Chương 133: Cô thực sự là… sức lực không nhỏ
Thẩm Du
03/10/2019
“Tiền của đại ca để lại, hiện tại lấy danh nghĩa quỹ từ thiện quản lý,
cũng đều là mục đích sử dụng đáng giá, dù sao A Xa cũng không thiếu
tiền…”
Lời hắn vừa nói ra được một nửa, Kỷ Mỹ Lan nghe thấy điều mấu chốt, ánh mắt đột nhiên biến đổi kỳ lạ, sốt ruột cắn ngang lời hắn, “Thúc nói Viễn ca không thiếu tiền? Thúc biết hắn đang ở đâu? Thúc có thể liên lạc với hắn?”
“Cô gái nhỏ” Kỷ lão đột nhiên gọi Kỷ An Trần, “Con đánh cô ta dùm lão.”
Kỷ An Trần: "..."
Cô... Chỉ là đi ngang qua thôi mà...
Kỷ lão lạnh lùng nhìn Kỷ Mỹ Lan, "Cô còn có mặt mũi hỏi đến A Xa, hôm nay tôi cần phải dạy dỗ cô.”
Một lần nữa nói lại mệnh lệnh lúc nãy với Kỷ An Trần “Con đánh cô ta cho lão, dùng sức đánh, không thấy máu không được dừng lại.”
Kỷ An Trần yên lặng muốn lui về phía sau, Kỷ lão lại đem ánh mắt chuyển về phía cô, tác phong cũ kỹ như trước nhưng đặc biệt ác bá thổ phỉ nói với cô ——
“Thắt lưng của bạn trai con ngày mai còn phải để lão tiếp tục chẩn đoán. Lão là một trong hai bác sĩ trung y trong nước uy tín nhất, lão già còn lại ở thành phố S, hắn đi máy bay hay xe lửa qua đây ít nhất cũng phải bảy ngày, con có thể đưa bạn trai đi khám tây y, nhưng trị thắt lưng nhanh nhất biện pháp là châm cứu!”
“Bạn trai của con còn đang bị bệnh đằng kia, chỗ hắn bị thương lần này cũng khá đặc biệt mẫn cảm, trừ hai lão đầu chúng ta, những người khác không chắc được mười phần, con cho hắn một vạn lá gan, hắn cũng không dám ở trên người bạn trai con châm cứu!”
“Lão biết thân thể bệnh nhân không thể nói đùa, loại chuyện cố ý nói vết thương của hắn nghiêm trọng hơn lão tuyệt đối không làm, nhưng ngày mai lão sẽ đổi phương pháp trị liệu mạnh hơn hiệu quả nhanh hơn, thắt lưng hắn ngày kia có thể khỏi hẳn, nhưng mà lão đảm bảo tối ngày mai hắn sẽ đau đến không nói nên lời….”
"Ba" ! Tiếng bạt tai thanh thúy vang dội, cắt ngang phong cách uy hiếp như thổ phỉ của Kỷ lão.
Kỷ An Trần hóa đá nhìn tay mình.
Cô đã đánh ra... Thực sự đã đánh...
Mặc dù cô thực ra cũng từng muốn đánh Kỷ Mỹ Lan ... Nhưng việc này cũng chỉ là suy nghĩ thôi.
Chỉ là Kỷ lão vừa nói đến Sở Mộ Phong sẽ đau cả đêm đến mức nói không nên lời, cô sốt ruột, đầu óc nóng lên, liền đánh ra...
Lớn như vậy, đây là lần đầu tiên Kỷ An Trần đánh người khác, cũng vì vậy mà biết lực tay mình mạnh như vậy.
Đây là cô… được di truyền sức lực từ cha cô sao...
Kỷ lão hài lòng nhìn khóe miệng Kỷ Mỹ Lan chảy ra tơ máu và trên mặt sưng lên dấu bàn tay, đối với Kỷ An Trần gật đầu công nhận, "Cô gái ngoan."
Kỷ An Trần: "..."
Kỷ lão như vậy đã dạy hư một cô gái nhỏ ...
Đánh người xong, Kỷ lão liền nói tiếp, " Cô đừng cho là tôi không biết, mấy năm nay, cô vẫn chưa chết tâm, phái người len lén theo dõi tôi, nghĩ rằng khi nào A Xa cùng tôi liên hệ, sẽ tìm ra hắn ở đâu."
“Cô ép hắn đi rồi còn chưa đủ, vẫn muốn quấy rầy A Xa? Tôi nói thật cho cô biết, năm đó lúc A Xa đi, tôi và lão tam đều biết!”
"Các ngươi..." Kỷ Mỹ Lan bỗng nhiên mở to mắt, giống như điên trừng mắt nhìn Kỷ lão.
Cho dù vừa rồi cô bị Kỷ An Trần đánh một cái tát, hận ý trên mặt cũng không điên cuồng như vậy.
Kỷ An Trần bị nét mặt của cô ta làm hoảng sợ, cảm thấy phản ứng này, bao gồm việc cô ta cùng với Kỷ lão nói chuyện, cũng có chút kỳ lạ.
Kỷ lão rõ ràng là muốn không để Kỷ Mỹ Lan tức chết sẽ không bỏ qua, nói tiếp, "A Xa hắn đến từ biệt tôi và lão tam, năm đó tôi và lão tam liền đồng ý với hắn, trừ phi gặp được phiền toái không thể giải quyết, mới tới nhà xin giúp đỡ, nếu không đừng liên hệ với nhau!"
Lời hắn vừa nói ra được một nửa, Kỷ Mỹ Lan nghe thấy điều mấu chốt, ánh mắt đột nhiên biến đổi kỳ lạ, sốt ruột cắn ngang lời hắn, “Thúc nói Viễn ca không thiếu tiền? Thúc biết hắn đang ở đâu? Thúc có thể liên lạc với hắn?”
“Cô gái nhỏ” Kỷ lão đột nhiên gọi Kỷ An Trần, “Con đánh cô ta dùm lão.”
Kỷ An Trần: "..."
Cô... Chỉ là đi ngang qua thôi mà...
Kỷ lão lạnh lùng nhìn Kỷ Mỹ Lan, "Cô còn có mặt mũi hỏi đến A Xa, hôm nay tôi cần phải dạy dỗ cô.”
Một lần nữa nói lại mệnh lệnh lúc nãy với Kỷ An Trần “Con đánh cô ta cho lão, dùng sức đánh, không thấy máu không được dừng lại.”
Kỷ An Trần yên lặng muốn lui về phía sau, Kỷ lão lại đem ánh mắt chuyển về phía cô, tác phong cũ kỹ như trước nhưng đặc biệt ác bá thổ phỉ nói với cô ——
“Thắt lưng của bạn trai con ngày mai còn phải để lão tiếp tục chẩn đoán. Lão là một trong hai bác sĩ trung y trong nước uy tín nhất, lão già còn lại ở thành phố S, hắn đi máy bay hay xe lửa qua đây ít nhất cũng phải bảy ngày, con có thể đưa bạn trai đi khám tây y, nhưng trị thắt lưng nhanh nhất biện pháp là châm cứu!”
“Bạn trai của con còn đang bị bệnh đằng kia, chỗ hắn bị thương lần này cũng khá đặc biệt mẫn cảm, trừ hai lão đầu chúng ta, những người khác không chắc được mười phần, con cho hắn một vạn lá gan, hắn cũng không dám ở trên người bạn trai con châm cứu!”
“Lão biết thân thể bệnh nhân không thể nói đùa, loại chuyện cố ý nói vết thương của hắn nghiêm trọng hơn lão tuyệt đối không làm, nhưng ngày mai lão sẽ đổi phương pháp trị liệu mạnh hơn hiệu quả nhanh hơn, thắt lưng hắn ngày kia có thể khỏi hẳn, nhưng mà lão đảm bảo tối ngày mai hắn sẽ đau đến không nói nên lời….”
"Ba" ! Tiếng bạt tai thanh thúy vang dội, cắt ngang phong cách uy hiếp như thổ phỉ của Kỷ lão.
Kỷ An Trần hóa đá nhìn tay mình.
Cô đã đánh ra... Thực sự đã đánh...
Mặc dù cô thực ra cũng từng muốn đánh Kỷ Mỹ Lan ... Nhưng việc này cũng chỉ là suy nghĩ thôi.
Chỉ là Kỷ lão vừa nói đến Sở Mộ Phong sẽ đau cả đêm đến mức nói không nên lời, cô sốt ruột, đầu óc nóng lên, liền đánh ra...
Lớn như vậy, đây là lần đầu tiên Kỷ An Trần đánh người khác, cũng vì vậy mà biết lực tay mình mạnh như vậy.
Đây là cô… được di truyền sức lực từ cha cô sao...
Kỷ lão hài lòng nhìn khóe miệng Kỷ Mỹ Lan chảy ra tơ máu và trên mặt sưng lên dấu bàn tay, đối với Kỷ An Trần gật đầu công nhận, "Cô gái ngoan."
Kỷ An Trần: "..."
Kỷ lão như vậy đã dạy hư một cô gái nhỏ ...
Đánh người xong, Kỷ lão liền nói tiếp, " Cô đừng cho là tôi không biết, mấy năm nay, cô vẫn chưa chết tâm, phái người len lén theo dõi tôi, nghĩ rằng khi nào A Xa cùng tôi liên hệ, sẽ tìm ra hắn ở đâu."
“Cô ép hắn đi rồi còn chưa đủ, vẫn muốn quấy rầy A Xa? Tôi nói thật cho cô biết, năm đó lúc A Xa đi, tôi và lão tam đều biết!”
"Các ngươi..." Kỷ Mỹ Lan bỗng nhiên mở to mắt, giống như điên trừng mắt nhìn Kỷ lão.
Cho dù vừa rồi cô bị Kỷ An Trần đánh một cái tát, hận ý trên mặt cũng không điên cuồng như vậy.
Kỷ An Trần bị nét mặt của cô ta làm hoảng sợ, cảm thấy phản ứng này, bao gồm việc cô ta cùng với Kỷ lão nói chuyện, cũng có chút kỳ lạ.
Kỷ lão rõ ràng là muốn không để Kỷ Mỹ Lan tức chết sẽ không bỏ qua, nói tiếp, "A Xa hắn đến từ biệt tôi và lão tam, năm đó tôi và lão tam liền đồng ý với hắn, trừ phi gặp được phiền toái không thể giải quyết, mới tới nhà xin giúp đỡ, nếu không đừng liên hệ với nhau!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.