Chương 2: Duyên Cớ
Ferina
07/11/2024
- Các người làm gì con trai ta vậy hả ?
Thanh âm hùng hổ kèm theo một đám vệ sĩ to con hừng hực lao tới khiến đám đông tán loạn.
Mà đứa bé gái kia cũng thật nhanh lẹ, liền trốn ra phía sau hắn.
- Các ngươi là ai, tại sao lại đánh con trai ta ?
Tên vừa béo vừa hói này trừng mắt nhìn qua, ánh mắt lấp lánh khi thấy 2 hầu gái xinh đẹp phía sau hắn.
Huyền Phong cạn lời. Tiên hạ thủ vi cường :" A Thất, A Cửu, đánh người "
Là người bị nhìn chằm chằm, đương nhiên A Thất và A Cửu đều sẽ khó chịu rồi, nhưng không có lệnh của hắn, các nàng đều sẽ nhịn. Không nghĩ tới thiếu gia nhỏ vừa phát hiện bọ họ bị tên khiếm nhã này có suy nghĩ đồi bại đã liền cho phép các nàng đánh người.
Đứng trước sức mạnh tuyệt đối áp đảo, có nhiều tên thêm nữa cũng bị A Thất, A Cửu dẫm dưới gót giày.
- Chị nên đi đi, chỗ này có chúng tôi lo rồi.
Con bé quay sang nói với nữ nhân kia.
Nàng ta cảm ơn rối rít, chọn những quả táo ngon nhất mình có đưa cho hai người rồi cũng nhanh chóng rời khỏi.
- Này nhỏ kia, mình ngươi lo chứ ta lo gì ?
Huyền Phong vội phủi sạch liên can, như chưa hề có chuyện gì xảy ra.
- A Thất, A Cửu, có chuyện gì xảy ra sao ?
- Thiếu gia, không có.
Hắn như vậy đã đành, hai người cũng rất nhiệt tình phối hợp.
- Chúng ta đi.
Nói đi liền đi, hắn và hai cô hầu nhanh chóng rời khỏi hiện trường.
Hắn dạo quanh một vòng rồi mới trở về khách sạn.
Không nghĩ tới khi trở về lại có nhiều hơn vài vị khách.
Đang ở chỗ của Diệp gia thì không nói, làm sao hắn lại thấy có người của Cung gia lẫn Hồng gia.
Hồng gia phong hiệu Thánh Hỏa, là gia tộc hỏa pháp sư mạnh mẽ nhất đế quốc. Không ngờ Tứ Bảo Kiếm của đế quốc vậy mà đã tập trung vào một chỗ.
- Ồ, em về rồi đó sao ?
Dạ Tuyết vừa mới tắm xong, bên trong cũng đều là bậc trưởng bối, nàng không tiện vào.
- Đi, đi chơi với chị.
Hắn lại được nàng kéo về phòng mình. Nhưng Dạ Tuyết là nữ, mà đã là nữ, đương nhiên sẽ chăm chút cho mình, không thể không tốn thời gian ah.
Dạ Tuyết kéo hắn tới một quán ăn, tuy hơi xa học viện một chút, nhưng có vẻ hương vị lại thu hút được rất nhiều người.
Trời vừa nhá nhem tối thì hai người cũng quay trở về.
Một đoạn đường bỗng chốc vắng vẻ, lưỡi kiếm sáng loáng nhắm cả hai người chém đến.
Dạ Tuyết nở nụ cười tà mị, đôi mắt hơi híp lại, nàng nắm chặt cổ tay hai kẻ lao tới, giật mạnh chúng va vào nhau, bắt lấy một thanh kiếm, thanh còn lại đá vào chuôi, lưỡi kiếm như đạn bắn đâm xuyên đầu một tên khác ở phía sau.
Những kẻ khác e dè nhìn Dạ Tuyết, nhưng từ khi chúng tấn công, bọn chúng đã không còn cơ hội quay đầu nữa rồi.
