Chương 31: Ở lại với anh nhé
Thẩm Du
08/10/2019
Hứa Y Nhiên cuối cùng cũng bất chấp tất cả, rời giường mở máy lên mạng, gõ tên hắn trên Baidu[1].
[1] Một trang web tìm kiếm như Google, đứng đầu TQ về mật độ sử dụng, Google chỉ xếp sau thôi.
Lâu lắm rồi không dám chạm vào nỗi lòng này, khi gõ chữ tay cô khẽ run rẩy, ở khung tìm kiếm gõ ba chữ đã từng viết đầy trong cuốn nhật ký, cô thoáng nín thở lùng sục, sau đó… máy tính bèn hiện lên màn hình xanh chết chóc [2].
[2] Màn hình xanh chết chóc hay còn gọi là Blue Screen of Death (BSOD) hay Crash Dump là lỗi hệ thống cơ bản của máy tính, màn hình máy màu xanh, chằng chịt chữ trắng, thường do RAM bị lỗi gây nên.
Tắt máy mở lại, vẫn màn hình xanh, lặp đi lặp lại như vậy rất nhiều lần, Hứa Y Nhiên mới nhức đầu nhớ ra nguyên nhân.
Khi vừa lên đại học, cô luôn luôn nhịn không được muốn tìm kiếm tên Tả Tư Thần, về sau cô vì bản thân mà mời một vị cao thủ máy tính trong trường giúp cô thiết kế một chương trình trojan, chỉ cần gõ tên người đó, máy tính sẽ crash dump.
Năm ngoái khi đổi máy mới, cô sợ tay mình ngứa ngáy, lại nhét chương trình đó vào máy mới…
Haizz, sao cô có thể quên mất chuyện này chứ!
Đã quyết định phải biết tình hình gần đây của người kia, hiện giờ lại không có máy dùng, cảm giác này giống như có con mèo nhỏ cào cào trong lòng.
Giờ cô càng ngủ không được nữa.
Do dự trong chốc lát, Hứa Y Nhiên lấy áo khoác mặc vào, nhẹ nhàng rời khỏi phòng, đi đến phòng sách của Nghiêm Thiếu Hành.
Mượn máy của Nghiêm Thiếu Hành dùng một chút.
Cô đã tới phòng sách một lần, vì vậy lần này không cần bật đèn, nương theo ánh trăng ngoài cửa sổ, trực tiếp hướng về máy không cài mật khẩu.
Ngồi lên ghế của Nghiêm Thiếu Hành, muốn khởi động máy, Hứa Y Nhiên chợt cảm thấy không được tự nhiên lắm.
Ngồi ở vị trí chồng trước, tìm kiếm tin tức của mối tình đầu, cảm giác này…
May mà đây là laptop, ôm latop, cô tính về phòng mình tra cứu.
“Sao còn chưa ngủ?”
Căn phòng không bật đèn, đột ngột vang lên một giọng nói chất vấn lộ vẻ lười nhác.
Hứa Y Nhiên lại càng hoảng sợ, nghe ra được đó là giọng cùa Nghiêm Thiếu Hành, nhưng vẫn suýt chút nữa ném laptop trong lòng đi.
“… Anh ở đâu?” Cô mờ mịt nhìn xung quanh.
“Bên trái.” Giọng Nghiêm Thiếu Hành thoáng vui vẻ nhắc nhở cô, thuận tiện bật màn hình sáng lên trên điện thoại, nói cho cô biết vị trí của mình.
Hứa Y Nhiên thở phào nhẹ nhõm, tuy được đèn nền trên màn hình di động chiếu sáng, nhưng Nghiêm Thiếu Hành bày ra khuôn mặt cực kỳ điển trai nhìn thế nào cũng giống ma ám, dù sao vẫn tốt hơn việc cô nói chuyện với không khí.
“… Sao anh chưa ngủ?”
