Bí Mật Thiên Địa

Chương 150: nhìn thấu bi kịch

Snake

11/08/2019

Ba thứ bay lên trời, dần tụ lại.

Tuyết trắng dưới chót, hoa hồng tôn vinh, ánh lửa chính giữa, ở không trung hình thành một đoá hoa to lớn, một đóa hoa xinh đẹp kiều diễm.

Tiêu Phong lần nữa dịu giọng nói:

- Đây là món quà cuối cùng ta nghĩ ra tặng cho nàng. Ta gọi nó là 'Tam sinh hoa', tam sinh tam thế, không bao giờ phân ly! Gả cho ta đi!

Cô gái áo trắng sử dụng "Nhĩ Tâm Thông" bỗng nhiên như bị thôi miên mà không tự chủ được khẽ gật đầu đồng ý:

- Được.

Các nha hoàn tò mò hỏi:

- Tiểu thư, ngươi nói cái gì?

Cô gái áo trắng bất giác giật mình , ta làm sao vậy? Tại sao ta đồng ý?

- Tiểu thư?

Cô gái áo trắng lắc đầu, nói:

- Đừng quấy rầy ta!

Lăng Tuyết đồng ý Tiêu Phong, màn cầu hôn hoành trán cũng buông rèm.

Cảnh tượng thay đổi như lật sang một trang khác trong cuốn truyện vậy.

- Hoàng Thượng, đây là ca ca chuẩn bị cho chúng ta, Băng Ngư này nghe nói vô cùng quý hiếm hẳn ăn ngon lắm, ta múc cho người rồi nè.

Trên tay Lăng Tuyết bưng một chén sứ nhỏ háo hức như trẻ nhỏ truớc mặt Tiêu Phong, Tiêu Phong ngồi chống tay vào cằm ngắm nhìn Lăng Tuyết mỉm cười đầy yêu chiều.

- Được ! nàng cũng phải ăn nhiều hơn một chén đó.

Hai người vui vẻ cùng nhau ăn chén canh nấu từ Băng Ngư hết sức vui vẻ.

Đột nhiên miệng Lăng Tuyết hộc ra máu, nàng mở to đôi mắt liền té ngã xuống. Tiêu Phong vội vàng lao tới đón nàg trong vòng tay, một nhánh cây xanh biếc nhanh chóng chui ra từ ống tay áo đâm vào mi tâm trên trán Lăng Tuyết. Nhưng không như mong đợi , không có dấu hiệu gì là có thể giải trừ.

Tiêu Phong giật mình kêu lên:

- Đây là cái gì? Nhất Độc Chi Vương cũng không thể giải trừ?

Lăng Tuyết suy yếu nói:

- Hoàng Thượng ! có chuyện gì vậy ? không lẽ là.. món ăn của ca ca có vấn đề ???

Tiêu Phong ôm nàng chặt hơn cố chấn an :

- Sẽ tìm hiểu sau... sẽ tìm hiểu sau...quan trọng bây giờ tìm là cách trị cho nàng truớc đã… để phu quân tìm cách… Tuyết nhi…. hãy cố gắng

Lăng Tuyết lại hộc ra một ngụm máu lớn… đôi mắt đẹp nhìn Tiêu Phong đẫm uớt:

-Thiếp không biết, thật sự thiếp không biết chuyện gì sảy ra…thiếp thấy mình sẽ không ổn… Hoàng Thượng…

Tiêu Phong như phát điên:

- Không liên quan đến nàng, ta hiểu, ta hiểu mà! Nàng sẽ không sao, nàng sẽ không có việc gì!

Nói đến đó Tiêu Phong cũng hộc ra một ngụm máu, khuân mặt Lăng Tuyết đầy bi ai đau đớn:

- Do ta.. ta thật hồ đồ ngốc nhếch . Người là thánh long chi mệnh,kinh diễm tại thế, coi thường nhân sinh ...một bậc chí tôn kiêu hùng vì ta mà gánh chịu kiếp nạn...Hoàng Thượng ... là do ta .. do ta



Do tâm tình bị khuấy động, gương mặt của Lăng Tuyết càng trở lên tái nhợt, một ngụm máu tươi phun ra nhuộm đỏ tóc của Tiêu Phong.

- Hoàng Thượng, Tuyết Nhi... nguyện muôn kiếp được làm nữ nhân của người...Ta... yêu chàng...

- Nàng sẽ không sao, không được nhắm mắt, không được nhắm mắt!

Tiêu Phong ôm chặt Lăng Tuyết tơ máu điên cuồng hiện ra.

Lăng Tuyết rơi lệ, khép mắt.

- Đừng!!!

Cô gái áo trắng sử dụng "Nhĩ Tâm Thông" hốc mắt ướt nước.

Nha hoàn giật mình kêu lên:

- Thiên nữ khóc? Tại sao Thiên nữ khóc?

Mộ Dung Phụng đứng phía xa cũng kinh ngạc nhìn cô gái áo trắng.

Mộ Dung Phụng ngạc nhiên hỏi:

- Thiên Nữ? Không... Không phải ngươi muốn làm thiên nữ phải buông bỏ hết tình cảm rồi sao? Không phải ngươi vĩnh viễn sẽ không có cảm xúc sao ????

Cô gái áo trắng mặc kệ mọi người, tiếp tục xem.

Hình ảnh lại tiếp tục, Lương Kinh bên ngoài Phong Yêu sơn.

- Ong!

- Ong!

Thanh Loan kéo xe bỗng nhiên xuất hiện ở trước mặt Tiêu Phong, Lăng tuyết bước đi ra. Lăng tuyết đã chết lần nữa hiện ra trước mặt Tiêu Phong, hắn nhìn ngây ngốc.

- Tuyết nhi, Tuyết nhi, nàng còn sống sao? Nếu không thì tại sao nàng sẽ xuất hiện ở trước mặt ta?

............

......

Hình ảnh bỗng nhiên ngừng lại.

Cô gái áo trắng giơ lên ngón tay khỏi ngực Tiêu Phong, ngơ ngác đứng đó,biểu tình cực kỳ phức tạp.

Nha hoàn lo lắng hỏi:

- Thiên nữ? Ngươi không sao chứ?

Cô gái áo trắng hít sâu, lắc đầu, nói:

- Ta không sao.

Nha hoàn tò mò hỏi:

- Vậy Thiên Nữ có thấy điều liên quan đến mình trong đó không ?

Cô gái áo trắng nói:

- Hắn nhận sai người, một cô gái rất giống ta.

Nha hoàn lạnh lùng nói:



- Thiên nữ, xử lý người này thế nào? Hắn ô nhục tiểu thư, tội đáng muôn chết, không bằng...

Cô gái áo trắng vội lắc đầu, nói:

- Tha cho hắn đi !

Chính cô gái áo trắng cũng không biết tại sao mình ngăn cản.

Im lặng một lúc sau cô gái áo trắng lắc đầu, nói:

- Chúng còn có việc phải làm, hắn chỉ là nhận sai người.

- Vậy...?

Cô gái áo trắng kêu lên:

- Mộ Dung Phụng!

Mộ Dung Phụng bộ dạng nịnh nọt hỏi:

- Có, có, Thiên Nữ có gì sai bảo?

Cô gái áo trắng lạnh nhạt nói:

- Ta biết ngươi muốn một khối 'bình an phù', thay ta chăm sóc hắn, chờ hắn tỉnh lại. Lần sau đi Cự Lộc thư viện ta sẽ mang một khối bình an phù cho ngươi.

Mộ Dung Phụng lập tức bảo đảm:

- A, bình an phù? Thiên Nữ yên tâm, ta nhất định sẽ chiếu cố hắn thật chu đáo!

Cô gái áo trắng nhướng mày nói:

- A?

Mộ Dung Phụng vỗ ngực bảo đảm lại:

- thiên nữ hãy tin tưởng một người nặng chữ tín như ta đây!

Cô gái áo trắng khẽ nói:

- Ừm! Còn nữa, ngươi không được nói cho hắn biết chuyện sảy ra ngày hôm nay, càng không được nói cho hắn biết ta là ai.

Mộ Dung Phụng kích động nói:

- Tại hạ biết rồi!

Cô gái áo trắng nhìn mọi người nói:

- Chúng ta đi!

Mọi người gật gật đầu:

- Tuân lệnh!

- Ong!

- Ong!

Thanh Loan hú dài, kéo mọi người đạp gió mà đi.

Còn lại Tiêu Phong vẫn nhắm mắt như ngủ, yên tĩnh nằm yên một chỗ . Mộ Dung Phụng trông trừng một bên. Sắc mặt cũng không có thả lỏng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bí Mật Thiên Địa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook