Chương 313: thiên nữ từ biệt
Snake
15/08/2019
Thiên nữ cũng đã bình tĩnh hơn, nàng ngừng khóc
cũng thoát khỏi vòng tay của Tiêu Phong tự mình ngồi nghiêm chỉnh xuống bên cạnh.
Tiêu Phong cau mày, nhất thời không biết xử lý như thế nào chuyện trước mắt này, dù sao lúc ấy là do tác dụng của dục tiên thảo phát tác , thật sự trong cả ba người không ai còn lý trí . Vả lại nếu như bọn họ không giao hoan thì kết quả đều đứt vỡ kinh mạch mà chết. Chuyện cũng là bất đắc dĩ. Nhưng đối với trinh tiết của hai người con gái trước mắt này là thật. Hắn không thể chối bỏ trách nhiệm.
Thiên Nữ sau một hồi im lặng cắn môi liền từ tốn nói :
-Chuyện ngày hôm nay là do tất cả chúng ta trúng độc dược mà ra, nguyên nhân chính cũng là do ta mở ra quang minh giới, kéo theo sự hiếu kì của hai người mà dẫn ra cơ sự này, ta... thật ra ta không trách chàng.., hiện giờ tuy ta đã là người của chàng, mà chàng cũng không chê bai ghét bỏ thì ta nguyện ý theo chàng. nhưng Ta cũng có một yêu cầu . là người của thiên Cơ Tông. Lần này đến là do Tông phân phó. Thượng cổ vật hiện giờ cũng ở trên người ta rồi . ta phải trở về tông để giải quyết mọi chuyện. Sau nữa ta phải thưa chuyện này cùng phụ mẫu.hãy cho ta một thời gian. Ta sẽ tin tức lại cho chàng.
Tiêu Phong và Thủy dung Dung đều bất ngờ nhìn thiên nữ, không ngờ nàng lại quyết định nhanh như vậy. Tiêu Phong đối với thiên nữ có gương mặt giống với Lăng tuyết thì trong thâm tâm đã phần nhiều giành tình cảm. Nghe nàng nói vậy cũng gật đầu :
- Được ta tôn trọng quyết định của nàng. Sau khi nhận tin ta lập tức đến Thiên Cơ Tông cầu thân.
..
Thủy Dung Dung đứng ở cách đó không xa, cắn môi, phức tạp nhìn Tiêu Phong một cái.
Trong mắt có hận ý, còn có một loại cảm xúc khác không hiểu.
- Dung Dung…
Tiêu Phong nhìn về phía Thủy Dung Dung.
- Đùng gọi tên ta, ta không muốn nhìn ngươi!
Thanh âm Thủy Dung Dung hàm chứa một cổ xấu hổ và giận dữ.
Đạp bước, Thủy Dung Dung hướng vào trong rừng mà đi.
Còn đi không bao xa, đột nhiên, một cổ cường quang từ đằng xa chiếu đến khắp.
- Rầm!
- Hưu! Hưu!............
Tiêu Phong, Thủy Dung Dung, Thiên Nữ đột nhiên bị một cổ lực lượng rất lớn kéo lên mặt đất.
Nơi xa, cửa vào Quang Minh Giới lại được mở ra.
Mọi người, đột nhiên bị cự lực kéo ra ngoài, toàn bộ bị đưa ra khỏi Quang Minh Giới.
Bịch bịch
Sáu mươi tên đại nho, tính cả Tiêu Phong, Thủy Dung Dung, Thiên Nữ toàn bộ ngã trên mặt đất ở Bách Thánh chính khí đàn.
- Được cứu … Được cứu rồi
Mấy tên đại nho cả kinh kêu lên.
- Phốc! Phốc!......
Có mấy tên đại nho đang không ngừng phun từ miệng ra những búng nước , toàn thân sũng nước vô cùng khổ sở
Bách Thánh chính khí đàn.
Giờ phút này có Liêu Trung và Thủy Thiên Chính, Lão Nghiêm nhìn chằm chằm vào mọi người.
Quang Minh Giới, cửa Quang Minh Điện.
Thủy Thiên Chính lạnh lùng nhìn Lão Nghiêm.
- Nhiều người như vậy? Lão Nghiêm, là ngươi làm chuyện tốt a?
Thủy Thiên Chính lạnh lùng nói.
- Viện Trưởng, là ta sơ sót!
Lão Nghiêm trên mặt khổ sở nói.
Liêu Trung nhìn hướng Thiên nữ trầm giọng:
- Tiểu nha đầu, thật to gan! Chúng ta tin tưởng ngươi cho ngươi tại đây cúng bái âu cơ nữ thần. ngươi lại giở trò xảo trá lao vào quang minh giới trôm cắp cổ vật trong Tồn phái của chúng ta. Ngươi xem đây là đâu mà tùy ý như vậy
Thiên nữ không có bối rối, mà thản nhiên nói:
- Nếu mọi người đều đã ở đây, cũng cho ta đây đỡ tốn miệng lưỡi một phen rồi, Thủy Tiền bối ngươi cũng biết ước hẹn năm đó chứ, nếu cổ vật đã vào tay ta thì để thiên cơ tong ta chủ trì, chẳng lẽ Cự Lộc thư viện ngươi muốn nuốt lời?
Thủy Thiên Chính hai mắt nhíu lại.
- Thủy tiền bối! năm đó viện chủ đời thứ ba Cự Lộc thư viện ước hẹn cùng tông ta, kính xin người thành toàn. Bất kể như thế nào, tiền bối yên tâm, quy củ mà năm đó các bậc tiền bối tạo lập, chúng ta sẽ không làm trái!
Thiên nữ trịnh trọng nói.
Nhìn Thiên nữ một chút, Thủy Thiên Chính lộ ra một tia tươi cười quái dị.
- Ha ha..., Thiên Cơ tông! Tốt, ta không nhúng tay, bất quá, cổ vật này, ta sẽ chọn lựa đệ tử Cự Lộc thư viện ra, đến lúc đó sẽ tới Thiên Cơ tông đoạt bảo!
Thủy Thiên Chính quát khẽ nói.
- Cảm ơn Thủy tiền bối thành toàn, Thiên nữ nhất định không dám quên! Xin cáo từ
Thiên nữ cười nói, rồi nhìn hướng xa quát khẽ :
- Người đâu chúng ta xuất phát !
sau lời Thiên nữ, đột nhiên đi ra đám thuộc hạ, cùng một cỗ xe keo và bốn con Thanh Loan.
- Mời Thiên nữ !
"Đi!" Thiên Nữ nhảy lên cự xe kêu lên..
Người hầu điều khiển Thanh Loan, nhất thời bay lên trời.
"Tiêu...Phong, Thủy cô nương, sau này còn gặp lại!" Thiên Nữ trong mắt có chút bối rối nhìn hai người cáo biệt.
Thủy Dung dung im lặng không đáp, Tiêu Phong khẽ nâng tay từ biệt.
thanh loan hú dài phát ra chói mắt quang mang. Như một vòng thất thải Thái Dương, trong nháy mắt hóa thành một đạo thanh sắc lưu quang bắn xa
Thanh Loan đưa đoàn người của Thiên nữ trong nháy mắt vọt đi xa.
Thủy Thiên Chính sắc mặt âm trầm đưa mắt nhìn Thiên nữ rời đi!
Thủy Thiên Chính nhìn mọi người một lượt, cuối cùng nói:
- Tất cả trở về đi!
- Dạ!
Chúng đại nho ứng tiếng nói.
Tiêu Phong nhìn thoáng qua Thủy Thiên chính, cũng theo mọi người rời đi.
Tiểu miêu Nhi bất ngờ xuất hiện cuốn lấy chân Tiêu Phong :
- Lưu Manh ! ta tìm ngươi mà không thấy. còn đang định thông qua khế ước tìm ngươi đây.
Tiêu Phong cười xoa đầu Tiểu Miêu Nhi :
- Không phải ta đã trở lại rồi sao ?
Tiểu Miêu Nhi trề miệng :
- Uổng công ta lo lắng cho ngươi ! hóa ra ngươi lại cùng cô nàng kia đi phong lưu…
Tiêu phong trợn mắt :
- Chớ nói bậy !
Về phần Mạnh Dung Dung,im lặng từ đầu đến cuối đi tuốt ở đàng trước.
Ra ngoài quảng trường, Thủy Dung Dung cũng nhanh chóng bay đi dứt khoát không quay đầu nhìn một lần về phía Tiêu Phong.
Nhìn Thủy Dung Dung rời đi, Tiêu Phong khe khẽ thở dài.
- Ngươi cùng Thủy Dung Dung rốt cuộc lại đã làm gì vậy?
Tiểu Miêu Nhi hiếu kỳ nói.
Tiêu Phong lắc đầu không nói.
- Ngươi không phải lại đùa bỡn lưu manh cô nàng đó chứ?
Tiểu Miêu Nhi đột nhiên ánh mắt sáng lên.
Tiêu Phong:
-......!
- Chẳng lẽ đúng? Ngươi quả thật đã giở trò đùa bỡn lưu manh?
Tiểu Miêu Nhi ánh mắt sáng hơn.
Cốc
Tiêu Phong cốc một phát lên trên Tiểu Miêu Nhi.
- Còn nói nhảm nữa, đừng trách Ta đá ngươi ra khỏi điện và thu hết linh thạch của ngươi!
Tiêu Phong nói.
- Grao Grao, ta có nói chuyện sao? Ta cái gì cũng không nói a!
Tiểu Miêu Nhi giả ngây giả dại nói.
Tiêu Phong khẽ mỉm cười.
——————–
Mộ Dung Điện
Ngày hôm sau .
Tiêu Phong trong tay nắm một cái hộp ngọc đưa cho Mộ Dung Phụng.
- Giúp ta đem cái hộp ngọc này, giao cho Thủy Dung Dung!
Tiêu Phong hít sâu một cái nói.
Mộ Dung Phụng cổ quái nhìn nhìn Tiêu Phong.
- Giao cho nàng là xong, không cần phải nói cái gì sao!
Tiêu Phong gật đầu nói :
- Ừ
- Ngươi sẽ không thật là có gian tình cùng với Thủy Dung Dung chứ?
Mộ Dung Phụng nhất thời nổi lên hứng thú.
- Cút!
Tiêu Phong một cước đá vào trên mông đít Mộ Dung Phụng.
Ôm hộp ngọc, tâm tình Mộ Dung Phụng đã khá hơn một chút, chậm rãi bay đi.
...
Cách Thiên Thụ đại hội còn có mười ngày .
Trong Cự Lộc thành, cường giả tụ tập càng ngày càng nhiều, trăm năm một lần Thiên Thụ đại hội, giờ phút này, Cự Lộc thư viện trở thành nhân vật chính. Cao thủ hội tụ, thậm chí, số lượng hư cảnh cường giả cũng rất là nhiều.
Cả Cự Lộc thành, trong lúc nhất thời ngọa hổ tàng long, mạch nước ngầm mãnh liệt khởi động.
Tiêu Phong cau mày, nhất thời không biết xử lý như thế nào chuyện trước mắt này, dù sao lúc ấy là do tác dụng của dục tiên thảo phát tác , thật sự trong cả ba người không ai còn lý trí . Vả lại nếu như bọn họ không giao hoan thì kết quả đều đứt vỡ kinh mạch mà chết. Chuyện cũng là bất đắc dĩ. Nhưng đối với trinh tiết của hai người con gái trước mắt này là thật. Hắn không thể chối bỏ trách nhiệm.
Thiên Nữ sau một hồi im lặng cắn môi liền từ tốn nói :
-Chuyện ngày hôm nay là do tất cả chúng ta trúng độc dược mà ra, nguyên nhân chính cũng là do ta mở ra quang minh giới, kéo theo sự hiếu kì của hai người mà dẫn ra cơ sự này, ta... thật ra ta không trách chàng.., hiện giờ tuy ta đã là người của chàng, mà chàng cũng không chê bai ghét bỏ thì ta nguyện ý theo chàng. nhưng Ta cũng có một yêu cầu . là người của thiên Cơ Tông. Lần này đến là do Tông phân phó. Thượng cổ vật hiện giờ cũng ở trên người ta rồi . ta phải trở về tông để giải quyết mọi chuyện. Sau nữa ta phải thưa chuyện này cùng phụ mẫu.hãy cho ta một thời gian. Ta sẽ tin tức lại cho chàng.
Tiêu Phong và Thủy dung Dung đều bất ngờ nhìn thiên nữ, không ngờ nàng lại quyết định nhanh như vậy. Tiêu Phong đối với thiên nữ có gương mặt giống với Lăng tuyết thì trong thâm tâm đã phần nhiều giành tình cảm. Nghe nàng nói vậy cũng gật đầu :
- Được ta tôn trọng quyết định của nàng. Sau khi nhận tin ta lập tức đến Thiên Cơ Tông cầu thân.
..
Thủy Dung Dung đứng ở cách đó không xa, cắn môi, phức tạp nhìn Tiêu Phong một cái.
Trong mắt có hận ý, còn có một loại cảm xúc khác không hiểu.
- Dung Dung…
Tiêu Phong nhìn về phía Thủy Dung Dung.
- Đùng gọi tên ta, ta không muốn nhìn ngươi!
Thanh âm Thủy Dung Dung hàm chứa một cổ xấu hổ và giận dữ.
Đạp bước, Thủy Dung Dung hướng vào trong rừng mà đi.
Còn đi không bao xa, đột nhiên, một cổ cường quang từ đằng xa chiếu đến khắp.
- Rầm!
- Hưu! Hưu!............
Tiêu Phong, Thủy Dung Dung, Thiên Nữ đột nhiên bị một cổ lực lượng rất lớn kéo lên mặt đất.
Nơi xa, cửa vào Quang Minh Giới lại được mở ra.
Mọi người, đột nhiên bị cự lực kéo ra ngoài, toàn bộ bị đưa ra khỏi Quang Minh Giới.
Bịch bịch
Sáu mươi tên đại nho, tính cả Tiêu Phong, Thủy Dung Dung, Thiên Nữ toàn bộ ngã trên mặt đất ở Bách Thánh chính khí đàn.
- Được cứu … Được cứu rồi
Mấy tên đại nho cả kinh kêu lên.
- Phốc! Phốc!......
Có mấy tên đại nho đang không ngừng phun từ miệng ra những búng nước , toàn thân sũng nước vô cùng khổ sở
Bách Thánh chính khí đàn.
Giờ phút này có Liêu Trung và Thủy Thiên Chính, Lão Nghiêm nhìn chằm chằm vào mọi người.
Quang Minh Giới, cửa Quang Minh Điện.
Thủy Thiên Chính lạnh lùng nhìn Lão Nghiêm.
- Nhiều người như vậy? Lão Nghiêm, là ngươi làm chuyện tốt a?
Thủy Thiên Chính lạnh lùng nói.
- Viện Trưởng, là ta sơ sót!
Lão Nghiêm trên mặt khổ sở nói.
Liêu Trung nhìn hướng Thiên nữ trầm giọng:
- Tiểu nha đầu, thật to gan! Chúng ta tin tưởng ngươi cho ngươi tại đây cúng bái âu cơ nữ thần. ngươi lại giở trò xảo trá lao vào quang minh giới trôm cắp cổ vật trong Tồn phái của chúng ta. Ngươi xem đây là đâu mà tùy ý như vậy
Thiên nữ không có bối rối, mà thản nhiên nói:
- Nếu mọi người đều đã ở đây, cũng cho ta đây đỡ tốn miệng lưỡi một phen rồi, Thủy Tiền bối ngươi cũng biết ước hẹn năm đó chứ, nếu cổ vật đã vào tay ta thì để thiên cơ tong ta chủ trì, chẳng lẽ Cự Lộc thư viện ngươi muốn nuốt lời?
Thủy Thiên Chính hai mắt nhíu lại.
- Thủy tiền bối! năm đó viện chủ đời thứ ba Cự Lộc thư viện ước hẹn cùng tông ta, kính xin người thành toàn. Bất kể như thế nào, tiền bối yên tâm, quy củ mà năm đó các bậc tiền bối tạo lập, chúng ta sẽ không làm trái!
Thiên nữ trịnh trọng nói.
Nhìn Thiên nữ một chút, Thủy Thiên Chính lộ ra một tia tươi cười quái dị.
- Ha ha..., Thiên Cơ tông! Tốt, ta không nhúng tay, bất quá, cổ vật này, ta sẽ chọn lựa đệ tử Cự Lộc thư viện ra, đến lúc đó sẽ tới Thiên Cơ tông đoạt bảo!
Thủy Thiên Chính quát khẽ nói.
- Cảm ơn Thủy tiền bối thành toàn, Thiên nữ nhất định không dám quên! Xin cáo từ
Thiên nữ cười nói, rồi nhìn hướng xa quát khẽ :
- Người đâu chúng ta xuất phát !
sau lời Thiên nữ, đột nhiên đi ra đám thuộc hạ, cùng một cỗ xe keo và bốn con Thanh Loan.
- Mời Thiên nữ !
"Đi!" Thiên Nữ nhảy lên cự xe kêu lên..
Người hầu điều khiển Thanh Loan, nhất thời bay lên trời.
"Tiêu...Phong, Thủy cô nương, sau này còn gặp lại!" Thiên Nữ trong mắt có chút bối rối nhìn hai người cáo biệt.
Thủy Dung dung im lặng không đáp, Tiêu Phong khẽ nâng tay từ biệt.
thanh loan hú dài phát ra chói mắt quang mang. Như một vòng thất thải Thái Dương, trong nháy mắt hóa thành một đạo thanh sắc lưu quang bắn xa
Thanh Loan đưa đoàn người của Thiên nữ trong nháy mắt vọt đi xa.
Thủy Thiên Chính sắc mặt âm trầm đưa mắt nhìn Thiên nữ rời đi!
Thủy Thiên Chính nhìn mọi người một lượt, cuối cùng nói:
- Tất cả trở về đi!
- Dạ!
Chúng đại nho ứng tiếng nói.
Tiêu Phong nhìn thoáng qua Thủy Thiên chính, cũng theo mọi người rời đi.
Tiểu miêu Nhi bất ngờ xuất hiện cuốn lấy chân Tiêu Phong :
- Lưu Manh ! ta tìm ngươi mà không thấy. còn đang định thông qua khế ước tìm ngươi đây.
Tiêu Phong cười xoa đầu Tiểu Miêu Nhi :
- Không phải ta đã trở lại rồi sao ?
Tiểu Miêu Nhi trề miệng :
- Uổng công ta lo lắng cho ngươi ! hóa ra ngươi lại cùng cô nàng kia đi phong lưu…
Tiêu phong trợn mắt :
- Chớ nói bậy !
Về phần Mạnh Dung Dung,im lặng từ đầu đến cuối đi tuốt ở đàng trước.
Ra ngoài quảng trường, Thủy Dung Dung cũng nhanh chóng bay đi dứt khoát không quay đầu nhìn một lần về phía Tiêu Phong.
Nhìn Thủy Dung Dung rời đi, Tiêu Phong khe khẽ thở dài.
- Ngươi cùng Thủy Dung Dung rốt cuộc lại đã làm gì vậy?
Tiểu Miêu Nhi hiếu kỳ nói.
Tiêu Phong lắc đầu không nói.
- Ngươi không phải lại đùa bỡn lưu manh cô nàng đó chứ?
Tiểu Miêu Nhi đột nhiên ánh mắt sáng lên.
Tiêu Phong:
-......!
- Chẳng lẽ đúng? Ngươi quả thật đã giở trò đùa bỡn lưu manh?
Tiểu Miêu Nhi ánh mắt sáng hơn.
Cốc
Tiêu Phong cốc một phát lên trên Tiểu Miêu Nhi.
- Còn nói nhảm nữa, đừng trách Ta đá ngươi ra khỏi điện và thu hết linh thạch của ngươi!
Tiêu Phong nói.
- Grao Grao, ta có nói chuyện sao? Ta cái gì cũng không nói a!
Tiểu Miêu Nhi giả ngây giả dại nói.
Tiêu Phong khẽ mỉm cười.
——————–
Mộ Dung Điện
Ngày hôm sau .
Tiêu Phong trong tay nắm một cái hộp ngọc đưa cho Mộ Dung Phụng.
- Giúp ta đem cái hộp ngọc này, giao cho Thủy Dung Dung!
Tiêu Phong hít sâu một cái nói.
Mộ Dung Phụng cổ quái nhìn nhìn Tiêu Phong.
- Giao cho nàng là xong, không cần phải nói cái gì sao!
Tiêu Phong gật đầu nói :
- Ừ
- Ngươi sẽ không thật là có gian tình cùng với Thủy Dung Dung chứ?
Mộ Dung Phụng nhất thời nổi lên hứng thú.
- Cút!
Tiêu Phong một cước đá vào trên mông đít Mộ Dung Phụng.
Ôm hộp ngọc, tâm tình Mộ Dung Phụng đã khá hơn một chút, chậm rãi bay đi.
...
Cách Thiên Thụ đại hội còn có mười ngày .
Trong Cự Lộc thành, cường giả tụ tập càng ngày càng nhiều, trăm năm một lần Thiên Thụ đại hội, giờ phút này, Cự Lộc thư viện trở thành nhân vật chính. Cao thủ hội tụ, thậm chí, số lượng hư cảnh cường giả cũng rất là nhiều.
Cả Cự Lộc thành, trong lúc nhất thời ngọa hổ tàng long, mạch nước ngầm mãnh liệt khởi động.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.