Chương 131: lên kế hoạch đi phong yêu sơn
Snake
10/08/2019
"Tuyết nhi, Tuyết nhi! trời Ơi !!! Lẽ nào Nàng còn sống sao? Hay Nàng cũng giống ta trọng sinh sống lại ?"
Tiêu Phong hoàn toàn mất luôn khống chế cảm xúc, kích động nhìn hướng cô gái thánh khiết trên xe Thanh Loan.một đạo thân ảnh in sâu vào kí ức của hắn, ngày hôm nay lại xuất hiện trước mặt hắn chân thực như vậy...
- Ong!!!
Thanh Loan hú dài, quanh thân tỏa ánh sáng rực rỡ bao phủ thùng xe phía sau, vọt hướng Phong Yêu sơn đi.
Tiêu Phong hoảng hốt gọi to:
- Tuyết nhi, Tuyết nhi!
Tiêu Phong hận không thể mạnh mẽ xông tới ngăn cản xe Thanh Loan, hắn giờ mới là Tinh cảnh, có thể làm được gì? Chỉ hai con Thanh Loan đã là Hư Cảnh rồi...
Vèo!
Xe Thanh Loan chớp mắt đã lao ra xa, hướng tới bên trong Phong Yêu sơn thành một chấm đen nhỏ rồi biến mất .
Tiêu Phong hét to hai đầu lông mày nhíu chặt lại, trong ánh mắt lộ vẻ đau đớn , chua xót :
- Tuyết nhi!
Đám Sở Tử Huyên vội giữ lấy vai Tiêu Phong hết sức bất ngờ vì sự kích động này . Từ lúc nhận biết Tiêu Phong bọn họ chỉ thấy được con người hắn dù có xa vào hiểm cảnh vẫn trầm ổn như nước. Chỉ vì một cô gái vừa gặp liền như trút bỏ hết thành một kẻ si tình khốn khổ vậy... thật khiến cho người khác nhìn mãi không thấu.
- Sư, sư thúc, ngươi làm sao vậy?
- Ta?
Tiêu Phong giật mình dần hồi phục tinh thần, nhìn đám Sở Tử Huyên vẻ mặt kinh ngạc. Rồi cũng không để ý đến mọi người mà chăm chú nhìn hướng Thanh Loan rời đi, trên mặt lộ vui mừng có cả đau thương và cay đắng.
Tiêu Phong hít sâu một hơi, bình tĩnh nỗi lòng. Nhưng vẫn trầm ngâm không nói gì .
Sở Tử Huyên khẽ tò mò hỏi:
- Sư thúc gọi nàng là Tuyết nhi? Chẳng lẽ các ngươi quen biết nhau sao ??
Tiêu Phong trầm ngâm, nói:
- Nàng rất giống một người rất quan trọng với ta, Ta muốn xác định rõ xem đó có phải là nàng hay không . Ta nhất định phải tự mình hỏi nàng. nếu các ngươi muốn vào Phong Yêu sơn thì được thôi, chúng ta cùng đi vào.
Đám người biểu tình vui mừng:
- A!!! Được !!
- Thật sự đi a...
- Thật tốt !!!
Tiêu Phong ánh mắt khao khát nhìn về phía xa, hít sâu, nói:
- Nhưng chúng ta cứ đi như vậy thì không thể được, trước đó phải chuẩn bị vẹn toàn.
- Chuẩn bị?
- Đúng vậy. Tiếp theo các ngươi phải nghe ta sắp đặt.
Tam Kiếm hiệp vẻ mặt vui mừng nói:
- Sắp đặt? Yên tâm, chỉ cần đi Phong Yêu sơn thì sư thúc nói cái gì chúng ta đều nghe theo!
Tiêu Phong nói:
- Được ! Một lời đã định.
Tiêu Phong không nói tiếp, quay về Thất Cầm Thị, một mình uống thanh tửu.
Năm ngàn cẩm y quân chậm rãi hồi phục vết thương.
Mới hết bệnh ai nấy cực kỳ hưng phấn, dù sao lúc trước cầm thanh đối công, các tu giả nhiều ít thống khổ lăn lộn, chính mình không chỉ không có việc gì còn phá hủy đại âm tai mênh mông. Mãnh Hổ quân trận có mình góp một phần công sức.
Cẩm y quân sùng bái nhìn hướng Tiêu Phong.
Sở Tử Huyên Sinh nghi hoặc nhìn Tiêu Phong.
Tiêu Phong xem cả thành đổ nát, một mình uống rượu, hình như hắn đang suy tư chuyện gì.
Nửa canh giờ sau, trong lòng Tiêu Phong thầm quyết tâm, nhất định phải tìm cô gái đó để chứng thực, nếu nàng thật sự là Tuyết Nhi thì kiếp này nhất định sẽ bảo hộ nàng, tuyệt đối không để nàng phải chịu số phận bị thảm như kiếp trước Tiêu Phong biểu tình quyết đoán, nhìn hướng mọi người.
Tiêu Phong trầm tĩnh nói :
- Sở Tử Huyên, Thất Kiếm hiệp!
Tám người tiến lên, cười nói:
- Có!
Tiêu Phong trầm giọng hỏi:
- Các ngươi thật sự nguyện ý nghe theo ta điều khiển?
Tam Kiếm hiệp đáp:
- Đó là đương nhiên.
Sở Tử Huyên cũng hưng phấn nói:
- Chắc chắn!
Tiêu Phong cười nói:
- Tốt, bây giờ ta có sắp xếp cho các ngươi.
Tiêu Phong trầm giọng nói:
- Tứ, Ngũ, Lục, Thất, bốn Kiếm hiệp, ta muốn các ngươi quay về Hắc Long đàm lúc trước chúng ta giết chết Giao Long!
- A?
Tiêu Phong trầm giọng nói:
- Các ngươi nói dưới đáy Hắc Long đàm có một động lớn thông hướng Phong Yêu sơn mạch có đúng không?
Thất Kiếm hiệp nghi hoặc hỏi:
- A? Đúng vậy, nhưng chúng ta đi làm gì?
Tiêu Phong trầm giọng nói:
- Dọc theo cái hang lớn đo đi tới cuối, tìm ra lối liên thông Phong Yêu sơn mạch đến chỗ nào, các ngươi từ hang đó vào trong Phong Yêu sơn mạch rồi hội hợp cùng ta.
Thất Kiếm hiệp khó hiểu hỏi:
- A? Tại sao?
Tiêu Phong trầm ngâm nói:
- Cho mình một con đường lui, đề phòng vạn nhất.
Bốn Kiếm hiệp ngoài ý muốn nói:
- A! Rồi, rồi.
Mọi người muốn đi Phong Yêu sơn mạch, không nghĩ nhiều như vậy.
Lục Kiếm hiệp nghi hoặc hỏi:
- Cái kia... Sư thúc, Phong Yêu sơn mạch rất lớn, phải làm sao tìm được các ngươi?
Tiêu Phong trầm giọng nói:
- Yên tâm, lần này ta vào Phong Yêu sơn mạch rất rầm rộ, khi đó hơi tìm hiểu là biết ngay.
Mọi người khó hiểu:
- A?
Tiêu Phong nói:
- Cẩn thận lo cho mình là được.
Bốn người gật đầu, nói:
- Ừm!
Tiêu Phong nhìn hướng bốn người khác:
- Sở Tử Huyên, Đại Kiếm hiệp, Tam Kiếm hiệp, Nhị Kiếm hiệp.
Bốn người tò mò nhìn Tiêu Phong:
- Sư thúc, ngươi có cái gì sai bảo?
Từ đợt sắp đặt thứ nhất của Tiêu Phong thấy ra hắn suy tính kỹ càng hơn họ nhiều.
Tiêu Phong nghiêm túc nói:
- Bốn người các ngươi lập tức đi rải tin tức, nói là công pháp thiên cấp xuất hiện, Tiêu Phong ta chính mắt nhìn thấy, bị chủ nhân Thanh Loan kéo xe lấy được, ở trong Phong Yêu sơn. Bọn họ không đi là vì muốn tìm kho báu càng lớn trong Phong Yêu sơn!
Sở Tử Huyên ngạc nhiên hỏi:
- A? Công pháp thiên cấp? Cô gái áo trắng vừa rồi?
Mọi người kinh ngạc nhìn Tiêu Phong.
Tiêu Phong tức giận nói:
- Đương nhiên họ không lấy được, huống chi trong Phong Yêu sơn chưa chắc có công pháp thiên cấp.
Sở Tử Huyên khó hiểu hỏi:
- Vậy thì sư thúc làm vậy là có ý gì?
Tiêu Phong hít sâu, nói:
- Ta muốn gặp lại nàng.
- A?
Tập thể mờ mịt.
Tiêu Phong trầm giọng nói:
- Quang Minh thánh tử rải tin tức trong Phong Yêu sơn xuất hiện công pháp thiên cấp, bây giờ ta chỉ là giúp hắn chứng minh. Dù sao tu giả biết đến chuyện này không bao nhiêu người, tiếp theo sẽ lục tục có nhiều tu giả tụ tập, sẽ ngày càng nhiều tu giả tre già măng mọc xâm nhập. Tin tức khiến họ mất đi lý trí là 'công pháp thiên cấp', Quang Minh thánh tử từng nói, giờ ta giúp hắn chứng minh, vậy sẽ có càng nhiều người lao vào.
Tiêu Phong hít sâu, nói:
- Cường giả chân chính chưa chắc chú ý công pháp thiên cấp, chỉ có người bên dưới Khí cảnh mới xua như xua vịt. Tất nhiên người sơ kỳ Thần cảnh cũng có lòng tham. Chỉ cần mọi người đi tìm nàng thì ta sẽ biến nàng ở đâu.
Sở Tử Huyên thuận theo suy nghĩ của Diêm Xuyên, nói:
- Vậy là cô gái kia căn bản không có công pháp thiên cấp gì, nếu để nàng biết là sư thúc tung tin đồn thì rất có thể sẽ tìm sư thúc đối chất.
Tiêu Phong chắc chắn nói:
- Đúng vậy. Ta muốn gặp nàng nên khiến tất cả tu giả tìm giúp ta, thậm chí khiến nàng đến tìm ta.
Tam Kiếm hiệp nghi hoặc hỏi:
- Nhưng cô gái áo trắng đó có gặp nguy hiểm gì không?
Tiêu Phong lắc đầu, nói:
- Không đâu, hai con Thanh Loan kia nhìn như là đỉnh Thần cảnh hoặc là Hư cảnh, chỉ cần nàng muốn đi thì người sơ kỳ Hư cảnh căn bản không thể ngăn cản, tốc độ quá nhanh. Nàng sẽ không gặp nguy hiểm.
Sở Tử Huyên lo lắng nói:
- Nàng không bị nguy hiểm nhưng sư thúc thì có! Không nói cô gái áo trắng tìm ngươi đối chất, có một số tu giả không tin chắc chắn sẽ tìm ngươi gặn hỏi, lỡ như đánh nhau thì không phải là ngươi...?
Tam Kiếm hiệp quái dị nói:
- Đúng vậy. Sư thúc, ngươi vì theo đuổi một cô gái mà không muốn sống?
Tiêu Phong mỉm cười nói:
- Yên tâm đi.
Tám sư điệt quái dị nhìn hắn.
Tiêu Phong trầm giọng nói:
- Ba ngày sau xuất phát, trong vòng ba ngày các ngươi nhanh chóng rải tin tức ra ngoài, cứ nói là ta chính mắt nhìn thấy, ai không tin thì tùy thời tìm ta hỏi.
Mọi người mờ mịt gật đầu, nói:
- Ừm!
- Phải rồi, nếu là ba ngày sau thì có phải là cô gái áo trắng kia rời đi?
Tiêu Phong trầm giọng nói:
- Sẽ không. Lần trước Tử Tử có nói vào mấy tháng trước thấy thánh tử Đại Chiêu thánh địa và đại yêu ở Vô Ưu thành, rõ ràng đó chính là Quang Minh thánh tử và Yêu Thiên Vương. Mấy tháng đều không tìm thấy thứ bên trong không thể nào tìm ra chỉ trong vòng hai, ba ngày. Nàng cưỡi Thanh Loan vào chắc là cũng tìm kiếm thứ bên trong, chắc chắn nó còn ở trong đó. Đi rải tin tức đi!
Tiêu Phong hoàn toàn mất luôn khống chế cảm xúc, kích động nhìn hướng cô gái thánh khiết trên xe Thanh Loan.một đạo thân ảnh in sâu vào kí ức của hắn, ngày hôm nay lại xuất hiện trước mặt hắn chân thực như vậy...
- Ong!!!
Thanh Loan hú dài, quanh thân tỏa ánh sáng rực rỡ bao phủ thùng xe phía sau, vọt hướng Phong Yêu sơn đi.
Tiêu Phong hoảng hốt gọi to:
- Tuyết nhi, Tuyết nhi!
Tiêu Phong hận không thể mạnh mẽ xông tới ngăn cản xe Thanh Loan, hắn giờ mới là Tinh cảnh, có thể làm được gì? Chỉ hai con Thanh Loan đã là Hư Cảnh rồi...
Vèo!
Xe Thanh Loan chớp mắt đã lao ra xa, hướng tới bên trong Phong Yêu sơn thành một chấm đen nhỏ rồi biến mất .
Tiêu Phong hét to hai đầu lông mày nhíu chặt lại, trong ánh mắt lộ vẻ đau đớn , chua xót :
- Tuyết nhi!
Đám Sở Tử Huyên vội giữ lấy vai Tiêu Phong hết sức bất ngờ vì sự kích động này . Từ lúc nhận biết Tiêu Phong bọn họ chỉ thấy được con người hắn dù có xa vào hiểm cảnh vẫn trầm ổn như nước. Chỉ vì một cô gái vừa gặp liền như trút bỏ hết thành một kẻ si tình khốn khổ vậy... thật khiến cho người khác nhìn mãi không thấu.
- Sư, sư thúc, ngươi làm sao vậy?
- Ta?
Tiêu Phong giật mình dần hồi phục tinh thần, nhìn đám Sở Tử Huyên vẻ mặt kinh ngạc. Rồi cũng không để ý đến mọi người mà chăm chú nhìn hướng Thanh Loan rời đi, trên mặt lộ vui mừng có cả đau thương và cay đắng.
Tiêu Phong hít sâu một hơi, bình tĩnh nỗi lòng. Nhưng vẫn trầm ngâm không nói gì .
Sở Tử Huyên khẽ tò mò hỏi:
- Sư thúc gọi nàng là Tuyết nhi? Chẳng lẽ các ngươi quen biết nhau sao ??
Tiêu Phong trầm ngâm, nói:
- Nàng rất giống một người rất quan trọng với ta, Ta muốn xác định rõ xem đó có phải là nàng hay không . Ta nhất định phải tự mình hỏi nàng. nếu các ngươi muốn vào Phong Yêu sơn thì được thôi, chúng ta cùng đi vào.
Đám người biểu tình vui mừng:
- A!!! Được !!
- Thật sự đi a...
- Thật tốt !!!
Tiêu Phong ánh mắt khao khát nhìn về phía xa, hít sâu, nói:
- Nhưng chúng ta cứ đi như vậy thì không thể được, trước đó phải chuẩn bị vẹn toàn.
- Chuẩn bị?
- Đúng vậy. Tiếp theo các ngươi phải nghe ta sắp đặt.
Tam Kiếm hiệp vẻ mặt vui mừng nói:
- Sắp đặt? Yên tâm, chỉ cần đi Phong Yêu sơn thì sư thúc nói cái gì chúng ta đều nghe theo!
Tiêu Phong nói:
- Được ! Một lời đã định.
Tiêu Phong không nói tiếp, quay về Thất Cầm Thị, một mình uống thanh tửu.
Năm ngàn cẩm y quân chậm rãi hồi phục vết thương.
Mới hết bệnh ai nấy cực kỳ hưng phấn, dù sao lúc trước cầm thanh đối công, các tu giả nhiều ít thống khổ lăn lộn, chính mình không chỉ không có việc gì còn phá hủy đại âm tai mênh mông. Mãnh Hổ quân trận có mình góp một phần công sức.
Cẩm y quân sùng bái nhìn hướng Tiêu Phong.
Sở Tử Huyên Sinh nghi hoặc nhìn Tiêu Phong.
Tiêu Phong xem cả thành đổ nát, một mình uống rượu, hình như hắn đang suy tư chuyện gì.
Nửa canh giờ sau, trong lòng Tiêu Phong thầm quyết tâm, nhất định phải tìm cô gái đó để chứng thực, nếu nàng thật sự là Tuyết Nhi thì kiếp này nhất định sẽ bảo hộ nàng, tuyệt đối không để nàng phải chịu số phận bị thảm như kiếp trước Tiêu Phong biểu tình quyết đoán, nhìn hướng mọi người.
Tiêu Phong trầm tĩnh nói :
- Sở Tử Huyên, Thất Kiếm hiệp!
Tám người tiến lên, cười nói:
- Có!
Tiêu Phong trầm giọng hỏi:
- Các ngươi thật sự nguyện ý nghe theo ta điều khiển?
Tam Kiếm hiệp đáp:
- Đó là đương nhiên.
Sở Tử Huyên cũng hưng phấn nói:
- Chắc chắn!
Tiêu Phong cười nói:
- Tốt, bây giờ ta có sắp xếp cho các ngươi.
Tiêu Phong trầm giọng nói:
- Tứ, Ngũ, Lục, Thất, bốn Kiếm hiệp, ta muốn các ngươi quay về Hắc Long đàm lúc trước chúng ta giết chết Giao Long!
- A?
Tiêu Phong trầm giọng nói:
- Các ngươi nói dưới đáy Hắc Long đàm có một động lớn thông hướng Phong Yêu sơn mạch có đúng không?
Thất Kiếm hiệp nghi hoặc hỏi:
- A? Đúng vậy, nhưng chúng ta đi làm gì?
Tiêu Phong trầm giọng nói:
- Dọc theo cái hang lớn đo đi tới cuối, tìm ra lối liên thông Phong Yêu sơn mạch đến chỗ nào, các ngươi từ hang đó vào trong Phong Yêu sơn mạch rồi hội hợp cùng ta.
Thất Kiếm hiệp khó hiểu hỏi:
- A? Tại sao?
Tiêu Phong trầm ngâm nói:
- Cho mình một con đường lui, đề phòng vạn nhất.
Bốn Kiếm hiệp ngoài ý muốn nói:
- A! Rồi, rồi.
Mọi người muốn đi Phong Yêu sơn mạch, không nghĩ nhiều như vậy.
Lục Kiếm hiệp nghi hoặc hỏi:
- Cái kia... Sư thúc, Phong Yêu sơn mạch rất lớn, phải làm sao tìm được các ngươi?
Tiêu Phong trầm giọng nói:
- Yên tâm, lần này ta vào Phong Yêu sơn mạch rất rầm rộ, khi đó hơi tìm hiểu là biết ngay.
Mọi người khó hiểu:
- A?
Tiêu Phong nói:
- Cẩn thận lo cho mình là được.
Bốn người gật đầu, nói:
- Ừm!
Tiêu Phong nhìn hướng bốn người khác:
- Sở Tử Huyên, Đại Kiếm hiệp, Tam Kiếm hiệp, Nhị Kiếm hiệp.
Bốn người tò mò nhìn Tiêu Phong:
- Sư thúc, ngươi có cái gì sai bảo?
Từ đợt sắp đặt thứ nhất của Tiêu Phong thấy ra hắn suy tính kỹ càng hơn họ nhiều.
Tiêu Phong nghiêm túc nói:
- Bốn người các ngươi lập tức đi rải tin tức, nói là công pháp thiên cấp xuất hiện, Tiêu Phong ta chính mắt nhìn thấy, bị chủ nhân Thanh Loan kéo xe lấy được, ở trong Phong Yêu sơn. Bọn họ không đi là vì muốn tìm kho báu càng lớn trong Phong Yêu sơn!
Sở Tử Huyên ngạc nhiên hỏi:
- A? Công pháp thiên cấp? Cô gái áo trắng vừa rồi?
Mọi người kinh ngạc nhìn Tiêu Phong.
Tiêu Phong tức giận nói:
- Đương nhiên họ không lấy được, huống chi trong Phong Yêu sơn chưa chắc có công pháp thiên cấp.
Sở Tử Huyên khó hiểu hỏi:
- Vậy thì sư thúc làm vậy là có ý gì?
Tiêu Phong hít sâu, nói:
- Ta muốn gặp lại nàng.
- A?
Tập thể mờ mịt.
Tiêu Phong trầm giọng nói:
- Quang Minh thánh tử rải tin tức trong Phong Yêu sơn xuất hiện công pháp thiên cấp, bây giờ ta chỉ là giúp hắn chứng minh. Dù sao tu giả biết đến chuyện này không bao nhiêu người, tiếp theo sẽ lục tục có nhiều tu giả tụ tập, sẽ ngày càng nhiều tu giả tre già măng mọc xâm nhập. Tin tức khiến họ mất đi lý trí là 'công pháp thiên cấp', Quang Minh thánh tử từng nói, giờ ta giúp hắn chứng minh, vậy sẽ có càng nhiều người lao vào.
Tiêu Phong hít sâu, nói:
- Cường giả chân chính chưa chắc chú ý công pháp thiên cấp, chỉ có người bên dưới Khí cảnh mới xua như xua vịt. Tất nhiên người sơ kỳ Thần cảnh cũng có lòng tham. Chỉ cần mọi người đi tìm nàng thì ta sẽ biến nàng ở đâu.
Sở Tử Huyên thuận theo suy nghĩ của Diêm Xuyên, nói:
- Vậy là cô gái kia căn bản không có công pháp thiên cấp gì, nếu để nàng biết là sư thúc tung tin đồn thì rất có thể sẽ tìm sư thúc đối chất.
Tiêu Phong chắc chắn nói:
- Đúng vậy. Ta muốn gặp nàng nên khiến tất cả tu giả tìm giúp ta, thậm chí khiến nàng đến tìm ta.
Tam Kiếm hiệp nghi hoặc hỏi:
- Nhưng cô gái áo trắng đó có gặp nguy hiểm gì không?
Tiêu Phong lắc đầu, nói:
- Không đâu, hai con Thanh Loan kia nhìn như là đỉnh Thần cảnh hoặc là Hư cảnh, chỉ cần nàng muốn đi thì người sơ kỳ Hư cảnh căn bản không thể ngăn cản, tốc độ quá nhanh. Nàng sẽ không gặp nguy hiểm.
Sở Tử Huyên lo lắng nói:
- Nàng không bị nguy hiểm nhưng sư thúc thì có! Không nói cô gái áo trắng tìm ngươi đối chất, có một số tu giả không tin chắc chắn sẽ tìm ngươi gặn hỏi, lỡ như đánh nhau thì không phải là ngươi...?
Tam Kiếm hiệp quái dị nói:
- Đúng vậy. Sư thúc, ngươi vì theo đuổi một cô gái mà không muốn sống?
Tiêu Phong mỉm cười nói:
- Yên tâm đi.
Tám sư điệt quái dị nhìn hắn.
Tiêu Phong trầm giọng nói:
- Ba ngày sau xuất phát, trong vòng ba ngày các ngươi nhanh chóng rải tin tức ra ngoài, cứ nói là ta chính mắt nhìn thấy, ai không tin thì tùy thời tìm ta hỏi.
Mọi người mờ mịt gật đầu, nói:
- Ừm!
- Phải rồi, nếu là ba ngày sau thì có phải là cô gái áo trắng kia rời đi?
Tiêu Phong trầm giọng nói:
- Sẽ không. Lần trước Tử Tử có nói vào mấy tháng trước thấy thánh tử Đại Chiêu thánh địa và đại yêu ở Vô Ưu thành, rõ ràng đó chính là Quang Minh thánh tử và Yêu Thiên Vương. Mấy tháng đều không tìm thấy thứ bên trong không thể nào tìm ra chỉ trong vòng hai, ba ngày. Nàng cưỡi Thanh Loan vào chắc là cũng tìm kiếm thứ bên trong, chắc chắn nó còn ở trong đó. Đi rải tin tức đi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.