵ Xuân. Hắn điên cuồng gật đầu
“Đau thì trả lời cho rõ ràng vào. Tao hỏi lần cuối, họ tên của kẻ đã ra lệnh cho mày ký giấy dừng kinh doanh tiệm bánh bao kia ??" - Tên cầm dao như đã mất kiên nhẫn, gằn giọng hỏi
"Ư..là..là..là Vĩnh Đạt Thành. Ch..chính ông ta đã ra lệnh cho tôi"
"Vĩnh Đạt Thành ?? Là Vĩnh gia sao ??"
"V..vâng.. chính là Vĩnh gia đó. T.tôi đã khai hết rồi. Tha ch.. ẶC !!!"
Hắn chưa kịp nói xong, con dao sắc lẻm đã đâm một nhát thẳng vào cổ hắn
...
"Vĩnh gia tuy không nằm trong Ngũ gia nhưng thế lực cũng không phải hạng tầm thường. Tên Vĩnh Đạt Thành này là Nhị gia của Vĩnh gia, hơn nữa hắn còn là em trai ruột của Vĩnh Đạt Tân - gia chủ hiện giờ của Vĩnh gia. Quan hệ của hai anh em chúng cũng rất đoàn kết, chưa từng đấu đá với nhau" - Tôi ném đại cái thây đó vào một bụi cây, trong đầu sắp xếp những thông tin mà tôi biết
Chỉ cần giết luôn Vĩnh Đạt Thành là tôi hoàn thành nhiệm vụ, công việc kinh doanh của ba mẹ gần như sẽ không có trở ngại gì nữa
Nhân tiện cũng sẽ đào thêm thông tin từ hắn ta
Tôi nhìn vào một vật phẩm mà tôi được phát thưởng cách đây không lâu. Trông nó giống như một cái đồng hồ bỏ túi màu trong suốt
- Thời Gian Gia Tốc: Giúp chủ nhân tăng tốc bản thân x100 lần trong 3 phút, vật phẩm sẽ tự động biến mất sau khi được sử dụng. Hạn chế: Chủ nhân sẽ lâm vào trạng thái cực độ suy yếu và đau nhức cơ bắp trong 20 phút khi Thời Gian Gia Tốc kết thúc
"Vượng Tài, cung cấp thông tin mục tiêu thứ hai - Vĩnh Đạt Thành của Vĩnh gia cho ta" - Tôi ra lệnh cho Vượng Tài, cất bước rời khỏi bãi đỗ xe
"Ting: ..."
...
Tại một căn biệt thự xa hoa. Chung quanh khuôn viên có khoảng 20 bảo vệ tuần tra kĩ lưỡng
"Haizz, hôm qua tao thua hết 20 triệu" - Một tên bảo vệ thở dài
"Bố thằng ngu. Ai mướn dính vô bài bạc làm gì ?? Như tao này, uống bia ôm 1 đêm chỉ tốn có 5 chai đây. Vừa sướng vừa ít tốn máu" - Một tên bảo vệ béo khác cười lớn
"Dẹp mẹ mày đi .. Hửm ??" - Hắn cất giọng cộc cằn, bỗng hắn quay phắt lại
"Gì đấy ??"
"Không ... chắc là gió thôi. Nhưng tao thấy kì kì"
"Tao chả thấy con mẹ gì hết. Mà cũng chả sao, sau vườn còn có 2 con chó chăn cừu to đùng còn gì. Mũi chúng nó thính hơn mày gấp cả tỉ lần đấy"
"Ừ mày nói cũng phải. Tao nghe đồn, chúng nó từng ăn tươi nuốt sống một thằng ngu dám tán tỉnh bồ nhí của ông chủ"
"Con mẹ nó nghĩ tới thôi cũng thấy ớn lạnh rồi !!"
...
"Gru..Gruu" - Ở sân sau, có hai con chó khá to trông vô cùng dữ tợn
Chúng đang vô tư gặm hai khúc xương lớn. Bất chợt chúng trở nên cảnh giác cao độ:
"Grr.."
"XOẸT !!!" - Đầu của chúng lập tức lìa khỏi cổ chỉ trong chưa đầy nửa cái chớp mắt
...
Trong sảnh chính biệt thự
"Anh Ba, cho em điếu thuốc với" - Một tên trẻ tuổi mặc vest đứng dưới tầng trệt ngửa cổ gọi với lên gã trên lầu
"Mày hút cho cố xác vào rồi chết mẹ mày luôn đi" - Tên được gọi là anh Ba cằn nhằn ném xuống cho hắn một gói thuốc, không quên căn dặn:
"Tao chỉ còn gói này thôi, nhớ chừa cho tao nữa đấy. Mà mấy con nhỏ ông chủ giao cho mày xử lý sao rồi ??"
"Anh yên tâm đi, ngày mai là bọn n...KHỤC !!" - Hắn chưa kịp dứt lời, cổ họng hắn đã bị sượt ngang
"Hiee... Cứ.." - Tên anh Ba trên tầng một chứng kiến tất cả. Hắn trượt chân ngã xuống đất, cố gắng cất tiếng kêu cứu
"PHẬP !!!"
"Shhh, yên tâm, sẽ không đau" - Bên tai hắn vang lên một giọng nói
Giải quyết hắn xong, tôi lập tức chạy đến căn phòng mà Vượng Tài chỉ dẫn
"Cạch" - Tôi mở cửa ra và bên trong có một lão già béo đang ngáy khò khò. Chính là Vĩnh Đạt Thành
"Mục tiêu cuối cùng" - Tôi nhìn thẳng vào hắn, sau đó ...
...
"Lão khốn này đã hại đời bao nhiêu cô gái rồi đây ??" - Tôi tranh thủ vơ vét toàn bộ chứng cứ phạm tội của hắn. Trong đó gồm có rất nhiều ảnh khỏa thân hắn chụp các cô gái trẻ tuổi, biểu cảm của họ trong ảnh vô cùng đáng thương
Còn có rất nhiều bằng chứng về trốn thuế và buôn lậu
"Cho lão ta một cái chết nhanh chóng thế này là quá dễ dàng cho lão rồi" - Tôi xếp toàn bộ chứng cứ vào một cái balo. Không quên kiểm tra luôn điện thoại của lão sau khi nhờ Vượng Tài phá mật khẩu
"Diệp Thiếu ?? Là Diệp Thần sao ??" - Tôi cất giọng thắc mắc khi xem qua lịch sử vài cuộc gọi gần đây của hắn
"Ting: Thời gian hiệu lực của Thời Gian Gia Tốc sắp kết thúc" - Âm thanh thông báo của Vượng Tài vang lên
Tôi vội vã đeo cái balo chứa bằng chứng của hắn lên lưng, sau đó dùng hết số thời gian còn lại chạy ra khỏi biệt thự
"..."
Trong một lùm cây cách căn biệt thự khoảng 1km
"Ting: Thời gian hiệu lực của Thời Gian Gia Tốc đã kết thúc"
"Hộc..hộc.." - Ngay lập tức, cả người tôi cảm thấy như bị búa tạ đập trúng. Một đầu ngón tay cũng không thể cử động
"Khốn kiếp !! Đau quá !! AAaaa !!" - Hàm răng tôi nghiến chặt vào nhau. Cố gắng chịu đựng cơn đau thấu trời xanh đang hành hạ, hai mắt dần dần khép lại
...
