Chương 42: Âm Mưu
Lạc Lạc
22/03/2020
"Ngoan, bà ấy sẽ không bỏ đi nữa đâu" Nhã Tịnh nắm lấy tay hắn.
Hạo Hiên cảm thấy hơi ấm từ bàn tay của mình từ từ tỉnh dậy, cô đang nhìn hắn nhẹ mĩm cười, Hạo Hiên kéo cô nằm xuống bên cạnh mình như thói quen thường ngày hắn vén vài lọn tóc của cô nghịch chúng.
"Anh quên nói với em, ngày mai chúng ta đi dự tiệc sinh nhật của Thượng Nhiên"
"Em không đi đâu"
"Sao vậy?"
"Tại em không thích"
"Đi đi mà, em không sợ anh đi một mình có bao nhiêu người quyến rũ anh không"
"Anh thử lén phén xem" Nhã Tịnh xoắn ống tay áo của mình lên.
"Rồi rồi, mà em đi với anh đi"
"Được rồi, vậy em đi được chưa"
Bữa tối hôm đó, vẫn vậy nhưng có điều thêm một người nên Hạo Hiên có hơi không quen, bữa cơm trôi qua một cách nhanh chóng với bầu không khí im lặng không ai nói với ai lời nào.
Ngày hôm sau, bà đích thân vào bếp cùng với Nhã Tịnh cả hai cùng làm vài món mà Hạo Hiên và Hạo Thiên thích, có lẽ hôm nay ác cảm của Hạo Hiên đối với bà cũng giảm đi vài phần, hắn cũng không phải kẻ hẹp hòi, ngoài mặt thì vậy nhưng trong lòng cảm thấy vui vì được ăn bữa cơm gia đình.
Sau khi ăn xong, Nhã Tịnh giúp bà rửa nhưng bà từ chối bảo mọi người nên đi chuẩn bị cho bữa tiệc.
Hạo Hiên cùng cô đi chuẩn bị, khoảng gần tối cả hai cùng nhau lên xe đến nhà hàng của Thượng Nhiên, đến nơi chiếc xe sang trọng dừng lại, Hạo Hiên khí phách bước xuống mang trên người bộ vest lịch lãm mái tóc vuốt keo nhẹ phong độ khiến những cô gái xung quang phải ngước lại nhìn.
Nhã Tịnh cũng từ từ bước xuống với mái tóc đen huyền được thả xuống rũ hay bên vai vừa dịu dàng vừa xinh đẹp khiến người khác không khỏi trầm trồ vì vẻ đẹp trời ban, cô mặc váy trắng dài bó sát người lộ hai mảnh vai nhỏ trắng mịn, cô cũng đã đi được giày cao gót, duyên dáng khoác tay sánh bước cùng Hạo Hiên tiến vào bên trong.
Vào bên trong, Thượng Nhiên đang trò chuyện với người khác thì thấy Hạo Hiên cùng Nãy Tịnh bước vào, làm Thượng Nhiên cảm thấy khó chịu, vốn dĩ chỉ định mời Hạo Hiên nhưng cô quên rằng Nhã Tịnh luôn xuất hiện bên cạnh Hạo Hiên.
"Chào Hạo tổng, chào Nhã Tịnh" Thượng Nhiên mặc chiếc đầm xòe màu đỏ từ trên cầu thang bước xuống với nước da trắng hồng, đôi môi nhỏ đỏ và mái tóc dài được búi lên cao vừa quyền quý vừa sang trọng, nếu như người khác đã bị cô quyến rũ ngay từ cái nhìn đầu tiên nhưng đối với Hạo Hiên cô chẳng bằng Nhã Tịnh vì trong mắt Hạo Hiên Nhã Tịnh là người con gái xinh đẹp nhất và không ai có thể thay thế cô được.
"Hai người đến sớm vậy, Nhã Tịnh cô đi lên phòng cùng tôi được không?"
"Có chuyện gì sao?"
"Tôi chưa chọn được sợi dây chuyền nào thích hợp cả nên cô giúp tôi nhé"
"Sao lại là tôi?"
"Vì tôi nghĩ cô có mắt thẩm mỹ hơn tôi"
Nhã Tịnh đành chấp nhận, Hạo Hiên để cô đi cùng Thượng Nhiên sau đó đi sang những bàn người khác để chào hỏi, dù gì cũng tới rồi nên đi chào hỏi vài người.
Nhã Tịnh lên phòng của Thượng Nhiên, nó được bố trí một cách nghệ thuật từ sàn nhà đến mọi thứ đều được trang trí theo phong cách Châu Âu.
"Tủ trang sức của tôi rất nhiều nhưng không biết cái nào phù hợp với váy của tôi"
Cứ như là đang khoe của vậy, Nhã Tịnh hậm hực trong lòng, tưởng nhà giàu có nhiều thứ cái khoe khoang.
"Nhã Tịnh" Thượng Nhiên thấy cô đờ người ra thì gọi.
"Hả?? À, ờ... cái này đi!! Tôi thấy hợp với cô đó"
Nhã Tịnh chọn đại một sợi dây chuyền sau đó đưa cho Thượng Nhiên, cô ta nhìn sơ qua một cái rồi nhẹ mĩm cười bảo cô giúp cô ta đeo vào.
