Chương 609: Chiến Báo Vương!
Yêu Dạ
29/06/2021
Tính cách Lục Linh trước nay vẫn luôn rất sát phạt quyết đoán, so với Lục Ly mà nói thì càng thêm lãnh huyết vô tình, vì đại cục nàng có thể không chút do dự phái nguyên cả một đám người đi chết.
- Trốn …!
Trong hạp cốc có gần ngàn Võ giả, mặc dù Lục Linh đã để rất nhiều người về lại đại bản doanh nghỉ ngơi. Nhưng bọn hắn làm sao cam tâm bỏ lỡ đại chiến giữa Nhân Hoàng với Hỏa Báo Vương, thế là vẫn có không ít người chen chúc nơi miệng hẻm núi để quan chiến.
Lúc này thần niệm chúng nhân đều khóa chặt Hỏa Báo Vương đang điên cuồng lao tới dưới lòng đất, ai nấy không khỏi kinh hãi, dồn dập phóng trở về đại bản doanh. Song bởi vì nhân số quá nhiều, hẻm núi quá nhỏ hẹp, khó mà tránh khỏi dẫn lên cảnh hỗn loạn.
- Kết trận!
Một tên trưởng lão Quân Hầu Cảnh đỉnh phong Đồ gia chợt quát lớn, hắn dẫn theo bốn mươi Quân Hầu Cảnh, tất cả đều là người Đồ gia, đồng thời cũng là những trưởng lão bị Lục Linh khống chế linh hồn.
Lục Linh hạ lệnh, bọn hắn không còn lựa chọn nào khác, lập tức rút ra binh khí, chắn ngang miệng hẻm núi. Chiến giáp trên thân lấp lánh quang mang, Huyền lực vận chuyển, Bản Mệnh Châu hiện ra, ai nấy cũng đều dồn dập phóng thích huyết mạch.
Ầm!
Mặt đất nổ tung, đất đá bắn tung toé, một đạo thân ảnh màu đỏ lửa bắn ra, Đồ Hồng rống giận quát:
- Tấn công!
Công kích từ bốn mươi người đánh lên thân Hỏa Báo Vương, nhưng khiến bốn mươi người kia tuyệt vọng chính là mặc dù đất đá xung quanh Hỏa Báo Vương bị cày xới nát bươm, nện ra từng hố sâu hoắm. Nhưng thân hình Hỏa Báo Vương chỉ khẽ rung lên, lại dường như không việc gì, nhẹ nhàng chặn được tất cả đòn tấn công.
Năng lực phòng ngự của Hỏa Báo Vương quá mạnh, bọn hắn hệt như một đám trẻ nít tay cầm kiếm gỗ đi đâm cá sấu, há có thể khiến cho cá sấu bị thương?!
Hưu
Một chân Hỏa Báo Vương đứt gẫy, ba chân còn lại điểm mạnh xuống đất, tung người hóa thành một đạo tàn ảnh lấp lánh bay vụt đến. Thoáng chốc đã đi tới bên người Đồ Hồng, vung lên móng vuốt sắc bén trùng trùng vỗ lên đầu hắn.
Răng rắc
Đầu lâu Đồ Hồng bị vỗ nát như một trái dưa, trước khi chết Đồ Hồng thậm chí còn không kịp phản ứng, tốc độ Hỏa Báo Vương thực sự quá nhanh, Quân Hầu Cảnh không đỡ nổi dù chỉ một kích.
Hưu hưu hưu!
Thân hình Hỏa Báo Vương không chút ngừng lại, cấp tốc lấp lóe chuyển dời, liên tục có tiếng kêu thảm vang lên. Từng đạo từng đạo nhân ảnh bị nện bay, tất cả đều là một kích mất mạng, vẻn vẹn chỉ mấy nhịp thở đã có mười người bị đánh chết.
- Dựa vào Quân Hầu Cảnh căn bản không ngăn được!
Trong cơn hỗn loạn, đám Quân Hầu Cảnh lui về trong đại bản doanh đều lộ vẻ hoảng sợ, vốn bọn hắn tưởng rằng một con Hỏa Báo Vương trọng thương thì có gì đáng sợ? Với bốn mươi tên Quân Hầu Cảnh, mặc dù không đánh chết được con Hỏa Báo Vương này thì ít ra chắc phải ngăn trở được thoáng chốc chứ?
Ngao
Bên ngoài hẻm núi vang lên tiếng nộ hống kinh thiên, một ít Quân Hầu Cảnh phóng thích thần niệm quan sát bên ngoài, phát hiện con Hỏa Báo Vương ở bên ngoài đang phát cuồng. Như điên như dại không ngừng xung kích sáu tên Nhân Hoàng, khiến cho sáu đại Nhân Hoàng khổ không thể tả.
- Xong rồi!
Trong lòng đám đông tại trường không khỏi trầm xuống, hai con Hỏa Báo Vương đều có linh trí cực cao, Hỏa Báo Vương ở bên ngoài hiểu được phối hợp hành động với con Hỏa Báo Vương trong này.
Nó kéo chân sáu đại Nhân Hoàng ở ngoài kia, nếu có Nhân Hoàng dám quay về cứu viện, trận hình lập tức sẽ bị xáo trộn. Một khi bị Hỏa Báo Vương khống chế được tiết tấu, sáu đại Nhân Hoàng phía ngoài đều sẽ chết.
Nhân Hoàng không cách nào cứu viện, bằng vào Quân Hầu Cảnh trong hạp cốc thì căn bản không ngăn cản được con Hỏa Báo Vương này. Trong đại bản doanh lại đang hò hét kêu loạn, đám đệ tử thiên tài đứng chắn ở thông đạo, hiếu kì nhìn sang đầu bên kia hẻm núi chứ chưa hề triệt thoái ra ngoài Hoang giới.
- Ngu xuẩn!
Thần niệm Lục Linh quét tới, không khỏi giận điên người, lập tức vận lên Huyền lực quát lớn:
- Tất cả lui ra Hoang giới, bằng không các ngươi sẽ hại chết tất cả những người trong này, mau lui ra!
Tiếng kêu của Lục Linh rất lớn, vang vọng khắp hẻm núi và sơn cốc, lúc này đám đệ tử thiên tài kia mới cấp tốc men theo thông đạo lao ra ngoài Hoang giới.
Thông đạo rất nhỏ, số đệ tử thiên tài lại có hơn một ngàn, chờ bọn hắn tiến hết vào Hoang giới, phỏng chừng hơn ngàn Quân Hầu Cảnh ở đây đều đã bị Hỏa Báo Vương đánh chết sạch.
Hưu
Từ trong đại bản doanh, Minh Vũ bay vụt ra, Tiểu Bạch cũng bay ra từ trong Man Thần Đỉnh, sau khi thu lại Man Thần Đỉnh liền lập tức vọt tới hẻm núi. Minh Vũ và Tiểu Bạch bị tiếng quát của Lục Linh đánh thức, không khỏi tức tốc chạy tới cứu viện.
- Hả?
Lục Ly vốn đang trong bế quan, lúc này cũng giật mình tỉnh lại, hắn quét mắt nhìn quanh bốn phía một lượt, sắc mặt tức thì chuyển vẻ ngưng trọng dị thường.
Thần binh Long Đế hiện ra trong tay, Mệnh Luân ngưng hiện dưới chân, quay sang Lục Linh nói:
- Tỷ, ngươi dẫn người lui ra trước, để ta cầm chân nó.
- Hồ đồ!
Lục Linh mắt lạnh quét tới, phẫn nộ quát:
- Đây không phải lúc để làm anh hùng, với chút thực lực ấy của ngươi, đi ra cũng là chịu chết, mau lui về Hoang giới!
Ông
Lục Ly trước nay luôn rất nghe lời Lục Linh, nhưng lần này hắn lại không thuận theo nàng, mà phóng thích hơn sáu mươi phân thân, điều khiển chúng phân tán nhắm đến Hỏa Báo Vương.
Lục Linh nhướng mày, lúc này nàng căn bản không biết đâu mới là chân thân của Lục Ly, nàng thoáng chần chờ một lát, lại vẫn không nói gì, cứ thế nhíu mày nhìn từng phân thân bay vút về phía Hỏa Báo Vương.
A…
Bên kia nhóm bốn mươi tên Quân Hầu Cảnh đã tử trận sạch, thời gian lại chỉ mới qua mấy nhịp thở, đủ thấy Hỏa Báo Vương này hung tàn cỡ nào.
Thấy phân thân Lục Ly tản khắp đầy trời ùn ùn bay tới, trong con mắt dựng thẳng của Hỏa Báo Vương lóe ra một tia nghi hoặc, thân hình lại vẫn không chút ngừng nghỉ, cấp tốc lấp lóe chuyển dời trong hạp cốc, duỗi ra lợi trảo đánh nát từng phân thân.
- Hay lắm!
Lục Ly và Lục Linh đều âm thầm khen hay, Hỏa Báo Vương cũng nhìn không ra chân thân của Lục Ly. Có lẽ linh hồn Hỏa Báo Vương còn chưa đủ mạnh, hoặc là linh trí không đủ cao, hoặc cũng có thể là Hỏa Báo Vương này đang trọng thương nên mới bị ảnh hưởng, nhưng tóm lại đây là tin tức tốt.
Xuy xuy
Lục Ly không ngừng phóng thích phân thân, sau đó điều khiển từng phân thân bay tới Hỏa Báo Vương, khiến nó cứ mải miết tấn công, không rảnh để truy kích những Quân Hầu Cảnh và đệ tử thiên tài đang triệt thoái vào trong thông đạo.
- Tỷ!
Lục Ly quay đầu nhìn Lục Linh nói:
- Ngươi cũng lui ra ngoài trước đi, Hỏa Báo Vương nhìn không ra chân thân ta, chỉ cần cẩn thận chút liền sẽ không sao.
Lục Linh lại vẫn không đi mà cố chấp đứng trên không trung sau lưng Lục Ly chừng trăm trượng. Lục Ly là hết thảy của Lục Linh, nàng há có thể yên tâm để Lục Ly ở lại chỗ này một mình?
Hưu
Minh Vũ và Tiểu Bạch lao đến, Tiểu Bạch nhẹ nhàng tìm đến chân thân Lục Ly, nhảy vụt lên vai hắn.
Lục Ly vừa thấy Tiểu Bạch, trong lòng không khỏi khẽ động, liệu có thể dùng Man Thần Đỉnh thu vào Hỏa Báo Vương được không nhỉ? Chỉ cần thu vào trong Man Thần Đỉnh, sau đó liền có thể dùng thần lôi oanh sát, hoặc là chờ đại chiến bên phía sáu đại Nhân Hoàng kết thúc lại thả nó ra.
Ý tưởng này vừa lóe lên trong đầu liền bị Lục Ly phủ quyết, tốc độ Hỏa Báo Vương quá nhanh, mấy chục phân thân Lục Ly thả ra chỉ sau mấy giây liền bị đánh nát hết sạch. Với tốc độ nhanh như vậy, Man Thần Đỉnh rất khó khóa chặt được, càng không khả năng thu vào trong.
- Minh Vũ, ngươi qua đây làm gì? Lui về!
Lục Ly quét mắt nhìn sang Minh Vũ, Minh Vũ nhếch môi cười nói:
- Thiếu chủ, ta muốn thử xem không gian phong ấn có thể phong ấn con súc sinh này không, nếu không phong ấn được, ta sẽ lập tức rút lui.
- Được rồi!
Lục Ly khẽ gật đầu, để Minh Vũ đứng trên Mệnh Luân của mình, sau đó lần nữa phóng thích phân thân. Phân thân lần này mô phỏng luôn cả Minh Vũ và Tiểu Bạch, khiến Lục Linh và mấy tên Quân Hầu Cảnh xa xa nhìn mà không giấu được vẻ kinh ngạc.
Hưu
Lục Ly khống chế phân thân bay tản ra đầy trời, sau đó lặng lẽ lao vút tới áp sát Hỏa Báo Vương, chờ cự ly cách chừng trăm trượng, Lục Ly đột nhiên bạo hống:
- Minh Vũ, ra tay !
Cùng lúc, Lục Ly đồng thời khống chế mười mấy phân thân phóng tới Hỏa Báo Vương, hấp dẫn chú ý từ nó. Minh Vũ đưa tay kết ấn, Bản Mệnh Châu trong bụng cấp tốc xoay tròn, phong vân bốn phương tám hướng bỗng chợt biến sắc, từng đạo lực lượng vô danh tụ tập đến bên người. Tiếp đó một cỗ khí tức khủng bố tràn ngập ra, trấn áp về phía Hỏa Báo Vương.
- Hay lắm!
Lục Ly thấy thân hình Hỏa Báo Vương đột nhiên ngưng lại giữa không trung, lập tức tung người vọt tới như cuồng long, vung lên thần binh Long Đế nhắm thẳng đầu Hỏa Báo Vương trùng trùng chém xuống, miệng rống giận:
- Chết đi!
- Trốn …!
Trong hạp cốc có gần ngàn Võ giả, mặc dù Lục Linh đã để rất nhiều người về lại đại bản doanh nghỉ ngơi. Nhưng bọn hắn làm sao cam tâm bỏ lỡ đại chiến giữa Nhân Hoàng với Hỏa Báo Vương, thế là vẫn có không ít người chen chúc nơi miệng hẻm núi để quan chiến.
Lúc này thần niệm chúng nhân đều khóa chặt Hỏa Báo Vương đang điên cuồng lao tới dưới lòng đất, ai nấy không khỏi kinh hãi, dồn dập phóng trở về đại bản doanh. Song bởi vì nhân số quá nhiều, hẻm núi quá nhỏ hẹp, khó mà tránh khỏi dẫn lên cảnh hỗn loạn.
- Kết trận!
Một tên trưởng lão Quân Hầu Cảnh đỉnh phong Đồ gia chợt quát lớn, hắn dẫn theo bốn mươi Quân Hầu Cảnh, tất cả đều là người Đồ gia, đồng thời cũng là những trưởng lão bị Lục Linh khống chế linh hồn.
Lục Linh hạ lệnh, bọn hắn không còn lựa chọn nào khác, lập tức rút ra binh khí, chắn ngang miệng hẻm núi. Chiến giáp trên thân lấp lánh quang mang, Huyền lực vận chuyển, Bản Mệnh Châu hiện ra, ai nấy cũng đều dồn dập phóng thích huyết mạch.
Ầm!
Mặt đất nổ tung, đất đá bắn tung toé, một đạo thân ảnh màu đỏ lửa bắn ra, Đồ Hồng rống giận quát:
- Tấn công!
Công kích từ bốn mươi người đánh lên thân Hỏa Báo Vương, nhưng khiến bốn mươi người kia tuyệt vọng chính là mặc dù đất đá xung quanh Hỏa Báo Vương bị cày xới nát bươm, nện ra từng hố sâu hoắm. Nhưng thân hình Hỏa Báo Vương chỉ khẽ rung lên, lại dường như không việc gì, nhẹ nhàng chặn được tất cả đòn tấn công.
Năng lực phòng ngự của Hỏa Báo Vương quá mạnh, bọn hắn hệt như một đám trẻ nít tay cầm kiếm gỗ đi đâm cá sấu, há có thể khiến cho cá sấu bị thương?!
Hưu
Một chân Hỏa Báo Vương đứt gẫy, ba chân còn lại điểm mạnh xuống đất, tung người hóa thành một đạo tàn ảnh lấp lánh bay vụt đến. Thoáng chốc đã đi tới bên người Đồ Hồng, vung lên móng vuốt sắc bén trùng trùng vỗ lên đầu hắn.
Răng rắc
Đầu lâu Đồ Hồng bị vỗ nát như một trái dưa, trước khi chết Đồ Hồng thậm chí còn không kịp phản ứng, tốc độ Hỏa Báo Vương thực sự quá nhanh, Quân Hầu Cảnh không đỡ nổi dù chỉ một kích.
Hưu hưu hưu!
Thân hình Hỏa Báo Vương không chút ngừng lại, cấp tốc lấp lóe chuyển dời, liên tục có tiếng kêu thảm vang lên. Từng đạo từng đạo nhân ảnh bị nện bay, tất cả đều là một kích mất mạng, vẻn vẹn chỉ mấy nhịp thở đã có mười người bị đánh chết.
- Dựa vào Quân Hầu Cảnh căn bản không ngăn được!
Trong cơn hỗn loạn, đám Quân Hầu Cảnh lui về trong đại bản doanh đều lộ vẻ hoảng sợ, vốn bọn hắn tưởng rằng một con Hỏa Báo Vương trọng thương thì có gì đáng sợ? Với bốn mươi tên Quân Hầu Cảnh, mặc dù không đánh chết được con Hỏa Báo Vương này thì ít ra chắc phải ngăn trở được thoáng chốc chứ?