Hơn nữa đèn cũng không bật, đã trễ thế này còn chạy đến phòng sách ngồi.
“Còn em?” Nghiêm Thiếu Hành nhàn nhã hỏi ngược lại cô.
“Tôi… ngủ không được, muốn tìm phim xem,” Hứa Y Nhiên có chút mất tự nhiên giải thích, “Máy tôi hỏng rồi.”
“Vừa vặn, ở lại với anh nhé.”
Nghiêm Thiếu Hành nói xong từ ghế salon đứng dậy, đến trước mặt Hứa Y Nhiên, rồi kéo cô ngồi xuống salon.
Để cô tra cứu tin tức của mối tình đầu trước mặt chồng trước ư?
Hứa Y Nhiên chuẩn bị từ chối, chợt Nghiêm Thiếu Hành buông tay cô, sau đó bật đèn, lại ngồi lên ghế lưng cao ở bàn làm việc.
Hiện tại cô đang ngồi một góc trên ghế salon ở phòng sách, bên cạnh là chậu cây cảnh cao hơn một mét, cách Nghiêm Thiếu Hành rất gần.
Cũng may, vị trí như vậy rất an toàn.
Sau khi Nghiêm Thiếu Hành trở lại bàn làm việc, nhưng vẫn không xử lý giấy tờ gì mà tựa lưng vào ghế, nhắm mắt dưỡng thần.
Đã trễ thế này, rốt cuộc anh đang làm gì hả?
Chờ đợi khởi động máy, Hứa Y Nhiên ngập ngừng quan sát anh, lúc này mới phát hiện vật bên cạnh anh và phòng sách được thiết kế theo phong cách mạnh mẽ cực kỳ không phù hợp ——
Một con búp bê thỏ.
Hơn nữa lại là con búp bê ngày thường cô ôm ngủ, đêm nay cầm đến lừa gạt anh.
Trước đó ánh sáng mờ nhạt, cô cũng không thấy rõ con thỏ này vốn nằm trên bàn làm việc, hay lúc nãy ngồi trên salon với Nghiêm Thiếu Hành, vừa được anh mang tới.
Đặt máy sang bên cạnh trước, Hứa Y Nhiên muốn khuyên anh, “Trên đầu anh còn bị thương, bác sĩ nói phải nghỉ ngơi nhiều đấy.”
“Ở lại với anh một chút đi.” Nghiêm Thiếu Hành không mở mắt.
Giọng điệu anh như vậy, Hứa Y Nhiên không phản đối nổi.
Nhưng Nghiêm Đại tổng tài à, tôi chỉ là vợ trước của anh thôi!
Vốn đầu óc bị thương, nếu không nghỉ ngơi cho tốt, anh muốn hoàn toàn ngốc luôn ư?
Quên đi, cho anh thêm 10 phút, 10 phút sau nói sao cô cũng bắt anh đi ngủ.
Thu hồi tầm mắt, Hứa Y Nhiên vốn muốn trực tiếp lên mạng tìm kiếm tên người kia.
Nhưng đột nhiên nghĩ đến, đây là máy của Nghiêm Thiếu Hành.
Mà máy này chỉ cài đặt trình duyệt IE, làm cách nào mới xóa hết dấu vết duyệt web chứ?
Đối với một kẻ dốt máy tính như cô thì vấn đề này hơi phức tạp…
Hết cách rồi, Hứa Y Nhiên đành phải tải một trình duyệt web ẩn danh[3].
[3] Trình duyệt web ẩn danh nghĩa là những thông tin trong quá trình bạn lướt web sẽ không bị lưu lại trong lịch sử duyệt web và cookies cũng sẽ bị xóa ngay khi tắt trình duyệt ẩn danh.
Đợi phần mềm cài đặt xong, Hứa Y Nhiên ngẩng đầu, nhìn chồng trước ở cách đó không xa.
Lại nói… Nghiêm Thiếu Hành và Tả Tư Thần hình như đều tốt nghiệp đại học Yale, hai người còn là đồng hương, cha mẹ lại giao thiệp với nhau, hai người họ chắc chắn biết nhau nhỉ? Nói không chừng quan hệ rất tốt nữa.
Trong lúc suy nghĩ miên man, trình duyệt đã cài đặt hoàn tất, cô mở Baidu, tin tức đồng loạt xuất hiện trước mắt.
Những chuyện liên quan đến người đó đầy màn hình, cố ý né tránh cái tên đã lâu rồi không xuất hiện trước mắt, Hứa Y Nhiên cảm thấy khó thở.
Sửng sốt chăm chú nhìn màn hình rất lâu, cô mới hít sâu một hơi, mở trang có tin tức mới nhất.
Cô không chú ý thời gian trôi qua, không chú ý bản thân quá chuyên tâm nhìn chằm chằm màn hình, cũng không chú ý Nghiêm Thiếu Hành ở bàn làm việc đã mờ mắt từ lâu, nhìn cô, con ngươi đen sáng quắc, đáy mắt phức tạp khiến người ta nhìn không thấu tâm tư.
Thực ra tin tức tuy nhiều, nhưng lướt lên lướt xuống cũng chỉ có những nội dung đó.
Tả Tư Thần vừa về nước chưa đầy 1 tháng, còn chưa chính thức tiến vào công ty, nghe nói hắn đã đính hôn, chỉ là chẳng ai biết vợ chưa cưới của hắn là thiên kim nhà nào.
Có lẽ từ lâu đã biết bọn họ không có khả năng ở chung, thấy tin tức hắn đính hôn, lồng ngực cô hơi tắc nghẽn, nhưng cảm giác này nhanh chóng phai nhạt.
Thực sự khiến cô canh cánh trong lòng, là chuyện khác ——
Sau khi người kia tốt nghiệp ở Yale, hắn đến công ty tư vấn chiến lược nổi tiếng nhất thế giới - McKinsey làm cố vấn quản lý xí nghiệp.
Vì biểu hiện xuất sắc ở McKinsey, nên tuy rằng đã về nước, nhưng hắn chưa chính thức bước vào công ty, truyền thông cũng dự đoán, trên thương trường trong tương lai, hắn là người duy nhất có khả năng phân cao thấp với Nghiêm Thiếu Hành.
Trên thương trường trong tương lai, hắn là người duy nhất có khả năng phân cao thấp với Nghiêm Thiếu Hành.
… Trông thấy tên mối tình đầu và tên chồng trước ở chung một chỗ, hơn nữa còn là quan hệ cạnh tranh, quả thực làm lòng cô cảm thấy là lạ.
Tắt trang web, cô mới phát hiện đã hơn nửa tiếng rồi.
Đầu óc chồng trước của cô đang hỗn loạn mà?
Ngẩng đầu lên, lại phát hiện chồng trước vẫn còn ở phòng sách, dù bận bịu nhưng vẫn ung dung tựa vào ghế nhìn cô chằm chằm.
Hứa Y Nhiên lập tức đứng dậy, không nói lời nào kéo anh rời khỏi trên ghế, “Mau ngủ đi!”
Thật là, có người làm đối thủ cạnh tranh với anh, bây giờ có lẽ mọi người đang chờ đợi xem hai người họ ai thắng ai thua, chồng trước à anh không thể cứ ung dung ngu ngốc thế được?
Cô vô cùng muốn gõ đầu anh, để anh tỉnh táo một chút, ý thức được nguy cơ, song lại sợ gõ xong anh còn ngốc hơn…
Haizz, đối xử với trẻ em phải kiên nhẫn!
Không chú ý cách một lớp áo ngủ, ngón tay cũng có thể cảm nhận rõ ràng cơ bắp rắn chắc, vừa nghĩ tới hiện giờ trí nhớ anh rối loạn, Hứa Y Nhiên lại kiên trì cho rằng anh là ‘trẻ con có cơ bắp’.
[1] Một trang web tìm kiếm như Google, đứng đầu TQ về mật độ sử dụng, Google chỉ xếp sau thôi.
Lâu lắm rồi không dám chạm vào nỗi lòng này, khi gõ chữ tay cô khẽ run rẩy, ở khung tìm kiếm gõ ba chữ đã từng viết đầy trong cuốn nhật ký, cô thoáng nín thở lùng sục, sau đó… máy tính bèn hiện lên màn hình xanh chết chóc [2].
[2] Màn hình xanh chết chóc hay còn gọi là Blue Screen of Death (BSOD) hay Crash Dump là lỗi hệ thống cơ bản của máy tính, màn hình máy màu xanh, chằng chịt chữ trắng, thường do RAM bị lỗi gây nên.
Tắt máy mở lại, vẫn màn hình xanh, lặp đi lặp lại như vậy rất nhiều lần, Hứa Y Nhiên mới nhức đầu nhớ ra nguyên nhân.
Khi vừa lên đại học, cô luôn luôn nhịn không được muốn tìm kiếm tên Tả Tư Thần, về sau cô vì bản thân mà mời một vị cao thủ máy tính trong trường giúp cô thiết kế một chương trình trojan, chỉ cần gõ tên người đó, máy tính sẽ crash dump.
Năm ngoái khi đổi máy mới, cô sợ tay mình ngứa ngáy, lại nhét chương trình đó vào máy mới…
Haizz, sao cô có thể quên mất chuyện này chứ!
Đã quyết định phải biết tình hình gần đây của người kia, hiện giờ lại không có máy dùng, cảm giác này giống như có con mèo nhỏ cào cào trong lòng.
Giờ cô càng ngủ không được nữa.
Do dự trong chốc lát, Hứa Y Nhiên lấy áo khoác mặc vào, nhẹ nhàng rời khỏi phòng, đi đến phòng sách của Nghiêm Thiếu Hành.
Mượn máy của Nghiêm Thiếu Hành dùng một chút.
Cô đã tới phòng sách một lần, vì vậy lần này không cần bật đèn, nương theo ánh trăng ngoài cửa sổ, trực tiếp hướng về máy không cài mật khẩu.
Ngồi lên ghế của Nghiêm Thiếu Hành, muốn khởi động máy, Hứa Y Nhiên chợt cảm thấy không được tự nhiên lắm.
Ngồi ở vị trí chồng trước, tìm kiếm tin tức của mối tình đầu, cảm giác này…
May mà đây là laptop, ôm latop, cô tính về phòng mình tra cứu.
“Sao còn chưa ngủ?”
Căn phòng không bật đèn, đột ngột vang lên một giọng nói chất vấn lộ vẻ lười nhác.
Hứa Y Nhiên lại càng hoảng sợ, nghe ra được đó là giọng cùa Nghiêm Thiếu Hành, nhưng vẫn suýt chút nữa ném laptop trong lòng đi.
“… Anh ở đâu?” Cô mờ mịt nhìn xung quanh.
“Bên trái.” Giọng Nghiêm Thiếu Hành thoáng vui vẻ nhắc nhở cô, thuận tiện bật màn hình sáng lên trên điện thoại, nói cho cô biết vị trí của mình.
Hứa Y Nhiên thở phào nhẹ nhõm, tuy được đèn nền trên màn hình di động chiếu sáng, nhưng Nghiêm Thiếu Hành bày ra khuôn mặt cực kỳ điển trai nhìn thế nào cũng giống ma ám, dù sao vẫn tốt hơn việc cô nói chuyện với không khí.
“… Sao anh chưa ngủ?”
Hơn nữa đèn cũng không bật, đã trễ thế này còn chạy đến phòng sách ngồi.