Cầu donate nha các đh. Các đh có lòng thì ủng hộ ta qua STK hoặc Paypal này nha ^^~
STK: 19036078342027 - Techcombank - Tong Ho Anh Vu
Paypal: [email protected]
~ Tks các đh rất nhiều ~
Tôi đọc đi đọc lại chú thích hai lựa chọn của nhiệm vụ, nhất là điều kiện thứ 2. Cái từ "thủ tiêu" đó, tôi cảm thấy xương sống của mình như bị một thanh kiếm bằng băng đâm thẳng vào
Từ ngày thức tỉnh ký ức về tiền kiếp, tôi chưa từng cho rằng sẽ có ngày bàn tay mình sẽ nhuốm máu tươi. Tôi vốn cho rằng bản thân có thể báo thù mà vẫn có thể giữ tay được sạch sẽ
"Xem ra là mình vẫn quá ngây thơ rồi đi" - Tôi cười tự giễu
Ở kiếp trước, chẳng phải chính bọn chúng đã xuống tay ngay lúc Lãnh gia chẳng có chút phòng bị nào hay sao ?? Tất cả thành viên của gia tộc đều bị dồn vào đường cùng và đón nhận cái kết thê thảm
So với trực tiếp giết chết, những hành động đó của chúng còn thâm độc hơn rất nhiều
"HÍT ... Phù !!!" - Tôi hít vào thật sâu và chầm chậm thở ra. Đầu não tôi đang vô cùng rối ren
"Cộc..cộc !! Vũ ơi, nước cam nè con" - Mẹ tôi gõ cửa phòng tôi trong lúc tôi đang đấu tranh nội tâm của mình
"Cạch" - Tôi mở cửa ra và mẹ tôi đang đứng đó với một cốc nước cam trên tay
"Nhìn sắc mặt con xanh xao quá, có chuyện gì xảy ra à ??" - Liễu Thanh Mai cất giọng lo lắng khi bà nhìn thấy sắc mặt tái mét của con trai mình
"Dạ không có gì đâu mẹ. Con đang xem phim kinh dị nên hơi giật mình một chút" - Tôi mở miệng kiếm cớ và nhận lấy ly nước cam từ tay mẹ tôi. Sau đó tôi làm bộ như nhớ ra gì đó:
"À phải rồi. Mẹ à, Thiên Băng vừa nãy có gửi lời chào đến ba mẹ đấy. Em ấy nói chắc chắn sẽ thu xếp công việc để cùng con về thăm ba mẹ trong tuần này"
"Thật sao ??" - Liễu Thanh Mai sửng sốt
"Sao lại không thật. Con định giữ bí mật để làm bất ngờ cho hai người nhưng giờ tiết lộ luôn cho ba mẹ vui" - Tôi nắm lấy bàn tay gầy gò của mẹ, vừa cười nói
"Đ..được !! Ba mẹ sẽ chờ !!" - Liễu Thanh Mai có chút cuống quýt. Đây sẽ là lần đầu tiên con dâu bà đến thăm căn nhà này
"Mẹ, để con hộ tống mẹ về phòng với ba nhé" - Tôi nháy nháy mắt
"Thằng quỷ này !! Cứ thích chọc mẹ thôi" - Liễu Thanh Mai cười tít cả mắt
Hai mẹ con tôi cùng về phòng của ba mẹ, vừa trò chuyện về những món mà Thiên Băng thích. Tôi có chút buồn cười, nhìn bà ấy còn gấp gáp hơn cả tôi a
"Ông ơi, con dâu chúng ta gửi lời hỏi thăm tôi và ông đấy. Con bé còn nói sẽ sắp xếp công việc và chắc chắn sẽ đến nhà thăm chúng ta trong tuần này nữa" - Vừa vào phòng, Liễu Thanh Mai đã giành báo tin vui cho chồng bà trước tiên
“Bà nói thật sao ?? Vậy thì nhà chúng ta sắp có khách quý rồi" - Hoàng Trung Thành cũng rất phấn khích
Vợ chồng hai người tụm lại bàn đủ chuyện trên trời dưới đất để chuẩn bị tiếp đãi Thiên Băng
Nhìn bầu không khí vui vẻ và ấm áp đó, trong lòng tôi đã làm ra quyết định
...
