Chuyển Sinh Thành Nhóc Con Đứng Đầu Tu Chân Giới

Chương 4: Phi Hành

Kỳ Anh

21/08/2024

Rất nhiều ký ức hiện lên trong tâm trí, giống như bong bong ùng ục trong nước .

Nàng nhớ lại những lời châm chọc khiêu khích mà cơ thể này đã từng nói, nhớ lại những lời nhàn ngôn toái ngữ về “ xấu xí”, “ người điếc”, cùng “ phế vật”, cũng mơ hồ nhìn thấy bóng dáng của một thiếu nữ thướt tha lả lướt , sáng trong như thu nguyệt.

Tiểu sư tỷ từng là thiên tài nổi danh trong Tiên Môn.

Nhưng bây giờ nàng ấy lại không thể nghe được âm thanh cũng không nhìn thấy được người khác , ngay cả khi kịch độc phát tác nàng ấy cũng phải cẩn thận suy nghĩ , ngàn vạn lần không thể dọa tới người khác.

……Nàng ấy đã phải khổ sở như thế nào.

“ Tiểu sư tỷ , còn đau không?”

Hơi nóng ngọt ngào xông lên khiến Sở Minh Tranh đột nhiên tỉnh táo lại.

Trực giác nói cho nàng ấy biết , Tần La không giống trước kia cho lắm.

Từ hôm qua sau khi rơi xuống từ sườn núi, hài tử này vẫn luôn tỉnh tỉnh mê mê , nhìn nàng ấy giống như người xa lạ chưa từng gặp mặt. Thức hải của Tần La rung chuyển , mặc dù nàng không nhớ rõ nhiều chuyện lắm nhưng cho dù ký ức hỗn loạn ---

Ánh mắt Tần La , chóp mũi chỉ cách nàng vài li , bàn tay mũm mĩm đầy thịt chạm vào gáy của nàng, mềm mại.

Nóng quá.

Nàng ấy không quen với sự tiếp xúc thân mật như vậy nên hoảng loạn lui về phía sau một bước, phải chần chờ một lúc mới ổn định lại tinh thần mở miệng: “ Hôm nay có đệ tử mới bái nhập Huyền Cơ Phong , Sư Tôn truyền tới thư tín , nếu muội không có chuyện gì thì cũng có thể lui tới với người đó.”

Đạo Pháp của Thượng Ngô tiên tông đông đảo , nhạc tu như Tần La với Sở Minh Tranh là ở Văn Nguyệt Phong còn Huyền Cơ Phong vừa được nói tới là địa bàn của pháp tu.

Tần La có chút mơ hồ trong chốc lát: “ Người đó là ai?”

Nàng nhìn thấy Tiểu sư tỷ ngừng lại một chút.

Sở Minh Tranh: “ Tằng tôn của muội.”

Tần La cảm thấy rất khủng bố.

Tuy Thiên Đạo đã phổ cập khoa học cho nàng tuổi tác trong tu chân giới không phải là vấn đề, cùng là một đôi tỷ muội , tỷ tỷ hơn hai mươi tuổi đã lập gia đình còn muội muội có thể phải đợi đến trăm ngàn năm sau mới có thể gặp được một lang quân như ý.



Nhưng nàng mới có bảy tuổi ! Ngay cả tay của con trai cũng chưa từng nắm ! Tại sao lại bị người ta gọi là bà cố chứ hu hu hu!

Sở Minh Tranh lại mang lên mạng che mặt, trong lúc đi tới Huyền Cơ Phong cũng giới thiệu vị tằng tôn Giang Tinh Nhiên kia.

Giang Tinh Nhiên là đồng tộc với mẫu thân của nàng , bối phận cách nhau mười vạn tám ngàn dặm.

Giang gia ở Thương Châu là nơi phồn vinh giàu có và đông đúc , là một trong năm đại thế gia . Giang Tinh Nhiên thân là tiểu công tử được ngàn vạn sủng ái , tuy có thiên phú dị bẩm nhưng lại nuôi thành có một đống tật xấu, lúc này bái nhập Tiên Tông , nghe nói hình như là bị gia trưởng ép buộc , muốn cho đứa nhóc nghịch ngợm này chịu khổ một phen.

Tần La nghe rất chăm chú, cho đến khi đi theo Sở Minh Tranh ra khỏi tiểu viện ,thì mới hậu tri hậu giác ý thức có điểm không thích hợp.

Hai người đang ở trong Văn Nguyệt Phong , ngửa đầu nhìn lên phía xa, núi non trùng điệp nối tiếp nhau , bởi vì khoảng cách quá xa nên tất cả đều trở thành kẹo bông gòn trắng như tuyết lại căng phồng.

Cho dù ngồi trên ô tô nhỏ cũng phải thật lâu thật lâu mới có thể tới ngọn núi khác.

Tần La vừa miên man suy nghĩ vừa thấy tiểu sư tỷ lấy ra một cuốn sách cũ màu nâu sẫm từ trong không trung,

Trang sách vừa lật , cả quyển sách chỉ trong nháy mắt đã lớn hơn gấp mười lần , giống như tấm thảm ma thuật trong truyện cổ tích , lơ lửng giữa không trung.

Nàng không nhịn được mà phát ra một tiếng “ Wow” từ tận đáy lòng.

“ Đi lên đi.”

Sách cổ ngoan ngoãn nằm trên mặt đất, Sở Minh Tranh ngựa quen đường cũ bước lên . Nếu như là trước kia nàng ấy sẽ tận lực tránh nói chuyện với Tần La nhưng hôm nay không biết vì sao lại chần chừ tiếp tục nói : “ Chờ đến khi tu vi của muội đến trúc cơ thì cũng có thể tùy tâm sở dục khống chế loại pháp bảo này.”

“ Thật sao?”

Tần La sung sướng nhảy lên trang sách, nhếch miệng cười , lộ ra hai chiếc răng nanh màu tắng như hổ nhỏ : “ Muội có thể không dùng sách được không.”

Cảm xúc của nàng không hề che giấu , trong giọng nói lại mang theo nụ cười ngọt ngào . Từ trước tới nay thiếu nữ kiệm lời lại hơi mím môi , thấp giọng đáp lại: “ Tất nhiên là tùy vào sở thích của muội.”

Niềm vui bất ngờ của bạn nhỏ quả thực sắp muốn tràn ra.

Tần La bình tĩnh lại rồi tự hỏi , ngư kiếm phi hành đúng thật là rất đẹp trai nhưng lại quá mức thường thấy ở tu chân giới , không có cá tính.

So với nó thì tiên hạc và tường vân bảy màu có vẻ càng thêm đặc biệt , chổi bay cũng không tệ.



Tần La trái lo phải nghĩ , hai mắt tỏa sáng kéo ống tay áo của Sở Minh Tranh : “ Tiểu sư tỷ tiểu sư tỷ , tỷ cảm thấy ngự giường phi hàng như thế nào ? Người khác thì đứng bay , chúng ta có thể nằm bay ngủ bay nhất định sẽ rất thoải mái.”

Thử nghĩ cùng ở trong một cái mùa đông như vậy, nàng nằm ở trên giường đắp chăn ấm ấp , cả người thoải mái cuộn tròn , giường nhỏ lại càng lên cao , xuyên qua bông tuyết , núi non cùng mây mù.

Gió đông thổi qua nàng cũng không cảm thấy lạng , đưa tay ra là có thể chạm tới bầu trời.

Oa , nghĩ đến đã cảm thấy thú vị rồi.

Tần La nghĩ tới nhập thần , khoảnh khắc sách cổ bay lên không trung nàng theo bản năng nắm chật lấy cổ tay của người bên cạnh.

Thân hình Sở Minh Tranh hơi cứng đờ.

Nàng ấy bị trúng độc , trên mặt lại là bộ dạng khiến người ta thấy khó chịu , không ít người muốn né xa ba thước, không dám đụng vào , sợ hãi bị lây nhiễm độc tố.

Tần La nhất định là ngã đến hồ đồ rồi.

Nghĩ tới tu vi của nàng không cao , Sở Minh Tranh cố ý thiết lập trận pháp chắn gió bốn phía . Gió đông bị ngăn ở ngoài kết giới , chỉ còn những luồng khí lạnh vẫn luôn lưu chuyển.

Nhìn thấy mặt đất càng lúc càng nhỏ , Tần La không kìm lòng được mở to hai mắt nhìn.

Phi hành là một loại cảm giác phi thường kỳ diệu.

Mọi thứ trước mắt dần dần mờ đi , cho đến cuối cùng cả toàn bộ ngọn núi đều trở thành bức tranh thủy mặc đen trắng ẩn nấp trong mây khói, ở nơi mà tầm tay có thể với tới ,những đám mây trắng bồng bềnh trôi nổi.

Tần La duỗi tay ra sờ sờ , chỉ cảm thấy một làn khói mờ mịt , hóa ra không phải là kẹo bông gòn , cũng không có vị ngọt.

Cổ thư một đường tiến về phía trước , Huyền Cơ Phong cũng theo đó lộ ra hình dáng.

So với ngọn núi trắng xóa bốn phía thì ngọn núi này có vẻ đặc biệt nổi bật hơn. Pháp tu am hiểu phù văn trận pháp , Huyền Cơ Phong khắp nơi đều có thiết lập pháp trận , hạ nhiệt và sưởi ấm chỗ nào cũng có , khiến cho ngọn núi có khung cảnh bốn mùa khác biệt.

Nơi này vẫn sinh cơ dạt dào vạn vật hồi xuân, đi về phía trước mấy mét, ngay lập tức đã trở thành u cốc tuyết đọng , gió phủ đầy trời.

“ Tiểu sư tỷ , tiểu sư tỷ ! Tỷ xem hoa đào kìa!”

Cổ tay áo lại bị kéo , Sở Minh Tranh thuận thế cúi đầu, trông thấy một mảnh phấn mỏng thanh nhã mông lung.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
Vạn Cổ Thần Đế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Chuyển Sinh Thành Nhóc Con Đứng Đầu Tu Chân Giới

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook