Chương 14: Hai người họ không giống vợ chồng.
Thẩm Du
03/10/2019
Hứa Y Nhiên trợn mắt há hốc mồm nhìn anh, sửng sốt nửa ngày, rốt cuộc
khôi phục tinh thần, từ trong lòng anh nhảy dựng lên, một mạch chạy ào
vào phòng sách.
Mở máy tính trước đó đã thiết lập mật khẩu, gõ xyr0601[1], mật khẩu thực sự chính xác!
[1]Hứa Y Nhiên có tên phiên âm là XǔYīRán. 0601 là do cách viết ngày tháng chuẩn bên Trung: tháng - ngày.
Mà điều khiến cô không thể tin nổi nữa là, màn hình chờ trên máy tính anh lại là hình chụp chung của hai người trên giấy hôn thú.
Trời ạ, giết cô đi!
————————
Sáng hôm sau, Hứa Y Nhiên mượn cớ phải về nhà lấy một ít đồ, ôm vành mắt đen thui cực to, tìm trợ lý của Nghiêm Thiếu Hành – Nghiêm Húc xin giúp đỡ.
“Người xảy ra tai nạn thực sự là Nghiêm thiếu, không phải tôi chứ?”
Trong tiệm cà phê, Hứa Y Nhiên một hơi trút hết tách cà phê đen hoàn toàn nguội lạnh, uể oải đối mặt với Nghiêm Húc.
“… Cô Hứa, cô bị sao thế?”
Mới vừa xuất hiện đã đối mặt với vấn đề này, Nghiêm Húc nghe xong mờ mịt.
“Khi chưa ly hôn, tôi đã gặp anh vài lần.” Hứa Y Nhiên rất nghiêm túc hỏi anh, “Tôi và Nghiêm thiếu có phải nhìn không giống một đôi vợ chồng không?”
Cô hỏi quá thẳng thừng rồi, Nghiêm Húc hơi lúng túng đẩy gọng kính, “…Ừ.”
Biểu hiện của hai người khi đó, làm người ta không thể đặt điều nói bậy.
Lúc ấy trông hai người hệt như hai người xa lạ!
Đáp án khẳng định của hắn khiến ánh mắt Hứa Y Nhiên sáng lên, xem ra không phải đầu óc cô hỗn loạn, “Nhưng giờ hình như anh ta rất thân với tôi.”
Khoát khoát tay, Hứa Y Nhiên giải thích, “Tôi biết sau khi bị tai nạn đầu óc anh ta hỗn loạn, nhưng thông tin căn bản của tôi anh ta đều biết rõ, thậm chí cả ngày sinh anh ta cũng biết!”
Về phần mật mã để khởi động máy tính là tên cô + ngày sinh, Hứa Y Nhiên không để lộ.
Nhưng anh biết sinh nhật của cô cũng quá dọa người rồi, trong khi trước đó, ngay cả cô bao nhiêu tuổi anh cũng chẳng biết!
Nghiêm Húc cũng lấy làm kinh hãi, nửa ngày mới phản ứng được, “Có lẽ hôm qua tổng giám đốc xem hồ sơ của cô.”
“Hồ sơ của tôi?” Hứa Y Nhiên khẽ nhíu mày, “Mấy người điều tra tôi?”
Việc này… Nghiêm Húc phát hiện mình nói bậy rồi, lúng túng giải thích.
“Rất xin lỗi cô Hứa, tại hôm qua chúng tôi không có cách nào để tổng giám đốc tin tưởng hai người đã ly hôn, thư ký Trương bèn chuyển lý lịch trích ngang của cô tới, chính là bản sơ yếu lý lịch khi cô đến Hoàn Vũ xin việc.”
Bọn họ muốn chứng minh cho tổng giám đốc thấy, người trên lý lịch này vốn xa lạ với anh, đại khái là ngay cả cô học ở đại học nào cũng không biết.
Không ngờ tổng giám đốc căn bản không để ý chuyện này, còn khăng khăng cho rằng hai người họ là một đôi vợ chồng yêu nhau.
Mở máy tính trước đó đã thiết lập mật khẩu, gõ xyr0601[1], mật khẩu thực sự chính xác!
[1]Hứa Y Nhiên có tên phiên âm là XǔYīRán. 0601 là do cách viết ngày tháng chuẩn bên Trung: tháng - ngày.
Mà điều khiến cô không thể tin nổi nữa là, màn hình chờ trên máy tính anh lại là hình chụp chung của hai người trên giấy hôn thú.
Trời ạ, giết cô đi!
————————
Sáng hôm sau, Hứa Y Nhiên mượn cớ phải về nhà lấy một ít đồ, ôm vành mắt đen thui cực to, tìm trợ lý của Nghiêm Thiếu Hành – Nghiêm Húc xin giúp đỡ.
“Người xảy ra tai nạn thực sự là Nghiêm thiếu, không phải tôi chứ?”
Trong tiệm cà phê, Hứa Y Nhiên một hơi trút hết tách cà phê đen hoàn toàn nguội lạnh, uể oải đối mặt với Nghiêm Húc.
“… Cô Hứa, cô bị sao thế?”
Mới vừa xuất hiện đã đối mặt với vấn đề này, Nghiêm Húc nghe xong mờ mịt.
“Khi chưa ly hôn, tôi đã gặp anh vài lần.” Hứa Y Nhiên rất nghiêm túc hỏi anh, “Tôi và Nghiêm thiếu có phải nhìn không giống một đôi vợ chồng không?”
Cô hỏi quá thẳng thừng rồi, Nghiêm Húc hơi lúng túng đẩy gọng kính, “…Ừ.”
Biểu hiện của hai người khi đó, làm người ta không thể đặt điều nói bậy.
Lúc ấy trông hai người hệt như hai người xa lạ!
Đáp án khẳng định của hắn khiến ánh mắt Hứa Y Nhiên sáng lên, xem ra không phải đầu óc cô hỗn loạn, “Nhưng giờ hình như anh ta rất thân với tôi.”
Khoát khoát tay, Hứa Y Nhiên giải thích, “Tôi biết sau khi bị tai nạn đầu óc anh ta hỗn loạn, nhưng thông tin căn bản của tôi anh ta đều biết rõ, thậm chí cả ngày sinh anh ta cũng biết!”
Về phần mật mã để khởi động máy tính là tên cô + ngày sinh, Hứa Y Nhiên không để lộ.
Nhưng anh biết sinh nhật của cô cũng quá dọa người rồi, trong khi trước đó, ngay cả cô bao nhiêu tuổi anh cũng chẳng biết!
Nghiêm Húc cũng lấy làm kinh hãi, nửa ngày mới phản ứng được, “Có lẽ hôm qua tổng giám đốc xem hồ sơ của cô.”
“Hồ sơ của tôi?” Hứa Y Nhiên khẽ nhíu mày, “Mấy người điều tra tôi?”
Việc này… Nghiêm Húc phát hiện mình nói bậy rồi, lúng túng giải thích.
“Rất xin lỗi cô Hứa, tại hôm qua chúng tôi không có cách nào để tổng giám đốc tin tưởng hai người đã ly hôn, thư ký Trương bèn chuyển lý lịch trích ngang của cô tới, chính là bản sơ yếu lý lịch khi cô đến Hoàn Vũ xin việc.”
Bọn họ muốn chứng minh cho tổng giám đốc thấy, người trên lý lịch này vốn xa lạ với anh, đại khái là ngay cả cô học ở đại học nào cũng không biết.
Không ngờ tổng giám đốc căn bản không để ý chuyện này, còn khăng khăng cho rằng hai người họ là một đôi vợ chồng yêu nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.