Chuyển Sinh Thành Nhóc Con Đứng Đầu Tu Chân Giới
Chương 5: Cháu Trai
Kỳ Anh
02/09/2024
Cảnh tượng này chẳng qua được làm từ một trận pháp đơn giản , đối với tu sĩ mà nói đã sớm tập mãi thành thói quen . Nhưng tiểu cô nương đứng bên cạnh nàng ấy lại cảm thấy hứng thú ,tiếp tục nói : “ Nơi đó cũng ấm áp như màu xuân sao?”
Nàng ấy không am hiểu đáp lại sự nhiệt tình như vậy nên chỉ thận trọng nói một tiếng “ Ừ.”
Tần La lại càng hăng hái hơn “ Sau này chúng ta có thể đi hái đào không?”.
Sở Minh Tranh thoáng nhìn thấy nụ cười sắp tràn qua đáy mắt nàng.
Trong ánh mắt kia không trộn lẫn thứ gì khác , giống như cơn sóng cuồn cuộn tiến về phía nàng ấy.
Sau khi bị trúng kịch độc , vây quanh nàng ấy chỉ có đồng tình , khinh bỉ và sự thương hại .Sở Minh Tranh chợt nghĩ , đã từ rất lâu rồi chưa có ai cười với nàng như vậy.
Sự vui sướng giống như có được ma lực lan tràn sinh sôi , trong lòng rầu rĩ nặng nề không hiểu sao lại nhẹ đi một chút.
Miệng vẫn ngốc , nàng ấy lại đáp: “ ….Ừ.”
Ngự khí phi hành tốc độ cực kì nhanh ,khi Tần La nhìn thấy tằng tôn của nàng đập vào mắt đầu tiên là một thân hoàng y sáng loáng .
Nếu như là những người khác liếc mắt một cái chắc chắn nhìn ra thân minh hoàng ngoại bào kia có giá trị xa xỉ , là Tơ Tằm với Thiên Tàm Ti đan xen , ở dưới ánh mặt trời tựa như hư ảnh của dòng nước chảy . Ống tay áo rộng được cắt may tinh xảo , theo gió bay lên , giương ra độ cong mượt mà lưu loát như bươm bướm vỗ cánh.
Chủ nhân của áo bào là một nam hài tám chín tuổi , một tay cầm sách , một tay cầm mấy quả hình tròn .
Cậu sinh ra với tướng mạo sắc bén chói mắt , mắt phượng thon dài khẽ nhếch lên , ánh mắt đen như mực, sống mũi cao thẳng , tuy ngũ quan chưa nảy nở nhưng cũng có thể nhìn thấy vài phần phong hoa.
Giang Tinh Nhiên ở trong mắt Tần La : Oa ! Cậu nhóc này tóc còn dài hơn cả nàng!
[ Nhóc con , nhóc ngàn lần phải cẩn thận.]
Thiên Đạo Thực Tập hừ lạnh một tiếng trong thức hải của nàng :[Tiểu tử thối này là một tên ăn chơi trác táng nổi tiếng , độ hảo cảm với nhóc chỉ có -10 , kế tiếp chắc chắn sẽ tìm mọi cách để gây khó dễ , khiến nhóc không xuống được bậc thang,]
Tần La suy nghĩ một hồi lâu , cuối cùng gãi đầu hỏi: “ Thiên Đạo thúc thúc , quần của cậu ta chơi rất vui sao?”
Thiên Đạo:….
Đại thất sách , tiểu hài tử nghe không hiểu cái gì gọi là “ ăn chơi trác táng”.
Nàng ở bên này nói nhỏ với Thiên Đạo , không phát hiện ra cách đó không xa Giang Tinh Nhiên đang nhướng mày , lộ ra vài phần khiêu khích.
Giang gia ở gần thành trì , có thể nói là nhất đẳng trù phú , cậu ta bị đưa tới nơi ở sâu trong núi lớn này vốn đã không kiên nhẫn , sau lại còn bị phụ thân dặn dò nhiều lần phải có mối quan hệ tốt với tằng tổ mẫu của mình.
