Quyển 2 - Chương 55: Resident Evil 2, tử nhiệm vụ (1)
Nê Đản Hoàng
15/10/2014
Hoàn cảnh chủ thần cung cấp để tiến hóa, không phải là đặt mai hồng trong
gió lạnh thấu xương, mà là ném vào ướp lạnh trong nhiệt độ dưới -10;
không phải là đẩy sư tử nhỏ xuống sườn núi, mà là ném vào hố sâu đầy
lưỡi dao sắc bén. Chủ thần muốn lưu lại, thực ra không phải là tiềm lực
lớn nhất, mà có lẽ là kẻ có huyết thống với Tiểu Cường. [1]
—— Cổ Tiểu Ngốc
[1] Tiểu Cường: Con gián.
Lúc này ở trên quảng trường trống rỗng, Sở Hiên ngồi khoanh chân dưới quầng sáng, phía dưới là một trận pháp huyền diệu, trên trận là một đoàn lửa màu vàng thiêu đốt giữa không trung. Tay trái hắn cầm viên tròn giống như vàng mà không phải vàng, tay phải cầm một khối ngọc bội, tư thế này, có phần giống với luyện khí trong truyền thuyết.
Hắn nghiêm túc ném viên tròn và ngọc bội vào đoàn lửa cùng một lúc, ánh mắt bỗng trở nên cuồng nhiệt, hào quang chói lọi bao lấy viên tròn và ngọc bội, trong ánh sáng chói mắt, trong ngọn lửa nóng cháy, viên tròn và ngọc bội cùng dung làm một thể, mà Sở Hiên cũng ngày càng già đi. Cuối cùng, trong tay Sở Hiên nhìn như gần đất xa trời xuất hiện một khối tinh thể không bắt mắt. Sau khi chủ thần chữa trị sinh mệnh lực bị hao tổn, người đàn ông mặt không biểu cảm nắm chặt tinh thể rồi quay về phòng.
Trong phòng Tiêu Hồng Luật, ngoại trừ Trịnh Xá, toàn bộ đội viên Trung Châu đội đều ở đây, Tiêu Hồng Luật nhổ mạnh xuống vài gốc tóc, vê thành một cục rối trong tay: ". . . Tình huống cơ bản là như vậy, a phi, dù sao Sở Hiên và tôi đã quyết định như vậy, hi vọng mọi người có thể phối hợp."
Trên mặt đội viên là vẻ kinh ngạc và sầu lo.
Trình Khiếu tỏ vẻ thoải mái, cười ha ha: "Tiêu Hồng Luật, cậu đùa phải không, nhất định là đùa rồi. Đại tá hẳn là không điên cuồng đến mức đó. . ."
Mặt Tiêu Hồng Luật âm trầm, căn bản là không muốn trả lời.
Tề Đằng Nhất bình thường không nói nhiều nay cũng mở miệng: "Hậu quả của việc làm như vậy, cậu và đội trưởng đều đã tính tới?"
Tiêu Hồng Luật vung mạnh tay, tóc trong tay rơi xuống đất: "Đoàn đội sống sót mới là quan trọng nhất, không chỉ là vì sống sót hiện tại, mà còn vì sống sót trong tương lai. Những việc khác, chúng ta không rảnh cũng không có tư cách lo lắng."
Triệu Anh Không lạnh lùng nói: "Nếu tư liệu đội trưởng thu hoạch là thật, làm như vậy, tôi không có ý kiến."
Những người khác cũng im lặng, thân là kẻ ở thế yếu, ngoại trừ dốc sức bảo vệ sinh mệnh của mình và đồng đội, còn có thể làm gì khác?
Trong phòng Sở Hiên, Cổ Tiểu Ngốc ngồi ở ghế tựa, hai mắt nhắm chặt, đầu đội một chiếc mũ kim loại.
Thật lâu sau, mũ giáp được cởi xuống, giọng nói của Sở Hiên vẫn cứng nhắc như cũ: "Kết quả thí nghiệm cho thấy, ám chỉ đã thành công rồi."
Cổ Tiểu Ngốc mệt mỏi cười, giống như đã trải qua một hồi chiến đấu kịch liệt. "Vậy là tốt rồi."
Sở Hiên lấy ra một chiếc vòng cổ "Đây là trang bị che chắn tinh thần lực quét qua ở chỗ chủ thần, cô mang theo, đến lúc đó, sẽ có người thay thế."
Cổ Tiểu Ngốc trước sau như một ngoan ngoãn gật đầu, nhận lấy vòng cổ, trực tiếp đeo lên.
Tiếp theo, Sở Hiên lại lấy ra một khối tinh thể không bắt mắt, đặt vào tay Cổ Tiểu Ngốc: "Nếu đến lúc đó, cường độ ở mức cô không thể chịu được thì lấy cái này ra khỏi tu di."
Độ tinh khiết của tinh thể nhìn có vẻ không được tốt lắm, thậm chí có phần quái dị. Nhưng, cô biết, khối tinh thể này chứng minh Sở Hiên hi vọng cô có thể bình an sống sót, chứng minh Sở Hiên để ý chết sống của cô, chứng minh cô đối với Sở Hiên không phải là quân cờ, không phải khách qua đường, mà là đồng đội, đồng đội đặt ở trong lòng. Tinh thể được cầm cẩn thận trong lòng bàn tay, Cổ Tiểu Ngốc nhìn đôi mắt không gợn sóng của Sở Hiên, người nhìn lạnh như băng kia, thực ra có một trái tim ấm áp, sự lo lắng ấm áp này làm mắt cô đỏ lên.
Cổ Tiểu Ngốc cụp mắt xuống, khóe môi nhếch lên một độ cong ngọt ngào: "Sở Hiên, cám ơn. Thật sự cám ơn."
Thời gian từ từ trôi đi, cho đến một khắc này, mọi người đứng trên quảng trường chủ thần, im lặng cùng đợi cột sáng xuất hiện. Kỳ quái chính là, Sở Hiên không chỉ dẫn theo Tiểu Hồng, Tiểu Lục mà còn dẫn theo hai người bị áo choàng che kín. Sở Hiên, mi nghiện dùng áo choàng sao? Hay là, lần trước đoàn chiến mi dùng để thử nghiệm hiệu quả của áo choàng?
Hai người ở trong áo choàng, một là nam, thân hình khá cao, đứng sau Sở Hiên. Một người khác thật bé bỏng, hẳn là nữ, được Tiểu Hồng ôm. Không phải là hôn mê chứ? Hai người cho đội viên Trung Châu đội cảm giác thật quen mắt, nhưng các đội viên ngoan ngoãn nghe lời cũng không hỏi nhiều, làm tốt chuyện được phân, vậy là đủ rồi.
"Trong vòng ba mươi giây tiến vào cột sáng, mục tiêu di chuyển đã khóa, bắt đầu truyền tống tới Resident Evil 2. . ."
Trong cảm giác nửa mê nửa tỉnh, Cổ Tiểu Ngốc cảm thấy thật kích động, đây là lần thứ hai cô tiến vào phim kinh dị bằng cách bình thường, thật không dễ dàng.
Khi Cổ Tiểu Ngốc mở mắt, đầu tiên cô nhìn xung quanh. . . Quả nhiên, tình tiết đã bị thay đổi, trước mắt không phải là phòng làm việc nhỏ trong nguyên tác, mà là ở giữa một tủ kính trong suốt. Cô lại nhìn về phía mặt đất, một nam một nữ, cách ăn mặc và diện mạo khá bình thường, người đàn ông khoảng chừng 24 25 tuổi, cô gái khoảng chừng 20. Nếu chủ thần vẫn bình thường, hai người mới này, chính là luật sư Khương Triết và họa sĩ Miêu Nhược Lãnh. Độ khó 14 người. . . Ta có thể cho rằng lòng tốt của chủ thần bộc phát sao? Hay là chủ thần cảm thấy dùng đoàn chiến xử lý chúng ta là đủ rồi?
"Nơi này hẳn là. . . Buồng ong?" Tiêu Hồng Luật từ trong tủ kính trong suốt nhìn ra ngoài, hắn nắm tóc mình, thì thào nói. Trung Châu đội đã trải qua đối chiến hư cấu có thể nói là có hiểu biết nhất định về cơ cấu của buồng ong, đặc biệt là Tiêu Hồng Luật vốn lợi dụng buồng ong làm bối cảnh, bố trí vô số cạm bẫy.
Cổ Tiểu Ngốc yên lặng nhìn đồng hồ của chủ thần trên cổ tay. Tình tiết thay đổi là chuyện có thể đoán trước, nhưng kết quả sẽ bị thay đổi đến mức nào, phải nhìn nhiệm vụ của chủ thần mới biết được.
"Tìm được nguyên dịch TBD trong buồng ong, nguyên dịch có độ thu hút nhất định với các loại quái vật, không thể mở bao nguyên dịch, không thể cất vào vật phẩm không gian, cấm dùng tất cả các loại phương tiện phi hành. Mang theo nguyên dịch TBD ra khỏi thành phố Raccoon, thưởng cho mỗi đội viên 1 chi tiết cấp C. . ." Tiêu Hồng Luật thấp giọng nói ra.
"Một giờ sau, tiểu đội luân hồi Ác Ma tiến vào thế giới Resident Evil 2, vị trí tiến vào ngẫu nhiên. . . Giết chế thành viên chưa mở gien khóa của đối phương thưởng cho 1000 điểm, 1 chi tiết cấp C. Giết chết thành viên đã mở gien khóa của đối phương thưởng cho 7000 điểm, 1 chi tiết cấp B, nếu đội viên bị chết trừ một phần, giết chết đối phương được cộng một phần, lấy số cuối cùng nhân 2000, chính là điểm thưởng cho các thành viên còn lại của đoàn đội."
—— Cổ Tiểu Ngốc
[1] Tiểu Cường: Con gián.
Lúc này ở trên quảng trường trống rỗng, Sở Hiên ngồi khoanh chân dưới quầng sáng, phía dưới là một trận pháp huyền diệu, trên trận là một đoàn lửa màu vàng thiêu đốt giữa không trung. Tay trái hắn cầm viên tròn giống như vàng mà không phải vàng, tay phải cầm một khối ngọc bội, tư thế này, có phần giống với luyện khí trong truyền thuyết.
Hắn nghiêm túc ném viên tròn và ngọc bội vào đoàn lửa cùng một lúc, ánh mắt bỗng trở nên cuồng nhiệt, hào quang chói lọi bao lấy viên tròn và ngọc bội, trong ánh sáng chói mắt, trong ngọn lửa nóng cháy, viên tròn và ngọc bội cùng dung làm một thể, mà Sở Hiên cũng ngày càng già đi. Cuối cùng, trong tay Sở Hiên nhìn như gần đất xa trời xuất hiện một khối tinh thể không bắt mắt. Sau khi chủ thần chữa trị sinh mệnh lực bị hao tổn, người đàn ông mặt không biểu cảm nắm chặt tinh thể rồi quay về phòng.
Trong phòng Tiêu Hồng Luật, ngoại trừ Trịnh Xá, toàn bộ đội viên Trung Châu đội đều ở đây, Tiêu Hồng Luật nhổ mạnh xuống vài gốc tóc, vê thành một cục rối trong tay: ". . . Tình huống cơ bản là như vậy, a phi, dù sao Sở Hiên và tôi đã quyết định như vậy, hi vọng mọi người có thể phối hợp."
Trên mặt đội viên là vẻ kinh ngạc và sầu lo.
Trình Khiếu tỏ vẻ thoải mái, cười ha ha: "Tiêu Hồng Luật, cậu đùa phải không, nhất định là đùa rồi. Đại tá hẳn là không điên cuồng đến mức đó. . ."
Mặt Tiêu Hồng Luật âm trầm, căn bản là không muốn trả lời.
Tề Đằng Nhất bình thường không nói nhiều nay cũng mở miệng: "Hậu quả của việc làm như vậy, cậu và đội trưởng đều đã tính tới?"
Tiêu Hồng Luật vung mạnh tay, tóc trong tay rơi xuống đất: "Đoàn đội sống sót mới là quan trọng nhất, không chỉ là vì sống sót hiện tại, mà còn vì sống sót trong tương lai. Những việc khác, chúng ta không rảnh cũng không có tư cách lo lắng."
Triệu Anh Không lạnh lùng nói: "Nếu tư liệu đội trưởng thu hoạch là thật, làm như vậy, tôi không có ý kiến."
Những người khác cũng im lặng, thân là kẻ ở thế yếu, ngoại trừ dốc sức bảo vệ sinh mệnh của mình và đồng đội, còn có thể làm gì khác?
Trong phòng Sở Hiên, Cổ Tiểu Ngốc ngồi ở ghế tựa, hai mắt nhắm chặt, đầu đội một chiếc mũ kim loại.
Thật lâu sau, mũ giáp được cởi xuống, giọng nói của Sở Hiên vẫn cứng nhắc như cũ: "Kết quả thí nghiệm cho thấy, ám chỉ đã thành công rồi."
Cổ Tiểu Ngốc mệt mỏi cười, giống như đã trải qua một hồi chiến đấu kịch liệt. "Vậy là tốt rồi."
Sở Hiên lấy ra một chiếc vòng cổ "Đây là trang bị che chắn tinh thần lực quét qua ở chỗ chủ thần, cô mang theo, đến lúc đó, sẽ có người thay thế."
Cổ Tiểu Ngốc trước sau như một ngoan ngoãn gật đầu, nhận lấy vòng cổ, trực tiếp đeo lên.
Tiếp theo, Sở Hiên lại lấy ra một khối tinh thể không bắt mắt, đặt vào tay Cổ Tiểu Ngốc: "Nếu đến lúc đó, cường độ ở mức cô không thể chịu được thì lấy cái này ra khỏi tu di."
Độ tinh khiết của tinh thể nhìn có vẻ không được tốt lắm, thậm chí có phần quái dị. Nhưng, cô biết, khối tinh thể này chứng minh Sở Hiên hi vọng cô có thể bình an sống sót, chứng minh Sở Hiên để ý chết sống của cô, chứng minh cô đối với Sở Hiên không phải là quân cờ, không phải khách qua đường, mà là đồng đội, đồng đội đặt ở trong lòng. Tinh thể được cầm cẩn thận trong lòng bàn tay, Cổ Tiểu Ngốc nhìn đôi mắt không gợn sóng của Sở Hiên, người nhìn lạnh như băng kia, thực ra có một trái tim ấm áp, sự lo lắng ấm áp này làm mắt cô đỏ lên.
Cổ Tiểu Ngốc cụp mắt xuống, khóe môi nhếch lên một độ cong ngọt ngào: "Sở Hiên, cám ơn. Thật sự cám ơn."
Thời gian từ từ trôi đi, cho đến một khắc này, mọi người đứng trên quảng trường chủ thần, im lặng cùng đợi cột sáng xuất hiện. Kỳ quái chính là, Sở Hiên không chỉ dẫn theo Tiểu Hồng, Tiểu Lục mà còn dẫn theo hai người bị áo choàng che kín. Sở Hiên, mi nghiện dùng áo choàng sao? Hay là, lần trước đoàn chiến mi dùng để thử nghiệm hiệu quả của áo choàng?
Hai người ở trong áo choàng, một là nam, thân hình khá cao, đứng sau Sở Hiên. Một người khác thật bé bỏng, hẳn là nữ, được Tiểu Hồng ôm. Không phải là hôn mê chứ? Hai người cho đội viên Trung Châu đội cảm giác thật quen mắt, nhưng các đội viên ngoan ngoãn nghe lời cũng không hỏi nhiều, làm tốt chuyện được phân, vậy là đủ rồi.
"Trong vòng ba mươi giây tiến vào cột sáng, mục tiêu di chuyển đã khóa, bắt đầu truyền tống tới Resident Evil 2. . ."
Trong cảm giác nửa mê nửa tỉnh, Cổ Tiểu Ngốc cảm thấy thật kích động, đây là lần thứ hai cô tiến vào phim kinh dị bằng cách bình thường, thật không dễ dàng.
Khi Cổ Tiểu Ngốc mở mắt, đầu tiên cô nhìn xung quanh. . . Quả nhiên, tình tiết đã bị thay đổi, trước mắt không phải là phòng làm việc nhỏ trong nguyên tác, mà là ở giữa một tủ kính trong suốt. Cô lại nhìn về phía mặt đất, một nam một nữ, cách ăn mặc và diện mạo khá bình thường, người đàn ông khoảng chừng 24 25 tuổi, cô gái khoảng chừng 20. Nếu chủ thần vẫn bình thường, hai người mới này, chính là luật sư Khương Triết và họa sĩ Miêu Nhược Lãnh. Độ khó 14 người. . . Ta có thể cho rằng lòng tốt của chủ thần bộc phát sao? Hay là chủ thần cảm thấy dùng đoàn chiến xử lý chúng ta là đủ rồi?
"Nơi này hẳn là. . . Buồng ong?" Tiêu Hồng Luật từ trong tủ kính trong suốt nhìn ra ngoài, hắn nắm tóc mình, thì thào nói. Trung Châu đội đã trải qua đối chiến hư cấu có thể nói là có hiểu biết nhất định về cơ cấu của buồng ong, đặc biệt là Tiêu Hồng Luật vốn lợi dụng buồng ong làm bối cảnh, bố trí vô số cạm bẫy.
Cổ Tiểu Ngốc yên lặng nhìn đồng hồ của chủ thần trên cổ tay. Tình tiết thay đổi là chuyện có thể đoán trước, nhưng kết quả sẽ bị thay đổi đến mức nào, phải nhìn nhiệm vụ của chủ thần mới biết được.
"Tìm được nguyên dịch TBD trong buồng ong, nguyên dịch có độ thu hút nhất định với các loại quái vật, không thể mở bao nguyên dịch, không thể cất vào vật phẩm không gian, cấm dùng tất cả các loại phương tiện phi hành. Mang theo nguyên dịch TBD ra khỏi thành phố Raccoon, thưởng cho mỗi đội viên 1 chi tiết cấp C. . ." Tiêu Hồng Luật thấp giọng nói ra.
"Một giờ sau, tiểu đội luân hồi Ác Ma tiến vào thế giới Resident Evil 2, vị trí tiến vào ngẫu nhiên. . . Giết chế thành viên chưa mở gien khóa của đối phương thưởng cho 1000 điểm, 1 chi tiết cấp C. Giết chết thành viên đã mở gien khóa của đối phương thưởng cho 7000 điểm, 1 chi tiết cấp B, nếu đội viên bị chết trừ một phần, giết chết đối phương được cộng một phần, lấy số cuối cùng nhân 2000, chính là điểm thưởng cho các thành viên còn lại của đoàn đội."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.