- Cưng à, em nên nhắm mắt vào.
Nói rồi, trên tay nàng một luồng sáng chói mắt xuất hiện bất ngờ, ánh sáng mạnh đến mức ai đang tập trung nhìn đến đều phải lóa mắt.
Thân ảnh Dạ Tuyết nào còn ở chỗ cũ, nàng lao tới, giống như một bóng ma hạ sát kẻ địch.
Dạ Tuyết ném thanh kiếm dính máu xuống, nhìn một đống thi thể nằm la liệt, cũng chẳng phải lần đầu đối diện với tình cảnh này. Nhưng bọn họ là ai chứ ? Danh xưng Ác Ma Chiến Tranh từ đâu mà có chứ ? Chỉ cần không chết, bọn họ sẽ mạnh lên sau mỗi trận chiến. Chỉ cần còn cơ hội, thì vẫn có thể chiến thắng.
- Chị, không để lại một tên tra hỏi sao ?
Dạ Tuyết lắc đầu :" Vô ích thôi, tên nào cũng cắn thuốc trước khi đánh rồi, chỉ là bọn chúng chết trước khi thuốc có tác dụng mà thôi. Về thôi, kẻo mẹ lại lo lắng "
Khi về tới nơi, bọn họ vẫn còn chuyện trò, Dạ Tuyết liền kéo hắn đi tắm cùng.
- Thằng nhóc này, mẹ tắm cho thì được, còn chị thì không sao ?
Dạ Tuyết nhìn hắn bất mãn, nàng trực tiếp kéo hắn vào trong.
Dạ Tuyết ôm lấy hắn trong lòng, ngâm mình trong nước nóng, nàng cũng trầm xuống.
- Bé con, em giận đấy à ?
Huyền Phong lắc đầu, đáp lời nàng :" Không có "
- Mới vừa rồi, có sợ không ?
Nàng tựa vào vai hắn, hơi trầm xuống.
- Không ....ừm...sợ... Nhưng mà sợ chị bị thương hơn.
Dạ Tuyết hơi ngây ngốc, phì cười :" Hahaha, bé con, em yên tâm. "
Nàng xoa đầu hắn.
Tắm rửa xong xuôi Dạ Tuyết còn rất tiện tay giúp hắn bảo dưỡng nhan sắc của mình.
- Thiếu gia, tiểu thư, phía Diệp gia có lời mời hai người xuống ăn cơm, phu nhân và đại thiếu gia đã ở đó rồi.
Tiếng A Cửu vang lên bên ngoài, hai người lại mới theo A Cửu đi xuống.
" Ách, sao con bé đó lại ở đây ?"
Rất nhanh hắn đã nhận ra con bé mình gặp lúc chiều ngồi bên cạnh người phụ nữ hẳn là mẹ nàng.
- Ồ, vậy đây là tiểu thư và tiểu thiếu gia Trần gia, thật ghen tị với Trần phu nhân !
Cung phu nhân lên tiếng khen ngợi.
Cuộc gặp gỡ này vốn dĩ là muốn gặp mặt vị phu nhân của Trần gia mà thôi. Kể ra, mẹ hắn cũng kín tiếng, cha mình lại cũng giấu người, thành ra không có nhiều người biết nhân dạng mẹ hắn.
Huyền Phong được nàng ôm lấy vào lòng, Dạ Tuyết cũng ngồi xuống bên cạnh.
Nhân vật được mong chờ nhất của buổi tiệc lại là anh trai mình và người chị dâu tương lai kia.
Hai người xuất hiện đều khiến ai nấy cảm thán, cặp đôi này quả là dành cho nhau, lại nhìn Lý Thu Thủy không khỏi cảm thấy cũng có nét tương đồng.
Tiếng vỗ tay rào rào dành cho đôi bạn trẻ. Không phải tự nhiên Diệp gia lại ngồi gần Trần gia, hóa ra là vì lý do này.
Tuy chưa phải chính thức ra mắt, nhưng sự ' vô tình ' xuất hiện của phụ huynh đôi bên thì cũng không khác nhau là mấy. Huyền Phong cũng sủi được ra ngoài.
" Ting, phát hiện bản đồ di tích số 1 "
Cái hệ thống lâu ngày mới xuất hiện đem lại cho hắn sự tò mò. Bản đồ di tích, hẳn là dẫn tới nơi ẩn chứa kho báu đi.
Hắn hứng thú, nhưng cái bản đồ này lại biết di chuyển, không những vậy còn chạy vô cùng nhanh !
- A Cửu, đi với ta!
Hắn nắm lấy tay A Cửu, 2 người thoáng cái liền phóng đi vùn vụt.
Cái bản đồ kia sau khi chạy một đoạn đường dài thì chững lại.
Chỉ Định Tọa Độ !
Hai người lần nữa biến mất, xuất hiện bên trên trời đen như mực.
Hắn không biết bên dưới xảy ra chuyện gì, chỉ thấy một cuộn giấy bay lên không trung.
Cơn gió thu hút lấy cuộn giấy bay lên chỗ hắn.
Huyền Phong đoạt được cuộn giấy, để hệ thống mô phỏng một cái tương tự, không chút do dự lại thả cuộn giấy xuống.
Đi !
Chuẩn bị xong xuôi, hắn cùng A Cửu mất dạng, như chưa hề có chuyện gì xảy ra.
Mà cuộn giấy rơi xuống liền bùng lên một ngọn lửa mãnh liệt.
- Chậc !
Dịch chuyển bằng cách chỉ định tọa độ luôn có những rủi ro nhất định như là việc hắn có thể bị kẹt trong đất đá hay tường là coi như xong đời. Vị trí chỉ định nhất định phải thông thoáng, chính xác một cách tuyệt đối nếu hắn còn muốn sống. Ngoài ra, hắn không biết ở đó sẽ có đối thủ thế nào, thế nên mang theo A Cửu để đảm bảo an toàn.
' Bản đồ di tích số 1 đang được phân tích. Phân tích hoàn tất, chế độ dẫn đường sẵn sàng '
- A Cửu, gọi A Thất đi.
Đợi A Thất tới, hắn dẫn hai người hướng đi tới phía hồ nước phía Tây bên trong học viện.
Lối vào di tích lại nằm ở phía đáy hồ. Để ma lực bao bọc thân thể, cả 3 người lặn xuống. Cái cửa vào đã bị bùn đất vùi lấp, nếu không phải có hệ thống dẫn đường, hắn cũng chẳng biết đâu mà tìm.
Trải qua một đoạn đường hầm ngập nước khá dài, cuối cùng mới thoát khỏi khu vực ngập nước.
A Cửu tạo ra một hỏa cầu trong tay, chiếu sáng một phạm vi khá rộng.
Trước mặt là một cửa đá, bên dưới nền còn găm giáo nhọn.
- Cẩn thận, có bẫy.
A Cửu tiến lên trước đẩy cửa, A Thất ở phía sau, tạo ra khiên bảo hộ bảo vệ cả 3 người.
Cánh cửa mở ra, một loạt giáo nhọn phóng tới, nếu không có lớp khiên, e là chúng đục tổ ong trên người cả 3 mất.
Phía sau cánh cửa là một không gian rộng hơn, Huyền Phong để các nàng trông chừng, bản thân để ma lực lan tỏa, bắt đầu thu thập thông tin xung quanh.
Tổng cộng có 9 đường hầm, nhưng có tới 8 cái là đường cụt, chỉ có một cái thông.
Hai nữ chú tâm bảo vệ, để hắn dẫn đường. Hắn không phải kẻ đầu tiên tìm thấy nơi này, có những bộ xương trắng nằm rải rác ở trong đường hầm.
- Thiếu gia, cẩn thận.
A Thất ra hiệu cả ba đi chậm lại. Kinh nghiệm của nàng đã đúng, trên những cái rãnh bên của đường hầm có ẩn giấu độc vật. Tiến lên tiếp chắc chắn sẽ kích hoạt độc vật này thải ra khí độc.
Ngọn gió nâng cả 3 người lên, lơ lửng giữa không trung.
- Tập trung, bên dưới chân có đặt ma trận, chỉ cần chạm phải sẽ bị khóa lại. Tạm thời không nên chạm vào bất cứ thứ gì.
Huyền Phong nhắc nhở. Nơi này làm sao lại như muốn ngăn cản người ta tiến vào ? Hẳn là phải cất giấu thứ gì rất quý hiếm, hoặc là nguy hiểm.
Còn lại một cánh cửa cuối cùng, nơi này tập trung nhiều xương trắng nhất, đoán chừng bên trong là một thứ vô cùng nguy hiểm.
' Ting, phát hiện tấn công tinh thần, hệ thống phòng ngự kích hoạt '
Huyền Phong giật mình, bản thân bị tấn công mà không hề hay biết, hắn vội ném 2 người A Thất, A Cửu lại phía sau.
- Hai người lùi lại, không có lệnh, không được phép tiên lên, tìm cách duy trì tỉnh táo...
Hắn lùi lại một chút, lại không thấy thông báo của hệ thống, nhưng vừa tiến thêm một bước lại hiện lên hàng loạt thông báo.
Tấn công này chỉ có một phạm vi nhất định.
Huyền Phong đẩy cửa, không nói tới vàng bạc châu báu, một chiếc đầu lâu với ánh đỏ nơi hốc mắt nhìn thẳng ra cửa.
Phanh !
Lôi điện oanh kích, đánh tan cái đầu lâu kia, thông báo của hệ thống mới ngừng lại. Hắn không tiến vào căn phòng mà chỉ đứng ở cửa, để cho hệ thống làm nhiệm vụ của nó.
- Chỉ có thế ?
Huyền Phong lẩm nhẩm, hắn liền vơ vét sạch sẽ kho tàng, có hệ thống kiểm toán, hắn cũng chẳng ở lại lâu, liền đem hai người A Thất, A Cửu dịch chuyển trở về.
Cái bẫy lớn nhất và cuối cùng lại không bị kích hoạt, người bỏ ra công sức bày đặt có biết được sợ rằng đội mồ sống dậy cũng không nghĩ tới chuyện phi lí như vậy.
- Thiếu gia, không sao chứ ?
A Thất, A Cửu lo lắng hỏi hắn. Huyền Phong lắc đầu :" Không sao, các ngươi cũng không vấn đề gì chứ ?"
Hai người cũng lắc đầu, hắn mới thở phào. Nếu chỉ vì chút tài lộc này mà mất đi 2 người, sợ rằng quá lỗ rồi. Không chỉ xinh đẹp, A Thất, A Cửu có sức mạnh của một đại pháp sư và đại kiếm sư, hơn nữa, bọn họ trung thành !
Điều đáng tiếc chính là hắn chỉ có thể nâng đỡ bọn họ đến vậy, có thể tiến tiếp hay không lại phải dựa vào bọn họ.Đưa cho các nàng những trang bị tốt cũng có thể nâng cao lực chiến, bổ sung sức mạnh cho các nàng.
Khó khăn lắm hắn mới đào tạo được 10 người, bản thân giữ lại 2 người A Thất và A Cửu, còn lại đều phân cho thân nhân của mình. Có họ cũng bớt đi một số chuyện. Cốt yếu nhất mà ai trong gia đình cũng nghĩ tới, bảo vệ mẹ của hắn. Cẩn tắc vô áy náy, cũng vì thế mà chuyến đi này mới tập hợp đủ 10 người ở đây.
