Biểu Tiểu Thư Không Sống Quá Mười Bảy

Chương 41:

Tiểu Hài Ái Cật Đường

17/09/2024

Trong khoảng thời gian này Từ Hiền thường xuyên xông vào Thanh Phong Đường, Từ lão thái thái giật mình phát hiện Từ Hiền đang tức giận nhìn chằm chằm Tô Văn Khanh, bà lập tức cau mày: “Con đang làm gì vậy, đừng dọa Văn Khanh sợ.”

Từ lão thái thái chỉ cho rằng Từ Hiền bị tức vì chuyện gì đó không suôn sẻ, Tô Văn Khanh nheo mắt lại, cảm thấy Từ Hiền đến vì mình.

Chuyện có thể khiến Từ Hiền tức giận không nhiều, chỉ có thanh danh tốt và Từ Tử Ngọc thôi.

Nếu không đoán sai, chắc có liên quan đến Từ Tử Ngọc. Nhớ đến hôm nay Lục Tụ thầm nói Hà Ngẫu lại đi Mẫu Đơn viện, Tô Văn Khanh đã hiểu.

Tô Văn Khanh lặng lẽ buông đũa xuống, nàng không tiện mở lời trước, để xem Nhị thái thái đã nói mình mắc lỗi gì với Từ Hiền.

Từ Hiền trợn mắt, nhưng Tô Văn Khanh họ Tô, không phải người Từ gia, Từ Hiền không thể mắng Tô Văn Khanh ngay trước mặt nàng, bực bội xua tay: "Ta có chuyện muốn nói với lão thái thái, ngươi đứng đó làm gì? Đi xuống đi!"

Nhị cữu của nàng không có bản lĩnh làm quan, nhưng Từ gia xuống dốc mấy đời, đến khi Từ Hiền thi đỗ cống sĩ, kiêu ngạo lại thiếu kiên định.

Tâm nhãn của Vương thị không hơn Từ Hiền bao nhiêu, đi xuống? Sau khi mình ra ngoài không biết Từ Hiền sẽ nói gì nữa.

Lúc này Từ lão thái thái mới phát hiện hình như con trai giận Tô Văn Khanh, bà vốn cưng chiều nàng, bởi vì nàng biết chút ít "Thiên cơ", hiện giờ càng nhét nàng vào trong tim nên hơi bất mãn.

Người tốt tính như Tô Văn Khanh có thể làm ra chuyện gì tàn nhẫn?

"Rõ ràng là bác đang nổi giận với cháu, tội gì bảo cháu đi xuống, có chuyện gì không thể nói ra à, cháu tự biết mình không làm chuyện gì tàn nhẫn, mong bác chỉ điểm cho."

Tô Văn Khanh lạnh nhạt mở miệng, lửa giận vừa được Từ Hiền đè xuống lại bị dấy lên, trong cơn giận dữ râu run rẩy: "Được được, ta hỏi ngươi, có phải ngươi xúi giục Ngọc nhi không đọc sách, nói nó là thế tử Hầu phủ, đừng ngày đêm khổ đọc giống như đệ tử nhà nghèo không?"

Từ lão thái thái chấn động, lập tức cau mày hỏi: "Con nói gì vớ vẩn thế hả, sao Văn Khanh có thể nói mấy lời vô sỉ thế được?"

Bà không tin Tô Văn Khanh sẽ nói ra lời này.



Lúc trước đứa bé này mơ thấy về sau Từ Tử Việt có tương lai xán lạn, cho dù Từ Tử Việt là thứ xuất không được cưng chiều, cũng cầu tình thay hắn, nếu không phải vì tương lai của Từ gia, sao nàng sẽ cố gắng nói cho bà biết chuyện này chứ?

Chưa biết Từ Tử Việt cũng có thể giúp đỡ, chứ đừng nói đến đã thân quen Từ Tử Ngọc từ lâu. Đứa bé Văn Khanh này nhớ ơn Từ gia, lại có tình thâm với Tử Ngọc, vừa rồi còn nói gần đây Từ Tử Ngọc học tập vất vả chắc chắn có thể thi đỗ, có tri thức hiểu lễ nghĩa như thế đâu thể nói ra lời như vậy!

Nhất định là do con dâu thứ hai nói gì đó trước mặt Từ Hiền, khiến con trai hiểu lầm Tô Văn Khanh.

Từ Hiền lại nhắc nhở Từ lão thái thái: "Mẹ đừng bị nó lừa gạt che chở nó thế, có thể nói lời không biết trời cao đất rộng này, không biết sau này sẽ làm ra chuyện gì." Quay đầu nhìn Tô Văn Khanh: "Đúng là con gái Tô Trường Vũ không biết nông sâu, mau đọc vài bản nữ giới đi, không quy không củ!"

Tô Văn Khanh sa sầm mặt, Từ Hiền nói nàng thế nào nàng cũng không giận, nhưng không cho phép nói xấu cha nàng.

Đời trước ai nấy mắc nợ nàng, nếu là người nàng mắc nợ thì chỉ có cha nàng Tô Trường Vũ.

Nếu không phải nàng trách Tô Trường Vũ muốn tái giá nên không chịu về Tô gia, cha cũng sẽ không vì thế sớm buông tay nhân gian. Nếu nói rất có lỗi thì là Tô Trường Vũ toàn tâm toàn ý vì nàng nhưng không nhận được đáp lại từ con gái.

Nghe thấy Từ Hiền sỉ nhục cha mình như thế, Tô Văn Khanh đã hận Từ Hiền nên cúi đầu cười khẩy.

Nàng có nói lời này nhưng thì sao chứ, nàng không nhận, chẳng lẽ Từ Hiền có thể tìm Từ Tử Ngọc đến hỏi có phải nàng đã nói lời đó không à?

Nếu Từ Tử Ngọc nhận thì chứng minh y cảm thấy lời này hợp lý dễ nghe nên mới thường xuyên đến Thanh Đại Viện, bị Từ Hiền biết được, không bị lột một lớp da mới là lạ.

Tô Văn Khanh tỏ vẻ bị thương, cau mày khó hiểu hỏi: "Văn Khanh oan uổng, cháu nói lời đó khi nào? Bác nghe ai nói trách nhầm cháu ngoại."

Từ lão thái thái được Tô Văn Khanh nhắc nhở, hiểu ngay có chuyện gì.

Vương thị không thích Tô Văn Khanh, lại sợ nàng làm ra chuyện gì nên bố trí người bên cạnh nàng, nói là vì quan tâm Tô Văn Khanh, nhưng mục đích chân chính là giám thị nàng.

Từ lão thái thái rất hận Vương thị can thiệp vào phòng Tô Văn Khanh, còn oan uổng nàng, ngăn cách quan hệ giữa cậu cháu, vỗ bốp lên bàn. Từ Hiền hoảng hốt nghe mẹ tức giận nói: "Đồ khốn kiếp nào dám nói lời oan uổng cháu ngoại ta, nếu con vô căn cớ như thế ta sẽ không tha cho con!"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Biểu Tiểu Thư Không Sống Quá Mười Bảy

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook