Quyển 2 - Chương 59: Resident Evil 2, Ác Ma đội (1)
Nê Đản Hoàng
15/10/2014
Cách đám người Sở
Hiên gần trăm km, trên sân thượng một tòa cao ốc, mười người cả trai lẫn gái bỗng xuất hiện, tại đây còn có vài người bò sát, chúng nó giống như ruồi bọ thấy thịt tươi, nhanh chóng lao về phía mười người.
"Bang bang bang!"
Vài tiếng súng vang, vài con zombie bị bắn nổ đầu, mà thân người chúng nó bỗng bốc cháy, hơn mười giây sau, mấy con zombie đều biến thành tro tàn.
Tám nam hai nữ, đoàn đội này tổng cộng có mười người, bọn họ đều mặc đồng phục màu đen bó sát, thậm chí ngay cả giày cũng cùng một hình thức, nhìn có vẻ khí thế hơn người ở Trung Châu đội rất nhiều.
Mọi người Trung Châu đội thật sự không có đồng phục? Đương nhiên là không có khả năng, mi cho là một năm kia ở Alien để làm gì.
Nhưng mà trang phục thống nhất, không phải chính là nói cho đối thủ, chúng ta là Trung Châu đội, các ngươi mau tới giết, bao bì thống nhất, giết cho chính xác. Muốn ẩn tàng một giọt nước, biện pháp tốt nhất là dung nhập trong biển, trang phục giống người thường mới dễ dàng che giấu và đánh lén. So với phong cách, Trung Châu đội rõ ràng cảm thấy an toàn quan trọng hơn.
Một nam và một nữ cầm tay nhau đứng, bọn họ cùng nhắm mắt nhìn về phía một hướng khác, thật lâu sau, người đàn ông mới chột dạ nói: "Đội trưởng, có ba chỗ trong thành phố đều bị che chắn. Đều ở cách buồng ong không xa, nhưng phương hướng bất đồng."
Ác ma Trịnh Xá ngồi nhìn xuống dưới, khí thế sắc bén ẩn trong cơ thể, lại làm cho người ta có cảm giác uy áp đáng sợ. Giống như đây là một thanh kiếm sắc bị bỏ vào bao, khi rút ra, nhất định phải máu chảy thành sông. Hắn lạnh nhạt nói: "Bọn họ có người khống chế tinh thần lực sao? Rất mạnh?"
Người đàn ông kia nói: "Đúng vậy, đã xác định có người khống chế tinh thần, không biết có mấy người, hơn nữa thực lực có thể chống lại cả tôi lẫn Amya. . ."
Ác ma Trịnh Xá vẫn ngồi như cũ, nói lẩm bẩm: "Thực lực không bình thường a, xem ra trận đoàn chiến này sẽ không nhàm chán rồi. . . Sở Hiên, nghĩ biện pháp đi, Tom, truyền hình ảnh cho mọi người."
Bên cạnh hắn là một người đàn ông đeo kính mắt có diện mạo bình thường, vẻ mặt hắn lạnh nhạt, khi hình ảnh xuất hiện trong đầu hắn, một lúc lâu hắn mới nói: "Tom, Amya, tập trung tinh thần lực quét hình buồng ong."
Hai người lại nắm tay nhau, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, Tom nhắt mắt thì thào "Trong tổ ong có dấu vết tinh thần lực. . ."
"A!" Amya tinh thần lực yếu kém ôm đầu kêu sợ hãi.
Sở Hiên lạnh lùng nói: "Là tâm linh quất sao. . ."
Đây tất nhiên là kiệt tác của Chiêm Lam, có lẽ rất không thể tin được. Vì sao Chiêm Lam lại mạnh đến như vậy?
Thật ra cũng không kỳ quái, Ác Ma đội thi hành pháp tắc rừng rậm, cá lớn nuốt cá bé. Bởi vì lực lượng mà mạnh mẽ, bởi vì muốn sống mà biến mạnh. Đối với bọn họ, không có đằng sau để dựa vào, không có cánh tay để chống đỡ. Bọn họ có, chỉ là mạng sống của bản thân —— mạng sống không ngừng bị đối thủ, bị đội hữu mơ ước.
