Biểu Tiểu Thư Không Sống Quá Mười Bảy
Chương 26:
Tiểu Hài Ái Cật Đường
17/09/2024
Hà Ngẫu vui mừng hớn hở khi nhận được phần thưởng và mệnh lệnh, ả ta ân cần đồng ý rồi mới quay về Thanh Đại Viện.
Trùng hợp thay, ả ta lại bắt gặp Tô Văn Khanh từ xa. Rõ ràng Tô Văn Khanh đã đứng lại đó một lúc, chắc chắn nàng đã nhìn thấy ả ta, Hà Ngẫu hồi hộp, tim đập thình thịch.
Mấy ngày trước biểu tiểu thư mới vả vào mặt Nhị thái thái, hôm nay nàng cũng không còn để ý đến Nhị thiếu gia như trước nữa, nếu bây giờ nàng nhìn thấy ả tả đi đến Mẫu Đơn Viện thì ả ta có bị phạt không?
Ả ta đột nhiên nhớ tới thảm cảnh bị đánh của Tuyết Nhuế ngày hôm đó, mặt Hà Ngẫu hơi tái. Ả ta do dự đứng trước cửa Thanh Đại Viện một lúc mới đi vào trong, ả ta thấp thỏm mãi mà Tô Văn Khanh cũng không đề cập đến chuyện đó, cuối cùng Hà Ngẫu thở phào, lại nghe thấy giọng nói nhẹ nhàng của Tô Văn Khanh: "Hà Ngẫu, ta dạy ngươi pha trà nhé?"
Hà Ngẫu ngạc nhiên ngước lên, bắt gặp ánh mắt chân thành của Tô Văn Khanh, đột nhiên mơ màng.
Biểu tiểu thư biết rõ ả ta vừa đến Mẫu Đơn Viện, tại sao nàng vẫn dạy ả ta cách pha trà, lẽ não biểu tiểu thư đã hối hận vì hôm đó trở mặt với Nhị thái thái, nên giờ muốn tìm cơ hội để nhận lỗi với Nhị thái thái?
Vì vậy, dù biết ả ta là người của Nhị thái thái, nàng vẫn cười hỏi ả ta có muốn học cách pha trà không à?
Nghĩ thế, Hà Ngẫu đột nhiên cảm thấy tự mãn, biểu tiểu thư có ý muốn lấy lòng ả ta sao? Thảo nào biểu tiểu thư lại giúp ả ta khi Nhị thiếu gia nói ả ta không biết pha trà vào hôm nay.
Cứ tưởng biểu tiểu thư đột nhiên không thích Nhị thiếu gia nữa, hóa ra chỉ là một con thỏ nổi giận cắn người mà thôi. Nếu biểu tiểu thư không thích Nhị thiếu gia thì tại sao nàng lại dạy ả ta cách pha trà, tại sao biết ả ta là người bên cạnh Nhị thái thái lại còn cố tình bợ đỡ.
Hà Ngẫu thấy Tô Văn Khanh đang rót trà, hôm nay Đại thiếu gia đến đây, Tô Văn Khanh đã tự mình pha trà. Hà Ngẫu chỉ từng nhìn thấy Tuyết Nhuế pha trà, hôm nay lại được nhìn thấy Tô Văn Khanh pha trà, mặc dù ả ta không hiểu những thứ này, nhưng ả ta dám nói động tác của Tô Văn Khanh đẹp hơn Tuyết Nhuế nhiều.
Vừa nghĩ đến điều này, không có lý do gì mà Hà Ngẫu không học, lập tức mỉm cười nói: "Tiểu thư dạy nô tỳ sao?"
"Ngày nào ta cũng rảnh, chi bằng dạy ngươi, vậy thì sau này ngươi cũng có thể hầu hạ khách đến Thanh Đại Viện chu đáo hơn."
Tô Văn Khanh không nói rõ ràng, nhưng tất cả những người đã hầu hạ Nhị thiếu gia hôm nay đều hiểu ẩn ý trong đó, rõ ràng là biểu tiểu thư muốn Hà Ngẫu hầu hạ Nhị thiếu gia thật tốt!
E rằng Thanh Đại Viện thay đổi rồi, kể từ bây giờ người thân cận bên cạnh biểu tiểu thư sẽ không còn là Lục Tụ nữa mà là Hà Ngẫu, hơn nữa biểu tiểu thư còn đồng ý cho Hà Ngẫu hầu hạ Nhị thiếu gia.
Lập tức có người ghen tị với Hà Ngẫu, lại có người lại đồng cảm với Lục Tụ, Tô Văn Khanh thoáng nhìn qua Lục Tụ đang đứng đó với đôi mắt đỏ hoe, trong lòng nàng không nỡ nhưng cũng không nói gì.
Sáng sớm hôm sau, Từ Tâm Duyệt lại đưa Từ Tâm Mai đến Thanh Đại Viện, lần này còn dẫn cả Từ Tâm Lan theo.
