Chương 24: chuẩn bị đốt núi
Snake
07/08/2019
- Ríu
Chu Tước nghi hoặc nhìn thiếu nữ.
- Hặc hặc, tiểu Tước, ngươi không biết rằng nến như để cho hắn cùng một chỗ với Thiên Lãng tiên sinh sẽ rất thú vị sao?
Thiếu nữ cười giảo hoạt nói.
- Ríu
Chu Tước vỗ vỗ cánh rồi bỗng nhiên gật đầu.
- Chúng ta hạ xuống, đi nhận thức tiểu tử kia một chút!
Thiếu nữ cười nói.
- Ríu
Chu Tước gật gật đầu. Giữa lúc thiếu nữ muốn cưỡi hạc hạ xuống thì:
- Hưu!
Phía Bắc chỗ Phong Thủy đại trận đột nhiên phát ra ánh sáng màu hồng ngút trời giống như pháo hoa vậy. Sau đó bỗng nhiên tách ra thành một đóa hoa lan màu hồng cực lớn.
- Ríu
Chu Tước kêu lên cảnh báo. Thiến nữ liền hiện ra thần sắc tức giận nói:
- Hiện là bắn pháo tín hiệu cầu cứu? Bọn hắn gặp chuyện thật rồi ?
- Ríu
Chu Tước kêu lên một tiếng . Thiếu nữ liền ngước mắt nhìn. Lập tức trên không xuất hiện bốn thân ảnh vô cùng khôi ngô Tuấn tú.
- Thanh long
- Bạch Hổ
- Chu Tước
- Huyền Vũ
Kính chào Thánh nữ- Cả bốn người đồng thanh nói.
- Có chuyện gì sảy ra rồi ? Sao các ngươi lại ở đây ?
Thanh Long liền đáp:
- Bẩm thánh nữ ! Dương Công Tử chủ trì tiến vào phong thủy đại trận trước , Thiên Lãng tiên sinh không ngăn được cũng phải theo vào. Mấy người bọn ta vì phải đợi người lên không có vào theo. Vừa tìm đến đây cũng là vừa nhìn thấy pháo tín hiệu bắn lên. Hẳn bên đó có chuyện rồi.
- không có ta mà tự ý tiến vào ? Ta đã biết trên Dương Chí Dương này vốn không đáng tin rồi.
Thiếu nữ cau mày nói .
- Có Thiên Lãng Tiên Sinh ở đó mà vẫn phải đốt pháo cầu cứu hẳn là có việc lớn thưa thánh nữ
Huyền vũ cung kính nói
- Mau ! Chúng ta Mau qua đó xem tình hình.
Thiếu nữ khá lo lắng nói. Nàng cúi đầu xuống nhìn Tiêu Phong rồi với vẻ mặt đáng tiếc:
- Đi!
Thiến nữ hô lên.
- Ríu
Chu Tước liền kêu lên một tiếng dài rồi cất cánh ra bay về nơi vừa phát ra tín hiệu. Bốn nam tử cũng nhanh chóng bám theo.
Trên bầu trời phía bắc có một bó hoa lan màu hồng nở rộ, nó hấp dẫn vô số ánh mắt. Tại Long mạch khẩu Tiêu Phong đang chỉ giáo Triệu Đống sử dụng không gian pháp bảo bức họa cũng đột nhiên thấy được tín hiệu cầu cứu rất lớn ở phía Bắc.
Bỗng nhiên trong lòng Tiêu Phong như có cảm ừng liền mãnh liệt ngẩng đầu.Trên không trung, giữa tầng mây có một con Tiên hạc rất lớn đang vỗ cánh bay về phía Phong Thủy đại trận.
- Hả?
Hai mắt Tiêu Phong híp lại như có điều suy nghĩ.
- Vương gia, hoa lan màu hồng trên bầu trời kia là?
Phong Đằng nghi ngờ hỏi.
- Không cần quản nó, trước tiên chúng ta cần giải quyết đám cung phụng của Đại nhật quốc và đại quân của bọn hắn đã! Đây là đất của Đại Việt quốc, không xin phép mà vào thì tất phải Diệt
Tiêu Phong trầm giọng nói.
- Rõ thưa Vương Gia!
Phong Đằng lập tức đáp lời. Lúc này mọi người liền thu thập đồ đạc rồi tiếp tục tiến về phía núi hương tích.Đi được một nửa đường thì mọi người dừng ở trước cửa một cái khe núi.
- Vương gia, tướng sĩ đi dò xét đã quay về!
Phong Đằng cung kính nói
.- Bây giờ tình huống của núi Hương Tích thế nào?
Tiêu Phong liền hỏi.
- Núi Hương Tích có bốn Thống lĩnh và thống soái Phó Cảnh Ngôn của Đại Nhật quốc cố thủ. Cùng với đó là hai vạn tướng sĩ đóng giữ, mặt khác còn có ba ngàn tướng sĩ được chia ra mấy nhóm đi về phía Phong Thủy trận!
Phong Đằng nói.
- Vậy yêu hùng đâu?
Tiêu Phong lại hỏi tiếp.
- Yêu hùng đang ở trên núi Hương Tích!
Phong Đằng liền trả lời.
- Tốt !!
Lúc này Tiêu Phong mới thỏa mãn gật đầu.
- Nhưng mà chúng ta bị mất tích năm binh sĩ đi dò xét, có khả năng bị quân của đại Trịnh quốc bắt rồi!
Sắc mặt Phong Đằng khó coi nói tiếp.
Chu Tước nghi hoặc nhìn thiếu nữ.
- Hặc hặc, tiểu Tước, ngươi không biết rằng nến như để cho hắn cùng một chỗ với Thiên Lãng tiên sinh sẽ rất thú vị sao?
Thiếu nữ cười giảo hoạt nói.
- Ríu
Chu Tước vỗ vỗ cánh rồi bỗng nhiên gật đầu.
- Chúng ta hạ xuống, đi nhận thức tiểu tử kia một chút!
Thiếu nữ cười nói.
- Ríu
Chu Tước gật gật đầu. Giữa lúc thiếu nữ muốn cưỡi hạc hạ xuống thì:
- Hưu!
Phía Bắc chỗ Phong Thủy đại trận đột nhiên phát ra ánh sáng màu hồng ngút trời giống như pháo hoa vậy. Sau đó bỗng nhiên tách ra thành một đóa hoa lan màu hồng cực lớn.
- Ríu
Chu Tước kêu lên cảnh báo. Thiến nữ liền hiện ra thần sắc tức giận nói:
- Hiện là bắn pháo tín hiệu cầu cứu? Bọn hắn gặp chuyện thật rồi ?
- Ríu
Chu Tước kêu lên một tiếng . Thiếu nữ liền ngước mắt nhìn. Lập tức trên không xuất hiện bốn thân ảnh vô cùng khôi ngô Tuấn tú.
- Thanh long
- Bạch Hổ
- Chu Tước
- Huyền Vũ
Kính chào Thánh nữ- Cả bốn người đồng thanh nói.
- Có chuyện gì sảy ra rồi ? Sao các ngươi lại ở đây ?
Thanh Long liền đáp:
- Bẩm thánh nữ ! Dương Công Tử chủ trì tiến vào phong thủy đại trận trước , Thiên Lãng tiên sinh không ngăn được cũng phải theo vào. Mấy người bọn ta vì phải đợi người lên không có vào theo. Vừa tìm đến đây cũng là vừa nhìn thấy pháo tín hiệu bắn lên. Hẳn bên đó có chuyện rồi.
- không có ta mà tự ý tiến vào ? Ta đã biết trên Dương Chí Dương này vốn không đáng tin rồi.
Thiếu nữ cau mày nói .
- Có Thiên Lãng Tiên Sinh ở đó mà vẫn phải đốt pháo cầu cứu hẳn là có việc lớn thưa thánh nữ
Huyền vũ cung kính nói
- Mau ! Chúng ta Mau qua đó xem tình hình.
Thiếu nữ khá lo lắng nói. Nàng cúi đầu xuống nhìn Tiêu Phong rồi với vẻ mặt đáng tiếc:
- Đi!
Thiến nữ hô lên.
- Ríu
Chu Tước liền kêu lên một tiếng dài rồi cất cánh ra bay về nơi vừa phát ra tín hiệu. Bốn nam tử cũng nhanh chóng bám theo.
Trên bầu trời phía bắc có một bó hoa lan màu hồng nở rộ, nó hấp dẫn vô số ánh mắt. Tại Long mạch khẩu Tiêu Phong đang chỉ giáo Triệu Đống sử dụng không gian pháp bảo bức họa cũng đột nhiên thấy được tín hiệu cầu cứu rất lớn ở phía Bắc.
Bỗng nhiên trong lòng Tiêu Phong như có cảm ừng liền mãnh liệt ngẩng đầu.Trên không trung, giữa tầng mây có một con Tiên hạc rất lớn đang vỗ cánh bay về phía Phong Thủy đại trận.
- Hả?
Hai mắt Tiêu Phong híp lại như có điều suy nghĩ.
- Vương gia, hoa lan màu hồng trên bầu trời kia là?
Phong Đằng nghi ngờ hỏi.
- Không cần quản nó, trước tiên chúng ta cần giải quyết đám cung phụng của Đại nhật quốc và đại quân của bọn hắn đã! Đây là đất của Đại Việt quốc, không xin phép mà vào thì tất phải Diệt
Tiêu Phong trầm giọng nói.
- Rõ thưa Vương Gia!
Phong Đằng lập tức đáp lời. Lúc này mọi người liền thu thập đồ đạc rồi tiếp tục tiến về phía núi hương tích.Đi được một nửa đường thì mọi người dừng ở trước cửa một cái khe núi.
- Vương gia, tướng sĩ đi dò xét đã quay về!
Phong Đằng cung kính nói
.- Bây giờ tình huống của núi Hương Tích thế nào?
Tiêu Phong liền hỏi.
- Núi Hương Tích có bốn Thống lĩnh và thống soái Phó Cảnh Ngôn của Đại Nhật quốc cố thủ. Cùng với đó là hai vạn tướng sĩ đóng giữ, mặt khác còn có ba ngàn tướng sĩ được chia ra mấy nhóm đi về phía Phong Thủy trận!
Phong Đằng nói.
- Vậy yêu hùng đâu?
Tiêu Phong lại hỏi tiếp.
- Yêu hùng đang ở trên núi Hương Tích!
Phong Đằng liền trả lời.
- Tốt !!
Lúc này Tiêu Phong mới thỏa mãn gật đầu.
- Nhưng mà chúng ta bị mất tích năm binh sĩ đi dò xét, có khả năng bị quân của đại Trịnh quốc bắt rồi!
Sắc mặt Phong Đằng khó coi nói tiếp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.