Điểm của bọn họ đều là tự mình đi kiếm, Ác Ma đội không cần kẻ yếu, cho nên không được cảm thông, không được trợ giúp. Cho dù là người có tinh thần lực, tư bản sống sót, cũng không thể không dựa vào chính mình tự tay tranh đoạt. Nếu không tất yếu, cho dù là Sở Hiên, cũng không cho người khác điểm. Dù hắn cho, lại có ai dám lấy? Sở đại nhân còn đáng sợ hơn Chu Bái Bì [1], cho mi một phần, nếu mi không thể cống hiến cho đoàn đội, vậy thì chờ bị rút gân lột da lấy máu đi. Huống chi, trước đoàn chiến, Ác Ma đội đánh giá thực lực của Trung Châu đội không đầy đủ, làm sao có thể ưu hóa phối trí của đoàn đội.
[1] Nhân vật địa chủ ác bá keo kiệt trong tác phẩm "Nửa đêm gà gáy" của Cao Ngọc Bảo.
Mà Trung Châu đội là một tập thể hòa hợp đoàn kết, một người gặp nạn, mọi người hỗ trợ, không có lúc nào là không phát ra ánh sáng của chủ nghĩa cộng sản. Người có tinh thần lực được ưu tiên bảo vệ, có điểm dư thừa, đội viên sẽ cho Chiêm Lam. Mà Sở Hiên có tài trợ miễn phí của Vệ Tử Tuệ, tự thân cũng không cần cường hóa gì, tiết kiệm được không ít điểm và chi tiết chia cho mọi người.
Cho nên, tinh thần lực giả của Ác Ma đội cường hóa là kết quả của một người chiến đấu hăng hái, mà Chiêm Lam Trung Châu đội cường hóa, là kết quả của toàn thể Trung Châu đội nỗ lực. Cao thấp đã phân.
Hơn nữa, trước đó, hai người Ác Ma đội là tiến hành quét hình toàn thành phố, cường độ vốn không lớn, bị che chắn cũng bình thường. Mà sau đó tập trung quét hình buồng ong, lại bị Chiêm Lam phản kích, bất ngờ không phòng ngự, tất nhiên sẽ bị thương. Huống chi, một ngọn núi không thể có hai con hổ, một đội có hai vị tinh thần lực giả, hơn nữa còn là Ác Ma đội cá lớn nuốt cá bé, khôn sống mống chết. Hai người có cùng năng lực khó tránh khỏi tính toán nhỏ nhặt, nếu không phải vì Tom tự bảo vệ mình mà thu hồi tinh thần lực, Amya cũng không bị thương nặng. Bọn họ thua không phải vì năng lực, mà vì đồng đội, đồng đội có thể phó thác tính mạng.
Ác ma Trịnh Xá khinh thường nhìn Amya một cái, "Phế vật, một mình Tom thì không có cách nào phá đi che chắn rồi." Amya run rẩy kịch liệt, giống như ngồi quỳ giữa trời tuyết.
Ác ma Trịnh Xá lạnh lùng phân phó: "Sở HIên, phân tích tình huống trước mắt một chút, Tom, truyền hình ảnh cho mọi người."
Ác ma Sở Hiên đẩy nhẹ mắt kính, hắn thản nhiên nói: "Căn cứ vào điều kiện hiện có, đối phương cũng có trí giả, khả năng có bản thể của tôi ở ngoài bảy phần. Nếu lấy bản thể của tôi là trí giả của Trung Châu đội làm cơ sở suy đoán, Trung Châu đội có một nửa tỉ lệ đang ở buồng ong tìm kiếm nguyên dịch, điều kiện tiên quyết là chủ thần gia tăng độ khó phim kinh dị theo thực lực của Trung Châu đội. Có một nửa tỉ lệ là cố ý lợi dụng tinh thần lực ở buồng ong để hạ cạm bẫy cho chúng ta, điều kiện tiên quyết là tinh thần lực giả ở Trung Châu đội rất mạnh, như vậy thực lực tổng thể của Trung Châu đội cũng không yếu. Kết luận là, Trung Châu đội rất mạnh, vô luận là trí hay là lực, đều có thực lực chiến đấu một trận với chúng ta. Những người có khả năng ở Trung Châu đội là bản thể của đội trưởng, bản thể của tôi, ít nhất có một tinh thần lực giả mạnh, ít nhất hai thành viên cận chiến, một thành viên viễn chiến. Tư liệu không đủ, không thể tiếp tục suy luận. . ."
Ác ma Trịnh Xá chậm rãi đứng lên, cười lạnh một cách thị huyết, hắn hưng phấn nói: "Phải không? Vậy là tốt rồi, nếu không phim kinh dị lần này cũng quá mất mặt. . . Vất vả anh, Sở Hiên, lần này nhiệm vụ của chủ thần là mang nguyên dịch TBD chạy ra khỏi Raccoon. Nhưng hiện tại nguyên dịch có khả năng đã ở trong tay Trung Châu đội, cũng có khả năng còn ở trong buồng ong, cho dù như thế nào, cũng phải hao phí không ít thời gian. . . Ngày mai công kích hạt nhân thì phải làm gì bây giờ? Có biện pháp ngăn cản sao?"
Ác ma Sở Hiên nghĩ nghĩ, hắn lạnh nhạt nói: "Không có biện pháp ngăn cản, cũng không cần ngăn cản, thời gian hiện tại là một giờ sáng, dựa vào thời gian và diện tích của thành phố, chúng ta có khoảng hai giờ để lấy nguyên dịch, bao gồm thời gian chúng ta đi qua. . . Xem nhiệm vụ, kẻ địch mà chúng ta phải đối mặt không chỉ là Trung Châu đội, còn có công ty Umbrella. . . Hiện tại chúng ta không thể xác định được vị trí cụ thể của Trung Châu đội, chỉ có thể căn cứ vào sự phân bố của quái vật và vị trí che chắn mà truy tìm. Cho nên, chúng ta có hai cách, một là chờ ở lối ra thành phố, dĩ dật đãi lao [2], nhưng mạo hiểm rất cao. Hai là chia ra, từng địa điểm khả nghi đều không buông tha."
[2] Chờ quân địch mệt mỏi rồi tấn công.
"Bang bang bang!"
Vài tiếng súng vang, vài con zombie bị bắn nổ đầu, mà thân người chúng nó bỗng bốc cháy, hơn mười giây sau, mấy con zombie đều biến thành tro tàn.
Tám nam hai nữ, đoàn đội này tổng cộng có mười người, bọn họ đều mặc đồng phục màu đen bó sát, thậm chí ngay cả giày cũng cùng một hình thức, nhìn có vẻ khí thế hơn người ở Trung Châu đội rất nhiều.
Mọi người Trung Châu đội thật sự không có đồng phục? Đương nhiên là không có khả năng, mi cho là một năm kia ở Alien để làm gì.
Nhưng mà trang phục thống nhất, không phải chính là nói cho đối thủ, chúng ta là Trung Châu đội, các ngươi mau tới giết, bao bì thống nhất, giết cho chính xác. Muốn ẩn tàng một giọt nước, biện pháp tốt nhất là dung nhập trong biển, trang phục giống người thường mới dễ dàng che giấu và đánh lén. So với phong cách, Trung Châu đội rõ ràng cảm thấy an toàn quan trọng hơn.
Một nam và một nữ cầm tay nhau đứng, bọn họ cùng nhắm mắt nhìn về phía một hướng khác, thật lâu sau, người đàn ông mới chột dạ nói: "Đội trưởng, có ba chỗ trong thành phố đều bị che chắn. Đều ở cách buồng ong không xa, nhưng phương hướng bất đồng."
Ác ma Trịnh Xá ngồi nhìn xuống dưới, khí thế sắc bén ẩn trong cơ thể, lại làm cho người ta có cảm giác uy áp đáng sợ. Giống như đây là một thanh kiếm sắc bị bỏ vào bao, khi rút ra, nhất định phải máu chảy thành sông. Hắn lạnh nhạt nói: "Bọn họ có người khống chế tinh thần lực sao? Rất mạnh?"
Người đàn ông kia nói: "Đúng vậy, đã xác định có người khống chế tinh thần, không biết có mấy người, hơn nữa thực lực có thể chống lại cả tôi lẫn Amya. . ."
Ác ma Trịnh Xá vẫn ngồi như cũ, nói lẩm bẩm: "Thực lực không bình thường a, xem ra trận đoàn chiến này sẽ không nhàm chán rồi. . . Sở Hiên, nghĩ biện pháp đi, Tom, truyền hình ảnh cho mọi người."
Bên cạnh hắn là một người đàn ông đeo kính mắt có diện mạo bình thường, vẻ mặt hắn lạnh nhạt, khi hình ảnh xuất hiện trong đầu hắn, một lúc lâu hắn mới nói: "Tom, Amya, tập trung tinh thần lực quét hình buồng ong."
Hai người lại nắm tay nhau, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, Tom nhắt mắt thì thào "Trong tổ ong có dấu vết tinh thần lực. . ."
"A!" Amya tinh thần lực yếu kém ôm đầu kêu sợ hãi.
Sở Hiên lạnh lùng nói: "Là tâm linh quất sao. . ."
Đây tất nhiên là kiệt tác của Chiêm Lam, có lẽ rất không thể tin được. Vì sao Chiêm Lam lại mạnh đến như vậy?
Thật ra cũng không kỳ quái, Ác Ma đội thi hành pháp tắc rừng rậm, cá lớn nuốt cá bé. Bởi vì lực lượng mà mạnh mẽ, bởi vì muốn sống mà biến mạnh. Đối với bọn họ, không có đằng sau để dựa vào, không có cánh tay để chống đỡ. Bọn họ có, chỉ là mạng sống của bản thân —— mạng sống không ngừng bị đối thủ, bị đội hữu mơ ước.
Điểm của bọn họ đều là tự mình đi kiếm, Ác Ma đội không cần kẻ yếu, cho nên không được cảm thông, không được trợ giúp. Cho dù là người có tinh thần lực, tư bản sống sót, cũng không thể không dựa vào chính mình tự tay tranh đoạt. Nếu không tất yếu, cho dù là Sở Hiên, cũng không cho người khác điểm. Dù hắn cho, lại có ai dám lấy? Sở đại nhân còn đáng sợ hơn Chu Bái Bì [1], cho mi một phần, nếu mi không thể cống hiến cho đoàn đội, vậy thì chờ bị rút gân lột da lấy máu đi. Huống chi, trước đoàn chiến, Ác Ma đội đánh giá thực lực của Trung Châu đội không đầy đủ, làm sao có thể ưu hóa phối trí của đoàn đội.
[1] Nhân vật địa chủ ác bá keo kiệt trong tác phẩm "Nửa đêm gà gáy" của Cao Ngọc Bảo.
Mà Trung Châu đội là một tập thể hòa hợp đoàn kết, một người gặp nạn, mọi người hỗ trợ, không có lúc nào là không phát ra ánh sáng của chủ nghĩa cộng sản. Người có tinh thần lực được ưu tiên bảo vệ, có điểm dư thừa, đội viên sẽ cho Chiêm Lam. Mà Sở Hiên có tài trợ miễn phí của Vệ Tử Tuệ, tự thân cũng không cần cường hóa gì, tiết kiệm được không ít điểm và chi tiết chia cho mọi người.
Cho nên, tinh thần lực giả của Ác Ma đội cường hóa là kết quả của một người chiến đấu hăng hái, mà Chiêm Lam Trung Châu đội cường hóa, là kết quả của toàn thể Trung Châu đội nỗ lực. Cao thấp đã phân.
Hơn nữa, trước đó, hai người Ác Ma đội là tiến hành quét hình toàn thành phố, cường độ vốn không lớn, bị che chắn cũng bình thường. Mà sau đó tập trung quét hình buồng ong, lại bị Chiêm Lam phản kích, bất ngờ không phòng ngự, tất nhiên sẽ bị thương. Huống chi, một ngọn núi không thể có hai con hổ, một đội có hai vị tinh thần lực giả, hơn nữa còn là Ác Ma đội cá lớn nuốt cá bé, khôn sống mống chết. Hai người có cùng năng lực khó tránh khỏi tính toán nhỏ nhặt, nếu không phải vì Tom tự bảo vệ mình mà thu hồi tinh thần lực, Amya cũng không bị thương nặng. Bọn họ thua không phải vì năng lực, mà vì đồng đội, đồng đội có thể phó thác tính mạng.
Ác ma Trịnh Xá khinh thường nhìn Amya một cái, "Phế vật, một mình Tom thì không có cách nào phá đi che chắn rồi." Amya run rẩy kịch liệt, giống như ngồi quỳ giữa trời tuyết.
Ác ma Trịnh Xá lạnh lùng phân phó: "Sở HIên, phân tích tình huống trước mắt một chút, Tom, truyền hình ảnh cho mọi người."
Ác ma Sở Hiên đẩy nhẹ mắt kính, hắn thản nhiên nói: "Căn cứ vào điều kiện hiện có, đối phương cũng có trí giả, khả năng có bản thể của tôi ở ngoài bảy phần. Nếu lấy bản thể của tôi là trí giả của Trung Châu đội làm cơ sở suy đoán, Trung Châu đội có một nửa tỉ lệ đang ở buồng ong tìm kiếm nguyên dịch, điều kiện tiên quyết là chủ thần gia tăng độ khó phim kinh dị theo thực lực của Trung Châu đội. Có một nửa tỉ lệ là cố ý lợi dụng tinh thần lực ở buồng ong để hạ cạm bẫy cho chúng ta, điều kiện tiên quyết là tinh thần lực giả ở Trung Châu đội rất mạnh, như vậy thực lực tổng thể của Trung Châu đội cũng không yếu. Kết luận là, Trung Châu đội rất mạnh, vô luận là trí hay là lực, đều có thực lực chiến đấu một trận với chúng ta. Những người có khả năng ở Trung Châu đội là bản thể của đội trưởng, bản thể của tôi, ít nhất có một tinh thần lực giả mạnh, ít nhất hai thành viên cận chiến, một thành viên viễn chiến. Tư liệu không đủ, không thể tiếp tục suy luận. . ."
Ác ma Trịnh Xá chậm rãi đứng lên, cười lạnh một cách thị huyết, hắn hưng phấn nói: "Phải không? Vậy là tốt rồi, nếu không phim kinh dị lần này cũng quá mất mặt. . . Vất vả anh, Sở Hiên, lần này nhiệm vụ của chủ thần là mang nguyên dịch TBD chạy ra khỏi Raccoon. Nhưng hiện tại nguyên dịch có khả năng đã ở trong tay Trung Châu đội, cũng có khả năng còn ở trong buồng ong, cho dù như thế nào, cũng phải hao phí không ít thời gian. . . Ngày mai công kích hạt nhân thì phải làm gì bây giờ? Có biện pháp ngăn cản sao?"
Ác ma Sở Hiên nghĩ nghĩ, hắn lạnh nhạt nói: "Không có biện pháp ngăn cản, cũng không cần ngăn cản, thời gian hiện tại là một giờ sáng, dựa vào thời gian và diện tích của thành phố, chúng ta có khoảng hai giờ để lấy nguyên dịch, bao gồm thời gian chúng ta đi qua. . . Xem nhiệm vụ, kẻ địch mà chúng ta phải đối mặt không chỉ là Trung Châu đội, còn có công ty Umbrella. . . Hiện tại chúng ta không thể xác định được vị trí cụ thể của Trung Châu đội, chỉ có thể căn cứ vào sự phân bố của quái vật và vị trí che chắn mà truy tìm. Cho nên, chúng ta có hai cách, một là chờ ở lối ra thành phố, dĩ dật đãi lao [2], nhưng mạo hiểm rất cao. Hai là chia ra, từng địa điểm khả nghi đều không buông tha."
[2] Chờ quân địch mệt mỏi rồi tấn công.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.