Chúng Ta Có Thể Đi Cùng Nhau Không?

Chương 28:

Huỳnh Huỳnh12

04/01/2021

Những ngày sau đó mẹ cô bị đưa đi xạ trị tóc vì thế mà cũng rụng dần,bác sĩ có nói một tháng chỉ là thời gian tính trước sẽ tử vong căn cứ theo tình trạng bệnh hiện tại,nhưng cũng có trường hợp bệnh nhân sống lạc quan vui vẻ mà kéo dài sự sống được 2 tháng,3 tháng,nửa năm,một năm hay có thể là lâu hơn thế.Vì thế mà gia đình cô luôn tạo ra nhiều niềm vui cho mẹ,để cho những năm tháng cuối đời mẹ sẽ luôn được vui vẻ.

Trên đường từ nhà vào bệnh viện cô thấy có cửa tiệm bán mũ nón,cô liền nhớ mua một chiếc mũ cho mẹ khi mẹ không còn tóc,cô chọn một chiếc mũ len có những hình trái tim bé bé xinh xinh.Tự dưng cầm chiếc mũ mà mắt cô cay xè nước mắt cũng tuôn trào,cô cầm mũ tay ôm trái tim mình,cảm giác đau xót lại dâng lên khiến cô đứng khóc mãi trong cửa hàng cho đến khi cô nhân viên đến hỏi han thì cô mới nín đi lại tính tiền rồi đến bệnh viện.

Bước chân vào phòng bệnh,cô thấy mẹ đang ngồi dựa trên giường bên cạnh có một cô thiếu nữ gương mặt trẻ trung xinh xắn đang mỉm cười,tay mẹ còn nắm lấy tay cô gái kia.Cô bước đến cúi chào người thiếu nữ kia.

\-Em chào chị!

Rồi cô quay sang nhìn mẹ như kiểu 'mẹ mau giới thiệu cho con biết nào!'.Mẹ cô như hiểu ý con gái liền cười nói.

\-Đây là chị Lý Nhã Linh.Bạn gái của anh hai con đó.

Cô nghe thấy hai từ 'bạn gái' thì rất bất ngờ nắm lấy ray chị ấy cười nói.

\-Thật là bất ngờ,em đã chờ ngày anh hai dắt bạn gái ra mắt lâu lắm rồi đó,phải không mẹ.

Mẹ cô nở một nụ cười hiền dịu yếu ớt gật đầu.Cô ngồi lên trên giường bệnh của mẹ,lấy chiếc mũ ra nhìn mẹ cười.

\-Tèn ten..con mua nó cho mẹ đấy!Xinh không?

\-Xinh.



Mẹ cô nhìn chiếc mũ trên tay cô cười đáp lại lời cô.

Cô cầm chiếc mũ nhẹ nhàng nhỏm người lên đội chiếc mũ lên cái đầu còn vài cọng tóc của mẹ.

\-Nhìn mẹ xinh không này!Đúng là mẹ của con.

Nói rồi cô vòng tay ôm lấy mẹ,tựa đầu vào mẹ như một đứa trẻ nũng nịu nói.

\-Mẹ mau khỏe lại đó,mẹ phải dự đám cưới anh hai,anh ba và cả con nữa nha.Phải không chị dâu!

Chị Linh gật đầu e thẹn mỉm cười.Đúng lúc này anh hai cô cầm hộp cháo cùng túi trái cây bước vào.

\-Mọi người đang nói gì mà cười vui vẻ vậy?

Cô nhanh nhảu đáp lời.

\-Dạ đang bàn chuyện đám cưới anh đó!

\-Hửm không có nhân vật chính là anh đây sao mà bàn được hay vậy.!Haha.



Rồi cả bốn người cũng phì cười lên vì đúng thật không có anh hai cô mà bàn chuyện đám cưới của anh ấy như đúng rồi vậy.

Cánh cửa mở ra,cả bốn đều quay ra nhìn nhưng một phút mà vẫn chưa thấy người vài,cô định đứng lên lại xem nhưng chưa kịp đi thì anh ba cô tươi cười đi vào còn nắm tay một cô gái đi phía sau.Mẹ cô,anh hai và cô đều rất ngạc nhiên về người con gái kia tgif anh ba Thái Bình dắt cô gái kia đi lại đứng trước mặt mẹ giới thiệu.

\-Mẹ đây là bạn gái con.Lê Mỹ Hạnh,cô ấy đang làm luật sư cùng cô ty với con.Giới thiệu với em đây là mẹ anh,đây là anh hai cùng bạn gái anh ấy,còn cô bé này là em gái Tường Vy của anh.

Chị Hạnh liền cúi đầu chào mẹ rồi quay ra chào anh hai chị Linh rồi Tường Vy cô.Mẹ cô nở một nụ cười hiền dịu yếu ớt rồi rơi giọt nước mắt nói.

\-Thật cảm ơn các con,mẹ vui lắm.Trước lúc nhắm mắt có thể nhìn thấy các con ổn định như vầy mẹ cũng yên lòng hơn rồi.

\-Mẹ đừng nói vậy mà,mẹ sẽ sống đến trăm tuổi mẹ sẽ không chết đâu huhu.

Cả bốn người nhà cô ôm lấy mẹ khóc nấc lên,hai người chị dâu kia cũng bùi ngùi mà khóc,cả căn phòng bệnh bao trùm một màn nước mắt.Chỉ đến khi có tiếng mở cửa của ba và Bùi Chí Vĩnh thì màn mưa nước mắt ấy mới kết thúc.

Mong muốn lớn nhất của mẹ lúc này là thấy hai anh làm chú rể nên hai anh đã quyết định cưới gấp trong vòng một tuần và sẽ tổ chức cùng một ngày.

Một tuần sau hôn lễ diễn ra tại nhà,khách khứa là hàng xóm,một vài người bà con và bạn bè của anh hai và chị Linh,anh ba và chị Hạnh.Ngày hôm ấy mẹ cô đã cười rất nhiều,bà cười vì hạnh phúc,nhìn nụ cười tươi của bà mà khuôn mặt thì vô cùng yếu ớt,tái nhợt cô đã cố nén nước mắt vào lòng,ngăn cho khóe mi chảy ra,vì chỉ cần cô khóc lên thì cô biết cả nhà cô sẽ chẳng ai có thể cầm nổi nước mắt.

\-Cả nhà cùng nhìn vào đây nhé!3..2..1..'Tách'

Tiếng ông chụp hình cùng tiếng máy ảnh vang lên.Anh hai và anh ba cùng mặc bộ vest chú rể thật bảnh bao đẹp trai,2 chị dâu thì dịu dàng trong bộ áo dài đỏ,ba mẹ cô ngồi chính giữa mẹ nở nụ cười rất đẹp trên đầu đội chiếc mũ len mà cô tặng tay đan lấy tay ba rất tình cảm.Cô đứng phía ngoài cùng mặc chiếc váy trắng trông rất tinh khôi nhí nhảnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chúng Ta Có Thể Đi Cùng Nhau Không?

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook