Chương 699: Thiện ác cuối cùng có báo
Yêu Dạ
17/07/2021
Lục Ly xung kích Quân Hầu cảnh rất thuận lợi, chủ yếu là toàn bộ linh tài hắn có, đều là linh tài đỉnh cấp.
Hắn là con trai Lục Nhân Hoàng, hai mươi tuổi Lục Nhân Hoàng đột phá Nhân Hoàng, được ca tụng là thiên tài mười vạn năm khó xuất hiện của Thần Châu đại địa. Được di truyền thể chất tốt như vậy, cộng thêm nhiều linh tài quý giá, nếu như Lục Ly không cách nào thuận lợi đột phá mà nói, vậy hắn nhất định phế vật rồi.
Thời gian đã đi qua mười ngày, chín cái Mệnh Luân của Lục Ly đã dung hợp lại làm một, ngưng tụ thành một hạt châu ngân sắc.
Đương nhiên, chuyện này không có nghĩa là Lục Ly đã thành công. Bất kỳ vật gì muốn hoàn toàn dung hợp vào một chỗ, cũng cần phải có thời gian, hai sợi dây bện thành một, không có nghĩa là thật sự biến thành một.
Cho nên hắn còn cần nuốt mấy tấm linh dược, trong đó Thăng Long Thảo chính là mấu chốt nhất. Nó có thể làm cho chín cái Mệnh Luân hoàn toàn ngưng kết chung một chỗ, tan ra rồi hợp lại làm một thể, không cách nào tách ra.
Mắt Lục Ly khép lại, nhanh chóng lấy ra hai viên đan dược ném vào trong miệng, trong tay xuất hiện một loại linh thảo màu hoàng kim nhìn như rắn nhỏ, huyền lực vờn quanh bàn tay, luyện hóa Thăng Long Thảo.
Đây là một bước cuối cùng, chỉ cần luyện hóa Thăng Long Thảo, để bản mạng châu ngưng luyện mấy ngày, sau đó hoàn toàn biến chất, là Lục Ly có thể thành công đột phá Quân Hầu cảnh.
Đây cũng là mấy ngày quan trọng nhất!
Bởi vì Mệnh Luân đã dung hợp, nếu như lúc này bị cắt đứt mà nói. Khả năng Lục Ly sẽ không kịp để Mệnh Luân tan ra và ngưng tụ một lần nữa. Kết cục cuối cùng sẽ khiến Mệnh Luân hư hao, nguyên khí tổn thương nặng nề, thậm chí trực tiếp chết đi.
Tầm quan trọng của Mệnh Luân đối với võ giả không cần nói cũng biết, Tiểu Bạch đã từng cắn nát Mệnh Luân võ giả, khiến kẻ địch trực tiếp hôn mê, cuối cùng bị Lục Ly ung dung chém giết.
Chỉ là...
Lúc này Lục Ly không cách nào phân tâm, chỉ có thể âm thầm cầu nguyện, hi vọng không gặp phải kẻ địch. Mười ngày đã bình an vượt qua, nếu bốn năm ngày còn lại vận khí tốt mà nói, chớp mắt sẽ qua thôi.
Rất nhanh Thăng Long Thảo đã được luyện hóa xong, từng luồng năng lượng màu vàng tiến vào trong cơ thể Lục Ly, vờn quanh phía trên bản mạng châu, bị hấp thu từng chút xíu một.
Lục Ly có thể cảm ứng được, bản mạng châu đang nhanh chóng ngưng kết, vật thể bên trong dung hợp từng chút từng chút, biến thành một thể, không thể chia lìa.
Hồi lâu, một ngày, hai ngày!
Năng lượng của Thăng Long Thảo đã bị hấp thu hơn phân nửa, bản mạng châu càng thêm ngưng kết, nhìn tốc độ nhiều nhất hai ngày nữa là đại công cáo thành.
Lục Ly như trút được gánh nặng, xem ra lần này thành công rồi. Kim Ngục rất lớn, võ giả lại ít, không có khả năng vận khí đen đủi như vậy, vừa lúc gặp phải người.
- Oanh
Một lát sau, một đạo thần niệm đột ngột quét qua trên người Lục Ly, khiến cả người Lục Ly đều run rẩy kịch liệt. Nghĩ cái gì cái đó tới, vậy mà trong hai ngày sau cùng lại có người đi ngang qua?
Nội tâm của hắn sợ tới mức thiếu chút nữa linh hồn xuất khiếu, lúc này hắn không thể lộn xộn, càng không cách nào động võ. Nếu không rất có thể bản mạng châu sẽ sụp đổ, đến lúc đó hậu quả là không thể tưởng tượng nổi.
- Ngàn vạn lần không nên chú ý ta, ta chính là một Bất Diệt cảnh nho nhỏ, Quân Hầu cảnh cũng chưa có đột phá, ta không có bất cứ bảo vật gì, đừng chú ý đến ta.
Lục Ly âm thầm cầu nguyện, hô hấp cũng ngưng lại rồi, sự tình khiến hắn kinh hoàng đã xảy ra, rất nhanh đạo thần niệm kia lại quét tới lần nữa, bên tai hắn còn vang lên một giọng nói bâng chơi tàn bạo:
- Vậy mà trong Kim Ngục lại có một tên Bất Diệt cảnh, còn đang xung kích Quân Hầu cảnh, thú vị.
Đây là một cái giọng nam, tuổi không lớn, thông qua thần niệm cảm ứng, hẳn là Nhân Hoàng. Lục Ly không thấy qua Quân Hầu cảnh trong Kim Ngục, có lẽ người trẻ tuổi tới đây lịch luyện, ít nhất là Nhân Hoàng cảnh sao.
- Hưu.
Bên ngoài vang lên một tiếng xé gió, Lục Ly cũng không nhịn được nữa, buông thần niệm ra, phát hiện một nam tử mặc chiến giáp màu tím, cầm chiến đao nhanh hướng bay vào trong đường hầm.
- Xong rồi!
Cảnh giới của hắn quá thấp, xuất hiện ở trong Kim Ngục vốn là một chuyện lạ, khiến người ngoài hiếu kỳ cũng là bình thường.
Người có thể đi vào Kim Ngục, tuyệt không phải người tốt lành gì, nếu người này nổi lên lòng hiếu kỳ đối với hắn, rất có thể sẽ giết hắn, xem bên trong không gian giới của hắn có bảo vật hay không.
- Chỉ có thể dựa vào Huyết Hoàng Lệnh rồi!
Lục Ly thở dài trong lòng, nếu như Huyết Hoàng Lệnh không cách nào dọa lui đối phương mà lời, hắn sẽ phải chết không thể nghi ngờ. Cho dù hắn phóng thích Thăng Long Thuật chém giết người này, bản mạng châu của hắn cũng sụp đổ, hắn chắc chắn phải chết.
- Oanh!
Lối đi hắn chặn lại, bị người nọ dùng một đao bổ ra, bụi đất bay mù mịt, đá vụn đập thẳng tới chỗ Lục Ly. Một thanh niên mặc chiến giáp màu tím, sải bước đi đến, tò mò quan sát Lục Ly, nhếch miệng cười một tiếng, dùng cổ ngữ hỏi:
- Ngươi là người của giới diện? Với cảnh giới như thế tại sao lại tiến vào Kim Ngục? Còn dám xung kích Quân Hầu cảnh ở đây?
Lục Ly không cách nào phân tâm nói chuyện, năng lượng Thăng Long Thảo còn cần hắn khống chế, nếu không nó sẽ bị tiêu tán. Hắn chỉ có thể mặt không biểu cảm tiếp tục ngồi xếp bằng, giới chỉ trong tay phát sáng, một khối mộc bài màu huyết hồng xuất hiện.