"Rào...rào...rào !!" - Những dòng nước mát lạnh từ vòi hoa sen liên tục xịt vào người từ đầu đến chân khiến đầu óc tôi tỉnh táo
"Thế giới này vẫn đang xài luật rừng. Chỉ có giết hoặc bị giết"
"Dù sao chúng cũng là những kẻ đã hại ba mẹ mình lâm vào đường cùng cơ mà. Nếu bây giờ chọn phương án 1 mặc cho đã biết nhân quả kiếp trước ra sao, mình khác gì một thằng rùa rụt đầu chứ"
"Chúng là kẻ thù không đội trời chung của gia đình mình. Giết chúng rồi, mình cũng chẳng có gì phải hối tiếc" - Tôi liên tục tự nhủ trong khi tận hưởng những dòng nước mát lạnh. Đôi mắt nhìn vào gương mặt mình đang phản chiếu trong gương
"Creak"
Tôi khóa vòi nước, lau mình mẩy thật sạch sẽ sau đó trở về phòng
Thay một bộ đồ thể thao có mũ trùm đầu thật thoải mái, chải tóc gọn gàng, đeo một đôi găng tay mỏng và khẩu trang y tế. Sau đó tôi ngồi xuống giường rút điện thoại ra
Hình của ba mẹ chụp cùng tôi và cả hình của tôi cùng Thiên Băng. Tôi nhìn thật kĩ để tự tiếp thêm động lực
"Vượng Tài, ta chọn phương pháp số 2" - Tôi đưa ra lựa chọn với Vượng Tài
"Ting: Chủ nhân đã suy nghĩ kĩ càng rồi chứ" - Vượng Tài đáp lại, giọng nó vô cùng nghiêm túc
"Dĩ nhiên" - Tôi siết chặt lấy Dao Găm Mãng Xà
"KĨ ĐẾN KHÔNG THỂ KĨ HƠN !!!" - Tôi quát lớn
"Ting: Chủ nhân đã chọn phương án 2: Thủ tiêu tên thanh tra y tế bẩn và cả kẻ đã ra lệnh cho hắn quấy rối cửa tiệm của ba mẹ chủ nhân. Hệ thống sẽ ngay lập tức cung cấp thông tin mục tiêu đầu tiên. Chúc chủ nhân may mắn !!" - Âm thanh khích lệ của Vượng Tài vang lên
...
"Aizzaaa...của các em đây, Heyyoo !!" - Trước một quán bia ôm, một tên trung niên đeo kính đã say quắc cần câu, cất giọng cợt nhã với các nữ nhân viên phục vụ ăn mặc hở hang
Hai tay hắn liên tục ném ra những tờ tiền giấy như đang thưởng cho họ sau một cuộc chơi cuồng nhiệt
"Anh Xuân à !! Cảm ơn anh hôm nay đã đến, bọn em nhớ anh lắm đó" - Đám "gà" đó vừa nhặt tiền dưới đất, vừa cất giọng ỏng ẹo
"Khà khà, ngày mai anh sẽ lại đến. Mấy em phải ngoan ngoãn chờ anh đấy" - Hắn cười lớn sau đó cất từng bước loạng choạng ra bãi đổ xe
Bây giờ sắc trời đã tối mịt, tuy vẫn còn sớm nhưng đây là một khu rất vắng vẻ. Thậm chí còn không có camera an ninh
"Whee..whuu..whee..úi chà..e hèm" - Hắn vừa huýt sáo vừa bước ra xe, trông rất vô tư chẳng màng thế sự
"Sầm !!"
Đột nhiên có kẻ nào đó túm lấy hắn từ đằng sau, ấn chặt lấy hắn lên mui xe
"Aaa, cái con mẹ gì vậy !!" - Hắn lớn tiếng chửi mắng. Cơn đau đã khiến hắn tỉnh rượu hơn đôi chút
"Là ai ra lệnh cho mày" - Một con dao sắc lẻm màu đen kịt kề vào cổ họng hắn
"Hieee..." - Hắn lập tức tè ra quần. Hai mắt trừng lớn nhìn vào con dao đen kịt kia
"Trả lời tao. Là ai ra lệnh cho mày ký lệnh ngừng kinh doanh của cửa tiệm bánh bao kia ??" - Tên cầm dao đó lại tiếp tục lên tiếng
"Th..tha..tha cho tôi !! Là..là phía bên trên ra lệnh" - Hắn run giọng lắp bắp
"Phập !!"
"Aaa...hự !!" - Bị con dao đâm một phát vào tay khiến hắn thét lên đau đớn nhưng ngay sau đó đã bị nhét giẻ vào mồm
"Đau không ??”
“Hiee..ưm !!” - Nước mắt nước mũi chảy tèm lem trên mặt Thuỵ Xuân. Hắn điên cuồng gật đầu
“Đau thì trả lời cho rõ ràng vào. Tao hỏi lần cuối, họ tên của kẻ đã ra lệnh cho mày ký giấy dừng kinh doanh tiệm bánh bao kia ??" - Tên cầm dao như đã mất kiên nhẫn, gằn giọng hỏi
"Ư..là..là..là Vĩnh Đạt Thành. Ch..chính ông ta đã ra lệnh cho tôi"
"Vĩnh Đạt Thành ?? Là Vĩnh gia sao ??"
"V..vâng.. chính là Vĩnh gia đó. T.tôi đã khai hết rồi. Tha ch.. ẶC !!!"
Hắn chưa kịp nói xong, con dao sắc lẻm đã đâm một nhát thẳng vào cổ hắn
...
"Vĩnh gia tuy không nằm trong Ngũ gia nhưng thế lực cũng không phải hạng tầm thường. Tên Vĩnh Đạt Thành này là Nhị gia của Vĩnh gia, hơn nữa hắn còn là em trai ruột của Vĩnh Đạt Tân - gia chủ hiện giờ của Vĩnh gia. Quan hệ của hai anh em chúng cũng rất đoàn kết, chưa từng đấu đá với nhau" - Tôi ném đại cái thây đó vào một bụi cây, trong đầu sắp xếp những thông tin mà tôi biết
Chỉ cần giết luôn Vĩnh Đạt Thành là tôi hoàn thành nhiệm vụ, công việc kinh doanh của ba mẹ gần như sẽ không có trở ngại gì nữa
Nhân tiện cũng sẽ đào thêm thông tin từ hắn ta
Tôi nhìn vào một vật phẩm mà tôi được phát thưởng cách đây không lâu. Trông nó giống như một cái đồng hồ bỏ túi màu trong suốt
- Thời Gian Gia Tốc: Giúp chủ nhân tăng tốc bản thân x100 lần trong 3 phút, vật phẩm sẽ tự động biến mất sau khi được sử dụng. Hạn chế: Chủ nhân sẽ lâm vào trạng thái cực độ suy yếu và đau nhức cơ bắp trong 20 phút khi Thời Gian Gia Tốc kết thúc
"Vượng Tài, cung cấp thông tin mục tiêu thứ hai - Vĩnh Đạt Thành của Vĩnh gia cho ta" - Tôi ra lệnh cho Vượng Tài, cất bước rời khỏi bãi đỗ xe
"Ting: ..."
...
Tại một căn biệt thự xa hoa. Chung quanh khuôn viên có khoảng 20 bảo vệ tuần tra kĩ lưỡng
"Haizz, hôm qua tao thua hết 20 triệu" - Một tên bảo vệ thở dài
"Bố thằng ngu. Ai mướn dính vô bài bạc làm gì ?? Như tao này, uống bia ôm 1 đêm chỉ tốn có 5 chai đây. Vừa sướng vừa ít tốn máu" - Một tên bảo vệ béo khác cười lớn
"Dẹp mẹ mày đi .. Hửm ??" - Hắn cất giọng cộc cằn, bỗng hắn quay phắt lại
"Gì đấy ??"
"Không ... chắc là gió thôi. Nhưng tao thấy kì kì"
"Tao chả thấy con mẹ gì hết. Mà cũng chả sao, sau vườn còn có 2 con chó chăn cừu to đùng còn gì. Mũi chúng nó thính hơn mày gấp cả tỉ lần đấy"
"Ừ mày nói cũng phải. Tao nghe đồn, chúng nó từng ăn tươi nuốt sống một thằng ngu dám tán tỉnh bồ nhí của ông chủ"
"Con mẹ nó nghĩ tới thôi cũng thấy ớn lạnh rồi !!"