Ngao
Bên ngoài hẻm núi vang lên tiếng nộ hống kinh thiên, một ít Quân Hầu Cảnh phóng thích thần niệm quan sát bên ngoài, phát hiện con Hỏa Báo Vương ở bên ngoài đang phát cuồng. Như điên như dại không ngừng xung kích sáu tên Nhân Hoàng, khiến cho sáu đại Nhân Hoàng khổ không thể tả.
- Xong rồi!
Trong lòng đám đông tại trường không khỏi trầm xuống, hai con Hỏa Báo Vương đều có linh trí cực cao, Hỏa Báo Vương ở bên ngoài hiểu được phối hợp hành động với con Hỏa Báo Vương trong này.
Nó kéo chân sáu đại Nhân Hoàng ở ngoài kia, nếu có Nhân Hoàng dám quay về cứu viện, trận hình lập tức sẽ bị xáo trộn. Một khi bị Hỏa Báo Vương khống chế được tiết tấu, sáu đại Nhân Hoàng phía ngoài đều sẽ chết.
Nhân Hoàng không cách nào cứu viện, bằng vào Quân Hầu Cảnh trong hạp cốc thì căn bản không ngăn cản được con Hỏa Báo Vương này. Trong đại bản doanh lại đang hò hét kêu loạn, đám đệ tử thiên tài đứng chắn ở thông đạo, hiếu kì nhìn sang đầu bên kia hẻm núi chứ chưa hề triệt thoái ra ngoài Hoang giới.
- Ngu xuẩn!
Thần niệm Lục Linh quét tới, không khỏi giận điên người, lập tức vận lên Huyền lực quát lớn:
- Tất cả lui ra Hoang giới, bằng không các ngươi sẽ hại chết tất cả những người trong này, mau lui ra!
Tiếng kêu của Lục Linh rất lớn, vang vọng khắp hẻm núi và sơn cốc, lúc này đám đệ tử thiên tài kia mới cấp tốc men theo thông đạo lao ra ngoài Hoang giới.
Thông đạo rất nhỏ, số đệ tử thiên tài lại có hơn một ngàn, chờ bọn hắn tiến hết vào Hoang giới, phỏng chừng hơn ngàn Quân Hầu Cảnh ở đây đều đã bị Hỏa Báo Vương đánh chết sạch.
Hưu
Từ trong đại bản doanh, Minh Vũ bay vụt ra, Tiểu Bạch cũng bay ra từ trong Man Thần Đỉnh, sau khi thu lại Man Thần Đỉnh liền lập tức vọt tới hẻm núi. Minh Vũ và Tiểu Bạch bị tiếng quát của Lục Linh đánh thức, không khỏi tức tốc chạy tới cứu viện.
- Hả?
Lục Ly vốn đang trong bế quan, lúc này cũng giật mình tỉnh lại, hắn quét mắt nhìn quanh bốn phía một lượt, sắc mặt tức thì chuyển vẻ ngưng trọng dị thường.
Thần binh Long Đế hiện ra trong tay, Mệnh Luân ngưng hiện dưới chân, quay sang Lục Linh nói:
- Tỷ, ngươi dẫn người lui ra trước, để ta cầm chân nó.
- Hồ đồ!
Lục Linh mắt lạnh quét tới, phẫn nộ quát:
- Đây không phải lúc để làm anh hùng, với chút thực lực ấy của ngươi, đi ra cũng là chịu chết, mau lui về Hoang giới!
Ông
Lục Ly trước nay luôn rất nghe lời Lục Linh, nhưng lần này hắn lại không thuận theo nàng, mà phóng thích hơn sáu mươi phân thân, điều khiển chúng phân tán nhắm đến Hỏa Báo Vương.
Lục Linh nhướng mày, lúc này nàng căn bản không biết đâu mới là chân thân của Lục Ly, nàng thoáng chần chờ một lát, lại vẫn không nói gì, cứ thế nhíu mày nhìn từng phân thân bay vút về phía Hỏa Báo Vương.
A…
Bên kia nhóm bốn mươi tên Quân Hầu Cảnh đã tử trận sạch, thời gian lại chỉ mới qua mấy nhịp thở, đủ thấy Hỏa Báo Vương này hung tàn cỡ nào.
Thấy phân thân Lục Ly tản khắp đầy trời ùn ùn bay tới, trong con mắt dựng thẳng của Hỏa Báo Vương lóe ra một tia nghi hoặc, thân hình lại vẫn không chút ngừng nghỉ, cấp tốc lấp lóe chuyển dời trong hạp cốc, duỗi ra lợi trảo đánh nát từng phân thân.