Vừa nhìn liền biết cái mộc bài này nhất định là mặt hàng cao cấp, sát khí bên trong rất nồng đậm, chữ “huyết” như rồng bay phượng múa kia, lại càng chấn nhiếp nhân tâm. Nếu như tên thanh niên này biết hàng mà nói. Khẳng định sẽ không dám làm loạn.
- Ồ?
Ai ngờ mắt thanh niên này lại lộ ra một chút nghi hoặc, nhìn chằm chằm mộc bài mấy lần, lạnh giọng hỏi:
- Tiểu tử, ta hỏi ngươi trả lời, ngươi ném cái lệnh bài này ra hù dọa ai thế?
- Hỏng bét!
Lục Ly âm thầm kêu khổ, xem ra tên thanh niên này không biết chủ nhân lệnh bài là ai. Hắn chỉ có thể cắn răng mở miệng nói:
- Đây là Huyết Hoàng Lệnh, ta là đồ đệ Huyết Hoàng!
- Huyết Hoàng?
Thanh niên nghi hoặc lẩm bẩm lần nữa, khiến Lục Ly có loại xung động muốn chết, hình như thanh niên này chưa từng nghe qua tên Huyết Hoàng?
- Cái tên này có một chút quen tai!
Thanh niên mặc chiến giáp màu tím cau mày suy nghĩ một chút, sau đó con mắt lóe sáng hỏi:
- Huyết Hoàng là một lão quái sao? Nếu ngươi là đồ đệ Huyết Hoàng, nhất định trên người có rất nhiều bảo vật. Hắc hắc, xin lỗi tiểu tử, chỉ có thể trách vận khí ngươi không tốt!
- Ngươi dám!
Mặc dù Lục Ly không thể nói nhiều, nhưng lúc này lại không có biện pháp nào khác, nổi giận hét lớn:
- Sư phụ của ta ở ngay gần đây, ta bóp nát lệnh bài, sư phụ ra sẽ lập tức đến, đến lúc đó ngươi sẽ phải chết không thể nghi ngờ, cút ngay!
Thanh niên này là một người trẻ tuổi lỗ mãng, hoặc là con cháu nhà giàu đầu óc ngu si, nghe thấy Lục Ly doạ nạt, không chỉ không rút lui, ngược lại giơ chiến đao loé lên tia sáng lấp lánh, nổi giận nói:
- Tiểu tử, cha ngươi không phải bị dọa lớn, Huyết Hoàng là cái gì? Cho dù hắn tới, hắn dám giết ta sao? Hừ! Chịu chết đi.
Chiến đao mang theo tiếng gió, bổ xuống đầu Lục Ly, đao khí sắc bén khiến mặt Lục Ly đau nhức.
Tại thời khắc sống còn, Lục Ly không có biện pháp nào khác, cho dù chết hắn cũng muốn kéo theo người này làm đệm lưng.
Hắn cắn răng chuẩn bị phóng thích Thăng Long Thuật, thì bên ngoài có một đạo âm thanh trong trẻo đột ngột vang lên:
- Ngươi không coi Huyết Hoàng ra gì, thế nhưng nếu Lãnh Vô Tuyết ngươi dám giết hắn, Lãnh gia các ngươi biết được chuyện này, tuyệt đối sẽ dâng đầu hai cha con ngươi lên, tránh khỏi Huyết Hoàng giận dữ, liên luỵ Lãnh gia.
- Người nào?
Chiến đao của thanh niên chỉ còn cách Lục Ly nửa thước, hắn nghe được giọng nói này lập tức dừng tấn công lại, dùng thần niệm tràn ra phía ngoài tìm kiếm. Lục Ly thở ra một hơi, nội tâm treo ở giữa không trung hoàn toàn hạ xuống.
Thiên đạo luân hồi, cuối cùng thiện ác cũng có báo!
Trước đó không lâu hắn gieo xuống thiện quả, rốt cục nhận được báo đáp, không ngờ Duẫn Thanh Ti lại xuất hiện ở thời khắc mấu chốt.
Hắn là con trai Lục Nhân Hoàng, hai mươi tuổi Lục Nhân Hoàng đột phá Nhân Hoàng, được ca tụng là thiên tài mười vạn năm khó xuất hiện của Thần Châu đại địa. Được di truyền thể chất tốt như vậy, cộng thêm nhiều linh tài quý giá, nếu như Lục Ly không cách nào thuận lợi đột phá mà nói, vậy hắn nhất định phế vật rồi.
Thời gian đã đi qua mười ngày, chín cái Mệnh Luân của Lục Ly đã dung hợp lại làm một, ngưng tụ thành một hạt châu ngân sắc.
Đương nhiên, chuyện này không có nghĩa là Lục Ly đã thành công. Bất kỳ vật gì muốn hoàn toàn dung hợp vào một chỗ, cũng cần phải có thời gian, hai sợi dây bện thành một, không có nghĩa là thật sự biến thành một.
Cho nên hắn còn cần nuốt mấy tấm linh dược, trong đó Thăng Long Thảo chính là mấu chốt nhất. Nó có thể làm cho chín cái Mệnh Luân hoàn toàn ngưng kết chung một chỗ, tan ra rồi hợp lại làm một thể, không cách nào tách ra.
Mắt Lục Ly khép lại, nhanh chóng lấy ra hai viên đan dược ném vào trong miệng, trong tay xuất hiện một loại linh thảo màu hoàng kim nhìn như rắn nhỏ, huyền lực vờn quanh bàn tay, luyện hóa Thăng Long Thảo.
Đây là một bước cuối cùng, chỉ cần luyện hóa Thăng Long Thảo, để bản mạng châu ngưng luyện mấy ngày, sau đó hoàn toàn biến chất, là Lục Ly có thể thành công đột phá Quân Hầu cảnh.
Đây cũng là mấy ngày quan trọng nhất!
Bởi vì Mệnh Luân đã dung hợp, nếu như lúc này bị cắt đứt mà nói. Khả năng Lục Ly sẽ không kịp để Mệnh Luân tan ra và ngưng tụ một lần nữa. Kết cục cuối cùng sẽ khiến Mệnh Luân hư hao, nguyên khí tổn thương nặng nề, thậm chí trực tiếp chết đi.
Tầm quan trọng của Mệnh Luân đối với võ giả không cần nói cũng biết, Tiểu Bạch đã từng cắn nát Mệnh Luân võ giả, khiến kẻ địch trực tiếp hôn mê, cuối cùng bị Lục Ly ung dung chém giết.
Chỉ là...
Lúc này Lục Ly không cách nào phân tâm, chỉ có thể âm thầm cầu nguyện, hi vọng không gặp phải kẻ địch. Mười ngày đã bình an vượt qua, nếu bốn năm ngày còn lại vận khí tốt mà nói, chớp mắt sẽ qua thôi.
Rất nhanh Thăng Long Thảo đã được luyện hóa xong, từng luồng năng lượng màu vàng tiến vào trong cơ thể Lục Ly, vờn quanh phía trên bản mạng châu, bị hấp thu từng chút xíu một.
Lục Ly có thể cảm ứng được, bản mạng châu đang nhanh chóng ngưng kết, vật thể bên trong dung hợp từng chút từng chút, biến thành một thể, không thể chia lìa.
Hồi lâu, một ngày, hai ngày!
Năng lượng của Thăng Long Thảo đã bị hấp thu hơn phân nửa, bản mạng châu càng thêm ngưng kết, nhìn tốc độ nhiều nhất hai ngày nữa là đại công cáo thành.
Lục Ly như trút được gánh nặng, xem ra lần này thành công rồi. Kim Ngục rất lớn, võ giả lại ít, không có khả năng vận khí đen đủi như vậy, vừa lúc gặp phải người.
- Oanh
Một lát sau, một đạo thần niệm đột ngột quét qua trên người Lục Ly, khiến cả người Lục Ly đều run rẩy kịch liệt. Nghĩ cái gì cái đó tới, vậy mà trong hai ngày sau cùng lại có người đi ngang qua?
Nội tâm của hắn sợ tới mức thiếu chút nữa linh hồn xuất khiếu, lúc này hắn không thể lộn xộn, càng không cách nào động võ. Nếu không rất có thể bản mạng châu sẽ sụp đổ, đến lúc đó hậu quả là không thể tưởng tượng nổi.
- Ngàn vạn lần không nên chú ý ta, ta chính là một Bất Diệt cảnh nho nhỏ, Quân Hầu cảnh cũng chưa có đột phá, ta không có bất cứ bảo vật gì, đừng chú ý đến ta.
Lục Ly âm thầm cầu nguyện, hô hấp cũng ngưng lại rồi, sự tình khiến hắn kinh hoàng đã xảy ra, rất nhanh đạo thần niệm kia lại quét tới lần nữa, bên tai hắn còn vang lên một giọng nói bâng chơi tàn bạo:
- Vậy mà trong Kim Ngục lại có một tên Bất Diệt cảnh, còn đang xung kích Quân Hầu cảnh, thú vị.
Đây là một cái giọng nam, tuổi không lớn, thông qua thần niệm cảm ứng, hẳn là Nhân Hoàng. Lục Ly không thấy qua Quân Hầu cảnh trong Kim Ngục, có lẽ người trẻ tuổi tới đây lịch luyện, ít nhất là Nhân Hoàng cảnh sao.
- Hưu.
Bên ngoài vang lên một tiếng xé gió, Lục Ly cũng không nhịn được nữa, buông thần niệm ra, phát hiện một nam tử mặc chiến giáp màu tím, cầm chiến đao nhanh hướng bay vào trong đường hầm.
- Xong rồi!
Cảnh giới của hắn quá thấp, xuất hiện ở trong Kim Ngục vốn là một chuyện lạ, khiến người ngoài hiếu kỳ cũng là bình thường.
Người có thể đi vào Kim Ngục, tuyệt không phải người tốt lành gì, nếu người này nổi lên lòng hiếu kỳ đối với hắn, rất có thể sẽ giết hắn, xem bên trong không gian giới của hắn có bảo vật hay không.
- Chỉ có thể dựa vào Huyết Hoàng Lệnh rồi!
Lục Ly thở dài trong lòng, nếu như Huyết Hoàng Lệnh không cách nào dọa lui đối phương mà lời, hắn sẽ phải chết không thể nghi ngờ. Cho dù hắn phóng thích Thăng Long Thuật chém giết người này, bản mạng châu của hắn cũng sụp đổ, hắn chắc chắn phải chết.
- Oanh!
Lối đi hắn chặn lại, bị người nọ dùng một đao bổ ra, bụi đất bay mù mịt, đá vụn đập thẳng tới chỗ Lục Ly. Một thanh niên mặc chiến giáp màu tím, sải bước đi đến, tò mò quan sát Lục Ly, nhếch miệng cười một tiếng, dùng cổ ngữ hỏi:
- Ngươi là người của giới diện? Với cảnh giới như thế tại sao lại tiến vào Kim Ngục? Còn dám xung kích Quân Hầu cảnh ở đây?
Lục Ly không cách nào phân tâm nói chuyện, năng lượng Thăng Long Thảo còn cần hắn khống chế, nếu không nó sẽ bị tiêu tán. Hắn chỉ có thể mặt không biểu cảm tiếp tục ngồi xếp bằng, giới chỉ trong tay phát sáng, một khối mộc bài màu huyết hồng xuất hiện.
Vừa nhìn liền biết cái mộc bài này nhất định là mặt hàng cao cấp, sát khí bên trong rất nồng đậm, chữ “huyết” như rồng bay phượng múa kia, lại càng chấn nhiếp nhân tâm. Nếu như tên thanh niên này biết hàng mà nói. Khẳng định sẽ không dám làm loạn.
- Ồ?
Ai ngờ mắt thanh niên này lại lộ ra một chút nghi hoặc, nhìn chằm chằm mộc bài mấy lần, lạnh giọng hỏi:
- Tiểu tử, ta hỏi ngươi trả lời, ngươi ném cái lệnh bài này ra hù dọa ai thế?
- Hỏng bét!
Lục Ly âm thầm kêu khổ, xem ra tên thanh niên này không biết chủ nhân lệnh bài là ai. Hắn chỉ có thể cắn răng mở miệng nói:
- Đây là Huyết Hoàng Lệnh, ta là đồ đệ Huyết Hoàng!
- Huyết Hoàng?
Thanh niên nghi hoặc lẩm bẩm lần nữa, khiến Lục Ly có loại xung động muốn chết, hình như thanh niên này chưa từng nghe qua tên Huyết Hoàng?
- Cái tên này có một chút quen tai!
Thanh niên mặc chiến giáp màu tím cau mày suy nghĩ một chút, sau đó con mắt lóe sáng hỏi:
- Huyết Hoàng là một lão quái sao? Nếu ngươi là đồ đệ Huyết Hoàng, nhất định trên người có rất nhiều bảo vật. Hắc hắc, xin lỗi tiểu tử, chỉ có thể trách vận khí ngươi không tốt!
- Ngươi dám!
Mặc dù Lục Ly không thể nói nhiều, nhưng lúc này lại không có biện pháp nào khác, nổi giận hét lớn:
- Sư phụ của ta ở ngay gần đây, ta bóp nát lệnh bài, sư phụ ra sẽ lập tức đến, đến lúc đó ngươi sẽ phải chết không thể nghi ngờ, cút ngay!
Thanh niên này là một người trẻ tuổi lỗ mãng, hoặc là con cháu nhà giàu đầu óc ngu si, nghe thấy Lục Ly doạ nạt, không chỉ không rút lui, ngược lại giơ chiến đao loé lên tia sáng lấp lánh, nổi giận nói:
- Tiểu tử, cha ngươi không phải bị dọa lớn, Huyết Hoàng là cái gì? Cho dù hắn tới, hắn dám giết ta sao? Hừ! Chịu chết đi.
Chiến đao mang theo tiếng gió, bổ xuống đầu Lục Ly, đao khí sắc bén khiến mặt Lục Ly đau nhức.
Tại thời khắc sống còn, Lục Ly không có biện pháp nào khác, cho dù chết hắn cũng muốn kéo theo người này làm đệm lưng.
Hắn cắn răng chuẩn bị phóng thích Thăng Long Thuật, thì bên ngoài có một đạo âm thanh trong trẻo đột ngột vang lên:
- Ngươi không coi Huyết Hoàng ra gì, thế nhưng nếu Lãnh Vô Tuyết ngươi dám giết hắn, Lãnh gia các ngươi biết được chuyện này, tuyệt đối sẽ dâng đầu hai cha con ngươi lên, tránh khỏi Huyết Hoàng giận dữ, liên luỵ Lãnh gia.
- Người nào?
Chiến đao của thanh niên chỉ còn cách Lục Ly nửa thước, hắn nghe được giọng nói này lập tức dừng tấn công lại, dùng thần niệm tràn ra phía ngoài tìm kiếm. Lục Ly thở ra một hơi, nội tâm treo ở giữa không trung hoàn toàn hạ xuống.
Thiên đạo luân hồi, cuối cùng thiện ác cũng có báo!
Trước đó không lâu hắn gieo xuống thiện quả, rốt cục nhận được báo đáp, không ngờ Duẫn Thanh Ti lại xuất hiện ở thời khắc mấu chốt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.