“Còn em?” Nghiêm Thiếu Hành nhàn nhã hỏi ngược lại cô.
“Tôi… ngủ không được, muốn tìm phim xem,” Hứa Y Nhiên có chút mất tự nhiên giải thích, “Máy tôi hỏng rồi.”
“Vừa vặn, ở lại với anh nhé.”
Nghiêm Thiếu Hành nói xong từ ghế salon đứng dậy, đến trước mặt Hứa Y Nhiên, rồi kéo cô ngồi xuống salon.
Để cô tra cứu tin tức của mối tình đầu trước mặt chồng trước ư?
Hứa Y Nhiên chuẩn bị từ chối, chợt Nghiêm Thiếu Hành buông tay cô, sau đó bật đèn, lại ngồi lên ghế lưng cao ở bàn làm việc.
Hiện tại cô đang ngồi một góc trên ghế salon ở phòng sách, bên cạnh là chậu cây cảnh cao hơn một mét, cách Nghiêm Thiếu Hành rất gần.
Cũng may, vị trí như vậy rất an toàn.
Sau khi Nghiêm Thiếu Hành trở lại bàn làm việc, nhưng vẫn không xử lý giấy tờ gì mà tựa lưng vào ghế, nhắm mắt dưỡng thần.
Đã trễ thế này, rốt cuộc anh đang làm gì hả?
Chờ đợi khởi động máy, Hứa Y Nhiên ngập ngừng quan sát anh, lúc này mới phát hiện vật bên cạnh anh và phòng sách được thiết kế theo phong cách mạnh mẽ cực kỳ không phù hợp ——
Một con búp bê thỏ.
Hơn nữa lại là con búp bê ngày thường cô ôm ngủ, đêm nay cầm đến lừa gạt anh.
Trước đó ánh sáng mờ nhạt, cô cũng không thấy rõ con thỏ này vốn nằm trên bàn làm việc, hay lúc nãy ngồi trên salon với Nghiêm Thiếu Hành, vừa được anh mang tới.
Đặt máy sang bên cạnh trước, Hứa Y Nhiên muốn khuyên anh, “Trên đầu anh còn bị thương, bác sĩ nói phải nghỉ ngơi nhiều đấy.”
“Ở lại với anh một chút đi.” Nghiêm Thiếu Hành không mở mắt.
Giọng điệu anh như vậy, Hứa Y Nhiên không phản đối nổi.
Nhưng Nghiêm Đại tổng tài à, tôi chỉ là vợ trước của anh thôi!
Vốn đầu óc bị thương, nếu không nghỉ ngơi cho tốt, anh muốn hoàn toàn ngốc luôn ư?
Quên đi, cho anh thêm 10 phút, 10 phút sau nói sao cô cũng bắt anh đi ngủ.
Thu hồi tầm mắt, Hứa Y Nhiên vốn muốn trực tiếp lên mạng tìm kiếm tên người kia.
Nhưng đột nhiên nghĩ đến, đây là máy của Nghiêm Thiếu Hành.
Mà máy này chỉ cài đặt trình duyệt IE, làm cách nào mới xóa hết dấu vết duyệt web chứ?
Đối với một kẻ dốt máy tính như cô thì vấn đề này hơi phức tạp…
Hết cách rồi, Hứa Y Nhiên đành phải tải một trình duyệt web ẩn danh[3].
[3] Trình duyệt web ẩn danh nghĩa là những thông tin trong quá trình bạn lướt web sẽ không bị lưu lại trong lịch sử duyệt web và cookies cũng sẽ bị xóa ngay khi tắt trình duyệt ẩn danh.
Đợi phần mềm cài đặt xong, Hứa Y Nhiên ngẩng đầu, nhìn chồng trước ở cách đó không xa.
Lại nói… Nghiêm Thiếu Hành và Tả Tư Thần hình như đều tốt nghiệp đại học Yale, hai người còn là đồng hương, cha mẹ lại giao thiệp với nhau, hai người họ chắc chắn biết nhau nhỉ? Nói không chừng quan hệ rất tốt nữa.
Trong lúc suy nghĩ miên man, trình duyệt đã cài đặt hoàn tất, cô mở Baidu, tin tức đồng loạt xuất hiện trước mắt.
Những chuyện liên quan đến người đó đầy màn hình, cố ý né tránh cái tên đã lâu rồi không xuất hiện trước mắt, Hứa Y Nhiên cảm thấy khó thở.
Sửng sốt chăm chú nhìn màn hình rất lâu, cô mới hít sâu một hơi, mở trang có tin tức mới nhất.
Cô không chú ý thời gian trôi qua, không chú ý bản thân quá chuyên tâm nhìn chằm chằm màn hình, cũng không chú ý Nghiêm Thiếu Hành ở bàn làm việc đã mờ mắt từ lâu, nhìn cô, con ngươi đen sáng quắc, đáy mắt phức tạp khiến người ta nhìn không thấu tâm tư.
Thực ra tin tức tuy nhiều, nhưng lướt lên lướt xuống cũng chỉ có những nội dung đó.
Tả Tư Thần vừa về nước chưa đầy 1 tháng, còn chưa chính thức tiến vào công ty, nghe nói hắn đã đính hôn, chỉ là chẳng ai biết vợ chưa cưới của hắn là thiên kim nhà nào.
Có lẽ từ lâu đã biết bọn họ không có khả năng ở chung, thấy tin tức hắn đính hôn, lồng ngực cô hơi tắc nghẽn, nhưng cảm giác này nhanh chóng phai nhạt.
Thực sự khiến cô canh cánh trong lòng, là chuyện khác ——
Sau khi người kia tốt nghiệp ở Yale, hắn đến công ty tư vấn chiến lược nổi tiếng nhất thế giới - McKinsey làm cố vấn quản lý xí nghiệp.
Vì biểu hiện xuất sắc ở McKinsey, nên tuy rằng đã về nước, nhưng hắn chưa chính thức bước vào công ty, truyền thông cũng dự đoán, trên thương trường trong tương lai, hắn là người duy nhất có khả năng phân cao thấp với Nghiêm Thiếu Hành.
Trên thương trường trong tương lai, hắn là người duy nhất có khả năng phân cao thấp với Nghiêm Thiếu Hành.
… Trông thấy tên mối tình đầu và tên chồng trước ở chung một chỗ, hơn nữa còn là quan hệ cạnh tranh, quả thực làm lòng cô cảm thấy là lạ.
Tắt trang web, cô mới phát hiện đã hơn nửa tiếng rồi.
Đầu óc chồng trước của cô đang hỗn loạn mà?
Ngẩng đầu lên, lại phát hiện chồng trước vẫn còn ở phòng sách, dù bận bịu nhưng vẫn ung dung tựa vào ghế nhìn cô chằm chằm.
Hứa Y Nhiên lập tức đứng dậy, không nói lời nào kéo anh rời khỏi trên ghế, “Mau ngủ đi!”
Thật là, có người làm đối thủ cạnh tranh với anh, bây giờ có lẽ mọi người đang chờ đợi xem hai người họ ai thắng ai thua, chồng trước à anh không thể cứ ung dung ngu ngốc thế được?
Cô vô cùng muốn gõ đầu anh, để anh tỉnh táo một chút, ý thức được nguy cơ, song lại sợ gõ xong anh còn ngốc hơn…
Haizz, đối xử với trẻ em phải kiên nhẫn!
Không chú ý cách một lớp áo ngủ, ngón tay cũng có thể cảm nhận rõ ràng cơ bắp rắn chắc, vừa nghĩ tới hiện giờ trí nhớ anh rối loạn, Hứa Y Nhiên lại kiên trì cho rằng anh là ‘trẻ con có cơ bắp’.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.