Chương 5: Mặt trắng nhỏ
Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức
28/08/2020
Sau
khi ở tiệm bánh mì Hương Mật đàm phán chuyện công việc, nhìn thấy vẫn
chưa tới năm giờ, Trương Kỳ Kỳ từ tiệm bánh mì Hương Mật đi ra liền đi
ngân hàng Trịnh thành bên cạnh. Cô làm cái thẻ, chuyển vào 5000 đồng,
sau đó khấu trừ cho tiền nước và tiền điện trong nhà.
Xong xuôi những chuyện này, Trương Kỳ Kỳ lấy ra thẻ Lý Thụy cho cô, có chút do dự.
Cái thẻ này là dùng CMND Lý Thụy mở, cô không thể lập tức lấy hết tiền bên trong ra, chỉ có thể một ngày tối đa rút ra hai vạn.
Nghĩ đến mình mỗi lần lấy ra hai vạn thì di động Lý Thụy đều nhận được một tin nhắn nhắc nhở, Trương Kỳ Kỳ liền có chút ê răng, cuối cùng hạ quyết tâm vẫn là trước dùng tiền của mình gởi ngân hàng. Cô ở Kyoto trôi nổi hai năm này, tuy rằng năm thứ nhất còn phải giúp đỡ Lý Thụy , nhưng trong tay cũng tích lũy được hai ba vạn đồng.
Nơi này cách nhà Trương Kỳ Kỳ rất gần, cô định đi bộ trở về.
Mới vừa đi tới vườn Bích Ba phía bắc, di động Trương Kỳ Kỳ liền vang lên. Trái tim cô nhảy rộn, bận rộn mở túi xách tay móc điện thoại ra.
Thấy điện thoại hiện lên là bạn học cũ Hồ Hiểu Đông, Trương Kỳ Kỳ trong lòng hơi có chút thất vọng, ngẩn ra hai giây mới nhấn nút trả lời.
Hồ Hiểu Đông hẹn Trương Kỳ Kỳ đi Kim Phong lâu ăn hải sản, nói muốn đón gió cho cô. Trương Kỳ Kỳ và anh ta hẹn thời gian địa điểm, vẫy gọi chiếc taxi liền hẹn nơi đi.
Ngồi trên xe cô gọi điện thoại cho ba ba, nói buổi tối không thể về ăn cơm được.
Hồ Hiểu Đông là bạn học cấp 3 của Trương Kỳ Kỳ, sau khi hai người lên đại học tuy rằng không thường gặp mặt, thế nhưng hàng năm cũng gặp gỡ được vài lần, cảm tình coi như không tệ.
Kim Phong lâu ở Trịnh thành khá có tiếng, sau khi Trương Kỳ Kỳ và Hồ Hiểu Đông cùng một chỗ ngồi xuống mới thấp giọng hỏi Hồ Hiểu Đông: "Hiểu Đông, hào phóng vậy, cậu phát tài à?"
Hồ Hiểu Đông híp mắt cười: "chúng tớ gần đây kiếm được một mối buôn bán lớn, ông chủ thưởng đó!" Anh ta có ngũ quan thanh tú da thịt trắng nõn, là một mặt trắng nhỏ điển hình.
Trương Kỳ Kỳ cũng cười: "Lần sau tớ mời cậu báo da vàng!" Dù cho là bạn tốt, cô cũng không muốn chiếm tiện nghi.
Hồ Hiểu Đông mỉm cười nhìn cô: "Kỳ Kỳ cậu thật tốt quá!"
Trương Kỳ Kỳ không đói bụng, tùy ý gắp miếng cá sống, dùng đĩa nhỏ đựng xì-dầu và Mù-Tạc ngồi xuống từ từ ăn.
Cô vừa ăn một miếng, lại cảm thấy bên tay trái giống như có người đang nhìn, liền ngẩng đầu nhìn qua, không khỏi có chút giật mình - - theo mẹ Kỳ Kỳ nói Tô Khả có tâm lý oán hận không bao giờ chịu ăn cơm ở bên ngoài lại đang ngồi ở bên trái góc đối diện với Trương Kỳ Kỳ, đối diện với anh ta là một cô gái rất xinh đẹp.
Trương Kỳ Kỳ thấy Tô Khả giống như không có ý nhìn đến mình, liền không có ý định đi qua chào hỏi Tô Khả.
Hồ Hiểu Đông rồi một dĩa lươn nướng đặt ở trước mặt Trương Kỳ Kỳ, lại cười nói: "Kỳ Kỳ, lươn biển nướng cậu thích ăn nè."
Trương Kỳ Kỳ vừa muốn ăn, cảm thấy bên trái dường như lại có ánh mắt phóng tới, liền nhìn sang, lập tức liền giao tầm mắt với Tô Khả.
Tô Khả lạnh lùng nhìn cô một cái, lại nhìn Hồ Hiểu Đông đối diện Trương Kỳ Kỳ, sau đó dời đi ánh mắt.
Trương Kỳ Kỳ không để ý tới anh ta, gắp cá hồi chấm ít xì-dầu và Mù-Tạc ăn.
Hồ Hiểu Đông cả người nghiêng về phía trước thấp giọng hỏi cô: "Kỳ Kỳ, cậu có biết mặt trắng nhỏ bên cạnh không?"
Trương Kỳ Kỳ vẻ mặt bình tĩnh: "Làm sao vậy?"
Hồ Hiểu đông: "Anh ta nhìn cậu hoài à."
Trương Kỳ Kỳ nhích tới phía trước một chút, nhìn Hồ Hiểu Đông thấp giọng nói: "Anh ta là chú họ nhỏ không có liên hệ máu mủ với tớ, phức tạp mà nói chính là cháu trai của bà nội của vợ anh họ tớ."
Hồ Hiểu Đông: ". . ." anh bị quan hệ thân thích phức tạp này xoay chóng mặt rồi.
Xong xuôi những chuyện này, Trương Kỳ Kỳ lấy ra thẻ Lý Thụy cho cô, có chút do dự.
Cái thẻ này là dùng CMND Lý Thụy mở, cô không thể lập tức lấy hết tiền bên trong ra, chỉ có thể một ngày tối đa rút ra hai vạn.
Nghĩ đến mình mỗi lần lấy ra hai vạn thì di động Lý Thụy đều nhận được một tin nhắn nhắc nhở, Trương Kỳ Kỳ liền có chút ê răng, cuối cùng hạ quyết tâm vẫn là trước dùng tiền của mình gởi ngân hàng. Cô ở Kyoto trôi nổi hai năm này, tuy rằng năm thứ nhất còn phải giúp đỡ Lý Thụy , nhưng trong tay cũng tích lũy được hai ba vạn đồng.
Nơi này cách nhà Trương Kỳ Kỳ rất gần, cô định đi bộ trở về.
Mới vừa đi tới vườn Bích Ba phía bắc, di động Trương Kỳ Kỳ liền vang lên. Trái tim cô nhảy rộn, bận rộn mở túi xách tay móc điện thoại ra.
Thấy điện thoại hiện lên là bạn học cũ Hồ Hiểu Đông, Trương Kỳ Kỳ trong lòng hơi có chút thất vọng, ngẩn ra hai giây mới nhấn nút trả lời.
Hồ Hiểu Đông hẹn Trương Kỳ Kỳ đi Kim Phong lâu ăn hải sản, nói muốn đón gió cho cô. Trương Kỳ Kỳ và anh ta hẹn thời gian địa điểm, vẫy gọi chiếc taxi liền hẹn nơi đi.
Ngồi trên xe cô gọi điện thoại cho ba ba, nói buổi tối không thể về ăn cơm được.
Hồ Hiểu Đông là bạn học cấp 3 của Trương Kỳ Kỳ, sau khi hai người lên đại học tuy rằng không thường gặp mặt, thế nhưng hàng năm cũng gặp gỡ được vài lần, cảm tình coi như không tệ.
Kim Phong lâu ở Trịnh thành khá có tiếng, sau khi Trương Kỳ Kỳ và Hồ Hiểu Đông cùng một chỗ ngồi xuống mới thấp giọng hỏi Hồ Hiểu Đông: "Hiểu Đông, hào phóng vậy, cậu phát tài à?"
Hồ Hiểu Đông híp mắt cười: "chúng tớ gần đây kiếm được một mối buôn bán lớn, ông chủ thưởng đó!" Anh ta có ngũ quan thanh tú da thịt trắng nõn, là một mặt trắng nhỏ điển hình.
Trương Kỳ Kỳ cũng cười: "Lần sau tớ mời cậu báo da vàng!" Dù cho là bạn tốt, cô cũng không muốn chiếm tiện nghi.
Hồ Hiểu Đông mỉm cười nhìn cô: "Kỳ Kỳ cậu thật tốt quá!"
Trương Kỳ Kỳ không đói bụng, tùy ý gắp miếng cá sống, dùng đĩa nhỏ đựng xì-dầu và Mù-Tạc ngồi xuống từ từ ăn.
Cô vừa ăn một miếng, lại cảm thấy bên tay trái giống như có người đang nhìn, liền ngẩng đầu nhìn qua, không khỏi có chút giật mình - - theo mẹ Kỳ Kỳ nói Tô Khả có tâm lý oán hận không bao giờ chịu ăn cơm ở bên ngoài lại đang ngồi ở bên trái góc đối diện với Trương Kỳ Kỳ, đối diện với anh ta là một cô gái rất xinh đẹp.
Trương Kỳ Kỳ thấy Tô Khả giống như không có ý nhìn đến mình, liền không có ý định đi qua chào hỏi Tô Khả.
Hồ Hiểu Đông rồi một dĩa lươn nướng đặt ở trước mặt Trương Kỳ Kỳ, lại cười nói: "Kỳ Kỳ, lươn biển nướng cậu thích ăn nè."
Trương Kỳ Kỳ vừa muốn ăn, cảm thấy bên trái dường như lại có ánh mắt phóng tới, liền nhìn sang, lập tức liền giao tầm mắt với Tô Khả.
Tô Khả lạnh lùng nhìn cô một cái, lại nhìn Hồ Hiểu Đông đối diện Trương Kỳ Kỳ, sau đó dời đi ánh mắt.
Trương Kỳ Kỳ không để ý tới anh ta, gắp cá hồi chấm ít xì-dầu và Mù-Tạc ăn.
Hồ Hiểu Đông cả người nghiêng về phía trước thấp giọng hỏi cô: "Kỳ Kỳ, cậu có biết mặt trắng nhỏ bên cạnh không?"
Trương Kỳ Kỳ vẻ mặt bình tĩnh: "Làm sao vậy?"
Hồ Hiểu đông: "Anh ta nhìn cậu hoài à."
Trương Kỳ Kỳ nhích tới phía trước một chút, nhìn Hồ Hiểu Đông thấp giọng nói: "Anh ta là chú họ nhỏ không có liên hệ máu mủ với tớ, phức tạp mà nói chính là cháu trai của bà nội của vợ anh họ tớ."
Hồ Hiểu Đông: ". . ." anh bị quan hệ thân thích phức tạp này xoay chóng mặt rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.