Các Chúa Thần Của Thế Giới Ngầm

Chương 8: Vị Bác Sĩ Đáng Sợ Hơn Cả Mafia - Chương 6 : Cuộc gặp gỡ

MM

30/08/2020

Hắt xì !

Tiểu My hắt hơi một cái rõ dài ... hình như có ai đang nhắc đến cô thì phải .

Tiểu My ngôi thăng trầm suy nghĩ, cô bất giác đưa tay lên chỗ mà nãy Đại Hoàng vừa suýt xoa

-Chị !

-Ủa Rosemary ? Xong rồi hả em? - Đang đắn đo suy nghĩ , gương mặt bầu bĩnh cùng mái tóc vàng dài xuất hiện trước cửa phòng cô.

Chả là lâu lâu có dịp tới Việt Nam . Cô muốn cô thư ký nhỏ của mình đi dạo quanh thành phố, cũng như giới thiệu quê hương của mình . Rosemary cũng cười híp mắt đồng ý . Tới đây rồi thì cũng ít nhất đi tham quan cho thư giãn đầu óc sau những tháng ngày mệt mỏi.

-Chúng ta đi !- Tiểu My vui vẻ nói.

-Dạ!

***

Tiểu My dắt Rosemary đi mua chút đồ lưu niệm về Việt Nam có điều...mấy người ở đây thấy Rosemary người ngoại nên chặt chém ghê quá ! Hai chị em rủ nhau đi qua đi lại không biết mệt , nãy giờ cũng mất khoảng hơn hai tiếng ...

-Chị ơi !Em tới chỗ đó được không ?- Rosemary chỉ vào một cửa hàng lưu niệm nhưng được trang trí rất bắt mắt và dễ thương cực kì.Mới nhìn là muốn nhào vô mua liền .

-Được ! Chúng ta đi ha !

-Ơ mà chị hình như ....

-Hình như gì em ? - Rosemary hơi đổi khiến Tiểu My khó hiểu.

-Mấy giờ rồi chị ?

-Cũng cỡ 3h rồi !

-Không nhầm 3h15 là chiếu phim đúng không ạ ? - Hai chị em có bàn tính nhau là sẽ đi xem phim rạp.

-Thôi chết chị quên mất ! Thôi em đi mua nhanh nha! Chị đi mua vé cho hai đứa !

-Dạ !

Thế là hai cô hai ngã khác nhau , Rosemary chạy vào trong quầy. Cô nàng nhìn qua lại không biết nên lựa sao nên tính hỏi người bán . Ngay lúc đó, một cậu thanh niên đang đi qua lại chỗ bán hàng, chắc anh ta đang kiểm tra.

-Xin lỗi...anh gì ơi ... - Cô tiến tới hỏi , mong là người này biết Tiếng Anh.

-Sao ? -Cậu thanh niên đó quay lại.



Rosemary giật mình , ngỡ người ra. Cậu ta cũng là người ngoại mang đậm chất nét phương Tây , mái tóc của anh khác cô vì là màu nâu . Cả đời học sinh và đi làm của Rosemary , cô cũng từng thấy qua những người được cho là nổi tiếng , mỹ nam có hạng. Nhưng riêng anh chàng này thì đây là lần đầu tiên cô ngỡ ngàng và bối rối trước nhan sắc tuyệt trần của cậu ta.

-Tôi...tôi...-Cô ấp a ấp úng.

-Cô cần giúp gì ư ? - Cậu ta nói với chất giọng trầm ấm. Phong thái trông có vẻ là một người ít nói , sống nội tâm .

-À chỉ là...tôi muốn hỏi anh ... về mấy cái đồ...- Cô ngại ngùng nói, còn chả dám nói hết câu nữa. Anh ta nhìn cô có vẻ hiểu ra.

-Nếu vậy thì cô hỏi cô chủ cửa hàng ở đây đi !

-Sao ? Anh không phải chủ cửa hàng hả ? -Cô ngạc nhiên la lên.

-Không !- Anh điềm tĩnh nói lại .

Kì này cô còn xấu hổ hơn nữa . Thì ra anh ta cũng chỉ là khách du lịch ở Việt Nam thế mà cô cứ tưởng. Rosemarry lủi thủi đi ra chỗ khác không dám nhìn lấy anh.Còn anh thì nhìn lại cô chắc do cùng người ngoại nên dễ để ý nhau.

Ủa hình như cô ngửi thấy mùi gì khét khét ấy nhỉ?

-Cháy! Cửa hàng cháy rồi! Mọi người chạy đi ! -Bỗng nhiên cô chủ chạy ra cùng với những người bạn của cô .

Nhờ tiếng kêu của mọi người, khách hàng trong quán liền chạy ngay . Rosemary cũng thế nhưng đi không lâu thì ...

Meo...Meo...

Một con mèo?

-Mèo ư? Sao nó không chạy ra nhỉ? -Rosemary tự hỏi .

Tiếng kêu cứ liên tiếp mà không cắt quãng ,càng ngày càng thảm thiết. Cho tới khi Rosemary nhận ra rằng tiếng kêu đó đang cầu cứu. Nó đang cầu cứu ai đó tới cứu nó vì nó đang bị mắc kẹt trong kia !

Rosemary liều mạng chạy sâu vào trong đám để kiếm chú mèo tội nghiệp .Nó đang cầu xin, cô làm sao mà có thể bỏ mặc nó được chứ!

Cô chạy tới nhà bếp của cửa hàng. Tiếng mèo kêu càng to và rõ, cô nhìn xung quanh thì phát hiện : dưới bàn ăn , trong lồng bàn chính là chú mèo đang kêu vang tiếng meo . Vứt chiếc lòng bàn qua một bên . Rosemary cũng ôm chặt lại nó và xoa dịu.

-Đừng lo ! Cả hai chúng ta sẽ rời khỏi đây !

Vài mảnh vụn trên trần nhà rớt xuống , kèm theo đó là những tia lửa tử thần . Không xong rồi! Căn nhà đang bắt đầu vỡ nát , cô phải mau chóng thoát ra khỏi đây ngay ! Không là lẫn cô và chú mèo con này đi gặp tổ tiên mất .

Luồn qua đống vụn nát đó, cô chạy tiếp để tới cửa chính . Càng chạy , cô càng mệt mỏi và hít thở càng gấp gáp . Không hay là xung quanh hiện giờ chỉ toàn là khí độc . Nhiệt độ xung quanh hiện giờ nóng như điên khiến mồ hôi cô toát ra như sông như suối , càng khiến cô mệt lả hơn nữa .

Một mảnh gỗ to tướng sập xuống . Lần này không may , nó sập xuống ngay đúng vào người Rosemary khiến cô ngã nhào xuống đất . May mắn trước đó cô đã kịp hất mèo con qua một bên nên nó an toàn . Còn cô ,cô nằm vật vã ở dưới sàn . Mảnh gỗ trên người cô quá lớn , cô không đẩy đi được, Rosemary cứ thế ngất đi.

Không lẽ ngày tàn của cô tới rồi ư ...

***



Bao quanh bây giờ là một màng đen tối và tĩnh lặng đến mức lạ thường . Có chuyện gì vậy ? Cô chết rồi ư ?. Cô hé mở mắt một chút , bây giờ xung quanh là một màu trắng tinh khiết . Thiên đàng ư ? Cô tới thiên đàng rồi sao?

- Rosemary ! Rosemary ! Em tỉnh dậy rồi ư ? - Có một giọng nói vang lên và đang run cả cơ thể cô.

Rosemary giật mình , bừng tỉnh dậy . Hai con mắt cô mở to ra . Lần này cô nhìn rõ hơn ... không...không phải thiên đường mà là bệnh viện .

-Em...em có nhận ra chị không ?-Người kế bên cô hỏi.

-Có ạ !- Rosemary mỉm cười nhẹ nhàng với giám đốc cô.

-Ôi mừng quá ! Em không sao rồi ! Chị lo chết mất ! -Tiểu My thấy vậy mừng biết bao. Cô thư ký của cô mà có chuyện gì , chắc cô ân hận suốt đời quá!

-Cơ mà...sao em lại ở bệnh viện vậy chị ?-Rosemary nhớ không nhầm là cô đã bị một mảng gỗ to tướng đè, không đường thoát thế sao bây giờ....

-Em may mắn lắm đấy!Có người đã cứu em !

-Ai thế chị ?

-Là một anh chàng ngoại quốc , tóc màu nâu , tuổi cỡ đã được hai mấy rối ấy!-Tiểu My thuật lại.

-Sao? - Rosemary trố mắt ngạc nhiên , không lẽ nào...là anh ta ư? Là anh chàng điển trai đó ư ?

Nghĩ tới đây, mặt cô ửng đỏ đến mức kinh hoàng. Anh đã cứu cô ư ? Cô cảm thấy...vui quá!

-Sao là sao ? Có đứa mặt đỏ lên rồi kìa ! Hehe!- Tiểu My tinh ý nhìn thấy được biểu hiện của cô thư ký nên chọc ghẹo . Rosemary xấu hổ, phản bác.

-Chị này ! Đỏ cái gì chứ!

-Hehe! Anh chàng này được đó! Chị duyệt !

-Chị thiệt...được rồi sao?

- Thì... dũng cảm nè, tướng tá cũng ok và quan trọng hơn hết là vô cùng là đẹp trai đó nha!!!- Nói thật lúc Tiểu My gặp anh ta , Tiểu My cũng giật mình vì vẻ điển trai và thần thái sắc bén của anh ta . Nhưng ngẫm nghĩ lại , anh chàng này là thuộc về Rosemary chứ không phải của cô .

-Nhưng mà...có gặp lại nữa đâu chị ! - Rosemary bĩu môi nói, giọng buồn buồn. Tiểu My nhìn Rosemary buồn bã, chắc do tiếc và sợ không được gặp lại anh chàng đó.

-Có gì đâu! Có duyên thì gặp lại thôi ! -Cô an ủi.

-Chị nói nghe dễ lắm ! - Rosemary quất lại câu tiêu cực.Tiểu My thở dài , lắc đầu.

-Vậy nghĩa là...em thích cậu chàng đó đúng hem ? - Cô kiếm cách khác chọc ghẹo cô thư ký của mình cho Rosemary vui lên.

-Chị này !!!!- Cô nàng thư ký đỏ mặt tía tai hét lên .

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Các Chúa Thần Của Thế Giới Ngầm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook