Chương 178: Tiêu Phong đại gia phá sản
Snake
11/08/2019
Ai khống chế trước là người đó nắm tiên cơ, vậy mà Tiêu Phong chịu thả địa bàn Nhật Nguyệt Minh Tông ?
Mục vương ngồi phái đối diện kinh ngạc, kho báu rớt xuống đầu gã sao?
Tiêu Phong cười nhìn Mục vương:
- Mục vương cảm thấy như thế nào?
Bọn Sở Tử Huyên và Thất Kiếm Hiệp ở bên cạnh trong lòng cả kinh , vô thức nhìn phía Tiêu Phong. Sao cái tên sư thúc biến thái này toàn làm ra những hành động không ai nắm bắt được thế không biết . Giao ra sảnh nghiệp một tông mà nhẹ như một cọng lông. Đúng là đồ phá sản mà...kỳ thực càng nghĩ càng thấy kì quái khó hiểu .
Mục vương hít sâu, đương nhiên là đồng ý, lúc đó gã báo cáo giả vài thứ là khả năng chiếm hơn phân nửa địa bàn Nhật Nguyệt Minh Tông, thậm chí sau này có thể không trả lại!
Mục vương định vui vẻ đồng ý:
- Ta...
Phó Cảnh Ngôn vội kéo Mục vương lại:
- Sư phụ, không được!
Mục vương nhíu mày nhìn Phó Cảnh Ngôn:
- A?
Tiêu Phong hơi ngoài ý muốn nhìn Phó Cảnh Ngôn. Cơ bản chỉ mỉm cười , ánh mắt dần dần trở nên sâu thẳm.
Phó Cảnh Ngôn lần nữa nghiêm túc lắc đầu, nói:
- Sư phụ!
Mục vương sắc mặt thay đổi liên tục, khối thịt mỡ rớt trong miệng muốn phun ra thật khó.
Mục vương hít thở có chút gấp gáp , ánh mắt mờ hồ chợt bừng tỉnh:
- Không được, Ngự Yêu tông ta không có thời gian quản lý.
Mục vương nói xong phát hiện ánh mắt mấy tông chủ dịu lại.
Dịu lại? Mục vương đổ mồ hôi lạnh, suýt nữa đã vì cái lợi làm choáng váng đầu óc.
Tiêu Phong lại cười giọng điệu bình thản như đang nói chuyện về một vấn đề với cùng bình thường :
- Vậy thì do Thượng U tông cai quản trước đi!
Mọi người lần nữa mờ mịt.
- A?
Tiêu Phong có ý định gì? Tiêu Phong điên sao?
Mục vương khó hiểun hìn Tiêu Phong.
Tiêu Phong cười nói:
- Tông chủ Thượng U tông thấy sao? Phải làm phiền ngươi rồi.
Tông chủ Thượng U tông lập tức đồng ý:
- A, được, được, không thành vấn đề!
Thành chủ Trịnh Hồng và tông chủ Hạ U tông nhíu mày, cuối cùng không phản đối, dù sao tông chủ Thượng U tông là người một nhà. Nhưng hai người nhìn Tiêu Phong không nhìn thấu hắn, không lẽ là vì hắn sợ sao?
…
Đám điện chủ mờ mịt nhìn Tiêu Phong, không đoán ra được hắn có ý gì.
Nhật Nguyệt Minh Tông bị Tiêu Phong nhổ tận gốc, theo quy tắc của giới tu hành thì hắn có quyền lớn nhất phân phối sản nghiệp Nhật Nguyệt Minh Tông.
Lúc trước đám người bàn luận ,làm sao uy hiếp dụ dỗ, làm sao khiến Tiêu Phong từ bỏ quyền phân phối sản nghiệp Nhật Nguyệt Minh Tông. Nhưng mọi người không ngờ Tiêu Phong phá sản đến như vậy.
Một phần sáu sản nghiệp Vô Ưu thành, đủ tẩm bố một đại tông môn!
Buông bỏ?
Trực tiếp ném cho Thượng U tông?
Ban đầu thành chủ Trịnh Hồng chuẩn bị làm khó dễ như đánh vào khối bông.
Thành chủ Trịnh Hồng bất ngờ cừoi sang sảng nói:
- Ha ha ha ha! Đại Thiên tông quả nhiên rống rãi, chúng ta kính Tiêu điện chủ một chén!
- Tốt!
Mọi người lần thứ hai nâng chén.
Tiêu Phong cười nhạt, nhấp môi.
Tiêu Phong giao thẳng sản nghiệp Nhật Nguyệt Minh Tông khiến ban đầu thành chủ Trịnh Hồng chuẩn bị một đống lời nói không có đất dùng võ, không khí trong đại điện lúng túng.
Tiêu Phong thản nhiên nói:
- Rượu của thành chủ quả là mỹ vị khó cầu, tuy nhiên…
Thành chủ Trịnh Hồng tò mò hỏi:
- A?
Tiêu Phong ngoái đầu nhìn Tử Tử, hỏi:
- Đáng tiếc không uống ngon bằng rượu của Tử Tử nhà ta. Tử Tử, rượu lần trước là của Túy Tiên lâu đúng không?
Tử Tử gật đầu, nói:
- Ừm!
Tiêu Phong lại nhìn thành chủ Trịnh Hồng, nói:
- Thành chủ, nếu đã nói xong việc thì cảm tạ hôm nay chư vị khoản đãi, Tiêu Phong ta cáo từ.
- A?
Người trong điện kinh ngạc.
Mới có bao lâu? Nhấp môi hai ly rượu đã vội đi? Tiêu Phong muốn đi, yến hội này diễn ra quá ngắn ngủi.
Đương nhiên, giờ phút này mọi người còn chìm đắm trong rung động Tiêu Phong nhường ra sản nghiệp Nhật Nguyệt Minh Tông, chưa hồi phục tinh thần lại.
Đi?
Mục vương ngồi phái đối diện kinh ngạc, kho báu rớt xuống đầu gã sao?
Tiêu Phong cười nhìn Mục vương:
- Mục vương cảm thấy như thế nào?
Bọn Sở Tử Huyên và Thất Kiếm Hiệp ở bên cạnh trong lòng cả kinh , vô thức nhìn phía Tiêu Phong. Sao cái tên sư thúc biến thái này toàn làm ra những hành động không ai nắm bắt được thế không biết . Giao ra sảnh nghiệp một tông mà nhẹ như một cọng lông. Đúng là đồ phá sản mà...kỳ thực càng nghĩ càng thấy kì quái khó hiểu .
Mục vương hít sâu, đương nhiên là đồng ý, lúc đó gã báo cáo giả vài thứ là khả năng chiếm hơn phân nửa địa bàn Nhật Nguyệt Minh Tông, thậm chí sau này có thể không trả lại!
Mục vương định vui vẻ đồng ý:
- Ta...
Phó Cảnh Ngôn vội kéo Mục vương lại:
- Sư phụ, không được!
Mục vương nhíu mày nhìn Phó Cảnh Ngôn:
- A?
Tiêu Phong hơi ngoài ý muốn nhìn Phó Cảnh Ngôn. Cơ bản chỉ mỉm cười , ánh mắt dần dần trở nên sâu thẳm.
Phó Cảnh Ngôn lần nữa nghiêm túc lắc đầu, nói:
- Sư phụ!
Mục vương sắc mặt thay đổi liên tục, khối thịt mỡ rớt trong miệng muốn phun ra thật khó.
Mục vương hít thở có chút gấp gáp , ánh mắt mờ hồ chợt bừng tỉnh:
- Không được, Ngự Yêu tông ta không có thời gian quản lý.
Mục vương nói xong phát hiện ánh mắt mấy tông chủ dịu lại.
Dịu lại? Mục vương đổ mồ hôi lạnh, suýt nữa đã vì cái lợi làm choáng váng đầu óc.
Tiêu Phong lại cười giọng điệu bình thản như đang nói chuyện về một vấn đề với cùng bình thường :
- Vậy thì do Thượng U tông cai quản trước đi!
Mọi người lần nữa mờ mịt.
- A?
Tiêu Phong có ý định gì? Tiêu Phong điên sao?
Mục vương khó hiểun hìn Tiêu Phong.
Tiêu Phong cười nói:
- Tông chủ Thượng U tông thấy sao? Phải làm phiền ngươi rồi.
Tông chủ Thượng U tông lập tức đồng ý:
- A, được, được, không thành vấn đề!
Thành chủ Trịnh Hồng và tông chủ Hạ U tông nhíu mày, cuối cùng không phản đối, dù sao tông chủ Thượng U tông là người một nhà. Nhưng hai người nhìn Tiêu Phong không nhìn thấu hắn, không lẽ là vì hắn sợ sao?
…
Đám điện chủ mờ mịt nhìn Tiêu Phong, không đoán ra được hắn có ý gì.
Nhật Nguyệt Minh Tông bị Tiêu Phong nhổ tận gốc, theo quy tắc của giới tu hành thì hắn có quyền lớn nhất phân phối sản nghiệp Nhật Nguyệt Minh Tông.
Lúc trước đám người bàn luận ,làm sao uy hiếp dụ dỗ, làm sao khiến Tiêu Phong từ bỏ quyền phân phối sản nghiệp Nhật Nguyệt Minh Tông. Nhưng mọi người không ngờ Tiêu Phong phá sản đến như vậy.
Một phần sáu sản nghiệp Vô Ưu thành, đủ tẩm bố một đại tông môn!
Buông bỏ?
Trực tiếp ném cho Thượng U tông?
Ban đầu thành chủ Trịnh Hồng chuẩn bị làm khó dễ như đánh vào khối bông.
Thành chủ Trịnh Hồng bất ngờ cừoi sang sảng nói:
- Ha ha ha ha! Đại Thiên tông quả nhiên rống rãi, chúng ta kính Tiêu điện chủ một chén!
- Tốt!
Mọi người lần thứ hai nâng chén.
Tiêu Phong cười nhạt, nhấp môi.
Tiêu Phong giao thẳng sản nghiệp Nhật Nguyệt Minh Tông khiến ban đầu thành chủ Trịnh Hồng chuẩn bị một đống lời nói không có đất dùng võ, không khí trong đại điện lúng túng.
Tiêu Phong thản nhiên nói:
- Rượu của thành chủ quả là mỹ vị khó cầu, tuy nhiên…
Thành chủ Trịnh Hồng tò mò hỏi:
- A?
Tiêu Phong ngoái đầu nhìn Tử Tử, hỏi:
- Đáng tiếc không uống ngon bằng rượu của Tử Tử nhà ta. Tử Tử, rượu lần trước là của Túy Tiên lâu đúng không?
Tử Tử gật đầu, nói:
- Ừm!
Tiêu Phong lại nhìn thành chủ Trịnh Hồng, nói:
- Thành chủ, nếu đã nói xong việc thì cảm tạ hôm nay chư vị khoản đãi, Tiêu Phong ta cáo từ.
- A?
Người trong điện kinh ngạc.
Mới có bao lâu? Nhấp môi hai ly rượu đã vội đi? Tiêu Phong muốn đi, yến hội này diễn ra quá ngắn ngủi.
Đương nhiên, giờ phút này mọi người còn chìm đắm trong rung động Tiêu Phong nhường ra sản nghiệp Nhật Nguyệt Minh Tông, chưa hồi phục tinh thần lại.
Đi?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.