"Cám ơn cô, tôi nghĩ nó hợp đấy, thôi chúng ta xuống dưới đi!!"
Hạo Hiên cảm thấy hơi ấm từ bàn tay của mình từ từ tỉnh dậy, cô đang nhìn hắn nhẹ mĩm cười, Hạo Hiên kéo cô nằm xuống bên cạnh mình như thói quen thường ngày hắn vén vài lọn tóc của cô nghịch chúng.
"Anh quên nói với em, ngày mai chúng ta đi dự tiệc sinh nhật của Thượng Nhiên"
"Em không đi đâu"
"Sao vậy?"
"Tại em không thích"
"Đi đi mà, em không sợ anh đi một mình có bao nhiêu người quyến rũ anh không"
"Anh thử lén phén xem" Nhã Tịnh xoắn ống tay áo của mình lên.
"Rồi rồi, mà em đi với anh đi"
"Được rồi, vậy em đi được chưa"
Bữa tối hôm đó, vẫn vậy nhưng có điều thêm một người nên Hạo Hiên có hơi không quen, bữa cơm trôi qua một cách nhanh chóng với bầu không khí im lặng không ai nói với ai lời nào.
Ngày hôm sau, bà đích thân vào bếp cùng với Nhã Tịnh cả hai cùng làm vài món mà Hạo Hiên và Hạo Thiên thích, có lẽ hôm nay ác cảm của Hạo Hiên đối với bà cũng giảm đi vài phần, hắn cũng không phải kẻ hẹp hòi, ngoài mặt thì vậy nhưng trong lòng cảm thấy vui vì được ăn bữa cơm gia đình.
Sau khi ăn xong, Nhã Tịnh giúp bà rửa nhưng bà từ chối bảo mọi người nên đi chuẩn bị cho bữa tiệc.
Hạo Hiên cùng cô đi chuẩn bị, khoảng gần tối cả hai cùng nhau lên xe đến nhà hàng của Thượng Nhiên, đến nơi chiếc xe sang trọng dừng lại, Hạo Hiên khí phách bước xuống mang trên người bộ vest lịch lãm mái tóc vuốt keo nhẹ phong độ khiến những cô gái xung quang phải ngước lại nhìn.
Nhã Tịnh cũng từ từ bước xuống với mái tóc đen huyền được thả xuống rũ hay bên vai vừa dịu dàng vừa xinh đẹp khiến người khác không khỏi trầm trồ vì vẻ đẹp trời ban, cô mặc váy trắng dài bó sát người lộ hai mảnh vai nhỏ trắng mịn, cô cũng đã đi được giày cao gót, duyên dáng khoác tay sánh bước cùng Hạo Hiên tiến vào bên trong.
Vào bên trong, Thượng Nhiên đang trò chuyện với người khác thì thấy Hạo Hiên cùng Nãy Tịnh bước vào, làm Thượng Nhiên cảm thấy khó chịu, vốn dĩ chỉ định mời Hạo Hiên nhưng cô quên rằng Nhã Tịnh luôn xuất hiện bên cạnh Hạo Hiên.
"Chào Hạo tổng, chào Nhã Tịnh" Thượng Nhiên mặc chiếc đầm xòe màu đỏ từ trên cầu thang bước xuống với nước da trắng hồng, đôi môi nhỏ đỏ và mái tóc dài được búi lên cao vừa quyền quý vừa sang trọng, nếu như người khác đã bị cô quyến rũ ngay từ cái nhìn đầu tiên nhưng đối với Hạo Hiên cô chẳng bằng Nhã Tịnh vì trong mắt Hạo Hiên Nhã Tịnh là người con gái xinh đẹp nhất và không ai có thể thay thế cô được.
"Hai người đến sớm vậy, Nhã Tịnh cô đi lên phòng cùng tôi được không?"
"Có chuyện gì sao?"
"Tôi chưa chọn được sợi dây chuyền nào thích hợp cả nên cô giúp tôi nhé"
"Sao lại là tôi?"
"Vì tôi nghĩ cô có mắt thẩm mỹ hơn tôi"
Nhã Tịnh đành chấp nhận, Hạo Hiên để cô đi cùng Thượng Nhiên sau đó đi sang những bàn người khác để chào hỏi, dù gì cũng tới rồi nên đi chào hỏi vài người.
Nhã Tịnh lên phòng của Thượng Nhiên, nó được bố trí một cách nghệ thuật từ sàn nhà đến mọi thứ đều được trang trí theo phong cách Châu Âu.
"Tủ trang sức của tôi rất nhiều nhưng không biết cái nào phù hợp với váy của tôi"
Cứ như là đang khoe của vậy, Nhã Tịnh hậm hực trong lòng, tưởng nhà giàu có nhiều thứ cái khoe khoang.
"Nhã Tịnh" Thượng Nhiên thấy cô đờ người ra thì gọi.
"Hả?? À, ờ... cái này đi!! Tôi thấy hợp với cô đó"
Nhã Tịnh chọn đại một sợi dây chuyền sau đó đưa cho Thượng Nhiên, cô ta nhìn sơ qua một cái rồi nhẹ mĩm cười bảo cô giúp cô ta đeo vào.
"Cám ơn cô, tôi nghĩ nó hợp đấy, thôi chúng ta xuống dưới đi!!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.