- Hay lắm!
Lục Ly và Lục Linh đều âm thầm khen hay, Hỏa Báo Vương cũng nhìn không ra chân thân của Lục Ly. Có lẽ linh hồn Hỏa Báo Vương còn chưa đủ mạnh, hoặc là linh trí không đủ cao, hoặc cũng có thể là Hỏa Báo Vương này đang trọng thương nên mới bị ảnh hưởng, nhưng tóm lại đây là tin tức tốt.
Xuy xuy
Lục Ly không ngừng phóng thích phân thân, sau đó điều khiển từng phân thân bay tới Hỏa Báo Vương, khiến nó cứ mải miết tấn công, không rảnh để truy kích những Quân Hầu Cảnh và đệ tử thiên tài đang triệt thoái vào trong thông đạo.
- Tỷ!
Lục Ly quay đầu nhìn Lục Linh nói:
- Ngươi cũng lui ra ngoài trước đi, Hỏa Báo Vương nhìn không ra chân thân ta, chỉ cần cẩn thận chút liền sẽ không sao.
Lục Linh lại vẫn không đi mà cố chấp đứng trên không trung sau lưng Lục Ly chừng trăm trượng. Lục Ly là hết thảy của Lục Linh, nàng há có thể yên tâm để Lục Ly ở lại chỗ này một mình?
Hưu
Minh Vũ và Tiểu Bạch lao đến, Tiểu Bạch nhẹ nhàng tìm đến chân thân Lục Ly, nhảy vụt lên vai hắn.
Lục Ly vừa thấy Tiểu Bạch, trong lòng không khỏi khẽ động, liệu có thể dùng Man Thần Đỉnh thu vào Hỏa Báo Vương được không nhỉ? Chỉ cần thu vào trong Man Thần Đỉnh, sau đó liền có thể dùng thần lôi oanh sát, hoặc là chờ đại chiến bên phía sáu đại Nhân Hoàng kết thúc lại thả nó ra.
Ý tưởng này vừa lóe lên trong đầu liền bị Lục Ly phủ quyết, tốc độ Hỏa Báo Vương quá nhanh, mấy chục phân thân Lục Ly thả ra chỉ sau mấy giây liền bị đánh nát hết sạch. Với tốc độ nhanh như vậy, Man Thần Đỉnh rất khó khóa chặt được, càng không khả năng thu vào trong.
- Minh Vũ, ngươi qua đây làm gì? Lui về!
Lục Ly quét mắt nhìn sang Minh Vũ, Minh Vũ nhếch môi cười nói:
- Thiếu chủ, ta muốn thử xem không gian phong ấn có thể phong ấn con súc sinh này không, nếu không phong ấn được, ta sẽ lập tức rút lui.
- Được rồi!
Lục Ly khẽ gật đầu, để Minh Vũ đứng trên Mệnh Luân của mình, sau đó lần nữa phóng thích phân thân. Phân thân lần này mô phỏng luôn cả Minh Vũ và Tiểu Bạch, khiến Lục Linh và mấy tên Quân Hầu Cảnh xa xa nhìn mà không giấu được vẻ kinh ngạc.
Hưu
Lục Ly khống chế phân thân bay tản ra đầy trời, sau đó lặng lẽ lao vút tới áp sát Hỏa Báo Vương, chờ cự ly cách chừng trăm trượng, Lục Ly đột nhiên bạo hống:
- Minh Vũ, ra tay !
Cùng lúc, Lục Ly đồng thời khống chế mười mấy phân thân phóng tới Hỏa Báo Vương, hấp dẫn chú ý từ nó. Minh Vũ đưa tay kết ấn, Bản Mệnh Châu trong bụng cấp tốc xoay tròn, phong vân bốn phương tám hướng bỗng chợt biến sắc, từng đạo lực lượng vô danh tụ tập đến bên người. Tiếp đó một cỗ khí tức khủng bố tràn ngập ra, trấn áp về phía Hỏa Báo Vương.
- Hay lắm!
Lục Ly thấy thân hình Hỏa Báo Vương đột nhiên ngưng lại giữa không trung, lập tức tung người vọt tới như cuồng long, vung lên thần binh Long Đế nhắm thẳng đầu Hỏa Báo Vương trùng trùng chém xuống, miệng rống giận:
- Chết đi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.