Thanh âm hùng hổ kèm theo một đám vệ sĩ to con hừng hực lao tới khiến đám đông tán loạn.
Mà đứa bé gái kia cũng thật nhanh lẹ, liền trốn ra phía sau hắn.
- Các ngươi là ai, tại sao lại đánh con trai ta ?
Tên vừa béo vừa hói này trừng mắt nhìn qua, ánh mắt lấp lánh khi thấy 2 hầu gái xinh đẹp phía sau hắn.
Huyền Phong cạn lời. Tiên hạ thủ vi cường :" A Thất, A Cửu, đánh người "
Là người bị nhìn chằm chằm, đương nhiên A Thất và A Cửu đều sẽ khó chịu rồi, nhưng không có lệnh của hắn, các nàng đều sẽ nhịn. Không nghĩ tới thiếu gia nhỏ vừa phát hiện bọ họ bị tên khiếm nhã này có suy nghĩ đồi bại đã liền cho phép các nàng đánh người.
Đứng trước sức mạnh tuyệt đối áp đảo, có nhiều tên thêm nữa cũng bị A Thất, A Cửu dẫm dưới gót giày.
- Chị nên đi đi, chỗ này có chúng tôi lo rồi.
Con bé quay sang nói với nữ nhân kia.
Nàng ta cảm ơn rối rít, chọn những quả táo ngon nhất mình có đưa cho hai người rồi cũng nhanh chóng rời khỏi.
- Này nhỏ kia, mình ngươi lo chứ ta lo gì ?
Huyền Phong vội phủi sạch liên can, như chưa hề có chuyện gì xảy ra.
- A Thất, A Cửu, có chuyện gì xảy ra sao ?
- Thiếu gia, không có.
Hắn như vậy đã đành, hai người cũng rất nhiệt tình phối hợp.
- Chúng ta đi.
Nói đi liền đi, hắn và hai cô hầu nhanh chóng rời khỏi hiện trường.
Hắn dạo quanh một vòng rồi mới trở về khách sạn.
Không nghĩ tới khi trở về lại có nhiều hơn vài vị khách.
Đang ở chỗ của Diệp gia thì không nói, làm sao hắn lại thấy có người của Cung gia lẫn Hồng gia.
Hồng gia phong hiệu Thánh Hỏa, là gia tộc hỏa pháp sư mạnh mẽ nhất đế quốc. Không ngờ Tứ Bảo Kiếm của đế quốc vậy mà đã tập trung vào một chỗ.
- Ồ, em về rồi đó sao ?
Dạ Tuyết vừa mới tắm xong, bên trong cũng đều là bậc trưởng bối, nàng không tiện vào.
- Đi, đi chơi với chị.
Hắn lại được nàng kéo về phòng mình. Nhưng Dạ Tuyết là nữ, mà đã là nữ, đương nhiên sẽ chăm chút cho mình, không thể không tốn thời gian ah.
Dạ Tuyết kéo hắn tới một quán ăn, tuy hơi xa học viện một chút, nhưng có vẻ hương vị lại thu hút được rất nhiều người.
Trời vừa nhá nhem tối thì hai người cũng quay trở về.
Một đoạn đường bỗng chốc vắng vẻ, lưỡi kiếm sáng loáng nhắm cả hai người chém đến.
Dạ Tuyết nở nụ cười tà mị, đôi mắt hơi híp lại, nàng nắm chặt cổ tay hai kẻ lao tới, giật mạnh chúng va vào nhau, bắt lấy một thanh kiếm, thanh còn lại đá vào chuôi, lưỡi kiếm như đạn bắn đâm xuyên đầu một tên khác ở phía sau.
Những kẻ khác e dè nhìn Dạ Tuyết, nhưng từ khi chúng tấn công, bọn chúng đã không còn cơ hội quay đầu nữa rồi.
- Cưng à, em nên nhắm mắt vào.
Nói rồi, trên tay nàng một luồng sáng chói mắt xuất hiện bất ngờ, ánh sáng mạnh đến mức ai đang tập trung nhìn đến đều phải lóa mắt.
Thân ảnh Dạ Tuyết nào còn ở chỗ cũ, nàng lao tới, giống như một bóng ma hạ sát kẻ địch.
Dạ Tuyết ném thanh kiếm dính máu xuống, nhìn một đống thi thể nằm la liệt, cũng chẳng phải lần đầu đối diện với tình cảnh này. Nhưng bọn họ là ai chứ ? Danh xưng Ác Ma Chiến Tranh từ đâu mà có chứ ? Chỉ cần không chết, bọn họ sẽ mạnh lên sau mỗi trận chiến. Chỉ cần còn cơ hội, thì vẫn có thể chiến thắng.
- Chị, không để lại một tên tra hỏi sao ?
Dạ Tuyết lắc đầu :" Vô ích thôi, tên nào cũng cắn thuốc trước khi đánh rồi, chỉ là bọn chúng chết trước khi thuốc có tác dụng mà thôi. Về thôi, kẻo mẹ lại lo lắng "
Khi về tới nơi, bọn họ vẫn còn chuyện trò, Dạ Tuyết liền kéo hắn đi tắm cùng.
- Thằng nhóc này, mẹ tắm cho thì được, còn chị thì không sao ?
Dạ Tuyết nhìn hắn bất mãn, nàng trực tiếp kéo hắn vào trong.
Dạ Tuyết ôm lấy hắn trong lòng, ngâm mình trong nước nóng, nàng cũng trầm xuống.
- Bé con, em giận đấy à ?
Huyền Phong lắc đầu, đáp lời nàng :" Không có "
- Mới vừa rồi, có sợ không ?
Nàng tựa vào vai hắn, hơi trầm xuống.
- Không ....ừm...sợ... Nhưng mà sợ chị bị thương hơn.
Dạ Tuyết hơi ngây ngốc, phì cười :" Hahaha, bé con, em yên tâm. "
Nàng xoa đầu hắn.
Tắm rửa xong xuôi Dạ Tuyết còn rất tiện tay giúp hắn bảo dưỡng nhan sắc của mình.
- Thiếu gia, tiểu thư, phía Diệp gia có lời mời hai người xuống ăn cơm, phu nhân và đại thiếu gia đã ở đó rồi.
Tiếng A Cửu vang lên bên ngoài, hai người lại mới theo A Cửu đi xuống.
" Ách, sao con bé đó lại ở đây ?"
Rất nhanh hắn đã nhận ra con bé mình gặp lúc chiều ngồi bên cạnh người phụ nữ hẳn là mẹ nàng.
- Ồ, vậy đây là tiểu thư và tiểu thiếu gia Trần gia, thật ghen tị với Trần phu nhân !
Cung phu nhân lên tiếng khen ngợi.
Cuộc gặp gỡ này vốn dĩ là muốn gặp mặt vị phu nhân của Trần gia mà thôi. Kể ra, mẹ hắn cũng kín tiếng, cha mình lại cũng giấu người, thành ra không có nhiều người biết nhân dạng mẹ hắn.
Huyền Phong được nàng ôm lấy vào lòng, Dạ Tuyết cũng ngồi xuống bên cạnh.
Nhân vật được mong chờ nhất của buổi tiệc lại là anh trai mình và người chị dâu tương lai kia.
Hai người xuất hiện đều khiến ai nấy cảm thán, cặp đôi này quả là dành cho nhau, lại nhìn Lý Thu Thủy không khỏi cảm thấy cũng có nét tương đồng.
Tiếng vỗ tay rào rào dành cho đôi bạn trẻ. Không phải tự nhiên Diệp gia lại ngồi gần Trần gia, hóa ra là vì lý do này.