Hừ.
Tiểu nha đầu này con không cao bằng cậu ta , lại muốn cậu ta phải gọi một tiếng “ Tằng tổ mẫu.”
Cậu ta nghe nói Tần La là người ngoan cố , không ai chịu nổi , là người mà vạn người trong Thương Ngô Tiên Tông không thích.
Hai người đã từng vội vàng gặp nhau một lần , đối phương ỷ vào bối phận mà vênh váo tự đắc , khiến cho Giang Tinh Nhiên tức đến cấp hỏa công tâm , cuối cùng tan rã trong không vui.
Nam hài áo vàng siết chặt nắm đấm của mình.
Hôm nay cậu đã là một nam nhân tám tuổi trưởng thành ổn trọng , nhất định tìm lại danh dự , cho Tần La một chút giáo huấn.
“ Sở sư tỷ.”
Giang Tinh Nhiên cúi người, hành lễ đơn giản với Sở Minh Tranh , chợt chuyển đề tài , hơi nhướng mày : “ Còn có….tiểu muội muội Tần La.”
Cậu ta nhấn mạnh ba chữ phía sau , đã chuẩn bị tốt nghe Tần La chửi ầm lên không nghĩ tới nha đầu kia lại lắc lắc vùi đầu vào cổ áo lông , tự nhiên lại nhếch miệng cười: “ Xin chào.”
Tám tuổi quả thực lớn hơn bảy tuổi , đây là sự so sánh lớn nhỏ mà tiểu hài tử nhà trẻ đều biết.
----Thật tốt quá lúc trước nàng còn lo lắng có thể bị gọi là tằng tổ mẫu hay không!
Giang Tinh Nhiên:?
Đợi đã.
Cái gì đây? Đây là Tần La á? Nó không phải nên tức giận giậm chân , một bộ dạng trên trời dưới đất ta là duy ngã độ tôn sao? Chẳng nhẽ đầu óc bị đá đập ? À đúng rồi hình như hôm qua nó thật sự bị ngã từ sườn núi xuống.
Khóe mắt không tiếng động hơi giật giật , tiểu nam hài ngây thơ còn chưa dứt , nhếch khóe miệng cất giọng nói : “ Mấy năm không gặp , ta sắp tới luyện khí kì đỉnh phong rồi. Còn ngươi?”
Thiên Đạo không vui : [ Luyện khí kỳ đỉnh phong thì làm sao , tên tiểu tử thối này kiêu ngạo cái gì !Tần La nhóc là Thiên Linh Căn kỳ ngộ khó có được , tiến độ tu luyện trước đó chậm chạp đó là bởi vì hồn phách cùng thân thể không dung hợp , không phát huy được toàn bộ thực lực. Bây giờ thần hồn quy vị ,sau này bọn họ đều phải chạy vội đuổi theo nhóc.]
Vừa nói xong , Giang Tinh Nhiên nhướng mày , trái cây trong tay xoay một vòng.
Đúng như dự đoán , Tần La hít một hơi , chóp mũi nhỏ nhuộm thành màu hồng nhạt như hoa đào , hơi mở to hai mắt.
Không sai! Chính là lúc này ! Nó sắp bắt đầu giậm chân mắng chửi người rồi đấy ! Đến đây đi , làm cho bão táp tới càng mãnh liệt hơn đi!
Tần La chớp chớp mắt: “ Luyện khí kỳ đỉnh phong ……huynh thật lợi hại , muội chỉ có luyện khí kỳ tam trọng.
Ở trong trí nhớ của nàng , lần trước khi nàng gặp Giang Tinh Nhiên , cậu ta vẫn chỉ là luyện khí kỳ nhị giai.
Nếu như nàng cũng có thể tiến bộ nhanh như vậy thì tốt rồi.
[ Nhóc con, ] Thiên Đạo rên rỉ thương tiếc , [không nên đáp lại lời của thằng nhóc đấy như vậy đâu.]
Giang Tinh Nhiên sững sờ.
Nha đầu này rốt cuộc là đang giở trò gì , tâm tư của nó sâu như thế….mà cậu ta lại nhìn không thấu dù chỉ một chút , không hổ là tai họa khét tiếng số một của Thương Ngô Tiên Tông.
“ Ngươi, ta …..”
Một quyền của cậu ta như đánh vào bông, ban đầu đã chuẩn bị không ít phản kích , lúc này lại quên sạch toàn bộ.
Thoáng nhìn thấy Tần La đang nhìn chằm chằm vào trái cây trong tay mình , tiểu thiếu gia lại không ngừng cố gắng ,khịt mũi lạnh lùng hoài nghi: “ Đây là Băng Lăng Quả mà ta mang đến từ Thương Châu , chưa từng thấy qua sao ? Hôm nay tâm tình ta tốt , cho ngươi mấy quả.”
Lời này vừa nói ra , Sở Minh Tranh nhíu mày.
Tần La thân là con gái của Kiếm Thánh , thiên linh địa bảo trong túi trữ vật nhiều không kể xiết , Bằng Lăng quả tất nhiên trân quý nhưng đối với nàng mà nói cũng không tính là đồ chơi hiếm lạ , trước đây cũng có người cố gắng khoe khoang trước mặt nàng , bị châm chọc đến máu chó đầy đầu.
Giang sư đệ , Tần La xuất phát từ ý tốt đến gặp đệ , xin đừng…..
Một hồi mắng chiến đã không thể tránh khỏi , nàng ấy đang muốn tiến lên ngăn lại thì đã thấy tiểu cô nương đứng bên cạnh hoan hỉ vươn hai tay ra.
Sở Minh Tranh:……..
Giang Tinh Nhiên:……..
Giang Tinh Nhiên trơ mắt nhìn Tần La nhận lấy Bằng Lăng Quả , đưa hơn một nửa trong đó cho Sở Minh Tranh , cuối cùng ngửa đầu cười với cậu ta.
Tiểu hài tử tròn trịa mập mạp phản chiếu màu tuyết trắng xóa , hai mắt của nha đầu thối kia lấp lánh tỏa sáng , âm cuối lại mềm mại ngọt ngào: “ Cảm ơn Giang ca ca.”
Nàng ấy không am hiểu đáp lại sự nhiệt tình như vậy nên chỉ thận trọng nói một tiếng “ Ừ.”
Tần La lại càng hăng hái hơn “ Sau này chúng ta có thể đi hái đào không?”.
Sở Minh Tranh thoáng nhìn thấy nụ cười sắp tràn qua đáy mắt nàng.
Trong ánh mắt kia không trộn lẫn thứ gì khác , giống như cơn sóng cuồn cuộn tiến về phía nàng ấy.
Sau khi bị trúng kịch độc , vây quanh nàng ấy chỉ có đồng tình , khinh bỉ và sự thương hại .Sở Minh Tranh chợt nghĩ , đã từ rất lâu rồi chưa có ai cười với nàng như vậy.
Sự vui sướng giống như có được ma lực lan tràn sinh sôi , trong lòng rầu rĩ nặng nề không hiểu sao lại nhẹ đi một chút.
Miệng vẫn ngốc , nàng ấy lại đáp: “ ….Ừ.”
Ngự khí phi hành tốc độ cực kì nhanh ,khi Tần La nhìn thấy tằng tôn của nàng đập vào mắt đầu tiên là một thân hoàng y sáng loáng .
Nếu như là những người khác liếc mắt một cái chắc chắn nhìn ra thân minh hoàng ngoại bào kia có giá trị xa xỉ , là Tơ Tằm với Thiên Tàm Ti đan xen , ở dưới ánh mặt trời tựa như hư ảnh của dòng nước chảy . Ống tay áo rộng được cắt may tinh xảo , theo gió bay lên , giương ra độ cong mượt mà lưu loát như bươm bướm vỗ cánh.
Chủ nhân của áo bào là một nam hài tám chín tuổi , một tay cầm sách , một tay cầm mấy quả hình tròn .
Cậu sinh ra với tướng mạo sắc bén chói mắt , mắt phượng thon dài khẽ nhếch lên , ánh mắt đen như mực, sống mũi cao thẳng , tuy ngũ quan chưa nảy nở nhưng cũng có thể nhìn thấy vài phần phong hoa.
Giang Tinh Nhiên ở trong mắt Tần La : Oa ! Cậu nhóc này tóc còn dài hơn cả nàng!
[ Nhóc con , nhóc ngàn lần phải cẩn thận.]
Thiên Đạo Thực Tập hừ lạnh một tiếng trong thức hải của nàng :[Tiểu tử thối này là một tên ăn chơi trác táng nổi tiếng , độ hảo cảm với nhóc chỉ có -10 , kế tiếp chắc chắn sẽ tìm mọi cách để gây khó dễ , khiến nhóc không xuống được bậc thang,]
Tần La suy nghĩ một hồi lâu , cuối cùng gãi đầu hỏi: “ Thiên Đạo thúc thúc , quần của cậu ta chơi rất vui sao?”
Thiên Đạo:….
Đại thất sách , tiểu hài tử nghe không hiểu cái gì gọi là “ ăn chơi trác táng”.
Nàng ở bên này nói nhỏ với Thiên Đạo , không phát hiện ra cách đó không xa Giang Tinh Nhiên đang nhướng mày , lộ ra vài phần khiêu khích.
Giang gia ở gần thành trì , có thể nói là nhất đẳng trù phú , cậu ta bị đưa tới nơi ở sâu trong núi lớn này vốn đã không kiên nhẫn , sau lại còn bị phụ thân dặn dò nhiều lần phải có mối quan hệ tốt với tằng tổ mẫu của mình.
Hừ.
Tiểu nha đầu này con không cao bằng cậu ta , lại muốn cậu ta phải gọi một tiếng “ Tằng tổ mẫu.”
Cậu ta nghe nói Tần La là người ngoan cố , không ai chịu nổi , là người mà vạn người trong Thương Ngô Tiên Tông không thích.
Hai người đã từng vội vàng gặp nhau một lần , đối phương ỷ vào bối phận mà vênh váo tự đắc , khiến cho Giang Tinh Nhiên tức đến cấp hỏa công tâm , cuối cùng tan rã trong không vui.
Nam hài áo vàng siết chặt nắm đấm của mình.
Hôm nay cậu đã là một nam nhân tám tuổi trưởng thành ổn trọng , nhất định tìm lại danh dự , cho Tần La một chút giáo huấn.
“ Sở sư tỷ.”
Giang Tinh Nhiên cúi người, hành lễ đơn giản với Sở Minh Tranh , chợt chuyển đề tài , hơi nhướng mày : “ Còn có….tiểu muội muội Tần La.”
Cậu ta nhấn mạnh ba chữ phía sau , đã chuẩn bị tốt nghe Tần La chửi ầm lên không nghĩ tới nha đầu kia lại lắc lắc vùi đầu vào cổ áo lông , tự nhiên lại nhếch miệng cười: “ Xin chào.”
Tám tuổi quả thực lớn hơn bảy tuổi , đây là sự so sánh lớn nhỏ mà tiểu hài tử nhà trẻ đều biết.
----Thật tốt quá lúc trước nàng còn lo lắng có thể bị gọi là tằng tổ mẫu hay không!
Giang Tinh Nhiên:?
Đợi đã.
Cái gì đây? Đây là Tần La á? Nó không phải nên tức giận giậm chân , một bộ dạng trên trời dưới đất ta là duy ngã độ tôn sao? Chẳng nhẽ đầu óc bị đá đập ? À đúng rồi hình như hôm qua nó thật sự bị ngã từ sườn núi xuống.
Khóe mắt không tiếng động hơi giật giật , tiểu nam hài ngây thơ còn chưa dứt , nhếch khóe miệng cất giọng nói : “ Mấy năm không gặp , ta sắp tới luyện khí kì đỉnh phong rồi. Còn ngươi?”
Thiên Đạo không vui : [ Luyện khí kỳ đỉnh phong thì làm sao , tên tiểu tử thối này kiêu ngạo cái gì !Tần La nhóc là Thiên Linh Căn kỳ ngộ khó có được , tiến độ tu luyện trước đó chậm chạp đó là bởi vì hồn phách cùng thân thể không dung hợp , không phát huy được toàn bộ thực lực. Bây giờ thần hồn quy vị ,sau này bọn họ đều phải chạy vội đuổi theo nhóc.]
Vừa nói xong , Giang Tinh Nhiên nhướng mày , trái cây trong tay xoay một vòng.
Đúng như dự đoán , Tần La hít một hơi , chóp mũi nhỏ nhuộm thành màu hồng nhạt như hoa đào , hơi mở to hai mắt.
Không sai! Chính là lúc này ! Nó sắp bắt đầu giậm chân mắng chửi người rồi đấy ! Đến đây đi , làm cho bão táp tới càng mãnh liệt hơn đi!
Tần La chớp chớp mắt: “ Luyện khí kỳ đỉnh phong ……huynh thật lợi hại , muội chỉ có luyện khí kỳ tam trọng.
Ở trong trí nhớ của nàng , lần trước khi nàng gặp Giang Tinh Nhiên , cậu ta vẫn chỉ là luyện khí kỳ nhị giai.
Nếu như nàng cũng có thể tiến bộ nhanh như vậy thì tốt rồi.
[ Nhóc con, ] Thiên Đạo rên rỉ thương tiếc , [không nên đáp lại lời của thằng nhóc đấy như vậy đâu.]
Giang Tinh Nhiên sững sờ.
Nha đầu này rốt cuộc là đang giở trò gì , tâm tư của nó sâu như thế….mà cậu ta lại nhìn không thấu dù chỉ một chút , không hổ là tai họa khét tiếng số một của Thương Ngô Tiên Tông.
“ Ngươi, ta …..”
Một quyền của cậu ta như đánh vào bông, ban đầu đã chuẩn bị không ít phản kích , lúc này lại quên sạch toàn bộ.
Thoáng nhìn thấy Tần La đang nhìn chằm chằm vào trái cây trong tay mình , tiểu thiếu gia lại không ngừng cố gắng ,khịt mũi lạnh lùng hoài nghi: “ Đây là Băng Lăng Quả mà ta mang đến từ Thương Châu , chưa từng thấy qua sao ? Hôm nay tâm tình ta tốt , cho ngươi mấy quả.”
Lời này vừa nói ra , Sở Minh Tranh nhíu mày.
Tần La thân là con gái của Kiếm Thánh , thiên linh địa bảo trong túi trữ vật nhiều không kể xiết , Bằng Lăng quả tất nhiên trân quý nhưng đối với nàng mà nói cũng không tính là đồ chơi hiếm lạ , trước đây cũng có người cố gắng khoe khoang trước mặt nàng , bị châm chọc đến máu chó đầy đầu.
Giang sư đệ , Tần La xuất phát từ ý tốt đến gặp đệ , xin đừng…..
Một hồi mắng chiến đã không thể tránh khỏi , nàng ấy đang muốn tiến lên ngăn lại thì đã thấy tiểu cô nương đứng bên cạnh hoan hỉ vươn hai tay ra.
Sở Minh Tranh:……..
Giang Tinh Nhiên:……..
Giang Tinh Nhiên trơ mắt nhìn Tần La nhận lấy Bằng Lăng Quả , đưa hơn một nửa trong đó cho Sở Minh Tranh , cuối cùng ngửa đầu cười với cậu ta.
Tiểu hài tử tròn trịa mập mạp phản chiếu màu tuyết trắng xóa , hai mắt của nha đầu thối kia lấp lánh tỏa sáng , âm cuối lại mềm mại ngọt ngào: “ Cảm ơn Giang ca ca.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.