Chương 4: Tâm lý có vấn đề
Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức
28/08/2020
Phòng
của Trương Kỳ Kỳ rất nhỏ, nhưng cũng may nằm ở hướng Nam, hơn nữa có một cái sân thượng nho nhỏ. Cô đóng cửa phòng, nằm ở trên giường, nước mắt
chảy xuống.
Cô có thể khống chế nét mặt của mình, có thể khống chế đầu óc của mình, tuy nhiên lại không khống chế được tuyến lệ của mình.
Trương Kỳ Kỳ ngủ liên tục đến giữa trưa ngày thứ hai mới tỉnh lại.
Cha Kỳ Kỳ đang rời nhà đi làm ở phân xưởng sóng điện rất gần nhà, ông buổi sáng ở phân xưởng họp, tan tầm sớm, liền đi chợ mua một đống lớn đồ ăn trở về nhà.
Đợi Trương Kỳ Kỳ rửa mặt xong đi ra, phát hiện ba ba đã nấu xong bốn mặn một canh - - Tôm Hùm Chua Cay, thịt xào, da hổ ớt xanh (1), rau muống xào tỏi và canh mướp nấu nghêu, ngay cả cơm cũng xới xong rồi.
Cô vừa ngồi xuống, mẹ Kỳ Kỳ liền đã trở về, còn mang theo một túi kem gì gì đó bỏ vào trong tủ lạnh, dặn dò Trương Kỳ Kỳ: "Kem mẹ cũng mua Nestlé cho con, nếu tự mình ăn, mẹ chỉ dám mua Thiên Băng thôi đó!"
Trương Kỳ Kỳ thấy mẹ xem mình như con nít, cho là mình còn thích ăn kem, không khỏi nở nụ cười: "Cảm ơn mẹ! Mẹ, nhanh tới dùng cơm!"
Mẹ Kỳ Kỳ trước nhìn ngón tay Trương Kỳ Kỳ ngày hôm qua bị thương, xác định Trương Kỳ Kỳ đã dán băng dán cá nhân, lúc này mới vào toilet rửa tay.
Một nhà ba người đang dùng cơm, mẹ Kỳ Kỳ vẻ mặt thần bí nhìn Trương Kỳ Kỳ: "Kỳ Kỳ, con đoán thử xem nhà Tô Khả tại sao phải mời người tới nhà nấu cơm?"
Trương Kỳ Kỳ đã quên mất Tô Khả, nghe vậy lúc này mới nhớ tới: "Vì sao?"
"Tô Khả vài ngày trước đi ăn bên ngoài, kết quả ăn đồ bẩn - - "
Trương Kỳ Kỳ và cha Kỳ Kỳ cha một hồi buồn nôn. Trương Kỳ Kỳ vội nói: "Mẹ, đừng nói nữa!"
Mẹ Kỳ Kỳ vẻ mặt nhìn có chút hả hê, kiên trì muốn nói tiếp - - Tô gia luôn luôn thuận buồm xuôi gió rất được tài thần chiếu cố thật vất vả mới có một chuyện sốt ruột, Bà mà không nói trong lòng sẽ rất khó chịu.
"Tô Khả bởi vì chuyện này đã có tâm lý oán hận, không ăn cơm bên ngoài, nhưng cậu ta lại ngại tiểu Huệ và mẹ cậu ta làm đồ ăn cũng không dễ ăn, nhưng từ bên ngoài mời đầu bếp vừa bất tiện vừa không hiểu rõ, cho nên mẹ Tô Khả mới đề nghị con đi qua giúp làm cơm."
Trương Kỳ Kỳ "Nha" một tiếng, lập tức nói sang chuyện khác: "Mẹ à, lúc nào thì con đi thăm bà nội?" Bà nội cô ở trong tiểu khu, ở cùng một chỗ với bác cả của cô.
Mẹ Kỳ Kỳ quả nhiên bị dời đi lực chú ý: "Con trước không nên đi, đợi chủ nhật ba mẹ cùng đi với con!"
Buổi chiều Trương Kỳ Kỳ trang điểm trang nhã, thay đầm liền bằng vải tơ tằm màu khói màu tím, cầm túi xách nhỏ liền đi ra ngoài.
Cha và mẹ Kỳ Kỳ biết cô muốn đi phỏng vấn, cũng động viên cô: "Kỳ Kỳ cố gắng lên!"
Cô có thể khống chế nét mặt của mình, có thể khống chế đầu óc của mình, tuy nhiên lại không khống chế được tuyến lệ của mình.
Trương Kỳ Kỳ ngủ liên tục đến giữa trưa ngày thứ hai mới tỉnh lại.
Cha Kỳ Kỳ đang rời nhà đi làm ở phân xưởng sóng điện rất gần nhà, ông buổi sáng ở phân xưởng họp, tan tầm sớm, liền đi chợ mua một đống lớn đồ ăn trở về nhà.
Đợi Trương Kỳ Kỳ rửa mặt xong đi ra, phát hiện ba ba đã nấu xong bốn mặn một canh - - Tôm Hùm Chua Cay, thịt xào, da hổ ớt xanh (1), rau muống xào tỏi và canh mướp nấu nghêu, ngay cả cơm cũng xới xong rồi.
Cô vừa ngồi xuống, mẹ Kỳ Kỳ liền đã trở về, còn mang theo một túi kem gì gì đó bỏ vào trong tủ lạnh, dặn dò Trương Kỳ Kỳ: "Kem mẹ cũng mua Nestlé cho con, nếu tự mình ăn, mẹ chỉ dám mua Thiên Băng thôi đó!"
Trương Kỳ Kỳ thấy mẹ xem mình như con nít, cho là mình còn thích ăn kem, không khỏi nở nụ cười: "Cảm ơn mẹ! Mẹ, nhanh tới dùng cơm!"
Mẹ Kỳ Kỳ trước nhìn ngón tay Trương Kỳ Kỳ ngày hôm qua bị thương, xác định Trương Kỳ Kỳ đã dán băng dán cá nhân, lúc này mới vào toilet rửa tay.
Một nhà ba người đang dùng cơm, mẹ Kỳ Kỳ vẻ mặt thần bí nhìn Trương Kỳ Kỳ: "Kỳ Kỳ, con đoán thử xem nhà Tô Khả tại sao phải mời người tới nhà nấu cơm?"
Trương Kỳ Kỳ đã quên mất Tô Khả, nghe vậy lúc này mới nhớ tới: "Vì sao?"
"Tô Khả vài ngày trước đi ăn bên ngoài, kết quả ăn đồ bẩn - - "
Trương Kỳ Kỳ và cha Kỳ Kỳ cha một hồi buồn nôn. Trương Kỳ Kỳ vội nói: "Mẹ, đừng nói nữa!"
Mẹ Kỳ Kỳ vẻ mặt nhìn có chút hả hê, kiên trì muốn nói tiếp - - Tô gia luôn luôn thuận buồm xuôi gió rất được tài thần chiếu cố thật vất vả mới có một chuyện sốt ruột, Bà mà không nói trong lòng sẽ rất khó chịu.
"Tô Khả bởi vì chuyện này đã có tâm lý oán hận, không ăn cơm bên ngoài, nhưng cậu ta lại ngại tiểu Huệ và mẹ cậu ta làm đồ ăn cũng không dễ ăn, nhưng từ bên ngoài mời đầu bếp vừa bất tiện vừa không hiểu rõ, cho nên mẹ Tô Khả mới đề nghị con đi qua giúp làm cơm."
Trương Kỳ Kỳ "Nha" một tiếng, lập tức nói sang chuyện khác: "Mẹ à, lúc nào thì con đi thăm bà nội?" Bà nội cô ở trong tiểu khu, ở cùng một chỗ với bác cả của cô.
Mẹ Kỳ Kỳ quả nhiên bị dời đi lực chú ý: "Con trước không nên đi, đợi chủ nhật ba mẹ cùng đi với con!"
Buổi chiều Trương Kỳ Kỳ trang điểm trang nhã, thay đầm liền bằng vải tơ tằm màu khói màu tím, cầm túi xách nhỏ liền đi ra ngoài.
Cha và mẹ Kỳ Kỳ biết cô muốn đi phỏng vấn, cũng động viên cô: "Kỳ Kỳ cố gắng lên!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.