Tuy chưa phải chính thức ra mắt, nhưng sự ' vô tình ' xuất hiện của phụ huynh đôi bên thì cũng không khác nhau là mấy. Huyền Phong cũng sủi được ra ngoài.
" Ting, phát hiện bản đồ di tích số 1 "
Cái hệ thống lâu ngày mới xuất hiện đem lại cho hắn sự tò mò. Bản đồ di tích, hẳn là dẫn tới nơi ẩn chứa kho báu đi.
Hắn hứng thú, nhưng cái bản đồ này lại biết di chuyển, không những vậy còn chạy vô cùng nhanh !
- A Cửu, đi với ta!
Hắn nắm lấy tay A Cửu, 2 người thoáng cái liền phóng đi vùn vụt.
Cái bản đồ kia sau khi chạy một đoạn đường dài thì chững lại.
Chỉ Định Tọa Độ !
Hai người lần nữa biến mất, xuất hiện bên trên trời đen như mực.
Hắn không biết bên dưới xảy ra chuyện gì, chỉ thấy một cuộn giấy bay lên không trung.
Cơn gió thu hút lấy cuộn giấy bay lên chỗ hắn.
Huyền Phong đoạt được cuộn giấy, để hệ thống mô phỏng một cái tương tự, không chút do dự lại thả cuộn giấy xuống.
Đi !
Chuẩn bị xong xuôi, hắn cùng A Cửu mất dạng, như chưa hề có chuyện gì xảy ra.
Mà cuộn giấy rơi xuống liền bùng lên một ngọn lửa mãnh liệt.
- Chậc !
Dịch chuyển bằng cách chỉ định tọa độ luôn có những rủi ro nhất định như là việc hắn có thể bị kẹt trong đất đá hay tường là coi như xong đời. Vị trí chỉ định nhất định phải thông thoáng, chính xác một cách tuyệt đối nếu hắn còn muốn sống. Ngoài ra, hắn không biết ở đó sẽ có đối thủ thế nào, thế nên mang theo A Cửu để đảm bảo an toàn.
' Bản đồ di tích số 1 đang được phân tích. Phân tích hoàn tất, chế độ dẫn đường sẵn sàng '
- A Cửu, gọi A Thất đi.
Đợi A Thất tới, hắn dẫn hai người hướng đi tới phía hồ nước phía Tây bên trong học viện.
Lối vào di tích lại nằm ở phía đáy hồ. Để ma lực bao bọc thân thể, cả 3 người lặn xuống. Cái cửa vào đã bị bùn đất vùi lấp, nếu không phải có hệ thống dẫn đường, hắn cũng chẳng biết đâu mà tìm.
Trải qua một đoạn đường hầm ngập nước khá dài, cuối cùng mới thoát khỏi khu vực ngập nước.
A Cửu tạo ra một hỏa cầu trong tay, chiếu sáng một phạm vi khá rộng.
Trước mặt là một cửa đá, bên dưới nền còn găm giáo nhọn.
- Cẩn thận, có bẫy.
A Cửu tiến lên trước đẩy cửa, A Thất ở phía sau, tạo ra khiên bảo hộ bảo vệ cả 3 người.
Cánh cửa mở ra, một loạt giáo nhọn phóng tới, nếu không có lớp khiên, e là chúng đục tổ ong trên người cả 3 mất.
Phía sau cánh cửa là một không gian rộng hơn, Huyền Phong để các nàng trông chừng, bản thân để ma lực lan tỏa, bắt đầu thu thập thông tin xung quanh.
Tổng cộng có 9 đường hầm, nhưng có tới 8 cái là đường cụt, chỉ có một cái thông.
Hai nữ chú tâm bảo vệ, để hắn dẫn đường. Hắn không phải kẻ đầu tiên tìm thấy nơi này, có những bộ xương trắng nằm rải rác ở trong đường hầm.
- Thiếu gia, cẩn thận.
A Thất ra hiệu cả ba đi chậm lại. Kinh nghiệm của nàng đã đúng, trên những cái rãnh bên của đường hầm có ẩn giấu độc vật. Tiến lên tiếp chắc chắn sẽ kích hoạt độc vật này thải ra khí độc.
Ngọn gió nâng cả 3 người lên, lơ lửng giữa không trung.
- Tập trung, bên dưới chân có đặt ma trận, chỉ cần chạm phải sẽ bị khóa lại. Tạm thời không nên chạm vào bất cứ thứ gì.
Huyền Phong nhắc nhở. Nơi này làm sao lại như muốn ngăn cản người ta tiến vào ? Hẳn là phải cất giấu thứ gì rất quý hiếm, hoặc là nguy hiểm.
Còn lại một cánh cửa cuối cùng, nơi này tập trung nhiều xương trắng nhất, đoán chừng bên trong là một thứ vô cùng nguy hiểm.
' Ting, phát hiện tấn công tinh thần, hệ thống phòng ngự kích hoạt '
Huyền Phong giật mình, bản thân bị tấn công mà không hề hay biết, hắn vội ném 2 người A Thất, A Cửu lại phía sau.
- Hai người lùi lại, không có lệnh, không được phép tiên lên, tìm cách duy trì tỉnh táo...
Hắn lùi lại một chút, lại không thấy thông báo của hệ thống, nhưng vừa tiến thêm một bước lại hiện lên hàng loạt thông báo.
Tấn công này chỉ có một phạm vi nhất định.
Huyền Phong đẩy cửa, không nói tới vàng bạc châu báu, một chiếc đầu lâu với ánh đỏ nơi hốc mắt nhìn thẳng ra cửa.
Phanh !
Lôi điện oanh kích, đánh tan cái đầu lâu kia, thông báo của hệ thống mới ngừng lại. Hắn không tiến vào căn phòng mà chỉ đứng ở cửa, để cho hệ thống làm nhiệm vụ của nó.
- Chỉ có thế ?
Huyền Phong lẩm nhẩm, hắn liền vơ vét sạch sẽ kho tàng, có hệ thống kiểm toán, hắn cũng chẳng ở lại lâu, liền đem hai người A Thất, A Cửu dịch chuyển trở về.
Cái bẫy lớn nhất và cuối cùng lại không bị kích hoạt, người bỏ ra công sức bày đặt có biết được sợ rằng đội mồ sống dậy cũng không nghĩ tới chuyện phi lí như vậy.
- Thiếu gia, không sao chứ ?
A Thất, A Cửu lo lắng hỏi hắn. Huyền Phong lắc đầu :" Không sao, các ngươi cũng không vấn đề gì chứ ?"
Hai người cũng lắc đầu, hắn mới thở phào. Nếu chỉ vì chút tài lộc này mà mất đi 2 người, sợ rằng quá lỗ rồi. Không chỉ xinh đẹp, A Thất, A Cửu có sức mạnh của một đại pháp sư và đại kiếm sư, hơn nữa, bọn họ trung thành !
Điều đáng tiếc chính là hắn chỉ có thể nâng đỡ bọn họ đến vậy, có thể tiến tiếp hay không lại phải dựa vào bọn họ.Đưa cho các nàng những trang bị tốt cũng có thể nâng cao lực chiến, bổ sung sức mạnh cho các nàng.
Khó khăn lắm hắn mới đào tạo được 10 người, bản thân giữ lại 2 người A Thất và A Cửu, còn lại đều phân cho thân nhân của mình. Có họ cũng bớt đi một số chuyện. Cốt yếu nhất mà ai trong gia đình cũng nghĩ tới, bảo vệ mẹ của hắn. Cẩn tắc vô áy náy, cũng vì thế mà chuyến đi này mới tập hợp đủ 10 người ở đây.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.