Gần đây, hầu như ngày nào Từ Tâm Duyệt cũng đến Thanh Đại Viện, nhìn dáng vẻ ân cần này của nàng ta còn tưởng nàng ta vô cùng thân thiết với Tô Văn Khanh, nhưng điều khiến Tô Văn Khanh đau đầu là mỗi lần Từ Tâm Duyệt đến đây đều không vừa ý.
Tô Văn Khanh cũng không hiểu, rõ ràng trông Từ Tâm Duyệt rất không ưa nàng nhưng tại sao ngày nào nàng ta cũng đến chứ?
May là hôm nay nàng ta đã đưa Từ Tâm Mai đi cùng.
Từ Tâm Mai và Từ Tâm Lan là tỷ muội song sinh nhưng tính tình lại khác nhau một trời một vực. Từ Tâm Mai vô tư, thẳng tính, không kín kẽ như một tiểu thư khuê các chút nào, còn Từ Tâm Lan lại là người điềm đạm, khôn khéo.
Tô Văn Khanh không nhìn Từ Tâm Lan nữa, không ai ngờ được vẻ ngoài ngoan ngoãn này đã đánh lừa rất nhiều người, ả ta nhẫn tâm đến mức cướp luôn em rể của mình.
Tô Văn Khanh nhớ rất rõ, năm đó Từ Tâm Mai đã quyết định gả cho thứ tử của Tế tửu Quốc tử giám, mặc dù không hiển hách bằng Thừa Văn Hầu phủ nhưng dù sao người đó cũng là đích tử, còn nghe nói người đó là thiếu niên tài hoa, tuấn tú hiếm thấy. Từ Tâm Mai to gan đến mức dẫn Từ Tâm Lan đi nhìn trộm, muốn xem thử vị hôn phu của mình trông như thế nào.
Ban đầu Từ Tâm Lan không muốn đi, nhưng Từ Tâm Mai nhõng nhẽo mè nheo nên cuối cùng ả ta cũng đi.
Khi đó tính tình Tô Văn Khanh yếu đuối, Từ Tâm Mai không muốn chơi với nàng nên Tô Văn Khanh không biết rõ chi tiết cụ thể. Nàng chỉ biết sau này khi Dương công tử kia đến lần nữa, Từ Tâm Mai lại kéo Từ Tâm Lan đi xem, Từ Tâm Lan không còn chối từ nữa, nếu có người nào đó nhắc đến Dương công tử, ngoại trừ Từ Tâm Mai hiếm khi ngượng ngùng, còn có Từ Tâm Lan tái mặt.
Trùng hợp thay, ả ta lại bắt gặp Tô Văn Khanh từ xa. Rõ ràng Tô Văn Khanh đã đứng lại đó một lúc, chắc chắn nàng đã nhìn thấy ả ta, Hà Ngẫu hồi hộp, tim đập thình thịch.
Mấy ngày trước biểu tiểu thư mới vả vào mặt Nhị thái thái, hôm nay nàng cũng không còn để ý đến Nhị thiếu gia như trước nữa, nếu bây giờ nàng nhìn thấy ả tả đi đến Mẫu Đơn Viện thì ả ta có bị phạt không?
Ả ta đột nhiên nhớ tới thảm cảnh bị đánh của Tuyết Nhuế ngày hôm đó, mặt Hà Ngẫu hơi tái. Ả ta do dự đứng trước cửa Thanh Đại Viện một lúc mới đi vào trong, ả ta thấp thỏm mãi mà Tô Văn Khanh cũng không đề cập đến chuyện đó, cuối cùng Hà Ngẫu thở phào, lại nghe thấy giọng nói nhẹ nhàng của Tô Văn Khanh: "Hà Ngẫu, ta dạy ngươi pha trà nhé?"
Hà Ngẫu ngạc nhiên ngước lên, bắt gặp ánh mắt chân thành của Tô Văn Khanh, đột nhiên mơ màng.
Biểu tiểu thư biết rõ ả ta vừa đến Mẫu Đơn Viện, tại sao nàng vẫn dạy ả ta cách pha trà, lẽ não biểu tiểu thư đã hối hận vì hôm đó trở mặt với Nhị thái thái, nên giờ muốn tìm cơ hội để nhận lỗi với Nhị thái thái?
Vì vậy, dù biết ả ta là người của Nhị thái thái, nàng vẫn cười hỏi ả ta có muốn học cách pha trà không à?
Nghĩ thế, Hà Ngẫu đột nhiên cảm thấy tự mãn, biểu tiểu thư có ý muốn lấy lòng ả ta sao? Thảo nào biểu tiểu thư lại giúp ả ta khi Nhị thiếu gia nói ả ta không biết pha trà vào hôm nay.
Cứ tưởng biểu tiểu thư đột nhiên không thích Nhị thiếu gia nữa, hóa ra chỉ là một con thỏ nổi giận cắn người mà thôi. Nếu biểu tiểu thư không thích Nhị thiếu gia thì tại sao nàng lại dạy ả ta cách pha trà, tại sao biết ả ta là người bên cạnh Nhị thái thái lại còn cố tình bợ đỡ.
Hà Ngẫu thấy Tô Văn Khanh đang rót trà, hôm nay Đại thiếu gia đến đây, Tô Văn Khanh đã tự mình pha trà. Hà Ngẫu chỉ từng nhìn thấy Tuyết Nhuế pha trà, hôm nay lại được nhìn thấy Tô Văn Khanh pha trà, mặc dù ả ta không hiểu những thứ này, nhưng ả ta dám nói động tác của Tô Văn Khanh đẹp hơn Tuyết Nhuế nhiều.
Vừa nghĩ đến điều này, không có lý do gì mà Hà Ngẫu không học, lập tức mỉm cười nói: "Tiểu thư dạy nô tỳ sao?"
"Ngày nào ta cũng rảnh, chi bằng dạy ngươi, vậy thì sau này ngươi cũng có thể hầu hạ khách đến Thanh Đại Viện chu đáo hơn."
Tô Văn Khanh không nói rõ ràng, nhưng tất cả những người đã hầu hạ Nhị thiếu gia hôm nay đều hiểu ẩn ý trong đó, rõ ràng là biểu tiểu thư muốn Hà Ngẫu hầu hạ Nhị thiếu gia thật tốt!
E rằng Thanh Đại Viện thay đổi rồi, kể từ bây giờ người thân cận bên cạnh biểu tiểu thư sẽ không còn là Lục Tụ nữa mà là Hà Ngẫu, hơn nữa biểu tiểu thư còn đồng ý cho Hà Ngẫu hầu hạ Nhị thiếu gia.
Lập tức có người ghen tị với Hà Ngẫu, lại có người lại đồng cảm với Lục Tụ, Tô Văn Khanh thoáng nhìn qua Lục Tụ đang đứng đó với đôi mắt đỏ hoe, trong lòng nàng không nỡ nhưng cũng không nói gì.
Sáng sớm hôm sau, Từ Tâm Duyệt lại đưa Từ Tâm Mai đến Thanh Đại Viện, lần này còn dẫn cả Từ Tâm Lan theo.
Gần đây, hầu như ngày nào Từ Tâm Duyệt cũng đến Thanh Đại Viện, nhìn dáng vẻ ân cần này của nàng ta còn tưởng nàng ta vô cùng thân thiết với Tô Văn Khanh, nhưng điều khiến Tô Văn Khanh đau đầu là mỗi lần Từ Tâm Duyệt đến đây đều không vừa ý.
Tô Văn Khanh cũng không hiểu, rõ ràng trông Từ Tâm Duyệt rất không ưa nàng nhưng tại sao ngày nào nàng ta cũng đến chứ?
May là hôm nay nàng ta đã đưa Từ Tâm Mai đi cùng.
Từ Tâm Mai và Từ Tâm Lan là tỷ muội song sinh nhưng tính tình lại khác nhau một trời một vực. Từ Tâm Mai vô tư, thẳng tính, không kín kẽ như một tiểu thư khuê các chút nào, còn Từ Tâm Lan lại là người điềm đạm, khôn khéo.
Tô Văn Khanh không nhìn Từ Tâm Lan nữa, không ai ngờ được vẻ ngoài ngoan ngoãn này đã đánh lừa rất nhiều người, ả ta nhẫn tâm đến mức cướp luôn em rể của mình.
Tô Văn Khanh nhớ rất rõ, năm đó Từ Tâm Mai đã quyết định gả cho thứ tử của Tế tửu Quốc tử giám, mặc dù không hiển hách bằng Thừa Văn Hầu phủ nhưng dù sao người đó cũng là đích tử, còn nghe nói người đó là thiếu niên tài hoa, tuấn tú hiếm thấy. Từ Tâm Mai to gan đến mức dẫn Từ Tâm Lan đi nhìn trộm, muốn xem thử vị hôn phu của mình trông như thế nào.
Ban đầu Từ Tâm Lan không muốn đi, nhưng Từ Tâm Mai nhõng nhẽo mè nheo nên cuối cùng ả ta cũng đi.
Khi đó tính tình Tô Văn Khanh yếu đuối, Từ Tâm Mai không muốn chơi với nàng nên Tô Văn Khanh không biết rõ chi tiết cụ thể. Nàng chỉ biết sau này khi Dương công tử kia đến lần nữa, Từ Tâm Mai lại kéo Từ Tâm Lan đi xem, Từ Tâm Lan không còn chối từ nữa, nếu có người nào đó nhắc đến Dương công tử, ngoại trừ Từ Tâm Mai hiếm khi ngượng ngùng, còn có Từ Tâm Lan tái mặt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.