...
"Gru..Gruu" - Ở sân sau, có hai con chó khá to trông vô cùng dữ tợn
Chúng đang vô tư gặm hai khúc xương lớn. Bất chợt chúng trở nên cảnh giác cao độ:
"Grr.."
"XOẸT !!!" - Đầu của chúng lập tức lìa khỏi cổ chỉ trong chưa đầy nửa cái chớp mắt
...
Trong sảnh chính biệt thự
"Anh Ba, cho em điếu thuốc với" - Một tên trẻ tuổi mặc vest đứng dưới tầng trệt ngửa cổ gọi với lên gã trên lầu
"Mày hút cho cố xác vào rồi chết mẹ mày luôn đi" - Tên được gọi là anh Ba cằn nhằn ném xuống cho hắn một gói thuốc, không quên căn dặn:
"Tao chỉ còn gói này thôi, nhớ chừa cho tao nữa đấy. Mà mấy con nhỏ ông chủ giao cho mày xử lý sao rồi ??"
"Anh yên tâm đi, ngày mai là bọn n...KHỤC !!" - Hắn chưa kịp dứt lời, cổ họng hắn đã bị sượt ngang
"Hiee... Cứ.." - Tên anh Ba trên tầng một chứng kiến tất cả. Hắn trượt chân ngã xuống đất, cố gắng cất tiếng kêu cứu
"PHẬP !!!"
"Shhh, yên tâm, sẽ không đau" - Bên tai hắn vang lên một giọng nói
Giải quyết hắn xong, tôi lập tức chạy đến căn phòng mà Vượng Tài chỉ dẫn
"Cạch" - Tôi mở cửa ra và bên trong có một lão già béo đang ngáy khò khò. Chính là Vĩnh Đạt Thành
"Mục tiêu cuối cùng" - Tôi nhìn thẳng vào hắn, sau đó ...
...
"Lão khốn này đã hại đời bao nhiêu cô gái rồi đây ??" - Tôi tranh thủ vơ vét toàn bộ chứng cứ phạm tội của hắn. Trong đó gồm có rất nhiều ảnh khỏa thân hắn chụp các cô gái trẻ tuổi, biểu cảm của họ trong ảnh vô cùng đáng thương
Còn có rất nhiều bằng chứng về trốn thuế và buôn lậu
"Cho lão ta một cái chết nhanh chóng thế này là quá dễ dàng cho lão rồi" - Tôi xếp toàn bộ chứng cứ vào một cái balo. Không quên kiểm tra luôn điện thoại của lão sau khi nhờ Vượng Tài phá mật khẩu
"Diệp Thiếu ?? Là Diệp Thần sao ??" - Tôi cất giọng thắc mắc khi xem qua lịch sử vài cuộc gọi gần đây của hắn
"Ting: Thời gian hiệu lực của Thời Gian Gia Tốc sắp kết thúc" - Âm thanh thông báo của Vượng Tài vang lên
Tôi vội vã đeo cái balo chứa bằng chứng của hắn lên lưng, sau đó dùng hết số thời gian còn lại chạy ra khỏi biệt thự
"..."
Trong một lùm cây cách căn biệt thự khoảng 1km
"Ting: Thời gian hiệu lực của Thời Gian Gia Tốc đã kết thúc"
"Hộc..hộc.." - Ngay lập tức, cả người tôi cảm thấy như bị búa tạ đập trúng. Một đầu ngón tay cũng không thể cử động
"Khốn kiếp !! Đau quá !! AAaaa !!" - Hàm răng tôi nghiến chặt vào nhau. Cố gắng chịu đựng cơn đau thấu trời xanh đang hành hạ, hai mắt dần dần khép lại
...
Cầu donate nha các đh. Các đh có lòng thì ủng hộ ta qua STK hoặc Paypal này nha ^^~
STK: 19036078342027 - Techcombank - Tong Ho Anh Vu
Paypal: [email protected]
~ Tks các đh rất nhiều ~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.