Bị Bắt Trở Thành Npc Trong Trò Chơi Vô Hạn

Chương 46: Phòng livestream kinh hoàng

Thiên Tẫn Hoan

08/03/2024

Trong lúc nhất thời ánh mắt thiếu niên trở nên đờ đẫn, ý thức cũng có chút mơ hồ, chỉ còn lại tiếng tim đập, thậm chí còn quên cả hô hấp. Sức lực cả người thiếu niên giống như bị rút mất, cả người mềm nhũn, chỉ có thể ôm cổ người trước mặt để đứng vững sau đó hơi ngẩng đầu lên, chậm rãi nhích tới gần người trước mặt.

Ôn Lễ nhìn thấy thiếu niên trở nên đờ đẫn thì chậm rãi liếc nhìn xuống dưới giường, ánh mắt mang theo sự khinh miệt. Hắn cũng không quá chú ý tới thứ khác, chỉ tập trung nhìn thiếu niên trong ngực, ung dung chờ đợi động tác của thiếu niên nhưng một giây trước khi thiếu niên hôn hắn thì sau lưng Ôn Lễ đột nhiên lóe sáng.

Ôn Lễ giống như không nhìn thấy, đang muốn hôn thiếu niên thì đột nhiên thấy thiếu niên trợn to hai mắt, con ngươi co lại, cậu ôm Ôn Lễ sau dó dùng hết sức lực toàn thân đẩy hắn ngã nhào lên giường, bảo vệ hắn ở phía dưới. Trong lúc nhất thời mắt của hai người đàn ông trong phòng đều trợn trừng, tim gần như ngừng đập. Không chỉ có hai người mà tim của những người đang xem live cũng như ngừng đập.

Làn đạn hơi chậm lại, tim của tất cả đều giống như sắp nhảy ra khỏi cổ họng. Kỷ Ngôn đang định đánh lén thấy thế lập tức dừng lại nhưng hắn ra tay quá nhanh, hoàn toàn không định chừa đường sống cho Ôn Lễ nên không kịp thu tay lại mà Ôn Lễ cũng không nghĩ tới thiếu niên sẽ đẩy ngã hắn, cản dao giúp hắn.

Thiếu niên chỉ là người bình thường hơn nữa còn yếu ớt đến mức chỉ cần hơi dùng sức cũng đủ để giết chết cậu, càng đừng nói đến lúc này Kỷ Ngôn ra tay không chút lưu tình. Nói không chừng cậu sẽ bị cắt thành hai nửa, đôi mắt linh động kia sẽ không bao giờ chuyển động nữa, thậm chí thân thể sẽ từ từ rửa nát cho đến khi chỉ còn lại một bộ xương khô.

Những người đang xem live đều không dám nhìn nữa, không ít người nhắm hai mắt lại.

Trong lúc dao chém xuống thì Ôn Lễ đột nhiên dùng sức ôm eo thiếu niên sau đó lật người đè thiếu niên xuống phía dưới. Tốc độ của hắn nhanh đến mức không ai thấy rõ giống như chỉ trong chớp mắt vị trí của hai người đã thay đổi cho nhau, tựa như ban đầu Kỷ Ngôn không biết rốt cuộc Ôn Lễ đã né tránh sự tấn công của hắn như thế nào.

''Phập.'' Con dao cắm vào lưng Ôn Lễ tạo nên vết thương vô cùng kinh người.

''Ưm...'' Ôn Lễ rên lên một tiếng, khóe miệng rỉ máu, nhỏ xuống trên mặt Nguyễn Thanh, mồ hôi rịn ra đầy trán. Trong nháy mắt vết máu trên lưng tràn ra nhuộm đỏ áo sơ mi của hắn, thậm chí sau đó còn chảy xuống thấm ướt ga trải giường, ngay cả Nguyễn Thanh cũng không may mắn thoát khỏi.

Vết thương trên lưng Ôn Lễ rất dài, gần như từ xương bả vai đến thắt lưng hơn nữa còn sâu thấy xương, có lẽ đây là cơ hội tốt nhất để giết Ôn Lễ. Kỷ Ngôn luôn rất muốn nhân cơ hội để lấy mạng Ôn Lễ nhưng lần này hắn lại không ra tay. Không phải hắn không muốn mà là không giết được. Đây là lần đầu tiên hắn cảm nhận được sự sợ hãi.

Loại cảm xúc này khiến thân thể hắn run rẩy, run rẩy đến mức ngay cả dao cũng không cầm nổi nữa. Kỷ Ngôn trầm mặc nhìn vết máu bắn lên tay mình, vài giây sau mới phục hồi tinh thần lại, hắn vội vàng tiến lên mấy bước đẩy Ôn Lễ ra, muốn nhìn thử thiếu niên có bị thương hay không.

Động tác kéo Ôn Lễ của Kỷ Ngôn có chút thô bạo, hoàn toàn không quan tâm đến sự sống chết của Ôn Lễ, thậm chí còn định ném Ôn Lễ như ném một món đồ bỏ đi nhưng lúc kiểm tra thiếu niên thì lại nhẹ nhàng nâng niu giống như bảo vật. Cũng may thiếu niên không bị thương, có điều lúc này vẫn đang ngơ ngác nhìn trần nhà, đôi mắt xinh đẹp thoạt nhìn có chút ngu ngốc giống như bị dọa sợ.



Kỷ Ngôn thấy vậy thì thở phào nhẹ nhõm.

Rốt cục người xem live cũng sống lại, làn đạn chạy một cách điên cuồng.

[A a a! Thiếu chút nữa đã bị hù chết rồi!]

[Ô ô ô, tôi cũng vậy, thằng chó chết! Thiếu chút nữa đã làm vợ tôi bị thương!]

[Con mẹ nó, đã không giết người được mà thiếu chút nữa còn làm vợ tôi bị thương, uổng cho tôi trước kia vẫn rất thích hắn!]

[Dọa vợ tôi sợ rồi! Hai thằng chó chết!]

Sau khi Ôn Lễ bị ném xuống đất thì một lúc lâu mới bò dậy được, trong miệng toàn là máu tươi. Hắn dùng tay lau vết máu nơi khóe miệng sau đó ho mấy cái. Nếu là người bình thường có lẽ vào lúc bị đâm đã chết ngay lập tức nhưng Ôn Lễ thì không có thay đổi gì quá lớn giống như không hề bị thương nặng.

Qua vài giây lý trí của Nguyễn Thanh mới trở lại, mới vừa rồi cậu còn cho rằng mình chết chắc rồi. Thôi miên của bác sĩ thật sự là rất lợi hại. Cậu hoàn toàn không muốn cản dao cho hắn nhưng một giây kia thân thể và ý thức như áp chế lý trí của cậu.

Nguyễn Thanh chớp đôi mắt khô khốc, trong mắt vẫn còn rất sợ hãi, cậu lập tức ngồi dậy nhìn chung quanh một lần, cuối cùng ánh mắt rơi vào Ôn Lễ người toàn là máu. Con ngươi Nguyễn Thanh hơi co lại, hai mắt trợn to, vội vàng đẩy Kỷ Ngôn ra đi tới chỗ Ôn Lễ. Sau khi thấy Ôn Lễ cả người toàn máu, sắc mặt trắng bệch thì thiếu niên giống như nhũn ra, thiếu chút nữa đã quỳ xuống đất. Thiếu niên vươn tay bắt lấy vạt áo Ôn Lễ, có chút run rẩy há miệng nhưng do quá sợ hãi nên môi cậu run rẩy một lúc lâu vẫn không thể phát ra được âm thanh nào. Cậu cố gắng khiến mình bình tĩnh lại, cuối cùng cũng phát ra được tiếng nhưng vẫn rất trúc trắc: ''Ôn...Ôn Lễ ca ca...Anh không sao chứ?''

''Không sao.'' Có lẽ do nói chuyện nên Ôn Lễ lại ho khan, khóe miệng lại chảy máu.

Thiếu niên thấy vậy thì hốt hoảng lấy tay lau vết máu nhưng càng lau máu chảy ra lại càng nhiều khiến nước mắt cậu nhanh chóng tràn đầy hốc mắt, từng hạt từng hạt giống như trân châu lăn tròn trên gò má sau đó rơi xuống.

Giả bộ cái gì mà giả bộ! Kỷ Ngôn nhìn Ôn Lễ giống như vô cùng suy yếu, bĩu môi cười lạnh một tiếng, hắn đang định mở miệng châm chọc thì tiếng gõ cửa lại vang lên khiến tất cả mọi người bên trong đều sửng sốt, ngẩng đầu nhìn về phía cửa bởi vì lúc Ôn Lễ đi vào thì Nguyễn Thanh không có đóng cửa lại, chỉ khép hờ cho nên lúc này chỉ cần đẩy nhẹ là mở được.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Bị Bắt Trở Thành Npc Trong Trò Chơi Vô Hạn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook