Chúng Ta Có Thể Đi Cùng Nhau Không?
Chương 36:
Huỳnh Huỳnh12
04/01/2021
Ăn cơm xong,anh đi tính tiền còn cô thì vẫn ngồi ở bàn vo vo cái bụng căng tròn vì ăn quá nhiều.Cô ta đi vào nhà vệ sinh còn chưa ra chắc là đang xả cơn giận.Cô ta bước ra với khuôn mặt tức giận đỏ ngầu,tiến đến đứng trước mặt cô.Cô ta không thấy anh thì liền mất bình tĩnh bản chất thật lòi ra.
\-Sao cô còn chưa chịu về nữa vậy cô thư kí?Hay cô chờ Bá Hy đưa về?
\-À tôi..
\-Hư..đúng là cái thứ trơ trẽn.Cô dám trơ mặt ra rù quến đàn ông của tôi trước mặt tôi à.
\-Tôi đâu có.
\-Cô còn dám nói không.Tôi nói cô vịt thì là vịt không sánh với thiên nga được đâu.Định mê hoặc sếp tổng rồi lên làm phu nhân hả?Đó là phim hay tiểu thuyết ngôn tình thôi còn đời nó khó lắm khác lắm.Hư,anh ấy chỉ phù hợp những người đẹp nổi bật chứ không phải hạng xấu xí tầm thường như cô đâu.
Nãy giờ thật phí thời gian nghe cô ta nói.Người thì đẹp mà nói sao mệt quá.Cô đứng dậy,nhìn thẳng vào mặt cô ta hỏi.
\-Cô nói nãy giờ xong chưa cô Rose?Tôi nói cho cô nghe rõ một lần.Tôi chưa bao giờ rù quến hay mê hoặc Vương Bá Hy như cô nói,thứ nhất nếu anh ấy thích cô thì sẽ đối xử với cô khác tuyệt đối sẽ không đưa thêm một người nào vào bữa trưa ngày hôm nay.Thứ hai cô đừng tùy tiện đáng giá người khác như vậy,ai cũng có ưu nhược điểm riêng của mình,cô nói xinh đẹp nổi bật sao thì tổng giám đốc sẽ thích sao?Tôi thấy có vẻ hơi sai vì tôi hay bất kì ai cũng nhìn ra được anh ấy không thích cô.
\-Cô...
Cô ta tức giận với những lời nói đúng mà cô ta cũng nhận ra được.Không cô ta sẽ không để cô đắc ý,Rose sẽ không bao giờ để người khác vượt mặt.Máu nóng không kìm chế được Rose đưa tay xuống má cô một cái bạt tai.
"Chát" cảm giác nóng rát trên má,Tường Vy đưa tay lên sờ cảm giác rất đau.Cô trừng mắt nhìn cô ta còn cô ta thì khoanh tay lại nghênh mặt nhìn cô.Cô tức giận vì bị ăn cái tát không đáng,nghiến riêng hỏi cô ta.
\-Cô bị điên à?
\-Haaa,đau không.Tát cho cô tỉnh,cô là một con thư kí quèn mà đòi lên giọng nói lý với tôi à.
Anh đứng từ xa nãy giờ đã chứng kiến cái cảnh không vừa mắt kia.Anh còn định xem thử Rose hiền dịu bên anh còn giở trò gì sau lưng anh,ức hiếp người khác như thế nào nhưng nhìn thấy một bên má của cô bị tát mà đỏ ửng lên thì không chịu được liền đi tới.
Nghe tiếng bước chân đi tới cô ta liền đoán là anh nên liền trở mặt giờ vờ yếu đuối,còn nặn ra giọt nước mắt nhìn cô nói.
\-Thư kí Vy xin cô đừng sỉ nhục tôi nữa.Tôi đúng là không có gì chỉ có yêu anh ấy thật lòng thôi...
Cái gì vậy trời,cô không hiểu cô ta đang giở trò gì tiếp theo thì nghe thấy tiếng anh đứng phía sau hỏi.
\-Có chuyện gì vậy?Sao má thư kí Vy lại có năm ngón tay thế kia?
Anh nhìn má cô rồi nhìn cô ta hỏi.Cô ta giọng nỉ non rất đáng thương nhìn anh,làm như sợ cô lắm không bằng cái tát vừa nãy chắc không phải do cô ta làm đâu ha.Cô ta nói:
\-Hy em đang nói chuyện đàng hoàng thì thư kí Vy lại dùng những từ ngữ đả kích sỉ nhục em cho nên em mới..
\-Thư kí Vy đứng lên về công ty,tôi có nhiều việc cần giải quyết.
\-Hy..anh..
\-Cô tự bắt xe về.Tôi ghét nhất là giả tạo,lúc nãy vừa hay tôi chứng kiến hết cảnh cô bắt nạt người của tôi rồi?
Nói xong anh nắm tay cô kéo cô ra xe để lại cô ta một mình trong nhà hàng.
"Người của tôi" là cô sao?.Lời nói ấy như một luồng điện kích vào trái tim cô khiến nó tê tê rung rung,mặc dù biết anh nói là quan hệ trong công việc nhưng mà sao cô cứ thấy nó thật ấm áp,mạnh mẽ như đang bảo vệ cô,cấm tuyệt đối không ai được đụng đến.
Thấy cô ngồi cứ ngơ ngơ ngẩn ngẩn đang suy nghĩ chuyện gì,có khi còn bất giác cười thầm.Anh nheo mắt hỏi:
\-Bị tát mà cô vui thế sao?
\-À không!Đau lắm nhưng tôi đang nghĩ đến chuyện khác.
\-Chuyện gì nói tôi nghe?
\-Chuyện riêng thôi!
\-Lúc nãy cô cũng thật ghê gớm nhỉ?
\-Hả?À tôi cô ta cứ áp đặt vào những điều không đúng,cái gì sai thì tôi nói lại thôi?
Anh chau mày,nói sai?Vậy có nghĩa là cô không thích anh? Anh im lặng tập trung lái xe không nói gì thêm.Nhưng rồi miệng lại không tự chủ mà nói tiếp.
\-Cô không sợ miệng hại thân à.!
\-Sợ chứ!Lúc trước vì cãi lại như thế tôi bị đánh đến trọng thương luôn đấy.
\-Vậy sao?Ai đánh cô?
\-Lúc trước tôi học lớp 10 thích một anh trai lớp 12.Nhưng một chị đại nhà giàu trong trường cũng thích anh ấy mà tôi lại cứ bám lấy anh ấy như cái đuôi nên bị chị ta đánh nhập viện suốt mấy tuần.Cứ tưởng đâu là khỏi thi học kì học lại lớp 10 rồi nhưng may mắn vẫn thi được.Đến lớp 11 thì tôi chuyển đi trường khác học.Còn gia đình chị ta thì vì chuyện đó mà phá sản giờ không biết thế nào?Chắc giờ mà gặp lại chị ta sẽ giết tôi mất.
\-Thế chàng trai mà cô thích giờ ra sao rồi!?
Cô nhìn anh,anh thì đang nhìn phía trước lái xe,anh không biết đó là anh sao.Một người mà cô khó chạm tới,nhưng nếu như lúc trước anh không thèm để ý hay nói chuyện thì giữa quan hệ sếp với nhân viên cô được nói chuyện như thế này là mừng rồi.Cô rũ đôi mắt trả lời.
\-Anh ấy đang sống rất tốt và không còn nhớ đến tôi.
\-Sao cô còn chưa chịu về nữa vậy cô thư kí?Hay cô chờ Bá Hy đưa về?
\-À tôi..
\-Hư..đúng là cái thứ trơ trẽn.Cô dám trơ mặt ra rù quến đàn ông của tôi trước mặt tôi à.
\-Tôi đâu có.
\-Cô còn dám nói không.Tôi nói cô vịt thì là vịt không sánh với thiên nga được đâu.Định mê hoặc sếp tổng rồi lên làm phu nhân hả?Đó là phim hay tiểu thuyết ngôn tình thôi còn đời nó khó lắm khác lắm.Hư,anh ấy chỉ phù hợp những người đẹp nổi bật chứ không phải hạng xấu xí tầm thường như cô đâu.
Nãy giờ thật phí thời gian nghe cô ta nói.Người thì đẹp mà nói sao mệt quá.Cô đứng dậy,nhìn thẳng vào mặt cô ta hỏi.
\-Cô nói nãy giờ xong chưa cô Rose?Tôi nói cho cô nghe rõ một lần.Tôi chưa bao giờ rù quến hay mê hoặc Vương Bá Hy như cô nói,thứ nhất nếu anh ấy thích cô thì sẽ đối xử với cô khác tuyệt đối sẽ không đưa thêm một người nào vào bữa trưa ngày hôm nay.Thứ hai cô đừng tùy tiện đáng giá người khác như vậy,ai cũng có ưu nhược điểm riêng của mình,cô nói xinh đẹp nổi bật sao thì tổng giám đốc sẽ thích sao?Tôi thấy có vẻ hơi sai vì tôi hay bất kì ai cũng nhìn ra được anh ấy không thích cô.
\-Cô...
Cô ta tức giận với những lời nói đúng mà cô ta cũng nhận ra được.Không cô ta sẽ không để cô đắc ý,Rose sẽ không bao giờ để người khác vượt mặt.Máu nóng không kìm chế được Rose đưa tay xuống má cô một cái bạt tai.
"Chát" cảm giác nóng rát trên má,Tường Vy đưa tay lên sờ cảm giác rất đau.Cô trừng mắt nhìn cô ta còn cô ta thì khoanh tay lại nghênh mặt nhìn cô.Cô tức giận vì bị ăn cái tát không đáng,nghiến riêng hỏi cô ta.
\-Cô bị điên à?
\-Haaa,đau không.Tát cho cô tỉnh,cô là một con thư kí quèn mà đòi lên giọng nói lý với tôi à.
Anh đứng từ xa nãy giờ đã chứng kiến cái cảnh không vừa mắt kia.Anh còn định xem thử Rose hiền dịu bên anh còn giở trò gì sau lưng anh,ức hiếp người khác như thế nào nhưng nhìn thấy một bên má của cô bị tát mà đỏ ửng lên thì không chịu được liền đi tới.
Nghe tiếng bước chân đi tới cô ta liền đoán là anh nên liền trở mặt giờ vờ yếu đuối,còn nặn ra giọt nước mắt nhìn cô nói.
\-Thư kí Vy xin cô đừng sỉ nhục tôi nữa.Tôi đúng là không có gì chỉ có yêu anh ấy thật lòng thôi...
Cái gì vậy trời,cô không hiểu cô ta đang giở trò gì tiếp theo thì nghe thấy tiếng anh đứng phía sau hỏi.
\-Có chuyện gì vậy?Sao má thư kí Vy lại có năm ngón tay thế kia?
Anh nhìn má cô rồi nhìn cô ta hỏi.Cô ta giọng nỉ non rất đáng thương nhìn anh,làm như sợ cô lắm không bằng cái tát vừa nãy chắc không phải do cô ta làm đâu ha.Cô ta nói:
\-Hy em đang nói chuyện đàng hoàng thì thư kí Vy lại dùng những từ ngữ đả kích sỉ nhục em cho nên em mới..
\-Thư kí Vy đứng lên về công ty,tôi có nhiều việc cần giải quyết.
\-Hy..anh..
\-Cô tự bắt xe về.Tôi ghét nhất là giả tạo,lúc nãy vừa hay tôi chứng kiến hết cảnh cô bắt nạt người của tôi rồi?
Nói xong anh nắm tay cô kéo cô ra xe để lại cô ta một mình trong nhà hàng.
"Người của tôi" là cô sao?.Lời nói ấy như một luồng điện kích vào trái tim cô khiến nó tê tê rung rung,mặc dù biết anh nói là quan hệ trong công việc nhưng mà sao cô cứ thấy nó thật ấm áp,mạnh mẽ như đang bảo vệ cô,cấm tuyệt đối không ai được đụng đến.
Thấy cô ngồi cứ ngơ ngơ ngẩn ngẩn đang suy nghĩ chuyện gì,có khi còn bất giác cười thầm.Anh nheo mắt hỏi:
\-Bị tát mà cô vui thế sao?
\-À không!Đau lắm nhưng tôi đang nghĩ đến chuyện khác.
\-Chuyện gì nói tôi nghe?
\-Chuyện riêng thôi!
\-Lúc nãy cô cũng thật ghê gớm nhỉ?
\-Hả?À tôi cô ta cứ áp đặt vào những điều không đúng,cái gì sai thì tôi nói lại thôi?
Anh chau mày,nói sai?Vậy có nghĩa là cô không thích anh? Anh im lặng tập trung lái xe không nói gì thêm.Nhưng rồi miệng lại không tự chủ mà nói tiếp.
\-Cô không sợ miệng hại thân à.!
\-Sợ chứ!Lúc trước vì cãi lại như thế tôi bị đánh đến trọng thương luôn đấy.
\-Vậy sao?Ai đánh cô?
\-Lúc trước tôi học lớp 10 thích một anh trai lớp 12.Nhưng một chị đại nhà giàu trong trường cũng thích anh ấy mà tôi lại cứ bám lấy anh ấy như cái đuôi nên bị chị ta đánh nhập viện suốt mấy tuần.Cứ tưởng đâu là khỏi thi học kì học lại lớp 10 rồi nhưng may mắn vẫn thi được.Đến lớp 11 thì tôi chuyển đi trường khác học.Còn gia đình chị ta thì vì chuyện đó mà phá sản giờ không biết thế nào?Chắc giờ mà gặp lại chị ta sẽ giết tôi mất.
\-Thế chàng trai mà cô thích giờ ra sao rồi!?
Cô nhìn anh,anh thì đang nhìn phía trước lái xe,anh không biết đó là anh sao.Một người mà cô khó chạm tới,nhưng nếu như lúc trước anh không thèm để ý hay nói chuyện thì giữa quan hệ sếp với nhân viên cô được nói chuyện như thế này là mừng rồi.Cô rũ đôi mắt trả lời.
\-Anh ấy đang sống rất tốt và không còn nhớ đến tôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.