Chương 31: Hoàng kim bỉ mông ( Phần 2 )
Đường Gia Tam Thiểu
06/04/2013
Trên núi lửa rất lớn , viên nhân , hổ nhân và báo nhân đều bối rối chạy tứ tán , hoàng kim bỉ mông Mạt tư Kim một mặt chỉ huy thủ hạ tiến lên , một mặt cũng chạy theo đại ca lên núi . Lúc này mỗi bỉ mông cự thú trong mắt đều tràn ngập nộ khí vô tận , chỉ cần tới đỉnh núi , cho dù là cự long cỡ nào bọn họ cũng xé thành thành mảnh nhỏ . Hơn nữa Địch Tư lại lên đỉnh núi trước tiên , là một cửu cấp ma thú cao cấp , cho dù gặp có gặp ma thú gì thì hắn cũng không sợ , sẵn sàng nghênh tiếp .
Nhưng khi Địch Tư lên đến đỉch núi , sự phẫn nộ của hắn lên đến đỉnh điểm , không ngừng gào thét làm rung động không gian xung quanh . Địch nhân của hắn không phải là những binh đoàn hùng mạnh của Long khi nỗ tư đại lục mà là không khí , trên đỉnh núi ngoại trừ băng tuyết thì không có sự hiện diện của một sinh vật nào , chung quanh chỉ còn những gốc cây trơ lại .
“ Hỗn đàn ! “ . Địch Tư không thể kiềm chế cơn giận của mình , một quyền xuất ra đấm xuống mặt đất khiến mặt đất chấn động kịch liệt như có cơn địa chấn vừa xảy ra .
Mạt Tư Kim phản ứng rất nhanh , vừa nhìn thấy hành động của Địch Tư như thế đã nhảy vọt lên , bốn ngân bỉ mông cũng vội theo sát phía sau .
Chỉ tội cho cuồng bạo bỉ mông , vận khí xem ra quá tệ , chỉ vì chậm chân mà dính chịu không ít đau đớn . Khi Địch Tư nổi giận phát ra một quyền xuống mặt đất , đương nhiên đấy là toàn bộ lực lượng hắn xuất ra , lúc đầu chỉ tạo ra một cơn địa chấn , sua đó từ vị trí của Địch Tư , cả đỉnh núi nổ mạnh .
Oanh !
Đại đa số các đỉnh núi trong vùng núi Bố luân nạp đều do hoa cương nham cực kỳ cứng rắn tạo thành , có thể xấp xỉ với các loại quáng thạch dùng để luyện vũ khí . Nhưng vào giờ phút này , một quyền của Địch Tư đã tạo ra một cái hố trống rỗng đường kính đến 30 thước , vô số những tảng đá bắn ra , khiến đám cuồng bạo bỉ mông đang ở trên sườn núi bị hất lăn xuống dưới . Buồn cười là thân thể to lớn của những bỉ mông này lăn xuống còn tạo uy lực lớn hơn những thân cây Diệp Âm Trúc đã dùng , thêm vào trọng lượng đáng kể của bỉ mông , những thú nhân nào không may mắn lảng vảng ở dưới chân núi đều thành một đống bấy nhầy nát vụn .
Bụi từ từ tan đi , Địch tư lúc này đã bình tĩnh đứng lên , xem ra sau khi xuất ra một quyền sự phẫn nộ của hắn đã giảm đi không ít , hồng quang trong ánh mắt cũng dần dần tan biến .
Mạt Tư Kim và bốn ngân bỉ mông đang ở gần đấy , ha hả cười , nói : “ Lão đại , tính ngươi vẫn nóng nảy như thế , chả thay đổi gì cả . Ngươi xem , đó chính là Khoa ni á thành “ . Vừa nói , hắn vừa đưa cánh tay tráng kiện chỉ về phía dưới chân núi .
Địch Tư đưa mắt nhìn theo , lạnh lùng nói : “ Vậy hãy cho tòa thành này biết thế nào là sự giận dữ của ta . Truyền lệnh của ta , tấn công Khoa ni á thành , một người cũng không để lại , giết hết đi “ .
Mạt Kim Tư bất đắc dĩ nhún vai : “ Lão đại , ngươi muốn ta truyền lệnh cho ai đây ? Bây giờ chỉ có sáu người chúng ta thôi “ .
“ Ách ... “ . Địch Tư lúc này mới phát hiện , ngoài mình và Mạt Kim Tư ra , bên cạnh chỉ có bốn ngân bỉ mông . Ngay cả số cuồng bạo bỉ mông lúc này cũng không thấy , đang lăn lông lốc xuống dưới chân núi .
“ Mẹ kiếp ... , trước tiên chỉnh quân đã “ . Địch Tư gầm nhẹ một tiếng .
Mạt Kim Tư vẫn bình tính suy nghĩ : “ Lão đại , tình huống có chút không ổn a ! Người Mễ lan hình như đã biết chúng ta đánh lén , nếu không đã không chuẩn bị hỏa công chờ chúng ta . Bây giờ làm sao bây giờ ? “ .
Địch tư tức giận hừ một tiếng : “ Chuẩn bị thì đã sao ? Chẳng lẽ bọn họ có thể ngăn cản được chúng ta hay sao ? Ta không tin một tòa thành nhỏ bé thế này lại có đủ binh lực ngăn cản chúng ta “ .
“ Cổ Đế đối với chúng ta kỳ vọng rất lớn , thế nên hãy cẩn thận một chút . Chờ thêm một chút nữa đi , ta xem quân đội của chúng ta vừa rồi cũng tổn thất không nhỏ đâu “ .
Địch tư khinh thường nói : “ Những đê đẳng thú nhân thật sự là vô dụng , ngay cả mấy ngọc lửa cỏn con cũng sợ . Ta nghe ngươi vậy , để cho bọn người trong tòa thành đó sống thêm một lúc nữa “ .
Khi Địch Tư cùng Mạt Kim Tư thương lượng , bốn người Diệp Âm Trúc đã trở về Khoa ní á thành . Hỏa công dem lại hiệu quả quá lớn so với sự tưởng tượng của hắn , chứng kiến đám đông thú nhân dang chật vật với những ngọn lửa , bốn người không dám dừng lại nhìn lâu , trực tiếp đi xuống núi , vì thế đám bỉ mông cự thú khi lên mới không thấy ai .
Vừa vào cửa thành , Diệp Âm Trúc đã thấy đại đội long kỵ binh được võ trang đầy đủ . Áo Lợi Duy Lạp mặc khải giáp màu thủy lam , cầm trong tay long thương dài bảy thước , đang đứng chỉ huy đám long kỵ binh . Việc Áo Tạp Phúc không có mặt ở đây khiến tình hình càng trở nên bi quan .
“ Âm Trúc , ngươi đã trở về . Tình hình bên kia thế nào ? “ . Áo Lợi Duy Lạp không hổ danh là người của La lan gia tộc , vừa mới nhận được tin của Tô Lạp đã phản ứng , phân phó phòng thủ toàn bộ thành trì .
Diệp Âm Trúc đáp : “ Tình hình tương đối ổn , chúng ta thừa dịp thú nhân còn chưa kịp lên đã dùng hỏa công . Hiệu quả cũng không tệ lắm , đám thú nhân nhất thời bị cầm chân “ .
Hương Loan cười nói : “ Đúng vậy ! Hiệu quả cực kỳ cao , cả chân núi bị cháy , sợ rằng thú nhân tổn thất không nhỏ “ .
Hai mắt Áo Lợi Duy Lạp sáng ngời , dùng sức vỗ lên vai Diệp Âm Trúc : “ Huynh đệ , làm tốt lắm , xứng đáng là quán quân của đại hội so tài tân sinh . Bây giờ quan trọng nhất là chúng ta phải tranh thủ thời gian . Ngươi thử nói cho ta thú nhân có khoảng nhiêu người ? “ .
“ Ta thấy số lượng rất đông , không thể đếm xuể . Do lúc đó ta mải ngăn chặn nên cũng không chú ý lắm . Nhưng ta đảm bỏa là thành trì của chúng ta không thể chống đỡ được bọn họ lâu đâu “ . Nói xong , hắn gãi gãi đầu tỏ vẻ xấu hổ vì bản thân không để ý tới một vấn đề quan trọng như thế .
Tô Lạp nói : “ Để ta nói cho , ta là thích khách , đối với phương diện trinh sát tương đối am hiểu “ .
Thích khách là thám tử tôt nhất , điểm này Áo Lợi Duy Lạp đương nhiên biết rất rõ , ánh mắt lập tức chuyển qua nhìn Tô Lạp .
Tô Lạp trầm ngâm nói : “ Theo sự quan sát của ta , quân đoàn thú nhân lần này bao gồm bốn chủng tộc , phân biệt là : hổ nhân , báo nhân , viên nhân , bỉ mông cự thú . Trong đó , số lượng của bỉ mông cự thú cũng khá đông , theo màu lông có thể đoán có ít nhất một hoàng kim bỉ mông , số lượng ngân bỉ mông thì không rõ còn cuồng bạo bỉ mông không dưới 70 người “ .
Nghe Tô Lạp nói , Áo Lợi Duy Lạp không khỏi nuốt nước bọt , không cần nói đến những loại quân khác , cho dù với bằng này bỉ mông cự thú cũng có thể dễ dàng san phẳng Khoa ni á thành . “ Ngươi nói tiếp đi , số lượng các loại quân khác ra sao ? “ .
“ Viên nhân số lượng nhiều nhất , đại khái khoảng mọt vạn rưỡi đến hai vạn . Số lượng hổ nhân và báo nhân cộng lại ít hơn viên nhân một chút . Bất quá vừa rồi chúng ta sử dụng hỏa công làm trận thế của bọn họ rối loạn , đồng thời có thể gây ra tổn thất không nhỏ “ .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.